Chương 17: Kiếm tiền như thế nào đây

"Khí huyết thâm hụt quá nhiều, cường độ thân thể cũng không đủ, bằng không mình còn có thể luyện thêm hai tư thế nữa."

Lâm Phong hít sâu một hơi, trong không khí phát ra tiếng rít, thân thể dần dần thả lỏng, thần sắc nhẹ nhõm.

Luyện thể tam thập lục thức, động tác làm được càng nhiều, hiệu quả luyện thể càng tốt.

Lấy ví dụ: Hiệu quả luyện thể của việc hoàn thành mười động tác hai lần kém xa so với hiệu quả của việc hoàn thành mười lăm động tác một lần.

Kiếp trước Lâm Phong có thể tu luyện toàn bộ ba mươi sáu thức, bây giờ bởi vì vấn đề khí huyết và cường độ thân thể, chỉ có thể tu luyện tới hai mươi bảy thức.

Ba mươi sáu động tác, toàn bộ đều là khiêu chiến cực hạn thân thể, cực kỳ gian nan, nhưng chỉ cần có thể kiên trì, khí huyết trong cơ thể sẽ lưu thông, toàn thân trở nên ấm áp, dễ chịu.

Khi thi triển luyện thể tam thập lục thức, trên làn da của Lâm Phong hiện ra từng sợi huyết tuyến, giống như là kinh mạch, trải rộng toàn thân, tính toán cẩn thận có khoảng chừng 73 sợi.

Thể tu cảnh tu khí huyết.

Những sợi huyết tuyến này chính là kinh mạch hiện lên sau khi được khí huyết tẩy rửa.

Kinh mạch con người cực kì yếu ớt, mà thể tu cảnh chính là dùng khí huyết để uẩn dưỡng kinh mạch, giúp kinh mạch trở nên cứng cáp hơn, phải như vậy thì mới có thể trở thành võ giả và tu luyện công pháp khi tiếp nhận sự tẩy rửa của linh lực.

73 sợi huyết tuyến này cũng thể hiện lúc này Lâm Phong có thực lực thể tu thất đoạn.

Cảnh giới thể tu cảnh phân chia rất rõ ràng, chỉ cần dựa trên số lượng huyết tuyến là có thể phân biệt chính xác.

Thể tu nhất đoạn sẽ có 10 sợi huyết tuyến trở lên, nhị đoạn là 20 sợi trở lên, cứ thế mà suy ra, nếu như có thể đạt tới 90 sợi huyết tuyến, chính là đạt tới thể tu cửu đoạn.

Nếu có thể đạt tới 108 sợi thì sẽ đột phá thể tu cửu đoạn, trở thành nhất phẩm võ giả, có thể bắt đầu tu luyện công pháp!

Chỉ là so với trước kia, màu sắc của 73 sợi huyết tuyến lúc này cực kì ảm đạm, đây chính là hậu quả của việc thi triển phong tà pháp ấn dẫn đến hao tổn khí huyết.

Mặc dù lúc này cảnh giới của Lâm Phong vẫn chưa có dấu hiệu suy giảm, nhưng tố chất thân thể đã yếu đi rất nhiều, sức mạnh cùng tốc độ không bằng với lúc trước, thậm chí căn cơ võ đạo cũng bị hao tổn.

Bất quá Lâm Phong không quá coi trọng việc này, cách giải quyết đơn giản là bù đắp khí huyết mà thôi, chỉ cần có tiền là không thành vấn đề.

 "Oi bức quá, phải ra ngoài hít thở không khí mới được."

   Tu luyện luyện thể tam thập lục thức xong, toàn thân Lâm Phong mồ hôi đầm đìa.

   Phòng của hắn chỉ có một cái cửa sổ nhỏ và một chiếc quạt nhỏ, không có điều hòa.

Hắn nhanh chóng mặc quần áo tử tế, nhẹ nhàng mở cửa phòng, bước ra phòng khách.

Cạch!

Lâm Phong cẩn thận mở cửa, thò đầu ra xem xét.

Trong phòng khách, Nhạc Nhạc và Lâm Khả Nhu đang say giấc.

Bất quá, các nàng cũng không được ngủ thoải mái, chiếc quạt cũ kĩ trong phòng khách cho dù có bật sức gió lớn nhất vẫn không thể xua đuổi lũ muỗi phiền toái.

"Bốp!"

Một tiếng kêu vang lên, Lâm Khả Nhu bỗng nhiên đập tay vào vai mình, nhíu mày, sau đó chui cả người vào trong chăn, nhưng một lúc sau lại thò đầu ra vì khó thở.

"Ta nhất định sẽ thay đổi tất cả, ta chắc chắn!"

