Edit: Cơ Hoàng
“Tất cả đến đây tập trung xếp hàng, điểm số từ một đến hết!”
Mạc Phàm bình tĩnh lại, hết sức chú ý thử khống chế cùng lúc bảy Tinh Tử một lần nữa!
Tinh Tử đầu tiên nghe lời nhất, dù sao nó cũng được hắn âu yếm mỗi ngày. Mạc Phàm chỉ cần ra lệnh một tiếng là Tinh Tử hoạt bát này đã lập tức đứng im, dừng lại ở vị trí chính giữa Tinh Trần.
Tinh Tử thứ hai có vẻ hơi quật cường, không tình nguyện nhưng vẫn chạy đi xếp hàng theo Tinh Tử thứ nhất.
Theo sát phía sau là Tinh Tử thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Tinh Tử thứ sáu vô cùng nghe lời, hùng hục chạy về đội ngũ.
Haiz, chỉ còn thiếu một Tinh Tử cuối cùng thôi!
Mạc Phàm lập tức tập trung cao độ, dồn tất cả tinh thần vào Tinh Tử thứ bảy.
Tinh Tử thứ bảy đang chạy như bay ở trong Tinh Trần, sau khi nghe được ý thức của Mạc Phàm hô hoán thì từ từ dừng lại, hơi mất kiên nhẫn và không vui, chậm rãi đi vào Tinh Quỹ...
Tốt lắm, tốt lắm!
Mạc Phàm thấy Tinh Tử thứ bảy có xu thế bị thu phục, nhất thời hơi kích động.
Nếu sáu Tinh Tử trước là cún con gọi một tiếng sẽ ngoan ngoãn ngồi ở một chỗ không nhúc nhích thì Tinh Tử thứ bảy này chính là mèo con. Mẹ kiếp, khắp người nó đều lộ ra vẻ cao ngạo lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn của loài mèo...
Nếu mi muốn ta đứng im, ta đành cố gắng phối hợp một chút vậy.
Từ từ, từ từ...
Cuối cùng thì Tinh Tử thứ bảy cũng chịu yên tĩnh, xếp thành Tinh Quỹ cùng với sáu Tinh Tử còn lại.
Bên trong Tinh Trần rực rỡ lập tức có thêm một Tinh Quỹ đẹp đẽ mê người, Tinh Quỹ này có màu tím đặc trưng của sấm sét. Lấy Tinh Tử thứ nhất làm đầu, phía sau kéo theo sáu Tinh Tử khác như cái đuôi màu tím vừa dài vừa xinh đẹp bay qua cực nhanh!
Tinh Quỹ hoàn thành!
Ma pháp hiện ra!
Mạc Phàm ngồi ở hàng ghế cuối của xe buýt, bỗng nhiên trong quần áo màu đen có một quỹ tích lượn lờ xung quanh cơ thể. Quỹ tích Tinh Trần màu tím chợt lóe lên, mang lại cho Mạc Phàm một sức mạnh không thể nói thành lời.
“Lôi Ấn!”
“Ôi đó là Lôi Ấn kìa!”
Trong lòng Mạc Phàm mừng như điên, suýt không nhịn được mà ngửa mặt lên trời cười to!
“Xẹt xetj xẹt!”
Dường như có một con mãng xà quấn quanh tay phải của Mạc Phàm, sức mạnh Lôi Ấn màu tím dừng lại ở trên tay Mạc Phàm. Chỉ cần Mạc Phàm vung tay ra, nhất định nó sẽ hóa thành một Lôi Ấn điên cuồng bay về giữa xe buýt!
“Trời ạ!”
“Ma pháp sư, là Ma pháp sư!"
“Lại còn là Ma pháp sư Lôi hệ... A, tại sao tôi lại có cảm giác toàn thân tê dại thế nhỉ.”
Trong xe buýt truyền ra nhiều tiếng hô kinh ngạc, từ bác gái già mới vừa mua đồ ăn về đến ông lão tập thể dục xong trở về nhà, từ thiếu nữ cúi đầu chơi điện thoại di động cho đến tên biến thái đang dùng một tay sàm sỡ thiếu nữ kia, tất cả đều cực kỳ kinh ngạc nhìn Mạc Phàm đang ngồi ở hàng ghế cuối.
“Đại... Đại Ma pháp sư, lần sau... lần sau tôi không dám nữa, cầu xin ngài tha cho tôi, tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn...” Bỗng nhiên người đàn ông trung niên gầy tong teo đang sàm sỡ thiếu nữ kia sợ hãi quỳ xuống mặt đất, nước mắt ngắn nước mũi dài cầu xin Mạc Phàm tha mạng.
Lão biến thái cho rằng do vị Ma pháp sư trẻ tuổi này nhìn thấy hành vi hèn mọn của lão nên mới nổi giận tung ra sức mạnh sấm sét.
Sức mạnh sấm sét này tương đối đáng sợ, mọi người trên xe đều bị sức mạnh này làm tê dại toàn thân, đặc biệt là lão biến thái đã sàm sỡ thiếu nữ kia, tay của lão ta đã bị giật đến nỗi tê liệt sắp mất cảm giác rồi!
“Tha cho mạng chó của ông đấy, lần sau đừng để tôi nhìn thấy mặt của ông nữa, nếu không tôi sẽ chặt luôn cái tay của ông!” Mạc Phàm đứng lên, khí thế lẫm liệt nhìn xuống tên biến thái và nói.
“Vâng, vâng, lần sau tôi không dám nữa, tôi không dám nữa.” Nói xong lão biến thái đã thừa dịp tài xế dừng xe lại mà vội vàng lăn xuống xe.
