Chương 27: Chỉ là cửu phẩm yêu linh mà thôi

"Phong ca, mang theo gia hỏa này làm gì?"

Cao Hải một bên đỡ lấy Dương Phàm, bất mãn nói.

Cao Hải nổi tiếng tốt tính, mặc dù không có quá nhiều sự hiện diện trên lớp, nhưng nhân duyên rất tốt, rất ít gây sự với người khác, bất quá lúc này vẻ bất mãn trên mặt hắn không hề che giấu chút nào.

Hắn thấy nếu như không phải do Dương Phàm lan truyền tin đồn, Kỷ Ngư sao lại vì tranh giành tình nhân mà đến tìm bọn hắn gây chuyện, rồi như thế nào lại chọc tức Mạc Huân.

Bây giờ thì tốt rồi, đắc tội tinh anh võ đạo xã, làm mất mặt thầy chủ nhiệm trước mặt nhiều người như vậy, cho dù có Nhã Ca giúp đỡ, Lâm Phong chỉ sợ vẫn không thể lăn lộn ở Giang Tâm nhất trung nữa, có lẽ ngay cả thi đại học cũng không có tư cách tham gia.

"Thật xin lỗi."

Nghe vậy, Dương Phàm mặt mũi tràn đầy vẻ đau đớn nói lời xin lỗi.

Không chỉ khiến mình bị thương, mà còn liên lụy đến Lâm Phong.

Trong ngày thức tỉnh, Lâm Phong luyện hóa yêu linh thất bại, Nhã Ca luyện hóa bát phẩm Mị Hoặc Chi Điệp, ký kết Tụ Tinh câu lạc bộ, nhất phi trùng thiên.

Hôm nay chia tay, dù hắn biết là Lâm Phong mở miệng trước, nhưng hắn hiểu rõ đây là Lâm Phong cảm thấy tự ti không xứng với Nhã Ca, cho nên mới nói lời chia tay trước, giữ lại một tia tự tôn cuối cùng cho bản thân.

Hiện tại cũng bởi vì mình mà hắn đắc tội Mạc Huân cùng Trương Hãn lão sư, cái này chỉ sợ không thể dùng chữ thảm để hình dung.

"Không có việc gì, chuyện nhỏ mà thôi."

Lâm Phong cười cười, thần sắc nhẹ nhõm, không hề coi chuyện này ra gì, nhưng nó càng khiến Dương Phàm áy náy trong lòng.

"Ta có thể tự đi." Dương Phàm nhỏ giọng nói.

"Ừm."

Lâm Phong buông ra, Dương Phàm bước hai bước, mặc dù tư thế có chút quái dị, thân thể hơi run rẩy, nhưng cũng coi như đi lại bình thường.

Mặc dù toàn thân mặt mũi bầm dập, nhưng lúc Dương Phàm bị vây đánh đã co người lại, tránh bị đánh gãy xương, cho nên không bị thương nặng, ít nhất thì vẫn tốt hơn mấy người mới bị Lâm Phong thu thập.

Theo Lâm Phong, Dương Phàm hiển nhiên cũng có kinh nghiệm nhất định, bằng không sẽ không bảo vệ mình tốt như vậy, chỉ sợ không phải lần đầu bị người thu thập.

Thấy ánh mắt của Lâm Phong, Dương Phàm có vẻ hơi xấu hổ: "Rất rất xin lỗi, xin lỗi vì đã liên lụy đến ngươi."

"Xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm cái gì?" Cao Hải nói.

"Thật xin lỗi." Dương Phàm lúng túng lần nữa nói xin lỗi, mặc dù hắn cũng biết chẳng có ý nghĩa gì.

"Như này đi, chuyện này dù sao cũng là bắt nguồn từ ta, Lâm Phong ta đưa ngươi hai vạn tệ."

Dương Phàm do dự một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm mở miệng, tựa hồ sợ Lâm Phong hiểu lầm, nói tiếp: "Đừng có hiểu lầm, cái này không phải là thương hại ngươi, ngươi đắc tội Mạc Huân, Giang Tâm nhất trung chắc chắn không còn chỗ cho ngươi, số tiền này là dùng cho ngươi chuyển trường."

Nói xong, Dương Phàm lẳng lặng nhìn Lâm Phong, hai vạn tệ mặc dù không ít, nhưng hắn vẫn có thể giao nổi.

