Edit: Cơ Hoàng
“Nếu khống chế từ bốn đến năm Tinh Tử cùng một lúc thì độ khó sẽ lớn hơn. Ầy, không biết trước khi học kỳ này kết thúc mình có khống chế được toàn bộ bảy quả trứng thối này để nối thành Tinh Quỹ không nữa... Hầu tử nói mỗi ngày chỉ luyện tập khống chế được nhiều nhất là một giờ, cố gắng thêm năm phút tinh thần sẽ tan vỡ. Không biết tại sao vừa bắt đầu mình đã có thể luyện tập những hai giờ nhỉ? Chẳng lẽ là do thức tỉnh song hệ sao?” Mạc Phàm lẩm bẩm.
“Mỗi lần khống chế Tinh Tử chắc sẽ tiêu hao một lượng ma năng như nhau, nói vậy tức là lượng ma năng của mình nhiều gấp đôi bọn Hầu tử à?”
Sức mạnh tinh thần của mỗi học sinh ma pháp đều có hạn, mỗi một lần khống chế Tinh Tử sẽ là một lần hao tổn tinh thần. Với sức mạnh tinh thần của bọn học sinh hiện tại, có vẻ như đa số mọi người chỉ luyện tập khống chế được một giờ đồng hồ...
Bỗng dưng có thêm ưu thế một giờ, cộng thêm sự nỗ lực mỗi ngày của Mạc Phàm, tiến độ tu luyện của hắn đã vượt xa các bạn học cùng trang lứa, kể cả tên Mục Bạch xuất sắc nhất lớp kia, nghe chó săn của Mục Bạch nói cậu ta cũng mới khống chế được ba Tinh Tử thôi.
Khống chế được bảy Tinh Tử mới tu thành chính quả, Mạc Phàm đã khống chế được bốn, đồng thời có hi vọng đột phá lên năm Tinh Tử trong tuần này. Xem ra thức tỉnh song hệ không chỉ cung cấp cho Mạc Phàm hai hệ ma pháp mà còn khiến thời gian tu luyện của hắn cũng dài gấp đôi người khác!
Đây chính là ưu thế hoàn mỹ nha!
Hắn sẽ đi tới đỉnh cao cuộc sống, cơ hội cưới được vợ vừa trắng vừa đẹp vừa giàu ngay trong tầm tay!
...
...
Tám giờ bắt đầu vào học, tiết đầu là về yêu ma, thầy giáo phụ trách dạy môn yêu ma này là thầy chủ nhiệm của lớp bên cạnh - Trương Kiến Quốc.
“Mạc Phàm, tại sao em lại đến muộn? Em không thể có thái độ học tập nghiêm chỉnh một chút sao? Thiên phú của em vốn đã không bằng đa số các bạn khác rồi, nội hàm lại kém cỏi, vậy mà vẫn không chú ý học tập gì cả. Em nhìn bạn Hứa Chiêu Đình lớp tôi mà xem, người ta có thiên phú Lôi hệ, thông minh trời sinh, nội hàm tốt, thái độ học tập ma pháp cũng không kém bất cứ ai. Bây giờ em ấy đã khống chế được bốn Tinh Tử Lôi hệ rồi, em xem lại mình đi. Tôi nghe nói đến nay em còn chưa khống chế nổi một Tinh Tử Hỏa hệ nữa, em thức tỉnh Hỏa hệ đúng là quá lãng phí!” Trương Kiến Quốc vừa nhìn thấy Mạc Phàm khoan thai đến muộn, lập tức răn dạy không chút khách khí.
Mạc Phàm không khỏi khinh thường. Mẹ, ông thầy Trương Kiến Quốc này không khoe khoang thì không chịu được à? Hầu như tiết nào cũng phải mang cái tên Lôi hệ kia ra khoe mới chịu được.
