Chương 73: Hai Tay Súng Thiện Xạ

Chương 73: Hai tay súng thiện xạ

Dương gia mã tràng, Dương Thừa Phong đứng đó chờ, nhìn hướng Lâm Thiên cùng Thiên Dạ đi xa trong mắt có tràn đầy lo âu. Nếu là Thiên Dạ thắng, hậu quả không tưởng tượng nổi, Dương Thừa Phong sẽ k odâng thiên kim bảo bối của mình cho Thiên Dạ làm hại - mặc dù toàn bộ Dương gia mã tràng phải chiu tội. Nếu Lâm Thiên thắng, Dương Thừa Phong không biết Lâm Thiên có gì cần gã hỗ trợ. Dương Thừa Phong cho rằng chuyện mà Lâm Thiên không thể làm thì lực lượng Dương gia mã tràng, sợ là cũng rất khó làm xong. Không làm được sẽ có hậu quả là cái gì? Dương Thừa Phong khó thể đoán trước. Tuy rằng giang hồ nghe đồn Tu La Lâm Thiên chưa từng giết người không nên giết, nhưng lòng người khó dò, trời biết Dương gia mã tràng của Dương Thừa Phong có khi nào trở thành nhóm đầu tiên chết oan trong tay của Tu La Lâm Thiên không. “Ài, ta không nên lấy lòng dạ tiểu nhân đi đo lòng quân tử! Nếu chuyện đúng vậy chỉ có thể nói là kiếp số khó thoát khỏi!” Dương Thừa Phong thở dài nói.

Sườn núi thấp thoáng bóng Lâm Thiên, Dương Thừa Phong nhẹ nhõm, xem ra hắn thắng rồi. Tu La Lâm Thiên, quả nhiên lợi hại!

Trong nháy mắt Lâm Thiên đến trước mặt Dương Thừa Phong. Đạp Tuyết thấy Lâm Thiên thì vui vẻ chạy tới, mắt to đen hấp háy vui mừng. Đạp Tuyết thông linh, nó cũng là biết Lâm Thiên vừa mới đi đấu cuộc chiến sinh tử. “Dương tràng chủ, Thiên Dạ đã chết, người có thể yên tâm!” Lâm Thiên mỉm cười nói.

“Lâm huynh hôm nay giúp cho mã tràng của ta qua đại nạn này, sau này có chuyện gì cần sai bảo Dương Thừa Phong dù chết cũng sẽ giúp cho ngươi!” Dương Thừa Phong thận trọng nói.

Lâm Thiên hơi gật đầu: “Ccó một chuyện cần Dương tràng chủ giúp, ta cần đi một chỗ, nơi đó cũng không tiện mang theo Đạp Tuyết, hy vọng Dương tràng chủ chăm sóc Đạp Tuyết giúp ta, ta vô cùng cảm kích!” Lâm Thiên vỗ đầu Đạp Tuyết nói. “Nó kêu Đạp Tuyết? Tên rất hay. Lâm huynh, chỉ có việc nhỏ như vậy sao?” Dương Thừa Phong không thể tin được.

Dương Thừa Phong còn tưởng rằng Lâm Thiên có yêu cầu gì quá đáng, khiến gã khó thể đáp ứng yêu cầu, ví dụ gả nữ nhi bảo bối cho hắn. Khôgn ngờ Lâm Thiên chỉ muốn nhờ Dương Thừa Phong hỗ trợ chăm sóc một con ngựa!

Chăm sóc một con ngựa đối với Dương gia mã tràng là chuyện dễ như hcơi.

Lâm Thiên gật đầu:

“Đạp Tuyết xin nhờ vào Dương tràng chủ, ta xong việc sẽ trở về tìm nó!”

Dường như nghe hiểu lời nói của Lâm Thiên, trong mắt Đạp Tuyết lộ ra vài tia không muốn.

Lâm Thiên vỗ vỗ đầu Đạp Tuyết:

“Đạp Tuyết ngoan, ta sẽ sớm trở về tìm ngươi, đến lúc đó chúng ta đi Thiên Sơn, đi tái ngoại!”

