Edit: Cơ Hoàng
Lúc này Đường Nguyệt vẫn đang duy trì dáng đứng thẳng tắp, phong thái xinh đẹp, đường cong lộ ra dưới váy ngắn hơi chật làm lòng người vô cùng xúc động. Có lẽ là do cô mới tới dạy, lựa chọn quần áo hơi vội vàng nên mới như vậy, tuy nhiên vẫn khiến bọn học sinh được mở mang tầm mắt.
"Phải tĩnh tâm, phải hiền hòa, phải chú ý, dù bây giờ tôi đang nói chuyện với các em nhưng tinh thần của tôi đã hoàn toàn tập trung ở bên trong Tinh Vân Hỏa hệ... à không, bên trong Tinh Trần của mình." Đường Nguyệt nói.
Giọng nói của Đường Nguyệt truyền vào trong tai của mỗi bạn học sinh, khi mọi người đang cảm thấy cô Đường Nguyệt đứng yên ở đó trông giống như bức tượng điêu khắc thì bỗng nhiên mái tóc quăn đẹp đẽ của cô bắt đầu nhẹ nhàng bay lên.
Trong thao trường không có cơn gió nào nhưng sợi tóc của cô lại bị thổi lên bởi một luồng khí nóng đang khuếch tán ra!
"Đây là giai đoạn khống chế, lúc này các em chính là người hô hoán điều khiển các Tinh Tử nghe theo mệnh lệnh của mình mở cánh cửa ma năng Hỏa hệ ra giúp các em!" Giọng nói của Đường Nguyệt từ hiền biến thành nghiêm túc, thậm chí còn mang theo vài phần kiêu ngạo sẽ làm cho tất cả những gì trước mặt mình phải lụi tàn theo ngọn lửa!
Trong giây phút này, trong đầu của đám học sinh nam đang chứa đầy những ý nghĩ xấu xa đều bị dọa choáng váng.
Bọn họ trợn to hai mắt, sợ hãi nhìn vị giáo viên xinh đẹp này.
Có một luồng hơi thở!
Đúng, bọn họ cảm thấy trên người cô giáo Đường Nguyệt đang tản ra hơi thở nóng rát phả vào mặt mọi người.
Hơi thở này làm mọi người kinh ngạc, kính nể, nó chứa sự uy nghiêm khiến cho người ta không thể khinh nhờn!
Mọi người vốn tưởng rằng cô giáo Đường Nguyệt mới tới này là một giáo viên rất bình thường, tất cả đều cho rằng cô chỉ dạy được cho mọi người một chút lý thuyết suông còn lúc phóng thích ma pháp vẫn có thể phạm sai lầm như thầy giáo già kia. Nhưng hình như cô giáo Đường Nguyệt trẻ tuổi trước mặt đã nắm vững nguồn sức mạnh này từ rất lâu rồi, cô ấy có thể vừa giảng dạy vừa khống chế các Tinh Tử. Sau khi hoàn thành ma pháp, sức mạnh Hỏa hệ tuôn ra mạnh hơn thầy giáo già không biết bao nhiêu lần, giống như mỗi lần đều phóng ra một cột lửa vậy!
"Các em phải nhớ sau khi nối liền các Tinh Tử với nhau thì không được thư giãn tinh thần mà phải khóa chặt vị trí mà các em muốn phóng thích ngay lập tức!"
Giọng nói uy nghiêm kia lại truyền đến một lần nữa.
"Hỏa Tư - Phần Cốt!"
Giọng nói như tiếng ma chuông ngân vang trong đầu mọi người.
Cũng trong lúc đó, xung quanh người Đường Nguyệt xuất hiện một Tinh Quỹ màu đỏ thắm bắt mắt lóe lên một cái rồi biến mất. Chúng nó nhanh chóng ngưng tụ trên cánh tay phải trắng nõn, trơn bóng như ngọc của cô.
Sau khi bàn tay cô nắm lại thì một quả cầu năng lượng màu đỏ cực nóng nhanh chóng sinh ra, trông chúng cực kỳ táo bạo!
Cô vung mạnh cánh tay lên!
