Một tiếng sấm từ trên trời giáng xuống khu phố phá tan màn đêm đen yên tĩnh.
Một đêm mờ mịt,tiếc nuối, nhất định vẫn có người vui kẻ buồn.
"Cứ sống cuộc sống như thế, đúng thật là khó chịu "
Thầm lẩm bẩm, Ngọc Vân hướng về phía trong gương nhìn mình, một gương mặt thành thục diễm lệ, nhưng trong lòng nàng luôn cảm thấy tịch mịch. Chồng của mình luôn luôn bận việc ở ngoại quốc xa xôi, thậm chí ngay cả khi về nhà,buổi đêm cũng đi ra ngoài, cũng không biết hắn đi đến địa phương nào hú hí với mấy con đĩ. Nhưng Ngọc Vân biết, hắn nhất định sẽ luôn vì của địa vị của bản thân mà trả giá mọi thứ,ngay cả là nàng .
"Ai..."
Ngọc Vân đắng chát lắc đầu, cố gắng nhắm mắt lại bài trừ mấy thứ hỗn loạn tiêu cực hiện hữu ở trong đầu. Nàng lấy từ trong tủ treo quần áo một bộ quần áo lót màu hồng phấn.
Ngọc Vân lúc này mới từ từ đứng dậy rời phòng, cô lặng lẽ đi ra,nhìn quen căn phòng xem ai đó đã về chưa rồi mới chậm rãi bước vào phòng tắm .
Đêm khuya yên tĩnh thì cũng là lúc nàng cảm thấy cô đơn, khó chịu nhất. Đáng tiếc rằng không có người đàn ông nào phụng bồi nàng!
Nàng giơ bàn tay trắng nõn lên, chậm rãi đem y phục trên người cởi xuống.
Cho dù đã gần ba mươi, cơ thể của nàng vẫn duy trì được nét thanh xuân thiếu nữ cùng thân hình duyên dáng thon thả thu hút mọi ánh nhìn của cánh đàn ông. Bật vòi nước, nàng để mặc cho nước từ trong vòi hoa sen chảy từ trên đầu xuống, thấm ướt thân thể thành thục,kiều diễm.
Một làn nước mát mẻ khoái cảm để cho Ngọc Vân không nhịn được mà nhẹ nhàng run rẩy.
"Ưm.."
Từ cổ họng phát ra một tiếng rên nhè nhẹ,một khi tịch mịch như vậy, nàng luôn khát vọng nhận được thỏa mãn. Nhưng thân là giám đốc phu nhân mang cái mác cao ngạo,lạnh lùng thì trong đầu của nàng cũng chưa từng nảy sinh cái suy nghĩ hồng hạnh xuất tường.
Nhưng mà bất quá, cái này cũng không đại biểu rằng cơ thể nàng không có dục vọng! Ngược lại, cái lý trí của người thục nữ đoan trang đã có chồng thì nàng luôn cố ý đè nén nó lại,thế nên dục niệm trong nội tâm nàng còn mãnh liệt hơn phần lớn nữ nhân khác!
Ba mươi như lang bốn mươi như hổ, những lời nói này tuyệt đối không có sai một chút nào đối với tình cảnh của nàng bây giờ.
Nhưng là nàng có thể làm sao bây giờ? Không nhẽ bây giờ lại khiến nàng đi tìm một người đàn ông nào đó để thỏa mãn .
Haha, xin lỗi chứ cái cái cao ngạo bên trong nàng không cho phép điều đó xảy ra, vả lại khi đứng trước một người đàn ông khác,nàng đều thấy hắn thật ghê tởm,ngay cả là chồng của nàng ,ngoại trừ một tên nhóc nào đó, nàng cảm thấy thật sự có thiện cảm với hắn.
Tuy là tên nhóc này da mặt thật sự là quá dày, quá vô lại nhưng chả hiểu sao trong lòng nàng chẳng sinh ra nổi một chút cảm xúc chán ghét mà hơn nữa còn rất thân cận.