Thanh niên tên Hứa Chiêu Đình kia là người đã thức tỉnh Lôi hệ trong lễ khai giảng. Ngày nào Trương Kiến Quốc cũng treo tên đó bên mép, dù giáo dục người khác thì ông thầy này cũng không che giấu nổi vẻ mặt đắc ý.
“Tên kia mới khống chế được bốn Tinh Tử thôi sao? Ông đây đã khống chế được sáu Tinh Tử rồi, chỉ còn kém bước cuối cùng thôi.” Mạc Phàm âm thầm xem thường, nhưng cũng không nói ra, hắn chỉ nhàn nhã đi tới chỗ ngồi của mình.
“Được rồi, mọi người mở sách yêu ma ra, hôm nay tôi sẽ tiếp tục giới thiệu cho các em những loại yêu ma khá thường gặp. Như mọi người đã biết, yêu ma sống phân bố ở ngoài thành thị mà con người chúng ta sinh sống, chúng có sức tấn công có tính chất tuyệt đối với con người. Chúng nó lảng vảng ở xung quanh, chém giết lẫn nhau... Vậy nếu có Ma pháp sư muốn ra dã ngoại mà gặp phải một con Độc Nhãn Ma Lang thì phải ứng đối như thế nào?” Trương Kiến Quốc đã bắt đầu hớn hở giảng bài.
Độc Nhãn Ma Lang.
Đây là một loại yêu ma thường sống hoang dã ở gần khu vực thành thị của con người nhất, Mạc Phàm chỉ từng thấy hình dáng của nó thông qua sách và video, chúng có dáng vẻ rất hung tàn.
Người bình thường không thể đối phó với loại sinh vật này, chỉ có các Ma pháp sư mới chiến đấu được với chúng nó. Đương nhiên với bọn học sinh ma pháp đến nay còn chưa phóng thích được bất cứ kỹ năng nào, nếu Độc Nhãn Ma Lang xuất hiện, chắc chắn sẽ có một hồi tàn sát đẫm máu tanh!
Độc Nhãn Ma Lang là yêu ma được giới thiệu trọng điểm ở trên lớp, Trương Kiến Quốc đã bỏ ra một tuần để nói về loại yêu ma này, Mạc Phàm nghe đến phát ngán rồi.
Dựa vào thời gian tu luyện gấp đôi độc nhất của mình, giờ Mạc Phàm đã khống chế được sáu Tinh Tử Lôi hệ. Chỉ cần hắn tập trung tinh thần tuyệt đối sẽ khống chế được cả sáu Tinh Tử ngoan ngoãn xếp thành Tinh Quỹ.
Vấn đề là Tinh Tử thứ bảy cực kỳ khó đối phó, nó mềm rắn không ăn như một cô trinh nữ, khiến Mạc Phàm vô cùng nóng ruột!
Mẹ, chỉ thiếu một bước này thôi!
“Phàm ca, tiến độ tu luyện Hỏa hệ của anh thế nào rồi?” Trương Tiểu Hầu thấy Mạc Phàm ngồi xuống, vội hỏi một câu.
“Như cũ.” Mạc Phàm tùy ý trả lời.
Hỏa hệ...
Như Trương Kiến Quốc từng nói, hiện giờ Mạc Phàm vẫn chưa khống chế được bất kỳ một Tinh Tử Hỏa hệ nào.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, cả học kỳ này hắn dồn hết sức lực vào cô vợ cả Lôi hệ rồi.
“Anh đùa hả? Xem ra cơ sở của anh ảnh hưởng đến việc tu luyện thật rồi. Em nghe nói là giờ tên Mục Bạch kia đã khống chế được bốn Tinh Tử Băng hệ, nếu kỳ nghỉ đông cậu ta lại nỗ lực hơn nữa, không chừng học kỳ sau sẽ phóng thích được ma pháp Băng hệ sơ giai Băng Mạn đấy.” Trương Tiểu Hầu nói.
“Anh biết.”
