Chương 99: Gặp tộc trưởng
Mười giờ, trong một tiệm trà bên ngoài đại học Hải Thiên. Lâm Thiên cùng Chu Hồng - phụ thân Chu Dao ngồi đối diện nhau, hai người đều không nói lời nào, lẳng lặng uống trà, không khí trong khoảng thời gian ngắn có vẻ nặng nề.
Phụ thân Chu Dao – Chu Hồng là một người trung niên cường tráng, nhiều năm tập võ làm ánh mắt của gã cực kỳ lợi hại, nếu là người thường bị gã nhìn lâu như vậy đã sớm chạy trối chết. Nhưng nếu nghĩ chỉ bằng ánh mắt khiến Lâm Thiên bại trận thì hơi khó khăn!
“Chu bá phụ, Dao Nhi rất ít nói đến người, đến gia tộc của nàng.” Lâm Thiên thản nhiên mở miệng nói. “Cho dù ngẫu nhiên nói tới cũng lộ ra tình cảm bi thương, ta cho rằng làm một phụ thân đây là không đủ tiêu chuẩn.”
Chu Hồng nhướng mày, cả người khí thế dâng trào, gã đến để xem cân lượng của Lâm Thiên, không ngờ trái lại bị Lâm Thiên phê bình.
“Chu bá phụ, đại gia tộc như Chu gia, nếu phải nhờ một nữ hài tử duy trì vinh quang thì thật là đáng buồn.”
“Sinh ra ở thế gia phải có giác ngộ hy sinh, hơn nữa ta không đồng ý việc tìm người môn đăng hộ đối là sai lầm, gả thiên kim của đại gia tộc cho một tiểu tử bần hàn là lựa chọn chính xác sao? Đương nhiên không phải đang nói ngươi, theo ta điều tra thì thân phận của ngươi cũng không đơn giản. Ngươi mang võ nghệ không tầm thường, trở thành siêu cấp khách quý của hội đấu giá Hồng Kông bên hông chợ Lớn, gần nhất lại mua biệt thự giá trị mấy ngàn vạn, lại đưa cho Dao Nhi một đôi vòng tai ngọc xanh giá trị vượt qua 2000 vạn đô la.” Chu Hồng mặt không chút thay đổi nói. “Bởi vì những việc này, ta ngăn cản khi các người bắt đầu quen nhau, ta nghĩ muốn nhìn xe, sau lưng ngươi rốt cuộc còn có cái gì. Nhưng kết quả điều tra làm ta giật mình, ngươi từ nhỏ đến lớn căn bản chính là một người bình thường, nói cách khác có thể là gần đây, ngươi mới nhận được cơ duyên rất lớn phải không? Nhưng tiếp đó ta lại sinh ra một thắc mắc, nếu như là tiền tài có khả năng phất nhanh trong một đêm, nhưng võ nghệ của ngươi thì làm sao đạt được?! Tu vi võ công không giống tiền tài, không thể bạo tăng trong thời gian ngắn ngủi, dù là người khác truyền công cho ngươi, cũng không thể vận dụng thuần thục như ngươi.”
Chu Hồng nói xong một trảo như tia chớp hướng chộp vai Lâm Thiên. Lâm Thiên không ngờ Chu Hồng không nói gì bỗng nhiên ra tay, nhưng với kinh nghiệm của Lâm Thiên hiện nay, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ phong phú, hơn nữa sau khi tới nơi này hắn nâng cao lòng cảnh giác. Cho nên kinh Lâm Thiên mà không loạn, cả người nhẹ nhàng di chuyển một thước tránh khỏi một trảo của Chu Hồng.
“Chu bá phụ, lấy tu vi địa giai hậu kì của ngươi đối phó với một tiểu tử địa giai sơ kì là ỷ lớn hiếp nhỏ”
Chu Hồng thu trảo nâng chung trà lên, tựa như người vừa ra tay không phải là gã.
“Có thể nhìn thấu tu vi của ta, phần nhãn lực này không phải một người mới luyện võ có thể có được. Phản ứng của ngươi cũng vậy, có thể thấy ngươi đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu, nhưng trong điều tra của ta chuyện ngươi và người khác đánh nhau hầu như không có. Lâm Thiên, ngươi có thể cho ta biết một chút đây là vì sao không?!” Chu Hồng uống ngụm trà nói.
“Không thể!” Lâm Thiên chém đinh chặt sắt nói.
