Hai giờ chiều, sau khi ngủ dậy ,Lục Cảnh thay quần áo định bụng đi chơi một lát, đưa tay vào túi rút ra được chỉ còn 16 đồng, hắn đắng chát cười.
"Haizz, 1 tháng tiền tiêu vặt 200 đồng đúng là không đủ tiêu mà "
Đúng vậy, tiền tiêu vặt mà một tháng mẹ hắn đưa cho hắn là 200 đồng, thật đúng là như muối bỏ biển. Có thể nghỉ 200 đồng ở đây cũng được xem như 200 ngàn đồng ở kiếp trước đấy, ví dụ như đi net cũng phải mất 5 đồng, mua một chai sting cũng 10 đồng, tiền ăn sáng hàng ngày nữa thì đúng là không còn gì nhét túi.
Thử nghĩ nếu đưa bạn gái đi chơi mà trong túi không biết còn đồng nào thì đúng là nhục hết chỗ nói.
Hắn thầm nghĩ:" phải tìm cách kiếm một chút tiền mới được, ít nhất 200 đồng nó phải biến thành 2000 thậm chí 20000 mới được.
Tỉ lệ tiền tệ
1đ=1000vnd
100đ=100.000vnd
1000đ=1 triệu vnd
100.000đ= 100 triệu vnd
1 triệu đồng=1 tỉ (mình gọi tắt 1triệu là 1 ức cho tiện)
Nghĩ như vậy, hắn gọi điện cho thằng Huy:
"Rảnh không mày "
"Cũng rảnh"
"Ok, thế mày ra chỗ đất trống sau sân bóng đi"
Nói xong, hắn vào thay đồ rồi đạp xe ra sân bóng.
Thân là đặc khu kinh tế trọng điểm của tỉnh Anh Đông ,thủ đô của Việt Vũ quốc, thành phố Tùng Lâm nhìn qua không hề thua kém chút nào các khu đô thị lớn của đất nước .
Mà lại bởi vì Tùng Lâm cũng là khu kinh tế trọng điểm của tỉnh nên có thể dễ dàng nhìn thấy các tòa nhà cao trọc trời.
Ánh mặt trời chiếu xuống đường phố, xe cộ con người đi qua đông đúc như nêm, nơi hắn đang đi qua là Hội An, thị trấn cổ nổi danh nhất thành phố, bởi lẽ đây là nơi mà tổ tiên từng đứng lên dựng nước, nơi đây thậm chí còn là một trong những cái nôi mà con người từng đặt chân đến.
Không chỉ vậy,thị trấn này còn là nơi mà các băng nhóm xã hội đen,lính đánh thuê và các công ti cá độ đen tập trung lẫn lộn, tuy quân đội đã nhiều lần truy quét nhưng vẫn không thể nào tóm gọn được chúng.
Lắc đầu, hắn tiếp tục rẽ sang hướng khác đi về sân bóng.
(P/s: anh em có thể hiểu là thành phố đang nói ở đây không phải là tp như Hà Nội hay Sài Gòn mà là theo kiểu như thành phố Vinh trực thuộc tỉnh Nghệ An ngày trước vậy, mặc dù bây giờ tách ra rồi)
Quay lại vấn đề chính, khi hắn đi đến sân bóng thì đã nhìn thấy Huy đang ngồi đá bóng.
Lâu rồi hắn cũng chưa có vận động,thấy vậy nên cũng lao vào xin một suất, nói không phải quá chứ trình độ đá bóng của hắn hơi cao đấy.
5h chiều sau khi nghỉ đá bóng , cả lũ chia nhau về ,hắn lại gần nói với thằng Huy.
"Ê huy, mày có cách nào kiếm chút tiền không chứ dạo này tao bí quá".
Thằng Huy nghe vậy thì quay lại nghi hoặc hỏi:
"Kiếm tiền ấy hả, mẹ mày không cho mày tiền tiêu vặt à"
Lục Cảnh cười khổ nói:
"Mẹ tao mỗi tháng đưa 100 đồng tiêu vặt, mấy nay khá hơn tăng cho tao gấp đôi nhưng vẫn không đủ tiêu"
"Má 200 đồng con chê ít hả mày"
Huy nhăn mặt.
"Haha, tao thì phải 20000 may ra mới đủ tiêu" hắn liếc mắt nói.
"Cái gì, 20000 đồng " Thằng Huy hoảng sợ nói:" Mẹ tao làm cả tháng mới được từng đấy mà mày dùng công phu sư tử ngoạm quá đấy"
Phải biết là tại năm 2003 như bây giờ một gia đình bình thường có mức lương 7,000đ là đã khá lắm rồi, như gia đình thằng Huy thì đã được xem như là giàu có rồi đấy.
Lục Cảnh mơ hồ nhìn lên trời, trang bức nói
"Haiz, người giỏi quá cũng khổ , tham vọng cao siêu quá ít người hiểu "
Huy nghe vậy im lặng cùng cực nhìn hắn, một lúc sau mới mở miệng nói :
"Thiên tài nha, luôn cùng người bình thường tư duy có chút khác nhau"
Nói tiếp:
"Thiên tài mà phải xin tiền tiêu vặt của mẹ cơ à ?"
Lục Cảnh đạp hắn một cái ,nói:
"Thì thế nên tao mới hỏi mày có cách nào kiếm tiền không này"
Huy suy nghĩ một lát rồi nói:
"Hay mình đi đánh đề "
"Thôi , chơi cái này hên xui lắm, dễ bán nhà"
Thằng Huy nghe vậy thì nói:
"Mày qua chi nhánh nhà ông anh họ tao đi, ổng là chuyên gia chơi cổ phiếu ,có gì tao nhờ ông chỉ vài cái"
"Có chuẩn không"
"Cũng được "
Thế là 2 thằng rủ nhau lên xe đi về chi nhánh cổ phiếu gần nhà.
