Chương 33: Bắc Minh phát uy
“Bây giờ ngươi không định chờ nữa?”
Giọng Lâm Thiên hòa hoãn hơn một chút.
Độc Tam Nương Tử nói:
“Hôm qua là ngày giỗ năm năm của 48 người trông thôn ta bị Xà Đại giết, vì sợ không kịp chạy về tế lễ nên ta cưỡi ngựa quý của ngươi. Năm đó ta thề, trong vòng mười năm phải lấy mạng anh em họ Xà, chẳng qua bây giờ ta đã không chờ được nữa, nếu chỉ có một mình ta, ta không nắm chắc gì cả, chẳng qua có thêm tiểu ca ngươi, giết hết Xà Đại, Xà Nhị không phải chuyện khó!”
“Chủ nhân, từ số liệu nhịp tim các mặt của Độc Tam Nương Tử mà xét thì ả không nói dối.”
Tiểu Linh nói với Lâm Thiên.
“Ngươi có kế hoạch gì, ngoài ra, tu vi của Xà Đại và Xà Nhị ta hoàn toàn không rõ.”
Lâm Thiên lạnh nhạt hỏi.
Trên mặt Độc Tam Nương Tử lộ ra một nụ cười mỉm:
“Xem ra tiểu ca định cùng ta đối phó với Xà Đại và Xà Nhị rồi. Nội lực Xà Đại mạnh hơn ta không ít, có tu vi 20 năm nội lực, giỏi dùng đao pháp, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Nội công Xà Nhị cũng tương đương với ta, tu vi 15 năm nội lực, giỏi dùng dao găm, với thực lực của tiểu ca, hy vọng thắng được Xà Nhị không lớn, chẳng qua giữ chân hắn một ít thời gian thì vẫn có thể, chỉ cần cho ta một chút thời gian, ta có thể nắm chắc giết chết Xà Đại!”
Trong mắt Độc Tam Nương Tử có sát cơ điên cuồng lóe lên.
“Ngươi đã nắm chắc giết được Xà Đại, ta không tin trước đây Xà Đại không có lúc đi một mình.”
Lâm Thiên nói, Độc Tam Nương Tử bất lực nói:
“Tiểu ca ngươi có chỗ không biết, Xà Đại, Xà Nhị tự biết mấy năm nay làm không ít chuyện ác, đã rất ít rời khỏi Song Lâm thành, hơn nữa khi đi đều cùng hành động. Còn như Xà Tam, thực lực nhỏ yếu, sợ rằng không được bọn hắn coi là anh em, bất quá lần này chết rồi, cho dù Xà Đại, Xà Nhị vì mặt mũi cũng phải tận lực truy sát hung thủ.”
Lâm Thiên biết Độc Tam Nương Tử tuy không nói dối, sợ rằng cũng không có ý gì tốt. Với thực lực hắn thể hiện lúc trước cũng tương đương với Xà Tam, cho dù có thể ngăn cản Xà Nhị một ít thời gian, sợ cũng cách chết không xa, chẳng qua bây giờ hắn hấp thu nội lực của Xà Tam, thực lực tăng mạnh, tịnh không dưới Xà Nhị, cho nên Lâm Thiên gật đầu đáp ứng:
“Tốt, ta cản trở Xà Nhị, ngươi giết chết Xà Đại trong thời gian nhanh nhất!”
“Hừ, ngươi muốn lợi dụng ta, vì sao ta không lợi dụng ngươi? Xà Đại không phải dễ giết như vậy, cho dù có thể giải quyết hắn, tổn thất của Độc Tam Nương Tử ngươi cũng không phải nhỏ, đến lúc đó...”
Lâm Thiên nghĩ bụng.
“Chủ nhân, ngài quá giảo hoạt rồi!”
Tiểu Linh cười hì hì trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên nói trong đầu:
“Nếu ta không có chút tâm nhãn, sợ là bị người ta bán rồi còn giúp họ đếm tiền.”
Xà Đại, Xà Nhị đến còn chậm hơn trong tưởng tượng.
“Xem ra Xà Tam trong lòng bọn họ đúng là không có địa vị gì!”
Độc Tam Nương Tử nhìn Xà Đại, Xà Nhị đến từ đằng xa, cười lạnh nói. Khi Xà Đại, Xà Nhị tới cách Lâm Thiên và Độc Tam Nương Tử mười mét thì không tiến tới nữa.
“Độc Tam Nương Tử, nếu ta không đoán sai, ngươi là cư dân của sơn thôn mấy năm trước!”
Xà Nhị chăm chú nhìn Độc Tam Nương Tử, trong mắt chớp chớp vẻ máu lạnh nói.
“Không ngờ năm đó lại để ngươi chạy thoát, chẳng qua hôm nay ngươi tự đưa tới cửa, hừ, cho rằng liên thủ với tiểu tử này là có thể chặn được ta và đại ca sao? Thật buồn cười!”
“Nhị đệ, không cần nói nhảm, đao của ta đã lâu không thấy máu rồi, đã gấp gáp không chờ nổi nữa!”
Xà Đại điên cuồng cười nói.
“Xà Đại, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi!”
Độc Tam Nương Tử vừa nói, một nắm kim độc đã đánh ra theo thủ pháp Mãn Thiên Hoa Vũ.
“Ui da!”
“Ui da!”
Trừ Xà Đại và Xà Nhị ra, những bang chúng mà chúng mang tới làm sao tránh khỏi kim độc của Độc Tam Nương Tử, đều kêu thảm lăn lộn trên mặt đất, chỉ trong chớp mắt, những bang chúng trúng kim độc của Độc Tam Nương Tử đều miệng sùi bọt mép tắt thở.
