Chương 8: Phòng tắm kiều diễm

Về đến nhà thì hắn chưa thấy mẹ về nhà, lúc sáng trước khi đi học thì mẹ hắn cũng nói là hôm này đi làm đến tối mới về nên hắn cũng tự thay đồ rồi vào bếp nấu ăn.

Dù mới 17 tuổi nhưng mẹ hắn thường xuyên đi làm không về được nên cái tên nay cũng tự học được làm vài món tự túc cho mình, hơn nữa đừng quên rằng ở kiếp trước thì hắn cũng đã sống tự lập một mình từ rất sớm nên việc nấu cơm với hắn chỉ là chuyện nhỏ, tuy là hắn ghét nấu ăn.

Vừa nấu ăn vừa mày mò với cái điện thoại,may mắn là khi đến thế giới này còn có mạng internet, facebook chat chít,xem phim chứ nếu không có thì hắn cũng không biết mình phải sống thế nào.

Đang nấu đồ ăn thì bỗng hắn nghe thấy tiếng nước chảy phía bên nhà hàng xóm .

À phải nói đôi chút về gia đình hàng xóm.

Bên cạnh nhà hắn là đôi vợ chồng trẻ mới chuyển qua đây được gần hai tháng.

Ông chồng đâu nghe bảo chắc phải hơn vợ tầm chục tuổi tên Lưu Khánh Đàm, giàu lắm, đi làm đầu từ gì đấy ở nước ngoài chắc cả năm mới về được 1,2 lần bỏ bê cô vợ một mình ở nhà.

Cô vợ tên Ngọc Vân thì năm nay mới 28 tuổi nên hắn kêu là chị ,cái tuổi phải nói là đẹp nhất đời con gái, nó dung hòa giữa hình ảnh thiếu nữ và mỹ phụ đã có chồng , cô này hình như còn là chủ của một công ty xây dựng lớn ở thành phố, lúc mới chuyển đến đây chưa quen ai, mà ông chồng cũng không ở nhà nên Ngọc Vân cô đơn lắm, trong khoảng thời gian đó thì Lục Cảnh cũng thường sang tâm sự nên 2 chị em cũng gần gũi dần dà thân với nhau hơn.

Mà không hiểu sao có một cô vợ đẹp tuyệt mỹ thế này mà cho đến giờ vẫn chưa có một đứa con nào, không nhẽ thằng chồng yếu sinh lý, haha..

Vừa suy nghĩ vừa thầm khinh bị tên Lưu Khánh Đàm, Lục Cảnh cẩn thân leo qua bức tường chắn giữa 2 căn nhà.

Căn phòng tắm được xây dựng rất kín đáo nhưng chả hiểu sao nó lại có một lỗ nhỏ ở trên góc phòng tắm, theo trí nhớ cũ của tên Lục Cảnh thì có một lần vô tình leo lên cây nhãn gần đó thì bị hắn trông thấy.

"Trước khi chết thì cũng làm được một việc tốt đấy" thầm khen tên kia một chút, hắn tiếp tục leo lên nóc phòng tắm.

Giữ chặt hai tay lên nóc ,hắn cúi ngươi đưa mắt nhìn vào lỗ nhỏ trên đó.

"Hít..." chứng kiến hình bên trong phòng tắm khiến hắn không nhịn được hít một ngụm khí lạnh,hắn nhìn thấy được chị Ngọc Vân đang đứng trước gương, cơ thể nóng bỏng của mỹ phụ nhân ẩn hiện uốn lượn mờ ảo qua chiếc áo sơ mi mỏng dính.

Vóc dáng gợi cảm của nàng đã thu hết vào trong mắt củ hắn.

Từ góc độ trên cao nhìn xuống, hắn thấy được một phần da thịt trắng bóc mềm mại của nàng phía dưới cổ áo, đường viền của chiếc áo ngực thậm chí còn lộ ra một góc nhỏ của đôi đào tiên chín mọng khiến Lục Cảnh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô ,vòng eo bé nhỏ uốn lượn qua cặp mông đầy đặn.

Hắn thầm nghĩ : "Thật sự là một vưu vật nhân gian"

Lúc này ở bên dưới, Ngọc Vân đã bắt đầu cởi chiếc áo sơ mi ra,bên trong là hai quả đồi trắng như tuyết, đôi nhũ phong được bao phủ bởi chiếc áo ngực strapless không dây màu đen tạo thành một rãnh sâu mê người.

Mãnh liệt dục hỏa như cuộn trào trong lòng hắn ,hắn cảm giác thân thể mình gần như không thể khống chế, bờ môi run run tiếp tục theo dõi.