Nói giỡn, nếu nói bí mật Tinh Giới nói cho Chu Hồng thì Lâm Thiên cũng không cần lăn lộn nữa, ngay cả Chu Dao cũng không biết bí mật. Lâm Thiên không dối gạt Dương Thi, Dương Tuyết vì chính các nàng cũng thuộc về Tinh Giới!
Chu Hồng trừng Lâm Thiên:
“Ít nhất ngươi cũng phải nói cho ta biết một chút về thân phận của ngươi, ta không thể để con gái của mình đi theo một người không rõ ràng!”
Lâm Thiên trầm tư, ngay tại thời điểm Chu Hồng sắp bùng nổ, hắn nhẹ giọng nói:
“Ta có thể nói cho ngươi biết một thân phận trong đó.” Lâm Thiên nói xong từ trong túi lấy ra giấy chứng nhận cố vấn đặc biệt của Long Tổ.
Cố vấn đặc biệt của Long Tổ, thân phận này Chu Hồng trước sau gì cũng biết, Lâm Thiên không để bụng, nhưng thân phận chủ nhân Tinh Giới là tuyệt đối không thể nói ra.
Chu Hồng cầm giấy chứng nhận, khi nhìn bìa chính thì thấy nao nao. Gã từng thấy bìa này nhiều lần, khi mở ra nhìn thấy mấy chữ cố vấn đặc biệt của Long Tổ thì gã xoe tròn mắt. Long Tổ là tổ chức cường đại nhất Trung Quốc, thực lực mạnh hơn thế gia như Chu gia rất nhiều lần. Cố vấn đặc biệt của Long Tổ, thân phận này đúng là không thấp. Chu gia tuy rằng cũng có đệ tử gia tộc tiến vào Long Tổ, nhưng người giỏi nhất là tiểu đổi trưởng lăn lộn ở Huyền Tổ. Trung Hoa Long Tổ tạo nên từ bốn tổ Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, trong đó Thiên Tổ cường đại nhất, Địa Tổ thứ hai, Hoàng Tổ yếu nhất, tiểu đội trưởng trong Huyền Tổ cách biệt rất xa với cố vấn đặc biệt của Long Tổ. Trên mặt Chu Hồng lộ ra chút kính ý, cố vấn đặc biệt của Long Tổ đáng để gã đối xử ngang.
Chu Hồng trả giấy chứng nhận lại cho Lâm Thiên:
“Hèn gì có thể tác động đến Nhạc Chấn Thiên, lại thật nhẹ nhàng vì Tam Vân cô nhi viện kiếm đất tốt. Lâm Thiên, thân phận này ngươi có thể cho ta xem chứng minh thân phận mà ngươi che giấu so với thân phận này còn ghê gớm hơn. Tốt lắm, về sau chuyện của ngươi cùng Dao Nhi thì ta sẽ không xen vào, hy vọng về sau khi Chu gia gặp nạn, ngươi có thể ra tay trợ giúp một chút.”
“Đó là tự nhiên, Chu bá phụ, tương lai ngươi sẽ phát hiện quyết định ngày hôm nay có thể là quyết định chính xác nhất của đời ngươi!” Lâm Thiên đứng lên. “Chu bá phụ, nếu không còn việc gì nữa, xin phép cho ta đi trước.”
Chu Hồng nhẹ nhàng gật đầu:
“Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Dao Nhi đi theo ngươi ta cũng yên tâm, hy sinh hạnh phúc con gái mình sinh ra không phải là quyết định vui vẻ gì, ta thật may mắn mình không phải làm vậy.”
Ra khỏi tiệm tra, Lâm Thiên thở ra một hơi dài, Chu Hồng làm người bề trên lâu, khí thế võ giả hỗn hợp với khí thế người bề trên, đối mặt sẽ làm người ta không thoải mái gì.
“Nếu ta chỉ là một người thường sợ rằng hôm nay sẽ là cảnh tượng khác.” Lâm Thiên trong lòng thầm nói.
Lâm Thiên càng khát vọng, chỉ khi có được thực lực cường đại, vận mệnh của mình mới nằm trong tay mình.
Trở lại trong trường, Lâm Thiên rất nhanh gọi điện thoại cho Chu Dao.
“Tiểu Lâm Tử, phụ thân ta không làm khó dễ ngươi chứ?!” Chu Dao lo lắng hỏi.
