Chương 98: Giải Quyết Tang Thi

Chương 98: Giải quyết tang thi

“Bi kịch đã sớm xảy ra, hiện tại nên phát sinh là hài kịch nhân gian!” Lâm Thiên nói xong, bước nhanh đi chỗ tường cao có tiếng súng dày đặc nhất.

Quả nhiên, Lâm Thiên ở nơi này thấy được Dương Kính Thủ.

“Dương thủ trưởng”. Lâm Thiên lớn tiếng kêu lên.

Dương Kính Thủ nhìn đến Lâm Thiên thì mắt sáng lên, nhưng ngẫm lại mới có chút thời gian, cho dù Lâm Thiên cầm mẫu bệnh độc làm sao có thể đủ để tìm được cách tiêu diệt bệnh độc? Nghĩ như vậy, trong lòn gãg bất đắc dĩ thở dài một hơi, thầm nghĩ lần này tang thi công thành quy mô lớn, kết quả cuối cùng sợ là thành phá ngườin vong.

Không cho rằng Lâm Thiên có khả năng tìm được cách giải quyết bệnh độc, nhưng Dương Kính Thủ vẫn vẫy tay với bọn họ. Lâm Thiên lôi kéo Dương Thi, Dương Tuyết rất nhanh xuất hiện ở trước mặt Dương Kính Thủ.

“Dương thủ trưởng, ta đã tìm được phương pháp giải quyết bệnh độc tang thi!” Lâm Thiên lên tiếng nói.

Một câu, làm Dương Kính Thủ, nhóm binh lính bên cạnh rung động.

Dương Kính Thủ rung giọng nói:

“Tiểu huynh đệ, việc này không thể lấy ra nói đùa được!”

“Không phải là nói đùa.” Lâm Thiên nói xong từ bên trong túi tiền lấy ra khắc tinh sinh hóa, chậm rãi xoay tròn vặn nắp mở ra, một mùi thiên nhiên từ trong bình nhỏ chui ra, ở dưới gió nhẹ chậm rãi khuếch tán ra mọi nơi.

Rất nhanh hiệu quả liền xuất hiện, dưới tường cao, tang thi rậm rạp từng lớp từng lớp ngã xuống, thân hình bọn họ không ngừng tan rã, chỉ còn lại có xương khô, sau đó xương khô cũng dần tan biến hóa thành phấn, một cơn gió nhẹ thổi tan biến trong không trung.

“A!”

Vô số người cất tiếng hú điên cuồng, có người khóc rống, có người ngửa mặt lên trời cười to như tên khùng.

“Thắng lợi, thắng lợi!” Dương Kính Thủ đầu tiên là thấp giọng thì thào sau đó lớn tiếng nói.

“Các đồng chí, chúng ta thắng lợi, thắng lợi!”

“Thắng lợi!” Vô số binh lính gào thét, bắn chỉ thiên biểu đạt nội tâm hưng phấn của bọn họ.

Dương Thi, Dương Tuyết nhìn hết thảy, nước mắt yên lặng chảy xuống.

Lâm Thiên siết chặt tay của các nàng:

“Thi nhi, Tuyết nhi, các ngươi phải vui mới đúng, từ nay về sau trên phiến mảnh đất này sẽ không còn tang thi nữa.”

“Lâm đại ca, chúng ta khóc vì vui!” Dương Thi cười nói, tươi cười đẫm nước mắt cực kỳ động lòng người.

“Tiểu huynh đệ, đây là tiêu diệt tang thi phạm vi nhỏ hay lớn?” Dương Kính Thủ bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, vội vàng hỏi Lâm Thiên.

“Không có phạm vi nhỏ hay phạm vi lớn gì, khắc tinh sinh hóa sẽ trải rộng mỗi một góc trên toàn cầu, tất cả bệnh độc tang thi đều sẽ bị tiêu diệt!” Lâm Thiên cười nói.

“Khắc tinh sinh hóa? Tên rất hay, tên rất hay, tiểu huynh đệ, ngươi là cứu tinh của toàn nhân loại!” Dương Kính Thủ lớn tiếng nói. “Tiểu huynh đệ, xin nhận chúng ta thi lễ!”

Binh lính phụ cận đều tập trung lập thành đội.