Ngọn lửa đỏ đậm kiều diễm bay ra như mũi tên rời khỏi cung, nó chấn động trong không khí rồi xuyên vào trong thân thể con rối một cách chuẩn xác như viên đạn!
"Ơ nó biến đâu rồi nhỉ?"
"Sao không thấy động tĩnh gì thế?"
"Rõ ràng lúc nãy đã bắn trúng rồi mà."
Cả lớp đột nhiên yên lặng một giây, con rối bị Hỏa Tư đập trúng không có bất kỳ dấu hiệu nào, hoàn toàn trái ngược với khí thế mà lúc nãy Đường Nguyệt phóng thích ma pháp thành công.
Trong những tiếng chất vấn, Đường Nguyệt từ từ xoay người lại đối mặt với cả bốn mươi tám khuôn mặt còn vẻ non nớt kia, cô nở một nụ cười cực kỳ tự tin.
"Vù vù vù!"
Trong giây lát, một ngọn lửa màu đỏ đậm trông mà giật mình vọt lên từ trong thân thể con rối, đây không phải là loại lửa cháy chầm chậm mà nó cháy mạnh điên cuồng như muốn đốt sạch tất cả những gì nó có thể thiêu đốt chỉ trong một lần!
Con rối hình người còn đang hoàn hảo không chút tổn hại mà giờ đã bị ngọn lửa màu đỏ thắm nuốt mất trong một lát!
Mất một giây hay hai giây?
Nếu là lửa bình thường thì sẽ cháy một cách bập bùng, tuy nhiên ngọn lửa này lại giống như con dã thú đói bụng, chưa tới hai giây mà cả con rối hình người đã bị nuốt chửng không còn một mống!
Ánh sáng màu đỏ chói mắt chiếu lên mái tóc quăn đẹp đẽ của Đường Nguyệt, lúc này khuôn mặt trắng nõn của cô đỏ bừng như được nhuộm làm xúc động lòng người.
Cô nở một nụ cười trên môi, sau lưng lại có một đóa hoa lửa tùy ý thiêu đốt làm nền càng nổi bật lên vẻ diễm lệ của giáo viên này, vẻ đẹp chỉ có thể dùng một câu để hình dung ― đẹp không sao tả xiết!
Cả bốn mươi tám học sinh đều ngắm say mê đến nỗi sững sờ.
Mạc Phàm không biết những người khác nghĩ thế nào, nhưng hắn có thể cảm nhận được trái tim của mình đang đập thình thịch. Không chỉ là vì cô giáo nóng bỏng mê người mà còn vì vẻ tự tin và cao quý tỏa ra lúc cô điều khiển sức mạnh hỏa diễm. Điều này khiến mạch máu của hắn căng phồng lên, mang theo sự sùng bái, mê luyến và kính nể!
Nếu một người phụ nữ chỉ có sắc đẹp, cô ấy sẽ chỉ làm cho người ta mơ mộng viển vông, nhưng nếu người phụ nữ này còn nắm trong tay quyền lực, sức mạnh khiến người khác không cách nào đụng vào thì cô ấy sẽ trở thành thuốc độc khiến cho đám đàn ông không thể tự kiềm chế!
Trời mới biết lúc này có bao nhiêu nam sinh đang ảo tưởng Đường Nguyệt là nữ thần của cả đời mình nhưng ít nhất Mạc Phàm đã hoàn toàn bị khí chất của cô ấy chinh phục.
Cùng là giáo viên phụ trách môn ma pháp thực tiễn nhưng ma pháp mà ông lão kia triển khai ra chứa đầy sự âm u làm cho người ta buồn ngủ.
Trong khi đó cô giáo Đường Nguyệt phóng thích ma pháp lại khiến người ta khắc sâu hình ảnh đó trong đầu, nội tâm bị chấn động thật lâu vẫn không thể bình tĩnh.
Hai người bọn họ hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
"Được rồi, lớp chúng ta có những ai là học sinh Hỏa hệ hãy đứng ra cho tôi làm quen một chút nào." Đường Nguyệt xem ánh mắt sùng bái của bọn học sinh này là chuyện rất bình thường, tiếp tục công việc giảng bài của mình.