Lại nói về chồng nàng ,Ngọc Vân cũng chả ưa gì hắn tí nào, nàng lấy hắn chỉ vì ngày xưa ngu ngơ nghe vào lời sắp đặt của ba mẹ,giờ nghĩ lại nàng thấy thật hối hận.
Nàng không phải là một nữ nhân phóng đãng, nhưng cũng chỉ là một nữ nhân bình thường mà thôi. Thời gian dài đè nén dục hỏa khiến cho nó âm ỉ càng ngày càng kịch liệt! Hiện tại thậm chí có dấu hiệu bộc phát!
Cắn môi dưới thật chặc, Ngọc Vân không kìm lòng được đưa một tay lên xoa nắn bầu vú to tròn, thủ pháp có chút vụng về.
"Hưh..ưhh..hhh ..ơhh..ưm.. Hmm.."
Lẩm nhẩm nhưng âm thanh vô nghĩa. Nàng thầm nghĩ "Ai nói chỉ có nam nhân mới có thể tự mình thỏa mãn "?
Nữ nhân tại thời điểm cần thiết họ cũng sẽ phải làm như vậy mà thôi.
Lúc này, Ngọc Vân khẽ nhắm hai mắt lại, trên mặt đỏ ửng, mũi ngọc xinh xắn thở dốc dồn dập, tỏa ra hơi thở nóng rực!
Bỗng nhiên, nàng vốn đang nhắm mắt lại đột nhiên mở ra!
Bởi vì, mới vừa rồi, ở trong đầu của nàng nghĩ đến một nam nhân, lại dĩ nhiên là...
"Vô sỉ, ngươi đúng là con đàn bà hư hỏng mà"
"Bép"Một âm thanh vang lên, Ngọc Vân đưa tay lên tự tát vào mặt mình một cái!
Trong nội tâm vậy mà lần đầu tiên sinh ra một luồng cảm giác hưng phấn mãnh liệt, hưng phấn vụng trộm cấm kỵ một khi nảy sinh thật khó để dừng lại, loại khoái cảm sa đọa, loại kích thích trước nay chưa từng có làm cho nàng lúc này căn bản là muốn ngừng mà ngừng không được!
Dục hỏa vốn đã bị đè nén suốt bao năm chưa từng được thỏa mãn. Nhưng hiện tại lại mãnh liệt bốc phát khiến nàng gần như không thể kiểm soát nữa rồi.
Nàng cảm giác được thân thể của mình thật quá khó chịu, thật muốn bùng cháy dữ dội.
Trượng phu ở bên ngoài cặp kè với nữ nhân khác nàng thừa biết dù hắn có dấu giếm chặt chẽ thế nào. Nếu như hắn đã phản bội nàng, vậy nàng sao lại phải chịu đựng giữ cái thân thể này cho hắn chứ.
Nàng vẫn còn rất trẻ, phong vận tràn đầy như vậy, nếu không được thỏa mãn thì nàng cũng có thể tìm nam nhân mà. Loại ý nghĩ hoang đường vô hình khích lệ để cho nàng chợt kích thích đến điên loạn.
Khoái cảm vụng trộm mãnh liệt dâng lên, cùng với tư tưởng đạo đức của người làm vợ khiến cho nàng cảm giác được tội lỗi xen lẫn mâu thuẫn ngập tràn. Tư tưởng của nàng điên cuồng giãy dụa phản kháng, nhưng thân thể của nàng đã hoàn toàn bán đứng . Lúc này nàng đã cảm giác được giữa hai chân của mình bắt đầu lũ thủy tràn lan.
Nàng thật sự không thể ngăn nổi nữa rồi, nàng thật sự quá khó chịu...khóe mắt của nàng vậy mà chậm rãi chảy ra hai dòng nước mắt, hai má đỏ ửng kiều diễm ngập đầy dục vọng...