Ngọc Vân chậm rãi tháo chiếc áo ngực của mình xuống, đôi nhục cầu thoát khỏi trói buộc càng thêm cao vút ngạo nghê, ngấp nhô theo từng đợt hô hấp của nàng, đầu nhũ hoa chỉ bằng ngón út đỏ lựng như một nữ hoàng chi phối cả ngọn đồi.

Lỗ rốn mảnh khảnh nối liền bờ mông cong vút, mềm mại.

Đôi bàn tay của nàng đưa lên nhào nặn  vào bộ ngực khiến nó biến đổi đủ những hình dạng. Nàng cảm thấy từng đợt tê dại truyền đến.

"Ưm..hư ..a.."

Rên nhè nhẹ, hô hấp của nàng dồn dập,cũng phải thôi , đã rất lâu rồi chồng của nàng chưa có về .

Lúc nào nàng cũng phải đóng vai một mỹ phụ lạnh lùng ,đoan trang khiên cơ thể nàng luôn bị đè nén rất khó chịu.

Phía trên này Lục Cảnh dục vọng gần như đã bốc lên tràn trề muốn đè nàng xuống phát tiết ,nhưng thật sự là hắn vẫn không dám đi xuống đối mặt với nàng .

Theo thân thể run run, đôi bàn tay mềm mại của nàng từ từ đi xuống ,ngón tay nhỏ bé dần mất hút giữa hai chân nàng ,chỉ thấy lúc này âm hộ của nàng từ lâu không có ai đụng tới đã ướt đẫm dâm thủy từ lâu.

"Ưhh...hơ.. ơ.ư..um..."

Nhẹ nhàng dùng ngón tay tách nhẹ hai mép âm hộ ra , lúc này đường âm đạo đỏ chót của nàng hiện ra sâu hun hút,phía trên là hạt đậu nhỏ bị kích thích mà căng phồng lên.

" ưhh... hhơ...a...ưm ư...."

Kìm lòng không được mà rên rỉ, nàng chống lên bức tường làm điểm tựa, từ từ chuyển động ngón tay ra vào âm đạo.

"Hư ...um.. uhh..ơ.."

Với tư thế đứng như vậy của nàng ,con mắt của Lục Cảnh đối diện hoàn toàn cơ thể của nàng,hắn có thế thấy rõ ngón tay của nàng đang bị cắn nuốt bởi hai mép mật huyệt.

Theo nhịp độ ra vào của ngón tay , Ngọc Vân gia tăng cường độ chuyển động để cho âm đạo của nàng cắn nuốt liên tục, trong khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng

phát ra những âm thanh rên rỉ vô nghĩa :

"Hơ...hơ..không muốn...ưm.. ưhh..đến...

...ahhh..ưnhh ...ra rồi..."

Theo tiếng lẩm nhẩm vô thức, thân thể của nàng run rẩy, dồn dập co rút, đôi mắt nhắm lại thật chặt, đôi má căng mọng bởi chịu kích thích mà trở nên hồng hào .

Thủ dâm xong khiến cơ thể của Ngọc Vân trở nên rã rời vô lực ,đôi mắt lim dim tận hưởng khoái cảm vừa rồi.

Ở phía trên, Lục Cảnh cũng được sử dụng trợ giúp của đôi ngủ trải kim long mà xuất tinh.

Thầm khinh bỉ bản thân một cái, nếu là ngày trước có khi bất chấp mà lao đầu vào đè nàng một trận, chỉ là bây giờ hắn còn đâu cái lá gan lớn của tên lưu manh ngày trước nữa, nhưng thật ra thì hắn cũng biết nếu bây giờ đi xuống thì chỉ sẽ chết rất thảm mà thôi.

Lắc đầu, hắn chậm rãi leo xuống trở về nhà.

Về nhà, tiếp tục mày mò với đống đồ ăn vừa vui vẻ ca hát yêu đời trong căn bếp.

Ăn trưa xong, hắn rửa bát cẩn thận rồi đi lên phòng ngủ của mình

Giữa trưa, nằm trên giường hắn nghĩ lại hình ảnh lúc nãy, vừa nhắm mắt hắn vừa tưởng tượng hình ảnh cơ thể gợi cảm của mỹ phụ .

Thầm suy nghĩ về kế hoạch để đạt được cơ thể tuyệt mỹ của chị Ngọc Vân.

Khóe miệng câu lên một vệt cười, tự cảm thấy yêu đời khi sắp có mục tiêu phấn đấu.