"Phong ca, nếu không. . . Chuyển trường a?"

Cao Hải do dự một hồi, sau đó nói.

Đúng như Dương Phàm nói, trừ chuyển trường, hình như không còn cách nào khác.

Nhìn Dương Phàm sắc mặt áy náy, Lâm Phong ngược lại là hơi kinh ngạc, không nghĩ tới tên miệng rộng nhân phẩm chả ra sao trong miệng đồng học vậy mà vẫn còn có chút lương tâm.

Học phí một năm của Giang Tâm nhất trung cũng chỉ hơn năm ngàn, hai vạn tệ không phải ít, chuyển trường ngay cả tiền ăn cũng đủ.

Mặc dù không biết gia hỏa này có bối cảnh gì, bất quá chỉ sợ là loại không thiếu tiền.

"Chuyển trường cũng vô dụng, bỏ qua chuyện thủ tục phiền toái, ngươi cho rằng chuyển trường thì Mạc Huân không có cách nào tìm được ta sao?" Lâm Phong trực tiếp phủ định: "Nếu hắn thật sự muốn gây chuyện với ta thì tan học ra chặn cửa nhà ga là được."

Loại con nhà giàu như Mạc Huân có rất nhiều hồ bằng cẩu hữu, cho dù chuyển trường cũng không thể đảm bảo được cái gì.

Chỉ có khiến bọn hắn phải kiêng kỵ, việc này mới có thể kết thúc.

"Vậy làm sao bây giờ?" Cao Hải lo lắng hỏi, hắn tình nguyện đắc tội lão sư cũng không muốn đắc tội Mạc Huân, điều này đồng nghĩa với phiền phức liên miên không dứt.

Vị Trương lão sư kia rõ ràng đã bị Lâm Phong dọa sợ, người trưởng thành có gia đình ngược lại có rất nhiều điều cố kỵ.

Bọn hắn sẽ không đem sự tình làm đến cùng.

"Còn có thể làm sao nữa, đánh hắn một trận là xong." Lâm Phong nói.

Cao Hải im lặng: "Phong ca, cho dù thực lực ngươi rất mạnh, nhưng ngươi đánh thắng được một người, ngươi có thể đánh thắng được mười người sao?"

Dương Phàm cũng đồng tình: "Lâm Phong, đừng nên vọng động, tinh anh võ đạo xã mỗi một người đều là con em nhà giàu, thủ đoạn của bọn hắn cực kì đáng sợ."

Thấy hai người không ngừng thuyết phục, Lâm Phong cười nhạt một tiếng: "Không có việc gì, thế thì chúng ta cũng thành lập võ xã của riêng mình thôi."

"Võ xã của riêng mình?"

Dương Phàm hơi bối rối.

Chỉ còn ba tháng nữa là sẽ thi đại học, mọi người đều đang hết sức cố gắng, làm gì có ai lãng phí thời gian gia nhập võ đạo xã, trừ phi là có chỗ tốt.

Hơn nữa, dù thực lực ngươi có mạnh hơn, nếu không có bối cảnh thì vẫn khó mà đối kháng được đám người tinh anh võ đạo xã.

Tại Giang Tâm nhất trung, bối cảnh so thực lực càng có sức uy hiếp hơn.

Trừ phi ngươi là đỉnh cấp thiên tài có thể thi đậu tam đại anh hùng học viện, như thế mới có thể được trường học chú ý bảo vệ.

"Ta vốn không muốn nói, nhưng nếu đã chia tay với Nhã Ca rồi, hiện tại cũng không cần phải giấu diếm nữa!"

" Giấu cái gì chứ?" Cao Hải vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói.

"Kỳ thật, ngày thức tỉnh ta không hề thất bại, ta vốn có thể luyện hóa cửu phẩm yêu linh."

"Cái gì?"

Dương Phàm lẫn Cao Hải toàn thân run lên kinh ngạc, như có sấm sét mới đánh xuống đỉnh đầu.

Bọn hắn không tin vào tai mình, hai mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ chấn kinh trong mắt đối phương, muốn mở miệng, nhưng nhất thời không biết nên nói cái gì.

Qua một hồi lâu, Cao Hải mới không tin nổi nói: "Phong ca, ngươi đừng làm ta sợ, ta nhát gan chịu không được dọa."

