Trời mờ tối,khi mà Lục Cảnh đang đạp xe về nhà thì ở nhà hắn. Lý Tuyết mới đi làm cơm xong, cô vào phóng tắm rửa chờ con trai về.
Đứng trước gương phòng tắm, nàng nhìn vào bản thân mình, trong gương hiện lên một thân ảnh thành thục, kiều diễm. Nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy rất khó chịu . Đã rất lâu rồi nàng không được thỏa mãn nhu cầu, không có người đàn ông nào có thể để cho nàng tựa vai vào. Thật sự bây giờ nàng rất muốn có một người đàn ông ở cạnh để chia sẻ.
Lắc đầu xua tan mấy thứ hỗn loạn trong đầu, nàng lấy từ trên móc áo một bộ đồ lót b.lingerie màu xanh gợi cảm. Nàng chậm rãi cởi ra bộ quần áo đang mặc...
Về đến nhà, Lục Cảnh cất xe bước vào, lập tức hai mắt của hắn tỏa sáng, trợn trừng nhìn về phía trước.
Chỉ thấy lúc này mẹ hắn đang ngồi chống cằm trên bàn, nàng mặc một chiếc áo xẻ tà màu trắng, bên dưới mặc một chiếc váy nội trợ 2 dây. Bộ quần áo mỏng tanh tràn đầy cảm giác dễ chịu.
Đường cong cơ thể lung linh, mềm mại không một chút mỡ thừa, chiếc áo rộng rãi làm cho đôi bầu ngực cao vút,đầy đặn của nàng như ẩn như hiện. Đôi môi đánh một chút son đỏ càng làm cho nàng thêm hấp dẫn.
Đang gục đầu xuống bàn thì nghe thấy tiếng xe, biết là con đã về ,nàng ngoái lại mỉm cười ôn nhu nhìn hắn :
"Về rồi hả con, vào thay đồ rồi ra ăn cơm "
"Vâng ạ"
Lễ phép nói với mẹ một câu rồi chạy thẳng vào phòng tắm
Mấy phút sau, hắn bước ra ngoài ăn cơm với mẹ, sau khi ăn xong vẫn giữ nguyên ý định từ lúc trưa của mình.
Hắn đi dép rồi vi vu chạy sang nhà chị Ngọc Vân.
Sau khi sang nhà nàng, thì hắn đã thấy nàng mới ăn xong đang ngồi viết bản thảo trên bàn,vội mở miệng ra chào hỏi:
"Chị Ngọc Vân, em chào chị"
Nàng nghe vậy, ngẩng đầu lên thấy hắn thì cười đáp.
Thật ra thì từ lúc mới chuyển đến đây nàng chả thân thiết với ai cả,chỉ nói chuyện với mỗi hắn nên nàng xem hắn như em trai của mình vậy.
Hai chị em nói chuyện với nhau một lúc thì im lặng, nàng đưa ra cho hắn vài quả đã cắt lát rồi lại ngồi làm việc, còn hắn thì vẫn chăm chú vào công việc của mình, vâng là ngắm đôi nhũ phong và cặp mông căng phồng của nàng.
Đang ngồi tự sướng tinh thần say sưa với cặp ngực của nàng thì bỗng nàng ngẩng đầu lên hỏi hắn :
"Mấy bữa nay học hành ra sao rồi tiểu Cảnh, có thấy khó hiểu gì không"
Thật ra thì từ nãy tới giờ dù cúi đầu xuông làm việc nhưng nàng vẫn biết hắn đang nhìn chăm chăm vào nàng đấy, biết thế nên nàng vừa hãnh diện vừa thầm vui vẻ khi mình vẫn còn hấp dẫn lắm, với lại người ngắm là Lục Cảnh,em trai dấu yêu của nàng chứ nếu là thằng ôn nào ngoài kia thì với tích cách của nàng thì nàng đã cho hắn một guốc dập dái rồi đấy chứ không phải dễ dãi như vậy đâu.
"Dạ, cũng bình thường "
Đang mãi mê ngắm nàng thì hú vía, hắn trả lời nàng qua loa rồi quay mặt sang chỗ khác, thỉnh thoảng lại ngước nhìn sang lại thấy cặp ngực khổng lồ ấy lại làm hắn nuốt nước bọt.
Ngọc Vân vừa ngồi gõ máy tính vừa nói:
"Chắc tối nay chị lại phải thức đêm quá, ngồi từ nãy đến giờ mà chỉ làm được gần một nửa..