Nàng thật sa đọa mất rồi..nàng muốn tên nhóc đó ngay lập tức đến bên người nàng, thô bạo mà đè ép nàng dưới háng điên cuồng công phá, thô bạo hành hạ nàng..
..Thật quá hưng phấn...
Đêm đen càng lúc lại càng thêm thêm tịch mịch, yên lặng chỉ còn lại tiếng thở dốc dồn dập liên hồi của mỹ phụ xinh đẹp khe khẽ vang lên đầy dụ hoặc giữa trời đêm.
"Ahh...hứhhh...umm..ra rồi...
Cơ thể thoát lực, nàng úp người xuống bồn rửa mặt, cơ thể trần trụi của nàng hiện ra hoàn toàn không tì vết,chỉ tiếc rằng không có người nào chứng kiến được, đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ.
Lại nói về Lục Cảnh, sau khi về nhà,chào hỏi mẹ rồi hắn bước vội lên phòng, nằm phịch người xuống giường,thầm nghĩ lại về cơ thể quyến rũ của người đàn bà, hắn tự hỏi :
"Có khi nào nàng cũng thích mình thì sao, rõ ràng nàng ta cũng cho mình sờ rồi mà"
"Nhưng mà lỡ như lần sau lại làm thế mà nàng ta phản kháng rồi thì sao,lớ ngớ còn mất luôn cả tình chị em,thậm chí nàng ta còn thuê người thiến mình nữa thì đúng là khóc không ra nước mắt "
"Có lẽ mình đa nghĩ quá chăng "
"Nhưng mà rõ ràng lúc đó nàng ta cũng phản ứng nhiệt tình nữa chứ "
Thôi thì quyết định lấy hai tay chơi oằn tù tì bên phải thằng thì tối mai 8h sang, trái thắng thì 9h sang.
Cuối cùng thì chơi 10 lần, tay phải đều thắng hết, vậy là quyết định sau đó sẽ lần nữa sang nhà nàng xem sao ...
Lại nói về quan hệ của hắn với nàng.
Chả là hôm ấy một trời nắng đẹp, hắn đang vi vu cởi quần đi đái, thản nhiên đứng trên gác cao nắm lấy tiểu đệ của hắn ngạo nghệ đón gió.
Đang đứng xả nỗi buồn thì bỗng đâu vang lên tiếng quát:
"Cái thằng nhóc này, sao sáng sớm lại ăn mặc thế kia"
Quay mặt lại thì ôi thôi, ra chị hàng xóm mới chuyển đến.
Mặt nàng hơi đỏ hồng nhàn nhạt, xấu hổ vì chứng kiến cái vật của thiếu niên phải khủng gấp 2 lần chồng nàng.
"Này, chị có chút quà tặng gia đình"
"Mà nhớ lần sau ăn mặc cẩn thận vào đấy nhá, thôi chị về đây"
Đưa cho hắn một cái bao tải nhỏ ,nói xong thì nàng vội vàng quay người chạy nhanh về nhà.
Cười khổ, thầm nghĩ mới ngày đầu gặp hàng xóm xinh thế này mà mất mặt quá.
Hắn săn quần lên rồi cũng đóng cửa bước chân vào nhà đưa quà chị Ngọc Vân cho mẹ.
Thế là từ hôm đó hắn cứ có kịp là ngày nào hắn cũng lại sang chơi với nàng dần dà hai chị em cũng thân thiết với nhau.
Lắc đầu, dẹp bỏ cái suy nghĩ lung tung trong đầu , hắn ngã người nằm xuống giường nghỉ ngơi.
P/s: Má viết chương này thằng em bên dưới nó khó chịu thật sự ạ:))
Các bác thấy truyện hay thì cho mình xin một like ủng hộ tinh thần.
Chăm cmt góp ý để mình có tinh thần viết truyện và tiến bộ hơn.
Ủng hộ cho mình có thêm động lực nhé
MB BANK:1010027102004
MOMO:0357889835