“Tất cả, nghiêm, cúi chào!” Dương Kính Thủ cao giọng ra lệnh.

Dương Kính Thủ và hơn hai trăm binh lính hướng về Lâm Thiên, nghiêm trang hành quân lễ. Lâm Thiên không biết đáp lễ như thế nào, chỉ đành cười nói:

“Dương thủ trưởng, ta chỉ làm chuyện mình có khả năng làm. Hơn nữa về mặt này cũng có công lao của Dương thủ trưởng, nếu không phải ngài đưa mẫu bệnh độc tang thi cho ta thì ta không thể trong thời gian ngắn như vậy làm ra thuốc tiêu diệt tang thi.”

“Tiểu huynh đệ, ta biết ngươi có chút thần bí, ta sẽ không hỏi. Ta chỉ biết rằng nay ngươi là anh hùng cứu vớt toàn nhân loại, đại anh hùng!” Dương Kính Thủ vỗ bả vai Lâm Thiên cười to nói. “Ừm, bả vai anh hùng quả nhiên là rắn chắc, lực vỗ của ta lớn như vậy mà không lung lay chút nào, ha ha ha ha ha ha!”

Lâm Thiên cười khổ một chút:

“Ta bị ngài vỗ thành nội thương!”

“Đi, chúng ta đi uống một chén, hai bình rượu ngon ta vẫn cất giữ hôm nay liền lấy ra chiêu đãi, sau này không có tang thi tự nhiên có thể dễ dàng được vô số rượu ngon!” Dương Kính Thủ nói.

Lâm Thiên từ chối:

“Dương lão ca, ngài lo giữ trật tự trước đi, khi tâm thần mọi người bình tĩnh lại có khả năng sẽ hơi bạo động. Hơn nữa trong thành thị nếu đã không còn tang thi, thì đám người tự nhiên sẽ tập trung vào thành thị, đến lúc đó có rắc rối.”

Dương Kính Thủ vỗ vỗ đầu:

“Vui quá quên mất còn có một đống việc cần giải quyết, phải nhanh chóng thành lập lại trật tự, không thì dân chúng tranh cướp vật tư trong thành thị sẽ loạn lớn.

Lâm Thiên khẽ cười nói:

“Cho nên Dương lão ca đi đi, ta cùng Thi nhi, Tuyết nhi phải đi bái tế người thân.”

“Tốt, về sau có chuyện, cứ việc tìm Dương lão ca!” Dương Kính Thủ cườinói.

Lâm Thiên cùng Dương Thi, Dương Tuyết rất nhanh lấy xe BMW lúc trước bọn họ bị mất ra khỏi thành, nhưng đạn dược trên đó đã không còn nữa. Nếu người thường muốn bảo vệ chiếc xe kia thì không dễ dàng, nhưng Lâm Thiên nay là anh hùng, anh hùng sao có thể không bảo vệ được cheiéc xe?

Một đường đi tới, tuy rằng có thể thấy ô tô bị hỏng nhưng đã không còn nhìn thấy hình ảnh của tang thi, tốc độ khuếch tán của khắc tinh sinh hóa khá mau. Theo Lâm Thiên dự đoán thì một tuần sau toàn thế giới sẽ không còn bệnh độc tang thi tồn tại.

“Thi nhi Tuyết nhi, toàn thế giới rất nhanh sẽ không còn tang thi, xã hội khôi phục trật tự bình thường, các nàng muốn tiếp tục ở lại bên người ta hay là lựa chọn bắt đầu một cuộc sống mới?!” Lâm Thiên trầm giọng hỏi. “Các nàng nên biết nếu đi theo ta thì ta không thể cho các nàng danh phận, hơn nữa, tương lai nữ nhân bên cạnh ta không chỉ là hai nàng.”

“Lâm đại ca muốn đuổi chúng ta đi sao? Chúng ta tuyệt đối sẽ không rời đi, đúng không tỷ tỷ?!” Dương Tuyết nói.

Dương Thi gật đầu:

“Lâm đại ca, chúng ta đã là nữ nhân của ngươi, chẳng lẽ ngươi đưa nữ nhân của mình ra ngoài sao?”