“Sao có thể? Lão công của nàng tài ngút trời, nhạc phụ đại nhân hận không thể lập tức đem nàng gả cho ta!” Lâm Thiên cười tà.
“Nói bậy bạ, ngươi đang ở đâu, ta lập tức tới ngay.”
“Ven hồ Thu Thủy, ta đợi nàng chỗ có ghế!” Lâm Thiên nói.
Ven hồ Thu Thủy, nơi đó là thắng địa của những cặp tình nhân, cực kỳ thích hợp ôm ấp tình chàng ý thiếp. Lâm Thiên chọn nơi này, rõ ràng là không có ý tốt, nhưng Chu Dao đồng ý ngay:
“Tốt, ta đến ngay đây!”
Đã là bạn gái Lâm Thiên, nếu phụ thân nàng đã chấp nhận thì nàng cùng Lâm Thiên bên nhau là chuyện như đinh đóng cột, cho nên dù Lâm Thiên muốn ăn bớt thì nàng, nàng cũng chỉ đành thẹn thùng nhận lời!
Lâm Thiên tới ven hồ Thu Thủy, chọn một cái ghế ngồi, ghế này là loại hai người ngồi, đúng là thiết kế chuyên môn vì tình lữ hẹn hò. Không quá lâu Chu Dao tới, thấy Lâm Thiên, ánh mắt sáng lên bước tới ngồi xuống.
“Tiểu Lâm Tử, phụ thân vừa mới điện thoại cho ta!”
“Sao? Nhạc phụ đại nhân nói như thế nào?” Lâm Thiên ôm eo nhỏ của Chu Dao, nhìn nàng ngại ngùng đỏ mặt.
“Phụ thân ta chỉ nói một câu, tiểu tử Lâm Thiên kia không tệ, hãy quý trọng.” Chu Dao nói. “Tiểu Lâm Tử đưa phụ thân nhìn giấy chứng nhận kia?”
Lâm Thiên gật đầu:
“Không cho ông ta xem phỏng chừng sẽ ném ta ra ngoài cửa sổ, mấy cây xương cốt của lão công nàng không chịu nổi phụ thân cao thủ mát xa!”
“Sẽ không, phụ thân ta đến chứng minh ông đã tỏ ra coi trọng ngươi, nếu không thì sẽ không lãng phí một phút nào.” Chu Dao nói.
Lâm Thiên cười nói:
“Đừng động đậy, thiếu nữ, nào, để đại gia hôn một cái trước!” Lâm Thiên nói xong há miệng in lên môi anh đào của Chu Dao, sau vài cái khiêu khích, thành công đút đầu lưỡi đột nhập vào cái miệng nhỏ nhắn của Chu Dao, hấp thụ hương dịch của nàng. Tay phải không để yên, không thành thật cách lớp quần áo xoa bóp trái đào của Chu Dao.
Ngay khi Lâm Thiên muốn tiến thêm một bước, tay phải cùng da thịt trước ngực Chu Dao tiếp xúc thân mật hơn, một thanh âm vang lên:
“Hay thật, ta thấy lạ sao Dao tỷ vội vã rời đi, thì ra là tới nơi này yêu đương vụng trộm, ha ha!”
Lâm Thiên buông Chu Do ra, trong lòng hận không thể đem Nam Cung Uyển Nhi vừa đột nhiên phát ra tiếng này ném xuống hồ Thu Thủy.
“Nam Cung Uyển Nhi, chẳng lẽ nàng không biết quấy rầy người ta thân thiết là hành vi không lễ phép sap?!” Lâm Thiên buồn bực nói.
“Trong vườn trường là nơi văn minh, tình chàng ý thiếp còn ra bộ dáng gì nữa!” Nam Cung Uyển Nhi yêu kiều hừ nói.
Lâm Thiên cười tà đánh giá Nam Cung Uyển Nhi một phen, nhìn mãi đến khi nàng lúng túng:
“Ta nói này Nam Cung Uyển Nhi, nàng đang hâm mộ sao? Phòng ngủ của ta còn ba chỗ trống, ngươi tùy tiện chọn một người đi?”
“Đi chết đi!” Nam Cung Uyển Nhi co chân, một viên đá nhanh chóng bắn về phía Lâm Thiên.
Lâm Thiên nhẹ nhàng chuyển viên đạn đá sang một bên:
“Nàng muốn mưu sát sao? Cẩn thận Dao tỷ của nàng buổi tối ở trên giường đau lòng!”