“Lâm huynh, nếu việc nhỏ như vậy ta làm không xong thì uổng cho vài chục năm sống trên đời. Yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt thần câu của ngươi!” Dương Thừa Phong cam đoan. “Ta tin tưởng Dương tràng chủ, vậy Lâm Thiên xin cáo từ!” Lâm Thiên nói.

“Lâm huynh, sao không tiến vào mã tràng uống vài chén rồi đi?!” Dương Thừa Phong mời.

Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của tràng chủ, Lâm Thiên thật sự có việc bận không tiện ở lâu, cáo từ!”

Vỗ đầu Đạp Tuyết rồi Lâm Thiên nhanh chóng rời khỏi tầm mắt đám người Dương Thừa Phong. Lâm Thiên kêu Tiểu Linh, nháy mắt về tới Tinh Giới!

Ở thế giới Thiên Long Bát Bộ gần ba tiếng nhưng vì bên trong thế giới nhanh gấp hai lần ở bên ngoài, bên trong không gian Tinh Giới, Dương Th, i Dương Tuyết chỉ đợi một giờ rưỡi. “Lâm đại ca!” Thấy Lâm Thiên xuất hiện, Dương Thi Dương, Tuyết đang ngồi cạnh bàn vội vàng đứng lên.

“Cho các nàng luôn ở trong không gian nhỏ này thật là ủy khuất các nàng!” Lâm Thiên nói.

Dương Thi mỉm cười nói: “Lâm đại ca đừng bao giờ nói lời đó, có thể thoải mái trò chuyện là quá tốt rồi, còn hơn ở thế giới kia chém giết tang thi gấp ngàn vạn lần!” Dương Tuyết tiếp lời Dương Thi nói:

“Đúng vậy, nếu không nhờ Lâm đại ca đã cứu ta thì hiện tại tađã sớm chết đói, tỷ tỷ cũng không thể sống trong thế giới kia!”

“Nhưng là các nàng không thể vẫn cứ mãi không gian nhỏ phong kín này được, sẽ buồn phát bệnh. Ta mang các nàng đi thế giới kia dạo chơi.” Lâm Thiên nói.

Dương Thi, Dương Tuyết gật đầu. Không gian trong Tinh Giới tuy rằng an toàn thoải mái nhưng đúng là hơi buồn. Ở thời gian ngắn còn đỡ, ở thời gian dài thì không chịu được.

Lâm Thiên báo với Tiểu Linh biến về hình dạng thiên sứ nhỏ, hắn và Dương Thi, Dương Tuyết nháy mắt biến mất trong không gian Tinh Giới.

Địa điểm xuất hiện vẫn là gian tầng hầm ngầm trước khi rời đi. Nhìn giường, Lâm Thiên thấy nóng trong người.

“Thi nhi, Tuyết Nhi!” Lâm Thiên kẽ kêu, ôm Dương Thi, Dương Tuyết vào trong lòng. Hai nàng kêu lên một tiếng, mắc cỡ đỏ mặt tùy ý Lâm Thiên dùng một đôi tay ma từ eo nhỏ sờ lên môgn vêu. “Thi nhi, Tuyết nhi, chúng ta đại chiến một hồi đi!” Lâm Thiên cười tà đẩy Dương Thi, Dương Tuyết lên giường lớn.

Tiếng la hét cùng tiếng động rất nhanh vang lên, cũng không rõ là thanh âm của Dương Thi hay là Dương Tuyết.

Sau một hồi đại chiến, ba người nằm nghỉ ngơi một lúc mới mặc quần áo rời giường.