“Đại ca, anh không sốt ruột chút nào sao? Em đã nói với anh rồi, cậu ta và tên chó săn Triệu Khôn Tam đang ủ mưu dạy cho anh một bài học đấy.”
“Không sao, cứ để bọn họ tới đi.”
Bây giờ trong đầu Mạc Phàm chỉ nghĩ làm sao để khống chế được Tinh Tử thứ bảy thôi, những chuyện khác hắn không quan tâm.
“Hầy, nói chung là anh cứ cẩn thận đi... Học kỳ này sắp kết thúc rồi, kỳ sau anh phải nỗ lực nhiều hơn nữa đấy. Nếu cuối học kỳ sau mà anh không thi đỗ sát hạch phóng thích ma pháp, nhà trường sẽ có lý do đuổi học anh đấy.”
...
...
Một học kỳ sắp kết thúc, Mạc Phàm cũng cảm thấy Tinh Tử thứ bảy sắp bị sự thành tâm của hắn làm cảm động rồi.
“Mẹ nó, tu luyện còn khó hơn hầu hạ nữ thần, ngày đêm không ngừng thăm hỏi mà vẫn chẳng ăn thua...” Mạc Phàm vừa oán giận vừa đi ra khỏi trường học.
Hầu như suốt cả học kỳ này Mạc Phàm không ra khỏi cổng trường, mỗi ngày luyện tập khống chế hai giờ, minh tu mười giờ, sau đó hắn lại đi học, ăn cơm, ngủ, không được nghỉ ngơi một ngày nào.
Mặc kệ thế nào thì học kỳ này vẫn kết thúc đúng hạn. Sau khi nhận nhiệm vụ nghỉ đông thì phần lớn các học sinh cũng ai về nhà nấy với mẹ.
Ra khỏi cổng trường, Mạc Phàm định bắt xe buýt về nhà theo thói quen, nhưng sau khi lấy lại tinh thần, hắn bỗng bị hoang mang style.
Suýt chút nữa thì quên bố đã bán nhà rồi, bây giờ hắn là đứa không có nhà để về.
Giờ này chắc là bố còn đang lái xe, trẻ vô gia cư Mạc Phàm suy nghĩ một chút, giờ là lúc nên đến thăm cô và thăm Tâm Hạ một chuyến rồi.
Cũng gần nửa năm không được gặp Tâm Hạ, không biết em ấy sống ở nhà cô mình có tốt hay không.
“Đến thẳng trường học đón em ấy vậy.”
Mạc Phàm bắt xe buýt đi đến một trường trung học khác.
Ngồi trên xe, lúc rảnh rỗi Mạc Phàm lại luyện tập khống chế, để xem Tinh Tử thứ bảy này có chịu ngoan ngoãn đi vào khuôn phép hay không.
Mỗi Tinh Tử khác hệ hoặc các Tinh Tử trong cùng một hệ đều có tính cách khác nhau. Một vài trong số chúng khá dễ dỗ dành, Mạc Phàm chỉ cần dùng nhiều lời chót lưỡi đầu môi trong mấy buổi tối là hơn nửa bọn chúng đã chịu nghe lời rồi. Nhưng có một vài Tinh Tử lại rất táo bạo, khó có thể đụng vào, có khi chúng còn làm cho tinh thần hắn bị phản phệ. Sự phản phệ này sẽ khiến đầu hắn đau nhói, cũng sẽ tiêu hao năng lượng tinh thần gấp mấy lần bình thường.
Mạc Phàm xếp Tinh Tử thứ bảy này vào loại táo bạo, một lời không hợp là ra tay đánh nhau, khó hầu hạ như một bà cô.
Cũng may là gần đây quan hệ song phương đã được cải thiện rõ rệt, Tinh Tử táo bạo này cũng dần dần biểu hiện ra sự nghe lời, nếu không chắc Mạc Phàm sẽ khóc một dòng sông mất. Hắn đã bỏ ra gần một tháng cho Tinh Tử thứ bảy này rồi.