"Em là Hỏa hệ." Một nữ sinh gương mặt khí khái đứng dậy trước, đó chính là cô nàng Chu Mẫn từng gây ra sự xôn xao nhỏ trong lễ khai giảng.
Chu Mẫn vẫn đang nhìn chằm chằm vào Đường Nguyệt.
Thật ra lúc đầu Chu Mẫn không thích Đường Nguyệt cho lắm, làm gì có giáo viên nào ăn mặc bốc lửa, giọng nói lại dịu dàng như vậy!
Nhưng sau khi thấy cô giáo Đường Nguyệt phóng thích ma pháp Hỏa Tư thì suy nghĩ của Chu Mẫn đã thay đổi một trăm tám mươi độ, ngưỡng mộ từ tận đáy lòng.
Mẹ của Chu Mẫn cũng là giáo viên, tuy nhiên cô ta có thể khẳng định chắc chắn là mẹ của mình không thể làm được bằng Đường Nguyệt, cho dù là so về khí thế hay độ thành thạo, độ chuẩn xác hay là uy lực!
"Còn em nữa, thưa cô Đường Nguyệt, em là Hỏa hệ! Tên em là Hoàng Phi Phong." Một nam sinh khác thức tỉnh Hỏa hệ nhảy ra.
Các mày cứ thử nhìn nét hưng phấn trên mặt tên Hoàng Phi Phong này xem.
Ai mà chẳng biết nếu mình có cùng hệ với giáo viên dạy môn ma pháp thực tiễn thì cũng sẽ được chỉ bảo nhiều hơn người khác, gần như là đệ tử thân truyền vậy.
Hoàng Phi Phong cảm thấy vô cùng hạnh phúc, không ngờ mình lại sắp được trở thành đệ tử thân truyền của cô Đường Nguyệt. Biết đâu sau này cô Đường Nguyệt sẽ nảy sinh tình cảm với mình vì thưởng thức thiên phú của mình thì sao? Chắc chắn cô ấy là Tiểu Long nữ của đời mình rồi!
"Tao muốn nhảy lầu, đừng ai cản tao. Tại sao tao lại không thức tỉnh Hỏa hệ, tại sao chứ!" Lục Tiểu Bân thức tỉnh Thủy hệ bắt đầu đứng đó gào khóc ăn vạ.
"Thưa... thưa cô, em cũng là Hỏa... Hỏa hệ ạ. Em tên Triệu Đại Ngưu." Một nam sinh dáng người nho nhỏ nói chuyện hơi lắp bắp đứng dậy. Khi ánh mắt cậu ta giao với ánh mắt của Đường Nguyệt, cả khuôn mặt đã đỏ chót.
Haiz, vừa nhìn đã biết đây là một người cực kỳ bình thường, rất ít khi được người khác quan tâm.
Đường Nguyệt nhìn nam sinh dáng người nhỏ bé này, cười khúc khích nói: "Rõ ràng là trông em rất gầy yếu, tại sao người nhà lại đặt cho em cái tên là Đại Ngưu nhỉ?"
"Em... từ nhỏ đã yếu đuối, bố mẹ... bố mẹ em hi... hi vọng em sẽ mạnh khỏe cường tráng giống như cái tên Đại Ngưu ạ."
"Cái tên Triệu Khoái Chủy [1] hợp với mày hơn đấy!" Triệu Khôn Tam lập tức xấu miệng giễu cợt cậu học sinh nhút nhát này.
[1] Khoái Chủy: nhanh mồm; nhanh miệng; ba hoa; bẻm mép; nói năng bừa bãi
Rõ ràng là Triệu Khôn Tam đang mỉa mai sự lắp bắp của Triệu Đại Ngưu.
"Hừm, còn ai nữa không?" Ánh mắt Đường Nguyệt đảo qua đám học sinh.
Một ban mới có ba học sinh Hỏa hệ thôi sao?
Hơi ít rồi.
Dựa vào hơi thở của mỗi người thì có vẻ chỉ có nữ sinh tên Chu Mẫn có thiên phú tốt hơn một chút, tiến độ tu luyện cũng không tệ.
"Còn em thưa cô, em tên Mạc Phàm." Mạc Phàm tỉnh lại, đi ra khỏi đám người.