“Thi nhi, Tuyết nhi, chúng ta ra khỏi thành phố này đi. Chỗ này đều là tang thi, tiếp qua vài ngày chỉ e tang thi ban ngày không thua gì buổi tối.” Lâm Thiên nói, “Thuật bắn súng của các nàng tuy rằng không tồi nhưng cũng không có trải qua kinh nghiệm thực chiến, đợi ra khỏi thành phố nên cẩn thận một ít!” Dương Thi, Dương Tuyết gật đầu. Ba người chạy đến kho vũ khí, súng ngắn là cần thiết, mỗi người đều chọn hai khẩu, băng đạn mỗi người cầm hai ba mươi cái, có nhiều viên đạn rời. Súng tự động, súng máy đều mang theo. Lấy nhiều súng tự động, súng máy thì chỉ một cái. Nếu thật sự gặp tang thi thì bắn bao nhiêu đạn cũng không đủ dùng, cùng lắm chỉ câu giờ được một lúc. Thứ này để dành dùng lúc khẩn cấp, chủ yếu lấy sugns ngắn, súng tự động để Dương Thi, Dương Tuyết diệt địch.

Sau khi lấy được vũ khí và đạn dược, ba người mở cửa ra đi ra ngoài. May mắn Dương Thi, Dương Tuyết đều trải qua chút cường hóa, mà Lâm Thiên có sức mạnh hơn người bình thường không thì bọn họ không mang nổi những vũ khí, đạn dược.

Trong chỗ trú ẩn không có tang thi cho nên ba người rất nhanh đã đem vũ khí dời vào trong xe.

“Lâm đại ca, chúng ta mang thức ăn chỉ đủ để chúng ta ăn một chút! Có nên trở lại mang thêm không?” Dương Thi hỏi.

Dương Thi biết lúc này thức ăn có bao nhiêu thì càng tốt, vì một lọ nước, một ít nữ nhân có thể leo lên giường người khác. Có lẽ đã xảy ra chuyện ăn thịt người. “Không được, tang thi đã phát hiện bên này khác lạ. Bằng bản sự của chúng ta kiếm thức ăn không khó, nếu thật sự không được thì có thể trực tiếp về lại không gian Tinh Giới!” Lâm Thiên lên xe nói.

Dương Tuyết cười khúc khích: “Tỷ tỷ đừng lo lắng, có Lâm đại ca ở đây thì còn lo cái gì?”

Dương Thi nghe Lâm Thiên nói có lý, cùng lắm thì trực tiếp về không gian Tinh Giới:

“Chúng ta nhanh đi đi, bị tang thi vây quanh cũng không tốt!”

Hai nàng lật đật lên xe, ngồi phía sau.

“Ngồi vững, chuẩn bị bắn súng, chúng ta xuất phát!” Lâm Thiên nói xong dẫm chân ga, xe hummer quân dụng trực tiếp lao xuống mặt đường!

- Grừ grừ!

Tang thi dưới đường nhiều hơn ban ngày hai hôm trước, thấy nhóm Lâm Thiên xuất hiện thì gào thét chạy lại.

Đoàng đoàng đoàng!

Dương Thi, Dương Tuyết tựa vào hai bên cửa kính xe, súng tự động bắn rất nhiều đạn. Lúc đầu họ bắn hụt nhưng rồi thiên phú bắn súng khủng khiếp hiện ra, có thể bắn nát đầu tang thi cách thật xa.

Lâm Thiên cười khổ một chút:

“Các nàng tiết kiệm đạn tí, tang thivô cùng vô tận, nên bắn liền bắn, không nên bắn thì đừng. Ví dụ tang thi vừa xuất hiện bên cửa sổ, nó không uy hiếp chúng ta được, các nàng không cần bắn hạ nó.

Dương Thi, Dương Tuyết cùng le lưỡi:

“Biết rồi!”

Hai nàng nói xong mặc kệ tang thi không theo kịp chiếc xe, chỉ tập trung bắn tang thi uy hiếp tới bọn họ. Có hai tay súng thiện xạ rất thuận lợi cho việc tiến lên. Tang thi nhiều hơn mấy ngày trước nhưng sức uy hiếp nhỏ hơn, mỗi con tang thi chưa tới gần xe đã bị viên đạn bắn nát đầu. Có lẽ vì cảm ứng tâm linh của song sinh nên Dương Thi, Dương Tuyết không bắn cùng một tang thi, làm vậy tiết kiệm đạn hơn.