“Lâm đại ca, danh phận gì đó chúng ta không cần, chỉ cần sống vui vẻ, danh phận không quan trọng. Có tỷ tỷ cùng ta làm bẹn bên đại ca là ta đã rất hạnh phúc!” Dương Tuyết nói.

“Lâm đại ca, không cần chờ tương lai, hiện tại nữ nhân bên cạnh đại ca không chỉ là hai chúng ta!” Dương Thi yêu kiều hừ nói.

Lâm Thiên cười nói:

“Nếu các nàng ở lại bên người ta thì ta sẽ cố gắng cho các nàng cảm thấy hạnh phúc. Ài, vốn nghĩ ta không phải người đa tình, hiện tại phát hiện...”

“Nam nhân có tiền liền đồi bại, có thực lực liền trở nên đa tình!” Dương Thi nói. “Nam nhân vĩ đại tự nhiên càng hấp dẫn nữ hài tử đến bên người hắn.”

“Thi nhi rất có tiềm chất trở thành triết học gia.” Lâm Thiên cười to nói.

Chạy nửa ngày xe tiến vào thành thị Dương Thi, Dương Tuyết từng sống.

Tang thi lúc trước đều đã tan theo mây khói, không có thi thể, cũng không có mộ. ĐámLâm Thiên chỉ có thể đến thành thị này tế bái một chút. Dương Thi lôi kéo muội muội Dương Tuyết quỳ xuống trên đường:

“Phụ thân, mẫu thân, ta cùng muội muội đã tìm được nơi gửi gắm. Hai ngườiở trên trời có linh linh thiêng hãy ngủ yên đi.”

“Phụ thân, mẫu thân, ta cùng tỷ tỷ đang sống vô cùng hạnh phúc, hai người hãy yên tâm!” Dương Tuyết nói.

Lâm Thiên đi qua đem kéo Dương Thi, Dương Tuyết đứng lên.

“Thi nhi, Tuyết nhi, nếu muốn khóc thì cứ khóc ra đi. Nhưng từ nay về sau chỉ được phép có tâm trạng vui vẻ!” Lâm Thiên nhìn Dương Thi, Dương Tuyết trong mắt ngấn lệ, dịu dàng nói.

“Hu hu, Lâm đại ca!” Hai nàng cùng nhào vào trong lòng Lâm Thiên, lớn tiếng khóc.

Lâm Thiên nhẹ nhàng vuốt ve lưng hai nàng, trong lòng âm thầm thề nhất định phải mang đến hạnh phúc cho các nàng. Khóc đến mười phút, khóc đến ánh mắt đều đỏ, Dương Thi, Dương Tuyết mới ngừng lại..

“Lâm đại ca, chúng ta trở về không gian Tinh Giới đi!” Dương Tuyết ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt Lâm Thiên nói.

“Tốt!” Lâm Thiên gật đầu, hắn biết chỉ khóc thì hai nàng chưa thể phát tiết cảm xúc của mình.

Rất nhanh, ba người về tới không gian Tinh Giới, đại chiến kịch liệt trình diễn. Dương Thi Dương Tuyết nhiệt tình hơn bình thường nhiều, đủ loại động tác đều cho Lâm Thiên làm thử. Hai nàng lại làm nữ kỵ sĩ một hồi, làm cho Lâm Thiên sướng mê người. Đại chiến giằng co sáu, bảy giờ, lấy kết quả hai nàng cùng mê mang kiệt sức chấm dứt.

Mỗi tay ôm một người, hai tay đè trên ngon đồi của Dương Thi, Dương Tuyết, Lâm Thiên cũng mệt mỏi ngủ. Ngày hôm sau tỉnh dậy, Lâm Thiên nhìn thấy lông mi Dương Thi, Dương Tuyết rung nhẹ, hắn ngầm cười thầm: Hai cô gái nhỏ còn giả bộ ngủ.

Tay hắn còn đè trên ngọn đồi nhấn mạnh, hai ngọn đồi trắng mềm biến hình.

“Lâm đại ca xấu lắm, lại khi dễ chúng ta!” Dương Tuyết vùi trong ngực Lâm Thiên nói.

“He he, ai kêu tiểu bạch thỏ của các nàng xúc cảm tốt quá, ta nhịn không được sờ lên.” Lâm Thiên cười, trong tay lại không ngừng xoa bóp.