Nam Cung Uyển Nhi cười tủm tỉm:
“Cho tới bây giờ cũng chỉ có ta trêu chọc người khác, Lâm Thiên, ngươi phải cẩn thận đó!”
Chu Dao bất đắc dĩ nói:
“Được rồi, các ngươi đừng náo loạn nữa, Uyển nhi, tìm ta có chuyện gì vậy?!”
“Một người ngoài đến diễn đàn trường ta khiêu khích, nói là muốn khiêu chiến người toàn trường chúng ta về máy tính, vô cùng cuồng vọng. Đấu hơn hai tiếng rất nhiều cao thủ đại học Hải Thiên đều bị đối phương dễ dàng đánh bại!” Nam Cung Uyển Nhi nói.
“Cách đối chiến như thế nào? Hơn hai giờ, sao ta không nghe chút tin tức nào?” Chu Dao nói.
“Hacker công phòng, người phá được phòng ngự của đối phương là thắng. Lúc đó Dao tỷ ngươi nào có tâm tư chú ý sự việc khác!” Nam Cung Uyển Nhi nói. “Lâm Thiên, ta mượn Dao tỷ, đây chính là vì danh dự của đại học Hải Thiên. Bằng trình độ của Dao tỷ phỏng chừng có thể thu phục đối phương!”
Chu Dao lắc đầu nói:
“Đối phương nếu dám mở miệng khoa trương như thế, nếu không phải vì mạnh miệng thì là do thực lực cực kỳ mạnh. Nếu hiện tại đối phương đã chiến thắng không ít cao thủ trường học chúng ta, vậy nói lên rằng đối phương có chuẩn bị mà đến, có lẽ ta cũng không phải đối thủ.”
“Dao Nhi, nếu vậu nàng hãy cùng Nam Cung Uyển Nhi trở về ký túc xá đi, ta không muốn trở thành tội nhân của đại học Hải Thiên.” Lâm Thiên cười nói.
Chu Dao gật đầu, cùng Nam Cung Uyển Nhi rời đi. Lâm Thiên trở về phòng ngủ của mình ngay. Vừa vào phòng ngủ thì thấy Ngụy Phong cùng Tiêu Bạch đều nhìn chằm chằm vào máy tính.
“Tiểu Bạch, trở lại rồi, hẹn hò sao rồi?” Lâm Thiên cười gian.
Tiêu Bạch quay đầu lại, cười khổ nói:
“Đừng nói nữa, ta tuy rằng không phải là người trông mặt mà bắt hình dong, nhưng bộ dáng đối phương làm cho ta có xúc động muốn ói cơm ngày hôm qua ăn!”
“A, xem ra Tiểu Bạch bị ủy khuất rất lớn, bằng không với tính tự kỉ của ngươi sẽ không một lần nói ra câu dài như thế!” Lâm Thiên nói.
“Lão Tam, chúc mừng chúc mừng, ta mới rời đi ngắn ngủi vài ngày ngươi đã bắt được Chu Dao.” Tiêu Bạch nói.
“Á đù, lại đánh bại một người nữa, đã có hai mươi cá nhân thua trong tay đối phương.” Ngụy Phong đột nhiên lớn tiếng mắng um sùm. “Bà nội nó, một cái học viện lớn như đại học Hải Thiên của chúng ta lẽ nào không che giấu cao thủ lợi hại nào?!”
Lâm Thiên đi qua xem, một thông điệp lộ vẻ kiêu ngạo:
[Từ lâu đã nghe thấy đại học Hải Thiên cao nhân xuất hiện lớp lớp, đặc biệt tới đây lãnh giáo bản lĩnh, a cho rằng, đại học Hải Thiên về máy tính không ai có thể làm đối thủ của ta.]
Lời nhắn kiêu ngạo như thế tự nhiên phía dưới có vô số hồi đáp, chửi rủa, khiêu chiến cũng có. Đối phương trực tiếp đưa ra địa chỉ IP, nhưng người khiêu chiến bên đại học Hải Thiên một lần cũng không thắng được, còn làm cho đối phương không ngừng tích lũy chiến tích. Đối phương làm cũng rất dứt khoát, sau khi người bên đại học Hải Thiên bị công phá sẽ “được” gã trực tiếp công bố thân phận, làm cho người thất bại bên đại học Hải Thiên trong lòng thầm hận, nhưng tài không bằng người chỉ đành im lặng.