“Lòng dạ thật độc ác!”
Xà Đại tức giận, Lâm Thiên nhìn trong lòng cũng lạnh lẽo không ít, lại càng đề cao cảnh giác với Độc Tam Nương Tử hơn. Độc Tam Nương Tử lạnh giọng nói:
“Độc ác, so với ngươi năm đó đồ sát 48 mạng người thôn chúng ta thì sao? Bọn họ đều không phải người trong võ lâm mà chỉ là dân chúng bình thường thôi!”
“Để mạng lại!”
Xà Đại tuốt đao khỏi vỏ, đao khí lạnh thấu xương mang theo mùi máu nồng nặc ập vào mặt.
“Tiểu ca chặn Xà Nhị lại!”
Độc Tam Nương Tử kêu một tiếng, dẫn Xà Đại tránh qua một bên, Xà Nhị muốn giúp Xà Đại diệt Độc Tam Nương Tử trước nhưng bị Lâm Thiên ngăn lại.
“Xà Nhị, hôm nay ngươi là đối thủ của ta!”
“Nhóc con, không biết tự lượng sức!”
Xà Nhị cười lạnh một tiếng, dao găm trong tay áo thò ra như rắn độc đâm thẳng vào ngực Lâm Thiên, trên lưỡi dao có màu lam đậm, hẳn đã được Xà Nhị ngâm tẩm kịch độc. Lâm Thiên tuy sợ nhưng không loạn, dưới chân triển khai Lăng Ba Vi Bộ, suýt soát tránh khỏi Xà Nhị rồi vỗ một chưởng vào ngực Xà Nhị.
“Tiểu tử, không ngờ cũng có bản lĩnh! Xà Nhị gia lại coi thường ngươi rồi.”
Xà Nhị vừa nói, tay chân cũng không dừng lại, lách qua trái một bước tránh chưởng của Lâm Thiên, dao găm đang đâm quay lại đâm vào chưởng phải Lâm Thiên đang đánh ra.
“Hừ”
Lâm Thiên tự biết thực lực mình tương đương với Xà Nhị, nếu không muốn bị thương, bắt được Xà Nhị sợ không dễ, lúc này tay phải lại không tránh không né, va chạm thẳng với dao găm của Xà Nhị. Dao găm bén nhọn đâm xuyên qua bàn tay Lâm Thiên, Lâm Thiên nhịn đau, tay phải nắm lấy dao găm, tay trái nhân lúc Xà Nhị ngẩn ra ép lên huyệt Thiện Trung ở ngực Xà Nhị. Xà Nhị lúc này đã không kịp lui lại, sợ nơi yếu hại của mình bị tập kích, nội lực trong cơ thể toàn bộ tụ tập ở ngực ngăn công kích của Lâm Thiên, điều này vừa khéo giúp Lâm Thiên rất nhiều. Bắc Minh thần công toàn lực khởi động, nội lực trong cơ thể Xà Nhị cuồn cuộn trút vào người Lâm Thiên chảy về huyệt Thiện Trung ở ngực. Xà Nhị cảm thấy không hay, muốn giãy ra, nhưng một khi Bắc Minh thần công đã phát động, hắn đã toàn thân vô lực làm sao tránh thoát được.
“Tiểu tử, ngừng lại, nếu không ngươi cũng phải chết, trúng độc ở dao găm của ta, trong khoảnh khắc sẽ tắt thở chết.”
Xà Nhị yếu ớt kêu lên.
Lâm Thiên làm như không nghe thấy, trong khoảnh khắc khi hắn trúng độc, hắn đã bảo Tiểu Linh tiêu trừ độc tố rồi, sao có thể sợ Xà Nhị uy hiếp. Chẳng qua chỉ ba mươi giây, nội lực toàn thân Xà Nhị đã bị Lâm Thiên hút hết, tay trái dùng nội lực chấn một cái đã chấn đứt tâm mạch Xà Nhị, tay phải rút khỏi dao găm tẩm độc của Xà Nhị, lại là một cơn đau thấu tim.
“Tiểu Linh, thế nào?”
Lâm Thiên hỏi trong đầu.
“Theo ngài phân phó, độc tính đã bị thanh trừ, tiêu hao 70 duy giới lực. Ngoại trừ 27 duy giới lực trong Tinh Giới dùng hết ra, còn chuyển đổi 4 năm nội lực thành 100 duy giới lực, dùng hết 43 duy giới lực, bây giờ còn lại 57 duy. Ngoài ra, vừa rồi ngài hấp thu 15 năm nội lực của Xà Nhị, trừ đi 4 năm, cộng với 15 năm trước đây của ngài, ngài đã có 26 năm nội lực, miễn cưỡng tính là cao thủ rồi!”
“15 năm nội lực chuyển thành giới lực được 375 duy, hao hết bảy, tám chục duy, kiếm được ba trăm duy, tuy hơi đau chút nhưng nghiến răng chịu được, vụ mua bán này cũng đáng giá.”
Lâm Thiên nói trong đầu.
“Tiểu Linh, giúp ta trị thương ở tay, tạm thời đừng trị hết hẳn, chỉ cần nó đừng chảy máu nữa, ngoài ra đau đớn bớt đi một chút là được.”
“Hì hì, chủ nhân, người khác đều dùng điểm huyệt cầm máu, ngài không ngờ lại bảo Tiểu Linh trị cho ngài, mất mặt quá rồi!”
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.