Chương 34: Nội lực điên cuồng tăng lên
Lâm Thiên cười khổ, lúc trước khi ở chỗ Đoàn Dự, thật sự phải học chút công phu điểm huyệt, không biết sao Đoàn Dự dạy hắn Lăng Ba Vi Bộ rồi lại dạy hắn Bắc Minh thần công, nếu còn mở miệng đòi thêm, có cảm giác lòng tham không đáy.
Xà Nhị bị giết, mà Lâm Thiên coi bộ không bị thương gì nặng, mấy bang chúng còn sống sót đứng xa lắc nhìn tới, lại không dám tới gần Lâm Thiên. Độc Tam Nương Tử vẫn liều mạng đánh nhau với Xà Đại, mắt thấy Lâm Thiên giết Xà Nhị rồi, không khỏi mở miệng kêu:
“Tiểu ca, mau qua đây giúp!”
Lâm Thiên lại không qua giúp ngay, làm bộ hữu khí vô lực nói:
“Xà Nhị quá âm hiểm, trên dao găm lại có kịch độc, ta bức độc trước.”
Lâm Thiên nói xong, tự mình khoanh chân ngồi xuống đó. Đương nhiên không phải hắn bức độc, mà vừa mới hấp thu 15 năm nội lực của Xà Nhị, tuy dùng hết 4 năm, chẳng qua còn lại 11 năm cũng phải tốn chút thời gian chỉnh lý lại.
Độc Tam Nương Tử liếc thấy con dao găm nhuốm máu lóe lên ánh sáng màu lam, không hề hoài nghi lời Lâm Thiên nói. Mắt thấy Xà Nhị lại chết, Xà Đại tức giận, điên cuồng công kích, mỗi đao không rời chỗ yếu hại của Độc Tam Nương Tử, Độc Tam Nương Tử nhất thời chống đỡ khó khăn, cũng không dám phân tâm gọi Lâm Thiên giúp đỡ.
Mấy bang chúng Tam Xà Bang ở đằng xa thấy Lâm Thiên nhắm mắt ngồi khoanh chân xuống, cho rằng có thể chiếm được tiện nghi, từ từ lại gần. Lâm Thiên có Tiểu Linh giám sát xung quanh, làm sao không biết, hừ lạnh một tiếng, mở mắt ra nhặt dao găm có độc của Xà Nhị phóng ra. Dao găm bay ra mười mét, cắm thẳng vào ngực một bang chúng, tuy trình độ Lâm Thiên có hạn không trúng chỗ yếu hại, chẳng qua do kịch độc trên dao găm, chỉ khoảng dăm ba giây, bang chúng đó đã ngã xuống tắt thở. Những bang chúng khác thấy uy thế Lâm Thiên như vậy, sao còn dám tới gần nữa, lại lùi thêm mười mét quan sát tình hình bên này. Nếu Xà Đại thắng được Độc Tam Nương Tử, bọn chúng sẽ không để ý lên giúp Xà Đại một chút để được Xà Đại xem trọng, nếu Độc Tam Nương Tử thắng Xà Đại, chỉ sợ chúng sẽ lập tức quay người bỏ chạy. Chỉ là không biết tại sao Xà Đại và Độc Tam Nương Tử đánh không phân thắng thua, Xà Đại sợ độc công của Độc Tam Nương Tử, Độc Tam Nương Tử cũng sợ đao pháp của Xà Đại lợi hại.
Mười phút trôi qua, Lâm Thiên đã sơ bộ dung hợp nội lực hấp thu được từ Xà Nhị, để Tiểu Linh trị khỏi vết thương trên tay rồi đứng dậy.
“Độc Tam Nương Tử, ta tới giúp ngươi!”
