Chương 15: Bảy Tên Võ Giả

Tại trung tâm căn cứ Hoa Đông, trước tòa nhà cao tầng của Liên Minh Thương Thành dưới mặt đất, huỳnh quang lấp lóe.

Chu Hạo một đường ngồi tàu điện ngầm, mặc quần áo mũ trùm đầu, nhìn đám người như nước chảy bèo trôi mà bước nhanh đi vào.

Muốn giải quyết áp lực cha mẹ hắn đang gặp phải, hắn nhất định phải đi khu hoang dã mới được. Nhưng khu hoang dã vô cùng nguy hiểm, không biết bao nhiêu cường giả nhân loại đã ngã xuống trong đó.

Hiện tại hắn ngay cả cấp độ thực lực cụ thể của mình cũng không rõ ràng, tùy tiện đi khu hoang dã quả là không khôn ngoan.

Vì lý do ổn thỏa, Chu Hạo nhận một ít nhiệm vụ nhỏ, chậm rãi làm quen thực lực của mình và khu hoang dã, chờ hiểu rõ nhiều hơn mới xâm nhập khu hoang dã cũng không muộn.

Mà thương thành ban bố nhiệm vụ dưới mặt đất vô cùng rộng rãi, rất thích hợp với Chu Hạo hiện tại.

Quan trọng nhất là ở trong khu hoang dã hắn cũng có thể thí nghiệm săn giết dị thú khác có thể gia tăng giá trị may mắn hay không, nếu như có thể thì hắn liền phát đạt.

Tại khu hoang dã khắp nơi đều có giá trị may mắn!

Đại sảnh nhiệm vụ của trung tâm mua sắm là tầng năm.

Chu Hạo đi tới tầng năm, vừa mới chuẩn bị đi vào đại sảnh, hai tráng hán mặc âu phục màu đen đưa tay ngăn cản hắn.

"Đây là sảnh nhiệm vụ của Liên Minh Thương Thành dưới lòng đất, muốn đi vào ít nhất phải là võ giả, xin hãy đưa giấy chứng nhận võ giả của mình ra." Người đàn ông bên trái lạnh lùng nói.

Chu Hạo sửng sốt một chút, lập tức giật mình.

Cũng đúng, không có ước thúc, không ghi lại thông tin thân phận, nhưng không có nghĩa là không tiến hành kiểm tra thực lực.

Cho dù là nhiệm vụ thấp nhất đều tiến hành ở bên ngoài căn cứ thành phố, mà ở bên ngoài căn cứ thành phố nếu không có thực lực võ giả, chỉ riêng sinh tồn cũng rất khó khăn.

Nhưng Chu Hạo không có giấy chứng nhận võ giả, hắn chỉ vừa mới tăng thực lực lên không được mấy ngày, còn chưa kịp đi công hội võ giả tiến hành kiểm tra đăng kí.

Nghĩ ngợi một lát, hắn bỗng nhiên vung một quyền lên không trung.

Bành!!!

Trong không khí lập tức truyền ra tiếng nổ tựa như dây cung kéo căng.

Hai tên hán tử mặc âu phục màu đen lập tức trừng to mắt, một quyền tùy ý này liền có thể dẫn phát dị tượng, tuyệt đối là võ giả cao cấp.

"Hiện tại ta có thể đi vào rồi chứ?" Chu Hạo thản nhiên hỏi.

"Có thể, có thể!"

"Tiên sinh, mời vào!"

Hai hán tử mặc âu phục màu đen lập tức cung kính nói, tư thái vô cùng thấp, thậm chí còn khom người.

Chu Hạo chậm rãi tiến vào đại sảnh.

Đại sảnh tráng lệ, lại vô cùng rộng rãi.

Ở chính giữa dựng một màn hình điện tử to lớn, phía trên không ngừng đổi mới rất nhiều danh sách nhiệm vụ.

Nhưng mà đại đa số đám võ giả đều tụ tập ở quầy hàng nhiệm vụ gần đó.

Chu Hạo không có gấp gáp, hắn bây giờ đối với thực lực của mình còn không có một cái nhận thức rõ ràng, tùy tiện nhận nhiệm vụ cũng không thỏa đáng.

Xem lướt qua một hồi, lại hỏi thăm nhân viên phục vụ ở quầy, cuối cùng hắn mới xác nhận một nhiệm vụ hộ vệ.

Thù lao của loại nhiệm vụ này mặc dù không cao, nhưng nguy hiểm lại thấp, rất thích hợp để Chu Hạo luyện tập.

Nhiệm vụ hộ vệ cần bảy tên võ giả, dường như là vì thù lao thấp, Chu Hạo đợi một hồi lâu mà bảy tên võ giả mới tới đủ.

"Nhiệm vụ tốt đều bị cướp, chỉ có thể nhận loại nhiệm vụ hộ vệ cấp thấp này."

"Không có cách nào, loại võ giả thực lực thấp, không tổ chức không thế lực như chúng ta căn bản không tranh nổi người khác."

"Đúng vậy, sau lần này ta chuẩn bị liều một phen, tranh thủ đột phá võ giả trung cấp, gia nhập vào một tiểu đội."

Vài tên nam nữ nhỏ giọng nghị luận.

Bọn họ đối với nhiệm vụ hộ vệ cấp thấp này cũng không quá coi trọng.

Chu Hạo đứng ở biên giới không có lên tiếng, hắn biết những người xung quanh đều là võ giả, bình thường bọn họ là tồn tại hắn rất ngưỡng mộ.

Mà võ giả tùy tiện đi khu hoang dã một chuyến đều có thể kiếm được mấy vạn nhân dân tệ.

Thù lao của nhiệm vụ hộ vệ cấp thấp lần này cũng chỉ có một vạn, quả thật rất thấp.

"Đi thôi, địa điểm nhiệm vụ là căn cứ phía nam, chúng ta đi đến đó trước." Một nam tử cao lớn mở miệng nói.

Những người còn lại bao gồm cả Chu Hạo đều gật đầu.

Rời khỏi Liên Minh Thương Thành, những võ giả khác đều có xe riêng, chỉ có Chu Hạo là không có.

"Tiểu huynh đệ, tới ngồi xe của ta." Người đàn ông cao lớn vỗ vỗ vị trí ghế phụ, nhếch miệng cười nói.

Có thể tiến vào sảnh nhiệm vụ thì thấp nhất đều là võ giả, Chu Hạo nhìn qua gầy yếu nhưng hắn cũng không có ý khinh thị.

Chu Hạo cũng không khách khí, trực tiếp ngồi ở ghế phụ.

Vèo!!!

Tốc độ của xe bay Falcon cực nhanh, đây cũng là lần đầu tiên Chu Hạo ngồi loại xe sang trọng này, nghe nói giá cả đã vượt qua hai mươi vạn nhân dân tệ.