Lâm Phong tự nhủ trong lòng.

Nhà của hắn chỉ có hai phòng, từ khi mới chuyển đến Ngạn Biên cư xá, Lâm Phong đã có phòng riêng cho mình, mà em gái và chị gái vẫn luôn ngủ ở phòng khách.

Lâm Khả Nhu đã 24 tuổi rồi, hẳn nên có không gian riêng cho mình, nhưng các nàng nhưng lại chưa bao giờ phàn nàn về điều đó trước mặt Lâm Phong.

Cho dù là Mã Nhạc Nhạc tuổi còn nhỏ cũng cảm thấy đây là điều đương nhiên.

Trong mắt Lâm Khả Nhu, Lâm Phong có thiên phú ưu tú, là niềm hi vọng của cả gia đình, đương nhiên có quyền hưởng thụ tất cả mọi thứ trong nhà.

Còn đối với Mã Nhạc Nhạc, Lâm Phong là người anh trai mà nàng ngưỡng mộ, là thần tượng của nàng, vì hắn làm cái gì cũng đều đáng giá.

Trước kia, Lâm Phong có thể yên tâm thoải mái tận hưởng hết những điều này.

Nhưng bây giờ, chẳng biết tại sao, trong lòng hắn lại có chút chua xót.

Cuối cùng, hắn nhìn thoáng qua hai người một chút rồi đi ra khỏi cửa, dọc theo hành lang tối tăm đi xuống lầu.

Người sống ở Ngạn Biên cư xá cơ bản đều là công nhân bình thường, phải làm công việc nặng nhọc, ngày hôm sau còn phải đi làm, vậy nên ban đêm thường sẽ không có ai ra ngoài tản bộ, vậy nên ở thời điểm nửa đêm này chỉ có một mình Lâm Phong ra ngoài.

Trong màn đêm đen kịt, nguồn sáng duy nhất là ánh sáng từ tầng lam sắc kết giới đang bao bọc lấy thành phố của Lam Nguyệt.

Lâm Phong đi tới một tòa tháp, có một cơn gió nhẹ quét qua, hơi nóng toàn thân tựa hồ cũng theo gió mà đi.

Nhìn từ xa, khu nội thành xa xôi lúc này đang được thắp sáng rực rỡ, những ánh đèn đủ mọi màu sắc biểu thị cuộc sống về đêm bây giờ mới chính thức bắt đầu.

Nhưng ở Ngạn Biên cư xá, mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ.

So sánh Ngạn Biên cư xá với nội thành cũng không khác gì đem nông thôn so sánh với thành thị.

Bước xuống khỏi tòa tháp, dạo bước trong cư xá, mùi hóa chất dược tề hăng nồng bay trong không khí, còn có một mùi máu tươi không thể che giấu được.

Tai Lâm Phong khẽ động, quay người nhìn lại, cách hắn không đến mười mét, bên ngoài tầng lam sắc kết giới, từng cặp mắt màu xanh lục như ma trơi lóe lên, có một vài con yêu thú đang gặm nhấm máu thịt.

Mặc dù xác yêu thú bên ngoài kết giới đã được dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả máu trên mặt đất cũng được làm sạch một lần, nhưng vẫn khó tránh khỏi việc còn lưu lại một chút thịt nát, đây là bữa tiệc thịnh soạn cho một số loài yêu thú cỡ nhỏ.

Trời đêm nay không có sao, ánh trăng phủ xuống Ngạn Biên cư xá an tĩnh có chút âm trầm.

Mặc dù cách kết giới rất gần, đi thêm một bước chính là địa ngục, nhưng Lâm Phong thích loại bầu không khí an tĩnh này.

Hắn vừa dạo bước vừa suy nghĩ.

"Dựa vào trạng thái hiện tại của ta, thể nội không có lấy một tia linh lực, hoàn toàn không thể thi triển hồn linh biến thêm một lần nữa, còn nếu dựa vào hồn lực tự thân căn bản là không thể luyện hóa Mộng Yểm, xem ra cần phải có tài nguyên trợ giúp."

"Muốn luyện hóa Mộng Yểm nhất định phải có lượng lớn khí huyết đan và dưỡng hồn đan."

"Một viên khí huyết đan mười vạn, cần tối thiểu ba mươi khỏa."

"Dưỡng hồn đan thì đắt hơn, một viên hai mươi vạn, phải có năm mươi khỏa, chỉ mới là đan dược mà đã tốn 1300 vạn."

"Con Mộng Yểm kia quá quỷ dị, lái thuyền cẩn thận chạy được vạn năm, vì để phòng vạn nhất, tốt nhất nên có thêm một khỏa dưỡng linh thảo, cái này lại tốn thêm 500 vạn."