Hắn nghe vậy cười nói:
"Khi nào mỏi tay bảo em, em làm giúp cho"
"Thế thì được đó, khi nào mỏi thì chị nói, trong bếp có ít nho em vào trong đấy mở tủ lạnh lấy mà ăn "
Hắn gật đầu một cái rồi đứng lên đi vào bếp, tò mò nhìn quanh một vòng thì hắn thấy ôi thôi một chậu quần áo chưa giặt để trong nhà tắm .
Liếc mắt xem nàng có để ý không, hắn mới chạy lại ,dở cái áo lên thì ở bên dưới , một chiếc quần lót ren hồng phấn mỏng dính còn đọng một ít nước.
Hình như là nàng mới thay đồ xong nên chiếc quần lót cảm giác còn một chút hơi ấm của nàng, đưa lên mũi ngửi một cái , một mùi hương đặc trưng của đàn bà làm hắn thật kích thích.
Quất lót nhỏ mỏng như cánh ve, bao trùm phía bên dưới là một miếng đệm vải mềm bằng 3 đốt ngón tay. Lục Cảnh máu huyết sôi trào cẩn thân xem xét xem cái nơi tiếp xúc trực tiếp với u cốc thần bí của nữ nhân có đọng lại gì hay không, tiếc là đã bị giặt rửa đến sạch sẽ không còn lưu lại gì, cái này không khỏi khiến hắn có chút tiếc nuối chán nản.
Lần nữa cẩn thận đưa lên mũi say mê hít hà, tự mình nhắm mắt tưởng tượng về cơ thể đầy đặn, nở nang của chị Ngọc Vân, tâm thần tiêu hồn khiến Lục Cảnh muốn ngừng mà không được.
Nhưng mục tiêu của hắn là nàng, nhỡ mà say mê quá bị nàng phát hiện thì có mà đi đời, hắn không muốn vì một ngọn cỏ mà ném cả thảo nguyên, thâm khinh bỉ lại mình một cái, mời đưa quần lót lên hít hít lại lần cuối rồi tiếc nuối để xuống, hắn mở tủ lạnh lấy nho đưa ra bàn.
Bước lại gần, Lục Cảnh thấy nàng vẫn ngồi chăm chú gõ phím,hắn đặt đĩa nhỏ xuống cạnh máy tính ,nàng nhìn lên mỉm cười với hắn một cái rồi lại cúi xuống làm việc tiếp,mắt hắn đảo loạn qua cổ áo, bầu ngực to hồng hào đó lại hiện lên...
Dừng lại một chút,nàng nói:
"Em giúp chị một chút đi, chị mỏi tay quá,để chị lột vỏ nho cho mà ăn "
Nghe vậy nên hắn cũng ngồi xuống giúp nàng viết bản thảo.
Đang ngôi làm thì nàng hỏi:
"Hôm nào rảnh đi tập gym với chị đi, chứ chị đi một mình chán quá"
"Cũng được, mà tập nhiều có được gì đâu"
"Đi tập con gái nó mê chứ sao lại không được gì"
"Thế chị có mê hay không..."
Nghe nàng nói vậy hắn trêu đùa nói.
"Thôi, chị là bà già rồi có còn con gái nữa đâu mà mê" Nàng ngại ngùng nói rồi đưa tay lên đập vào vai hắn một cái.
Lúc nàng đưa tay ra vô tình làm dây áo ngủ trễ xuống làm lộ gần như bộ ngực sữa sung mãn tuyết trắng ra bên ngoài. Lục Cảnh gần như muốn điên lên với cái cảnh tượng ấy, nhục bổng bên dưới lúc này sớm đã đứng cao lên kiến nghị dữ dội.
Mẹ nó, nàng không có mặc áo ngực đâu, hai đầu ngọc thỏ tròn vo kiêu hãnh vươn lên thật cao càng khiến cho đầu óc hắn suýt chút nữa bạo tẩu.
Trong căn phòng mơ màng phiêu dật mùi hương thiếu phụ vừa mới tắm xong không lâu khiến người ta như chìm đắm say mê,
Ngọc Vân đương nhiên là cũng cảm giác được ánh mắt nóng rực của thiếu niên nhìn chằm chằm vào bầu ngực sữa của mình, điều này khiến nội tâm nàng hết sức xấu hổ cùng giận dữ xen lẫn.
Tâm thân nàng không khỏi dập dờn khó hiểu, nghĩ đến mình bị cái tên nhóc này len lén hết sạch ngọc thể, người vợ đoan trang hiền thục nàng lại chợt nảy sinh một cảm giác hưng phấn mãnh liệt.Đó là cảm giác cấm kỵ vụng trộm phản bội lại trượng phu.
