Chương 16: Tiến Vào Khu Hoang Dã

Nửa giờ sau, đoàn người đi tới căn cứ phía nam.

Từng đám binh sĩ võ trang đầy đủ đứng thẳng tắp ở cửa ra vào, hai bên đặt khẩu pháo lớn, loại pháo này là phỏng chế từ Cơ Giới tộc, có thể tuỳ tiện bắn nổ Yêu tộc hay cường giả cấp Tướng của Trùng tộc.

Nhưng đây chỉ là đạo phòng tuyến thứ ba, phía sau còn có hai đạo phòng tuyến có càng nhiều vũ khí uy lực to lớn.

"Các ngươi chính là tiểu đội võ giả tạm thời nhận nhiệm vụ hộ vệ lần này đúng không?" Đám người Chu Hạo vừa tới, một nam tử ăn mặc kiểu lão sư đeo kính đã đi tới trước mặt, hỏi.

Nam tử khôi ngô gật đầu.

Vị lão sư này nhìn lướt qua đám người Chu Hạo, nhíu mày nói: "Các ngươi trước tiên đi đổi một bộ áo giáp chính thức, đi tới bên cạnh phòng vũ khí sẽ có nhân viên chuyên môn phân phát cho các ngươi."

"Còn có áo giáp chính thức sao?"

"Nhiệm vụ hộ vệ lần này sợ là không đơn giản!"

Những võ giả còn lại đều kinh ngạc, đồng thời đi về phía phòng chuyên dụng bên cạnh phòng vũ khí.

Mặc dù lực phòng ngự của áo giáp chính thức không mạnh, chỉ có thể ngăn cản binh chủng cấp thấp của Yêu tộc, Trùng tộc, nhưng giá cả một bộ cũng đều là năm mươi vạn Nhân dân tệ trở lên.

Thật ra đám võ giả cấp thấp cũng có áo giáp, vì thứ này là nhất định phải có, nhưng trừ phi là nhiệm vụ nguy hiểm, nếu không bình thường bọn họ sẽ không mặc, bởi vì chữa trị áo giáp đều cần hao phí rất nhiều tiền, một khi triệt để hư hao phải mua một bộ khác.

Rất nhanh, bảy người đều thay đổi áo giáp, loại áo giáp này còn có thể căn cứ hoàn cảnh mà thay đổi màu sắc.

Đây là lần đầu tiên Chu Hạo mặc áo giáp, hắn phát hiện áo giáp không những không nặng, ngược lại còn vô cùng nhẹ nhàng, giống như mặc một cái áo khoác, không ảnh hưởng chút nào đến động tác của bản thân.

"Nhiệm vụ lần này rất quan trọng, tuy các ngươi là tiểu đội võ giả tạm thời nhưng cũng phải coi trọng. Lần này các ngươi hộ vệ là các học sinh ưu tú được chọn lựa từ các trường cấp ba, mỗi người bọn họ đều là thiên tài gấp ba lần khí huyết, tiềm lực phi phàm, không thể để xảy ra sai sót." Vị lão sư này thần sắc dị thường nghiêm tú, nói.

Nam tử khôi ngô và các võ giả khác đều gật đầu, chẳng trách lại cho bọn họ nguyên bộ áo giáp, hóa ra bọn họ phải bảo vệ học sinh thiên tài của các trường cấp ba lớn.

Hơn mười phút sau, một chiếc xe buýt chạy tới.

Cửa xe mở ra, lần lượt có tám học sinh và tám vệ sĩ đi xuống.

Chu Hạo nhìn thấy những học sinh này con ngươi hơi co rụt lại.

Hứa Linh cũng ở trong đó!

Nhưng rất nhanh, Chu Hạo liền bình thường trở lại.

Hứa Linh là thiên tài gấp ba lần khí huyết của trường cấp ba Khúc Thành, gia thế bối cảnh lại không thấp, đã sắp tốt nghiệp hắn khẳng định sẽ tiến hành tôi luyện, làm chuẩn bị cho đột phá võ giả.

Nhìn những học sinh xa lạ khác, Chu Hạo bỗng nhiên hiểu được, lần này không chừng là các trường cấp 3 lớn đã liên hợp tiến hành một vòng thí luyện thiên tài.

Chu Hạo đoán rất đúng, nhưng hắn không biết là các trường cấp 3 lớn sở dĩ đột nhiên liên hợp tiến hành thí luyện là bởi vì tuyệt thế thiên tài như hắn xuất hiện đã tạo kích thích.

Ngay khi Chu Hạo đang suy nghĩ, vị lão sư đeo kính mắt kia đi lên trước, nói với tám học sinh thiên tài Hứa Linh: "Nhiệm vụ của các ngươi là thu hoạch sừng sói trắng, ai thu hoạch số lượng càng nhiều, phần thưởng sẽ càng phong phú."

"Vệ sĩ của các ngươi không thể hỗ trợ, chỉ phụ trách an toàn của các ngươi, một tiểu đội võ giả tạm thời khác mà chúng ta tìm kiếm cũng chỉ là ứng phó tình huống đột phát."

"Tất cả đều dựa vào chính các ngươi."

Sói trắng là yêu thú cấp bậc binh sĩ của Yêu tộc, học sinh gấp ba lần khí huyết là có thể đánh chết.

Đám học sinh Hứa Linh đã chuẩn bị kỹ càng, sắc mặt từng người không thay đổi.

"Xuất phát!"

Két!!!

Cánh cửa sắt nặng nề từ từ mở ra dưới ánh đèn.

Bảy tên võ giả gồm Chu Hạo đi ở đàng trước, đám học sinh Hứa Linh cùng đám vệ sĩ theo sát phía sau.

Liên tục xuyên qua ba đạo phòng tuyến căn cứ, bọn họ đi ra bên ngoài căn cứ.

Hoàn cảnh trước mắt bỗng nhiên biến đổi, cây cổ thụ rậm rạp cao mấy ngàn mét, cành lá che khuất bầu trời, cỏ dại trải rộng dưới gốc cây, lá cỏ sắc bén như đao, dưới bóng tối bao phủ lộ ra vẻ âm trầm dị thường.

Loại hoàn cảnh địa lý này so với rừng rậm nguyên thủy còn muốn phức tạp hơn, căn bản không thể lái xe, đoàn người chỉ có thể đi bộ.

Bởi vì mang theo đám học sinh Hứa Linh, đám võ giả tốc độ không nhanh, mấy ngàn mét liền hao phí hơn mười phút.

Mà vị trí này ngay cả ngọn hải đăng của căn cứ phía sau cũng không nhìn thấy.

Vô số cỏ dại bụi cây đủ loại màu sắc trải rộng, che lấp toàn bộ tầm mắt xung quanh.

"Tất cả cảnh giác một chút, hiện tại chúng ta đã ở trong phạm vi khu hoang dã." Võ giả cao gầy nhắc nhở một câu, đồng thời làm ra động tác chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

Những võ giả khác trong tiểu đội tạm thời cũng đều như thế.

Sắc mặt đám vệ sĩ phía sau rất nghiêm trọng, bọn họ tự nhiên biết rõ khu hoang dã nguy hiểm.

Mặc dù Chu Hạo chưa từng rời khỏi căn cứ thành phố, nhưng khai mở 108 kinh mạch của công pháp cơ sở tiến cấp viên mãn, làm cho khí huyết của hắn hùng hậu mượt mà, lục thức tăng cường gấp trăm lần, thính lực càng là có thể nghe được bất kỳ động tĩnh gì bên trong ngàn mét, vì vậy hắn không hề khẩn trương.