Chương 57: Kiểm kê thu hoạch(2)

Túi trữ vật thường là Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ sử dụng, tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại thì sử dụng pháp khí trữ vật cao cấp hơn chính là nhẫn trữ vật, về phần không gian bên trong nhẫn trữ vật bao lớn, Lưu Ngọc cũng không rõ lắm.

Túi trữ vật là pháp khí trữ vật cấp thấp nhất, không cần nhận chủ cũng có thể sử dụng, những tu sĩ khác cũng có thể trực tiếp mở ra.

Lưu Ngọc trực tiếp mở hai túi đựng đồ đem những vật phẩm trong đó đều đổ ra.

Trừ ra một ít đồ đạc hỗn loạn thì đem vật phẩm có chút giá trị đặt lên bàn.

Pháp khí trung phẩm có một cây dao nhỏ màu xanh, tơ lụa màu đỏ, nhưng mà làm cho người ta cảm thấy tiếc hận là hai món pháp khí này sau trận đấu pháp kịch liệt đã hư hao nghiêm trọng, đã hoàn toàn không thể sử dụng được nữa, cho dù có đi tìm người sửa lại thì uy năng cũng không thể hoàn toàn khôi phục lại giống như ban đầu, giá trị còn lại cũng không lớn, điều này làm cho Lưu Ngọc cảm thấy có chút đáng tiếc, nhất là món pháp khí phòng ngự tơ lụa màu đỏ, giá trị của nó so với Cự Mộc kiếm cũng không kém lắm.

Pháp khí hạ phẩm có một cái xoa nhỏ màu vàng và một thanh thước nhỏ màu bạc, đều là những loại pháp khí hạ phẩm thông thường, Lưu Ngọc thoáng quan sát một chút cũng không nhìn nhiều thêm, khiến hắn để ý nhất là một cái gương nhỏ hình bầu dục, lúc đó tu sĩ Nho Sam kích phát ra một đạo bạch quang khiến cho uy năng của Kim Long kiếm bị giảm đi rất nhiều, tình cảnh lúc đó lưu lại trong tâm trí hắn vẫn còn như mới.

Cái gương lớn hơn bàn tay một chút, trên khung có khắc hoa văn phức tạp, vành gương màu vàng, mặt gương nhẵn bóng phản quang không có một chút tỳ vết nào, Lưu Ngọc cầm nó trên tay nhìn hồi lâu, cũng không nhìn ra nó được luyện chế từ vật liệu gì, nhưng mà đây cũng là một món pháp khí dùng để phụ trợ, tuy rằng bản thân không có lực công kích gì, nhưng sử dụng ở những lúc mấu chốt thường sẽ có hiệu quả bất ngờ, đem cái gương nhỏ để qua một bên, chờ sau khi kiểm kê thu hoạch xong thì tế luyện một phen.

Sau khi trừ ra vài món pháp khí còn có vài bình đan dược, là một ít đan dược mà tu sĩ Luyện Khí sử dụng, cùng với hai bình đan dược chữa thương khôi phục pháp lực, tất cả đều là loại có hiệu quả giống nhau rất thường gặp. Lưu Ngọc bĩu môi đem những đan dược này tùy tiện bỏ vào một cái túi trữ vật chuyện dùng để đựng đan dược.

Thứ bây giờ hắn đang sử dụng chỉ là túi trữ vật hạ phẩm, không gian bên trong cũng chỉ có ba thước, cùng với đời trước cũng xấp xỉ một thước, đã sớm có chút không bỏ xuống được càng ngày càng nhiều đồ, những đệ tử ngoại môn đại đa số đều có một cái túi trữ vật, nếu như bên hông hắn treo hái cái thì cho dù có là Luyện Đan sư thì cũng quá mức chói mắt, khó tránh khỏi những người khác sẽ không xảy ra một chút ý đồ "không tốt".

Điều này cũng nhắc nhở Lưu Ngọc đã đến lúc nên mua một cái túi trữ vật trung phẩm, chờ đến lúc sau khi căn cơ đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ, sau khi thăng cấp vào nội môn thì việc dùng túi trữ vật trung phẩm là vừa vặn thích hợp, người khác cũng không có cảm thấy kỳ lạ.

Cuối cùng là một đống Linh Thạch, khoảng chừng hơn năm năm trăm viên, đây cũng là do tu sĩ Nho Sam vì đưa cho cô gái quyến rũ mua Hoàng Long đan gom góp Linh Thạch, với giá trị tài sản của hắn nói không chừng còn nợ nần không ít.

"Phu thê vốn là chim liền cành, tai vạ đến thì tự ai nấy bay."

Nghĩ đến nữ tử quyến rũ vò đầu bứt tai sau khi tu sĩ Nho Sam qua đời, Lưu Ngọc âm thầm cảm khái, giữa sống và chết có một nỗi khiếp sợ rất lớn, không phải ai cũng có thể bình tĩnh đối mặt, dù sao thì trường sinh bất tử mới là quý giá.

Nhưng mà khi nhớ lại dáng vẻ kiều mị quyến rũ của nữ tử kia sau lớp quần áo, hắn không khỏi có chút khác thường, bụng dường như có một cỗ nhiệt khí bốc lên, Lưu Ngọc cười khổ một tiếng, cầm ấm nước lên liên tục nuốt vài ngụm, kìm nén hỏa khí trong lòng.

Đợi sau khi cảm giác khô nóng đã tiêu tán hơn phân nửa, Lưu Ngọc thở nhẹ một hơi, sự khác thường trong cơ thể chậm rãi lắng xuống.

Hắn đặt hơn năm trăm khối Linh Thạch vào túi trữ vật, thần thức quét qua kiểm tra kỹ một phen, hiện tại trong túi trữ vật có một ngàn ba trăm khối Linh Thạch hạ phẩm và một khối Linh Thạch trung phẩm, đây chắc chắn là một số tiền khổng lồ đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ, ngay cả một số tu sĩ Trúc Cơ kỳ có tài sản hơi ít hơn một chút thì cũng chỉ tới mức này mà thôi, số lượng này đã sắp mua được hai pháp khí có phẩm chất gần đạt đến cực phẩm rồi.

Chỉ là không thể để phần lớn những Linh Thạch này lộ ra ngoài, và cả Tiên Phủ có tác dụng thúc giục Linh dược cho luyện chế đan dược để đổi lấy Linh Thạch cộng thêm những chiến lợi phẩm cướp được từ trên người tu sĩ Nho Sam, cũng không thể để bị điều tra đến được.