Bị một thiếu niên khinh nhờn khinh bạc, nói ra người khác chỉ có thể chỉ trích nàng phẩm hạnh không đoan chính chung thủy, là một đãng phụ dụ dỗ thiếu niên chưa trưởng thành, đúng là thật biệt khuất không thể giải được.
Đáng chết. . . Tiểu sắc lang!
Đang ngồi bóc vỏ nho thì Ngọc Vân làm rơi con dao bên cạnh xuống bàn.
Vội cúi người xuống nhặt con dao lên, đưa lưng về phía Lục Cảnh, vì ở nhà nên màng mặc một chiếc váy ngắn cũn cúi ,giờ đây nàng cúi người xuống thì căng mông căng mọng cao vút của nàng như đập vào mắt Lục Cảnh, hai bắp đùi trắng như tuyết cùng khe mông chặt chẽ kết hợp tràn đầy dụ hoặc lấy hắn, ở khe sâu trung tâm là chiếc quần lót mỏng tanh in hằn cái đường gò mu âm hộ khiêu khích nhô lên như một đường cong tuyệt mỹ của tạo hóa.
Lục Cảnh hô hấp dồn dập như muốn nhảy ra lồng ngực, hắn tự nhận mình đã thấy qua rất nhiều nữ nhân lõa thể, cũng đủ để khẳng định không có một người nào có thể khiến hắn kích động như vậy.
Giờ phút này đầu óc của Lục Cảnh có chút đờ đẫn, cảm giác toàn thân như rút hết lực lượng xụi lợ xuống.
Cố kìm nén phát ra tiếng động,hắn không nhịn được tiếp tục từ từ đưa mắt sát gần cái khu vực mê người đó, cảm nhận mùi hương ẩm khí từ đó phát ra ,từ từ...
Đúng lúc này, Ngọc Vân đột ngột đứng lên quay người lại, đôi mặt không chút biểu tình của nàng nhìn thẳng vào hai mắt Lục Cảnh, một sự im lặng lạ thường.
Bầu không khí mập mờ cực kỳ xấu hổ kéo dài không biết bao lâu. Chỉ thấy trên mặt của thiếu phụ lúc này đã mất đi vài phần đoan trang thục nữ mà nổi lên một rặng mây đỏ ửng, hô hấp của nàng bắt đầu có chút dồn dập nhè nhẹ.
"Chị Vân,...Gặp được nàng như vậy, Lục Cảnh hô hấp có chút trầm trọng bạo dạn lại gần ngậm vào cặp môi đỏ chót của nàng,một tay bóp mạnh vào bầu vú bên trái,tay kia đưa xuống dưới xoa nhẹ bờ mông cao vút bóng mẩy.
"Ưm ...ư.."
Tiếng rên nhè nhẹ phát ra từ cổ họng của nàng.
Cảm giác được nàng vẫn không hề tức giận phản kháng, Lục Cảnh cảm giác mình như đang nằm mơ. Hạnh phục tới quá mức đột ngột mãnh liệt, hắn cực kỳ hưng phấn tàn ác đè ép thân thể nở nang nép sát lên người mình. Tiểu đệ trong quần như một thanh đại côn cọ xát lên thánh địa bên ngoài của mỹ phụ.
Bầu nhũ phong tròn trịa sung mãn không thể tránh khỏi bàn tay tà ác liên tục nắm lấy dày dò thành mọi hình dáng.
Không khí tựa hồ ngưng kết lại, thời gian phảng phất đình chỉ, trong phòng khách rộng rãi, hai thân thể chặt chẽ dính sát vào cùng nhau, ma sát, đè ép thiêu đốt hòa quyện vào nhau.
Vốn cho rằng Lục Cảnh sẽ rất nhanh tận hưởng được thiếu phụ đoan trang nhưng khát tình này thì
"Rùm,rùm"
Bỗng nhiên lúc này có tiếng xe máy đi qua, Ngọc Vân từ trong cơn mê tỉnh lại, nàng đẩy hắn ra ,giọng run rẩy nói nhẹ:
"Chị có chút việc, em về đi"
Rồi nàng chạy thẳng một mạch vào phòng ngủ đóng sầm cửa lại.
Lúc này Lục Cảnh còn đang ngơ ngác, hắn cắn răng chửi thề:
"Mịe thằng chó mày lựa khi nào không đi lại chọn đúng giờ này, bố nguyền mày đi xe ngã chết cụ mày đi"
Ngày hôm sau, trên thời sự đưa tin có một tên trộm chó lao nhanh qua đường đâm thằng vào cột điện không qua khỏi.
P/s:Ủng hộ cho mình có thêm động lực
MB bank:1010027102004
Momo:0357889835