Lâm Thiên la lớn một tiếng, Lăng Ba Vi Bộ phát động, đã ép tới Xà Đại, bây giờ tu vi nội công của hắn đã đạt tới 26 năm, Xà Đại bất quá chỉ 20 năm thôi, tự nhiên không việc gì phải sợ. Độc Tam Nương Tử mừng rỡ, ả đánh giá thấp thực lực của Xà Đại, nếu Lâm Thiên không ra tay giúp đỡ, ả không nhất định giết được Xà Đại. Còn Xà Đại, tự nhiên là trong lòng căng thẳng, Lâm Thiên đã giết Xà Nhị, thực lực tự nhiên là cao hơn hắn tưởng tượng nhiều, lại liên thủ với Độc Tam Nương Tử, hắn chắc chắn phải thua không cần nghi ngờ, có ý muốn thoái lui. Chẳng qua Độc Tam Nương Tử một lòng báo thù làm sao để hắn đi như vậy, cuốn chặt lấy hắn.
Bang chúng Tam Xà Bang xung quanh thấy Lâm Thiên lại tham gia vào trận chiến, không còn xem trọng Xà Đại nữa, đều chia nhau bỏ chạy.
Lâm Thiên nội lực tăng mạnh, chỉ cảm thấy khắp người có sức mạnh dùng không hết, tốc độ của Lăng Ba Vi Bộ cũng nhanh hơn nhiều, đao Xà Đại chém về phía hắn đều bị hắn né dễ dàng.
“Xà Đại, có ngon tiếp ta một chưởng!”
Lâm Thiên quát lớn một tiếng, Xà Đại mừng rỡ: Bộ pháp ngươi tuy tinh diệu, nhưng tuổi nhỏ như vậy, chẳng lẽ nội lực còn mạnh hơn ta chắc, thế là chưởng trái vung ra đón chưởng phải của Lâm Thiên.
Hai chưởng chạm nhau, Xà Đại chỉ cảm thấy không hay, nội lực toàn thân lại không tự chủ chảy vào tay phải Lâm Thiên. Độc Tam Nương Tử cho rằng Lâm Thiên và Xà Đại đấu nội lực, trong lòng liền mừng rỡ, cơ hội thế này sao có thể bỏ lỡ, sợ nội lực Lâm Thiên ít không chịu được lâu, bèn nhẹ nhàng ấn một chưởng vào sau lưng Xà Đại. Không có chấn đứt tâm mạch Xà Đại như trong tưởng tượng, Độc Tam Nương Tử chỉ cảm thấy nội lực trút vào trong thân thể Xà Đại trong chớp mắt đã không chịu sự khống chế, mà nội lực trong cơ thể mình cũng điên cuồng chảy ra. Muốn giãy thoát ra nhưng toàn thân vô lực, tay như bị dán bằng keo 502, dán chặt lên lưng Xà Đại, làm sao rút ra được.
Lâm Thiên lúc này cũng chẳng nghĩ nhiều, Bắc Minh thần công điên cuồng vận chuyển, hút nội lực đang cuồn cuộn chảy vào thân thể về Thiện Trung Khí Hải trước ngực.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, nội lực toàn thân Xà Đại và Độc Tam Nương Tử đã không còn sót lại chút nào, khi Lâm Thiên buông tay Xà Đại ra, chân hai người mềm nhũn, lại song song ngã xuống đất.
“Tiểu ca, lòng ngươi thật độc ác!”
Ánh mắt Độc Tam Nương Tử nhìn về phía Lâm Thiên đầy oán độc.
“Ha ha, thật cười chết ta rồi, người chết trong tay Độc Tam Nương Tử ngươi chẳng lẽ còn ít, không ngờ lại nói người khác độc ác. Độc Tam Nương Tử, chúng ta cùng xuống địa ngục đi, ngươi nhìn cũng không tệ, trên đường xuống suối vàng có ngươi làm bạn, Xà Đại ta cũng coi như biết đủ rồi!”
Xà Đại cười lớn, lượm thanh đao của mình bị rơi lên đâm thẳng vào ngực Độc Tam Nương Tử, mà bản thân hắn mặt cũng ngả màu đen, hiển nhiên vừa trúng kịch độc của Độc Tam Nương Tử.