Chi nhánh này nằm ở trong khu phố Long Hải, cách nhà hắn khoảng 3,4km .
Khu phố Long Hải là một khu phố nói thẳng ra là dành cho những gã nhà giàu,trên đường đi hai bên là một dãy các biệt thự, nhà lầu cao mọc san sát nhau như nấm khiến hắn nhìn mà ngợp.
Thầm quyết tâm bản thân phải có ít nhất một đến hai căn nhà như này mới xứng đáng là một xuyên việt giả chính hiệu .
Đến chi nhánh nhà anh họ thằng Huy,nhìn qua thì căn nhà cũng không mấy khá giả,lúc đi trên đường thì Thằng Huy cũng có giới thiệu là anh họ nó lên Vinh, nó dẫn hắn vào nhà chào hỏi ,vừa đi hắn vừa nói nhỏ vào tai Lục Cảnh :
"Mày yên tâm, anh tao cũng đầu tư mấy cái này nhiều rồi,cũng có độ chính xác cao nên mày khỏi lo"
Nói thì nói vậy nhưng Lục Cảnh cũng hơi sợ, vì nhìn qua căn nhà của anh họ Huy cũng không mấy giàu có, lúc nhìn vào hắn còn nghĩ có khi nhà hắn còn khá giả hơn nhà của anh Vinh nữa là.
Theo hắn thì nếu mà anh Vinh biết đầu tư cổ phiếu chính xác thì bây giờ đã giàu nứt vách rồi chứ ai lại ở cái căn nhà tàn thế này bao giờ .
Bước vào nhà, hắn chào hỏi anh Vinh. Nhìn qua thì hắn thấy anh Vinh có khuôn mặt hơi to, mặc một chiếc áo vest cùng với quần tây trông rất lịch sự.
Tỉnh táo lại,hắn cúi đầu xuống lễ phép nói:
" Em chào anh, em đến đây nhờ anh chỉ một chút cách đầu tư ạ"
Anh Vinh đang ngồi cặm cụi bấm máy tính,nghe có tiếng gọi thì ngẩng đầu lên nhìn thằng Huy mỉm cười nói:
"Huy đến chơi hả em"
Rồi quay qua nhìn Lục Cảnh sảng khoái nói tiếp:
"À chào em,bạn của Huy thì cứ thoải mái ngồi chơi đi em,anh có chút việc em đợi anh chút"
"Vâng, em cảm ơn "
Ngồi uống nước được một lúc thì anh Vinh cũng xong việc, quay qua nói với Lục Cảnh:
"Đây,em nhìn vào đây, thấy cái nhãn hàng nào phù hợp thì bảo anh, anh nêu ra chi tiết cho"
Anh Vinh cười tủm tỉm đưa cho hắn một chiếc máy tính.
Hắn cầm lấy chiếc máy tính, nhìn vào thì thấy trên đó có mấy cái thương hiệu thường gặp, trên mỗi cái thương hiệu thì đều có những dòng chạy lên xuống thất thường của cổ phiếu.
Thật ra thì ở kiếp trước hắn cũng từng có vài lần chơi cổ phiếu nhưng toàn thua lỗ nên thôi.
Bỗng nhiên đang nhìn vào màn hình thì mắt hắn nhói lên một cái khiến hắn không nhịn được nhắm hai mắt lại,lúc mở mắt ra thì hắn thấy trước màn hình máy tính bỗng hiện ra một dòng thông tin mà chỉ hắn mới thấy được .
" đại kì khoa học kĩ thuật
Tốc độ lên xuống của cổ phiếu tăng lên đối đa là 0.8% trong vòng 9h tới.
Nhìn thấy điều này khiến Lục Cảnh há hốc mồm, hắn không thể tin nổi lại lướt chuột đi xuống một thương hiệu khác , hắn lại tiếp tục nhìn thấy một thông tin mới
"Tập đoàn Vingroup
Tốc độ lên xuống của cổ phiếu giảm tối đa là 4℅ trong 2 ngày tới "
Giờ thì hắn thấy một khác biệt, đó là cố phiếu lần này thì giảm xuống .
Hắn tiếp tục lướt xuống nhìn tiếp thì thấy thông tin cổ phiếu của tất cả các thương hiệu có tăng cũng có giảm xuống.
Đầu của Lục Cảnh giờ này rất phức tạp, hắn chắc rằng hắn đã tìm được chân mệnh của đời mình, bàn tay bàn.
Bây giờ hắn rất muốn về nhà tìm hiểu kĩ hơn về khả năng mà hắn đạt được .
Hắn quay về phía anh Vinh lấy cớ nói :
"Anh ơi ,em hơi sợ thua lỗ nên thôi bỏ anh ạ, có gì hôm khác em đánh nhau "
Anh Vinh nghe vậy thì ngơ người,ngạc nhiên cười cười thuận miệng nói:
"Ừ vậy thôi để hôm khác cũng được "
"Vậy thôi em xin phép về luôn ạ"
" Chào em"
Thằng Huy ngồi nghe nãy giờ há hốc mồm, lúc ra về hắn quay sang nói với Lục Cảnh:
"Mày làm tao mất mặt quá, tự nhiên đi qua ngồi uống nước cái lại không dám đánh nữa là sao"
Gặp Lục Cảnh im lặng không nói, Huy thấy vậy thì cũng im luôn không nói nữa, cứ như bọn hắn chia nhau đi về.