Bác gái và mọi người xung quanh lập tức khen ngợi, mấy thiếu niên mới chỉ là học sinh cấp hai lại càng nhìn Mạc Phàm bằng ánh mắt ngưỡng mộ, tôn sùng.
“Mẹ ơi anh trai kia lợi hại quá, sau này con có thể trở nên lợi hại như anh ấy không ạ?” Một đứa bé khoảng bảy, tám tuổi kéo váy mẹ, ngây thơ hỏi.
“Không phải ai cũng có thể trở thành Ma pháp sư, đặc biệt là Ma pháp sư Lôi hệ đâu con.”
Mạc Phàm phát hiện ma pháp của mình đã ra gây rắc rối cho tất cả mọi người, để tránh bị phiền phức, hắn vội vàng xuống xe.
Đến ven đường rồi Mạc Phàm vẫn không thể bình tĩnh lại.
Ôi đệt, quá ngầu con mẹ nó luôn!
Nhớ lại cảnh Lôi Ấn quấn quanh cánh tay, cảm giác khủng bố khi hắn tiện tay vung lên một cái là có thể giết chết một người như lúc nãy là điều mà trước nay hắn chưa từng được trải nghiệm, cứ như là hắn đang mơ vậy!
Đây là ma pháp sao?
Đúng rồi, đây chính là ma pháp!
Trái tim Mạc Phàm đập liên hồi, dù ban nãy chưa phóng thích Lôi Ấn ra ngoài nhưng Mạc Phàm đã cảm nhận được uy lực của sấm sét. Chúng nó tuôn ra từ trong thân thể hắn, để hắn tùy ý điều khiển chúng nó, chúng nó có thể mang đến cho hắn sức mạnh mà từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ tới.
Ánh mắt tôn kính của những người trên xe, tên biến thái sợ hãi đến nỗi tè ra quần quỳ dưới đất xin tha và cả sức mạnh sấm sét thần kỳ quấn quanh cánh tay nữa...
Đây thật sự là niềm vui trước nay hắn chưa từng có, cũng khó mà tin nổi!
“Ha ha ha ha, mình đã học được Lôi Ấn chỉ trong thời gian một học kỳ, để xem bây giờ có ai ngăn cản được mình nữa? Mục Bạch, Hứa Chiêu Đình là ai thì cũng phải quỳ liếm giày cho ông đây thôi!”
Mạc Phàm đã học được Lôi Ấn chỉ trong một học kỳ, nhưng thực tế thì trường học dành cho học sinh những một năm.
Từ khi khai giảng đến bây giờ là kết thúc học kỳ một, Mạc Phàm chỉ mới dùng năm tháng. Nếu công khai tốc độ tu luyện này ra chắc hẳn các bạn cùng lớp và thầy giáo chủ nhiệm, thậm chí các bạn và giáo viên trong trường cũng phải há hốc mồm!
Có vẻ như không lâu trước đây thầy Trương Kiến Quốc còn đắc ý khoác lác học sinh Hứa Chiêu Đình của thầy ấy đã khống chế được bốn Tinh Tử trong tiết học về yêu ma... cũng như Mục Bạch đã khống chế được bốn Tinh Tử vậy.
Ha ha ha, ông đây đã phóng thích được Lôi Ấn, sao tên Trà Xanh Nam Mục Bạch kia có thể đấu với hắn được!
Lôi Ấn chỉ mới tụ tập trên cánh tay mà hắn đã cảm nhận được sức mạnh sấm sét muốn lao vùn vụt ra rồi, không biết nếu thả ra ngoài sẽ có sức công phá thế nào? Chỉ tưởng tượng thôi hắn đã kích động muốn hét lên rồi.
Hít sâu, hít sâu, hắn không thể cười ha ha ở trên đường như thằng điên được, hắn phải bình tĩnh một chút, bây giờ hắn đã là một Ma pháp sư thật sự rồi!
Thực ra Mạc Phàm rất muốn sử dụng Lôi Ấn một lần nữa, nhưng sau khi hoàn thành Lôi Ấn thì hắn bỗng cảm thấy choáng váng gần như không còn sức lực.
“Chắc đây là sự tiêu hao sức mạnh tinh thần mà các thầy cô hay nhắc tới nhỉ?” Mạc Phàm lẩm bẩm.
Thông thường thì khi luyện tập khống chế Mạc Phàm có thể duy trì thời gian hai tiếng, nếu tu luyện quá hai tiếng thì tinh thần của hắn mới có cảm giác uể oải.
Vừa nãy hắn luyện tập khống chế ở trên xe buýt nhiều nhất là hai mươi phút nhưng lại cảm thấy sau khi Lôi Ấn hoàn thành, sức mạnh tinh thần đang dồi dào đã bị vắt sạch chỉ trong nháy mắt...
Mạc Phàm vẫn chịu được chút mệt mỏi đó, lúc luyện tập khống chế, chỉ cần không hình thành Tinh Quỹ hoàn chỉnh thì sẽ không tiêu hao quá nhiều năng lượng. Thế nhưng khi đã nối thành Tinh Quỹ, sức mạnh tinh thần truyền vào thân thể đồng thời đạt đến hiệu quả ma pháp chân thực thì sẽ tiêu hao hết hơn nửa ống năng lượng!
Trước đây hắn chưa từng làm Ma pháp sư, Ma pháp sư cũng chỉ có trong truyền thuyết, tuy nhiên nó cũng có cùng nguyên lý hoạt động như trò Liên Minh Huyền Thoại (LoL) mà hắn từng chơi!