Mắt thấy hai người cứ thế tắt thở, Lâm Thiên thầm thở dài, dắt Đạp Tuyết từ trong khách sạn ra, cưỡi thẳng ra khỏi Song Lâm thành.
“Chủ nhân, ngài vừa hấp thu tổng cộng 30 năm nội lực, thêm vào trước đây, tu vi nội lực của ngài lúc này đạt tới 56 năm nội lực!”
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.
“Ừm!”
Lâm Thiên gật đầu.
“Chủ nhân, dường như ngài hơi không thoải mái?”
Tiểu Linh hỏi.
“Chết một lần nhiều người như vậy, hơi có chút cảm xúc thôi!”
Lâm Thiên nói.
“Chủ nhân, ở đây không phải là xã hội hiện đại, trong võ lâm đao quang kiếm ảnh, tử thương cũng là khó tránh, hơn nữa, cho dù là trong xã hội hiện đại, xung đột đẫm máu cũng là chuyện thường.”
Tiểu Linh nói.
“Nói vậy cũng đúng, chỉ cần tự mình không thấy hổ thẹn, quản gì chuyện người ta máu chảy ngàn dặm.”
Lâm Thiên hú dài một tiếng, thúc giục Đạp Tuyết chạy nhanh hơn.
Tới thành thị tiếp theo, Lâm Thiên trọ lại một gian khách sạn, sau khi phân phó tiểu nhị cẩn thận chăm sóc cho Đạp Tuyết, Lâm Thiên đóng cửa phòng lại, bảo Tiểu Linh chuyển sáu năm nội lực thành giới lực, ý thức trở về trong Tinh Giới.
“Chủ nhân, 6 năm nội lực chuyển thành 150 duy giới lực, cộng thêm trong Tinh Giới có 58 duy, tổng cộng là 208 duy giới lực. Chủ nhân ngài muốn dùng giới lực cường hóa thân thể sao?”
Tiểu Linh hỏi.
Lâm Thiên hỏi:
“Tiểu Linh, bây giờ số liệu thân thể ta ra sao?”
“Tố chất thân thể chủ nhân ngài do ảnh hưởng từ Bạch Ngọc Hoàn của Tiêu Bạch, hơi nâng cao một chút, cường độ tế bào 91, sức sống tế bào 90, tinh thần lực 75.”
“Dùng 50 duy cường hóa tinh thần lực, 59 duy cường hóa cường độ tế bào, 60 duy cường hóa sức sống tế bào. Còn lại để phòng dùng khi có chuyện bất ngờ.”
Lâm Thiên nói.
“Được, chủ nhân, ngài chờ chút!”
Tiểu Linh nói, mười phút sau.
“Chủ nhân, cường hóa xong xuôi, tinh thần lực ngài tăng cường, không gian Tinh Giới mở rộng hơn, tinh thần lực ngài đạt tới 100, có thể quy định tốc độ thời gian trong Tinh Giới tăng lên hoặc chậm đi gấp đôi.”
Lâm Thiên đang ở trong Tinh Giới, tự nhiên cảm thấy không gian trong Tinh Giới rộng hơn không ít, vốn không gian 4x4x4 mét, bây giờ hẳn đã 5x5x5 rồi. Tuy mỗi bề chỉ tăng lên 1 mét, nhưng thể tích gần như tăng gấp đôi rồi. Hắn hài lòng gật đầu:
“Tiểu Linh, ta có thể quy định thời gian trong Tinh Giới khi ta vào trong nhanh hơn gấp đôi, khi ra khỏi thì trôi bình thường được không? Ngoài ra, nói cho ta biết chờ tinh thần lực ta đạt tới bao nhiêu mới có thể tăng thêm độ chênh lệch tốc độ thời gian.”
“Chủ nhân, ngài có thể quy định, do thay đổi tốc độ thời gian, trong vòng ba ngày ngài không thể tiến vào Tinh Giới. Chờ khi tinh thần lực ngài đạt tới 500 mới có thể thay đổi tốc độ thời gian nữa.”
Lâm Thiên gật đầu, ba ngày mà thôi, loáng cái là qua.