Nghĩ đến việc muốn luyện hóa Mộng Yểm phải hao phí gần 1800 vạn, Lâm Phong cảm thấy hơi đau đầu.

   Xã hội bây giờ không có thị trường chứng khoán, không có xổ số, những thứ đem lại lợi nhuận lớn đều nằm trong tay chính phủ, các đại gia tộc hoặc các đại tập đoàn, người bình thường rất khó kiếm được nhiều tiền.

   Lâm Phong có một cách để kiếm tiền, đó chính là đầu cơ trục lợi tử dực linh trùng.

   Tử dực linh trùng có một tác dụng đặc biệt là tôi thể mà bây giờ vẫn chưa có ai biết.

   Nhưng thu thập tử dực linh trùng cần rất nhiều tiền vốn, hơn nữa còn có giới hạn thời gian.

   Trong hai tháng phải kiếm 1800 vạn, độ khó của việc này thực sự không nhỏ.

   Thậm chí dù có thể kiếm được thành công, một học sinh cao trung nhỏ yếu sống tại khu bình dân, tay cầm khoản tiền lớn, còn không có chỗ dựa chẳng khác gì một tảng mỡ dày, một khi bại lộ sẽ thu hút rất nhiều con ruồi tranh đoạt.

   Lâm Phong không muốn không cẩn thận phải ngậm trái đắng trước khi trưởng thành.

"Làm sao để kiếm tiền đây? Lại còn phải đảm bảo sự an toàn của mình nữa?"

Lâm Phong vừa chạy vòng quanh Ngạn Biên cư xá vừa chỉnh lí kí ức trong đầu.

Không chỉ là kiếm tiền, Lâm Phong còn phải cân nhắc sau khi luyện hóa Mộng Yểm có thể gặp phải vấn đề gì.

Lâm Phong vốn không phải thiên tài, từ nhỏ đến lớn, từ sơ trung đến cao trung, cho dù hắn khắc khổ tập luyện như thế nào, thành tích của hắn cũng đều không thể lọt vào trong top 100.

Nếu như luyện hóa Mộng Yểm thì hắn sẽ ngay lập tức có được thiên phú yêu nghiệt.

Hắn không phải Diệp Thu!

Diệp Thu từ nhỏ đã là thiên tài võ đạo, từ hồi tiểu học liền thể hiện ra võ đạo thiên phú, còn là con trai của chủ tịch Diệp thị tập đoàn, có lượng lớn tài nguyên phụ trợ tu luyện, cho dù tốc độ tu luyện nhanh hơn một chút cũng sẽ không có ai nghi ngờ hắn.

Dù là sau này tốc độ tu luyện quá yêu nghiệt, nhưng khi ấy Diệp Thu đã trưởng thành, lại thêm có Diệp thị tập đoàn làm chỗ dựa, không phải ai cũng có thể tuỳ tiện ngấp nghé.

Nhưng Lâm Phong thì lại khác, hắn sống ở Ngạn Biên cư xá, không có tài nguyên, không có bối cảnh, từ nhỏ tư chất nhiều nhất chỉ tính là ưu tú, nếu như tùy tiện biểu hiện ra yêu nghiệt chi tư, cho dù là ai cũng biết hắn có vấn đề.

Lâm Phong có thể tưởng tượng được, đến lúc đó sẽ có vô số người muốn thăm dò bí mật của hắn.

Ngay cả khi hắn muốn điệu thấp thì thực lực của hắn không cho phép!

Lấy tính đặc thù của Mộng Yểm, cho dù hắn có cố gắng giấu nghề cũng khó lòng che giấu tốc độ tu luyện của mình.

Đây mới thực sự là chỗ phiền phức nhất.

Cho nên, trước khi luyện hóa Mộng Yểm, hắn nhất định phải đem mình đóng gói thành một thiên tài!

Một thiên tài sở hữu yêu nghiệt chi tư!

Suy nghĩ thật lâu, Lâm Phong dần dần tìm ra manh mối, cũng có một cái kế hoạch sơ bộ.

Kế hoạch sẽ bắt đầu từ khi hắn nổi danh.

   Có cái danh thiên tài, hắn liền có thể tạo một tổ chức học sinh ở trường học, qua đó thu hút sự gia nhập của con em một vài đại gia tộc hoặc đại tập đoàn.

   Đến lúc đó mượn nhờ sức mạnh của bọn hắn, Lâm Phong sẽ có thể thu thập lượng lớn tử dực linh trùng để kiếm tiền, đồng thời cũng không cần lo lắng người khác cường thủ hào đoạt.