"Ta biết các ngươi không tin, lúc đầu ta đã muốn luyện hóa cửu phẩm Tử Lân, nhưng cuối cùng từ bỏ." Vì để cho hai người có lòng tin với việc xây dựng võ đạo xã, Lâm Phong dựng lên một lời nói dối có thiện ý.

"Tại sao ngươi lại từ bỏ?" Cao Hải vội vàng hỏi, thần sắc có chút điên cuồng.

Cửu phẩm Tử Lân a!

Giang Tâm nhất trung có hơn năm ngàn người tham gia ngày thức tỉnh, nhưng chỉ có hai người luyện hóa bát phẩm yêu linh, vì vậy mà được lãnh đạo trường học xem như báu vật. Không chỉ là khắp nơi quan tâm, hỏi han ân cần, thậm chí còn được cấp rất nhiều tài nguyên.

Luyện hóa cửu phẩm yêu linh đến một người cũng không có, duy nhất một người là xã trưởng tinh anh võ đạo xã, cũng là dựa vào gia tộc cung cấp yêu linh phụ trợ mới luyện hóa thành công.

Dựa vào đấy có thể tưởng tượng mức độ trân quý của cửu phẩm yêu linh, mà cửu phẩm Tử Lân chính là lôi thuộc tính yêu linh, nếu bàn về sức chiến đấu, chỉ sợ cũng là đỉnh cấp trong cửu phẩm yêu linh.

Chỉ cần luyện hóa Tử Lân, thực lực thể tu thất đoạn của Lâm Phong, thi đậu tam đại anh hùng liên học viện hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì, nói không chừng không cần thi đại học, cũng có thể trực tiếp được đặc chiêu.

Thế nhưng là vì cái gì mà từ bỏ?

Cao Hải nắm chặt hai tay, mặt béo phồng đỏ bừng, vừa vui vừa giận.

"Lâm Phong, ngươi tại sao lại từ bỏ?" Dương Phàm cũng hỏi ra nghi hoặc trong lòng Cao Hải, sau sự kinh ngạc ban đầu, chính là hoài nghi.

Không thể nào không nghi ngờ.

Cửu phẩm Tử Lân, chỉ sợ không có bất kì người nào sẽ từ bỏ.

Chỉ có một khả năng. . .

Trừ phi, hắn có thể luyện hóa yêu linh cao cấp hơn.

Chỉ là, điều này có thể sao?

"Chẳng lẽ là luyện hóa thất bại?" Dương Phàm nghi ngờ nói.

Trong ngày thức tỉnh, rất nhiều học sinh không hề có hiểu biết rõ ràng về lượng hồn lực của mình.

Ví dụ như có người hồn lực chỉ có thể luyện hóa thất phẩm yêu linh, nhưng lại không biết tự lượng sức mình luyện hóa bát phẩm yêu linh, tự nhiên kết quả là thất bại, mà thể nội hồn lực lại tiêu hao quá nhiều, không thể nào tiếp tục luyện hóa yêu linh khác, cuối cùng chấm dứt với kết quả thất bại.

Loại tình huống này cũng không phải là không có khả năng phát sinh, chỉ là tương đối hiếm thấy, tuyệt đại đa số người vẫn phán đoán tương đối chính xác.

Đồng thời ngày thức tỉnh một năm chỉ có một lần, trừ những người con nhà giàu kia ra, đại đa số học sinh có gia cảnh bình thường sẽ có xu hướng cẩn thận, lúc chọn lựa yêu linh luyện hóa, phải nắm chắc tám chín phần mới có thể hạ thủ.

Người rõ ràng có thể luyện hóa thất phẩm, vì lý do cẩn thận mà luyện hóa lục phẩm cũng không phải ít.

Bất quá cho dù dựa theo những gì Lâm Phong vừa nói, dù là hắn luyện hóa thất bại, nhưng hồn lực thiên phú của Lâm Phong cũng rất mạnh, dù không đạt được cửu phẩm, có lẽ bát phẩm không là vấn đề.

"Phong ca, ngươi mau nói a!" Cao Hải nóng lòng muốn biết.

"Chỉ là cửu phẩm yêu linh mà thôi." Lâm Phong từ tốn nói, lời này vừa thốt ra, Cao Hải không cảm thấy gì, Dương Phàm lại toàn thân run lên.

Chẳng lẽ. . .