Tắm rửa thay quần áo, Lâm Thiên xuất hiện trong biệt thự. Việc làm đầu tiên là nhìn xem tin nhắn trong di động, sau đó hướng gửi tin nhắn bình an cho Chu Dao.

[Tiểu Lâm Tử, phụ thân của ta ngày mai đến trường học, phụ thân muốn gặp ngươi.]

Khi nhìn thấy tin nhắn cuối cùng, Lâm Thiên giật mình. Chuẩn nhạc phụ đại nhân tới trường học, đây là việc lớn, tin nhắn là ngày hôm qua, tức là hôm nay gặp mặt, nhanh chóng, Lâm Thiên tùy tiện cởi quần áo thay bộ âu phục màu trắng mà những tiểu đệ trong Sinh Tử Thành đưa cho hắn.

“Vì bộ âu phục, có lẽ về sau ta nên dành ít thời gian đi vào giúp đỡ bọn họ một chút.” Lâm Thiên vừa mặc quần áo vừa âm thầm nghĩ trong lòng.

Mặc quần áo, sửa sang lại kiểu tóc một chút, Lâm Thiên đi về hướng gara, hắn lái chiếc Ảo Ảnh 5 mới mua ra biệt thự.

Rất nhanh Lâm Thiên đi đến gần trường học, đậu xe ở gara nơi Tiêu Bạch có người chuyên trông coi, Lâm Thiên đi vào trường học.

Lâm Thiên gọi vào di động của Chu Dao:

“A lô, Dao Nhi, nhạc phụ đại nhân sắp đến?”

Đầu kia điện thoại, Chu Dao mắc cỡ đỏ mặt nói:

“Nhạc phụ đại nhân cái gì, Không phải, Tiểu Lâm Tử, có một việc ta phải nói cho ngươi, mẫu thân của ta là tiểu thiếp của phụ thân ta, nàng đã qua đời nhiều năm. Cho tới nay ta bị xem là đám hỏi để kết thân với gia tộc khác, cho nên, cho nên...”

“Cho nên nhạc phụ đại nhân muốn xem cân lượng của ta, nhìn xem ta có đủ tư cách chiếm được trái tim của Dao Nhi không?” Lâm Thiên thản nhiên nói.

“Tiểu Lâm Tử giận sao? Mặc kệ phụ thân ta như thế nào, tóm lại trái tim của ta không bao giờ thay đổi.” Chu Dao vội la lên.

“Dao Nhi, không phải, đại gia tộc làm như vậy thật bình thường, cho nên không phải vấn đề giận hay không. A, trái tim của nàng không thay đổi, là trái tim gì?” Lâm Thiên cười gian.

“Tiểu Lâm Tử xấu lắm!” Chu Dao yêu kiều dỗi. “Ngươi hôm nay phải biểu hiện thật tốt, phụ thân đại khái mười giờ sẽ tới.”

“Lãnh đạo có lệnh, sao dám không theo? Hôm nay ta phải trang điểm một phen mới ra cửa.” Lâm Thiên cười tà.

“Ba hoa, Tiểu Lâm Tử, phụ thân ta nói muốn một mình cùng ngươi nói chuyện, cho nên ta không thể đi cùng ngươi, ngươi phải biểu hiện tốt.” Chu Dao nói.

“Tuân theo chỉ thị của lãnh đạo, nhất định sẽ làm nhạc phụ đại nhân yên tâm đưa thiên kim bảo bối cho ta!” Lâm Thiên nói. “Dao Nhi, phụ thân nàng là người như thế nào?!”

Đây là đi gặp tộc trưởng, nói không có chút căng thẳng là tuyệt đối không thể. Chu Dao nghe Lâm Thiên hỏi thì cười khúc khích, tiếng cười như chuông bạc không ngừng theo đầu kia điện thoại truyền đến.

“Phụ thân ta là một người thật nghiêm túc, cũng là người chân thật, nhưng ta có lòng tin đối với Tiểu Lâm Tử.” Chu Dao nói.

“Xem ra của nhạc phụ đại nhân có con bài chưa lật, sợ là khó qua cửa.” Lâm Thiên cảm thán nói.