Tu vi của hắn đang nhanh chóng được nâng lên thông qua việc tiêu tốn Linh Thạch để lấy Linh thảo và luyện chế Thanh Nguyên đan để tu luyện.
Dù có phải trải qua luyện tạp chất Thanh Dương Ma Hỏa, pháp lực tiêu tốn rất nhiều, song tốc độ tăng cao của tu vi vẫn có thể sánh ngang với tu sĩ dị linh căn và nhanh hơn nhiều so với việc chỉ ngồi thiền luyện khí.
Cứ tu luyện Tôn Thần diệu pháp hai ngày một lần, chịu đựng dày vò mà người thường không chịu được, đồng thời tầng thứ năm của Thanh Dương công pháp cũng bước vào giai đoạn lĩnh hội. Trước mắt thực lực và cả nhãn giới của Lưu Ngọc đều được nâng cao, việc lĩnh hội tầng thứ năm của hắn trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Qua mấy năm, tiến độ hiện tại đã được hơn nửa.
Đương nhiên Ẩn Linh thuật của hắn cũng không hề đi xuống, loại bí pháp mà hắn đã lĩnh hội từ lúc mới luyện khí đến nay đã cách cảnh giới viên mãn không xa nữa rồi.
Sau khi tu luyện và lĩnh hội công pháp thì đến tu luyện pháp khí và pháp thuật, chuyển tu vi thành thực lực.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, hai tháng đã trôi qua mà vẫn chưa thấy trưởng lão ở Vọng Nguyệt Thành đưa ra thông tin gì về nhiệm vụ.
Lưu Ngọc cũng không nghĩ ngợi lung tung, hắn lấy tịnh chế động, im lặng quan sát những diễn biến. Dẫu sao thì bảo hắn đi tìm cái chết là chuyện không thể nào, tới khi ấy cùng lắm thì hắn sẽ chạy trốn.
Lưu Ngọc vô cùng hứng thú với “Tế Huyết Độn” mà lão giả râu trắng có được. Cái giá cho việc thi triển loại bí thuật này không hề nhỏ, song nguyên lí của nó lại cực kì đơn giản, dẫu có là tu sĩ đang trong giai đoạn luyện khí thì vẫn có thể thi triển được, trong hai tháng hắn có thể lĩnh hội được hết thảy về loại bí thuật này.
Hiện giờ nhiệm vụ có thể tới bất cứ lúc nào nên tất nhiên hắn phải học loại bí thuật giúp giữ gìn sinh mạng này càng nhanh càng tốt.
Nếu đã hoàn thành việc lĩnh hội bí thuật thì Lưu Ngọc chỉ cần lấy Linh thảo cần thiết cho việc luyện chế Dung Huyết đan từ Tiên Phủ, đợi luyện chế xong Dung Huyết đan là có thể bắt đầu tập tu Tế Huyết Độn.
Độ khó khi luyện chế Dung Huyết đan cũng ngang tầm với độ khó khi luyện chế Tinh Nguyên đan, nhưng so với Thanh Nguyên đan thì lại đơn giản hơn rất nhiều. Với xác suất luyện chế Tinh Nguyên đan thành công là ba mươi phần trăm của mình, Lưu Ngọc tin rằng xác suất luyện chế Dung Huyết đan lần đầu của hắn sẽ không quá thấp.
Luyện chế Dung Huyết đan cần tất cả Linh thảo và Linh dược, khoảng hai mươi viên Linh Thạch sẽ được một phần, tốn sáu trăm viên Linh Thạch là được ba mươi phần Linh thảo.
Mỗi ngày Lưu Ngọc luyện chế năm lò, sáu ngày sau hắn dùng hết ba mươi phần Linh thảo, tổng cộng thành công được ba lò và thu về hai mươi ba viên Dung Huyết đan.
Thấy lò luyện chế Dung Huyết đan cuối cùng đã thất bại, Lưu Ngọc chỉ lẳng lặng tẩy rửa những tạp chất bên trong đỉnh Huyền Hoàng, sau đó cọ bằng nước sạch rồi cất vào túi trữ vật.
Nếu đã luyện chế được Dung Huyết đan thì có thể bắt đầu tu luyện Tế Huyết Độn rồi.
Lưu Ngọc tới phòng luyện công, hắn ngồi khoanh chân trên tấm bồ đoàn, đặt những món pháp khí thích hợp phi độn ở trước mặt.
Lý Huyền kiếm, Tử Mẫu Truy Hồn đao, Con dấu màu hồng, cờ Kim Cương, Duệ Kim kiếm, Diệu Kim cung.
Còn có cả Hắc Sắt Thiết Tác và Bánh xe đất màu vàng thu được từ tay lão giả râu trắng. Hai tháng qua đi, hai món pháp khí này đã được tế luyện và đóng dấu thần thức từ lâu.
Đây là tất cả pháp khí cực phẩm và linh khí thượng phẩm trong tay Lưu Ngọc, đương nhiên không phải hắn chỉ có mấy món pháp khí này, song sự chênh lệch giữa pháp khí thượng, trung phẩm và pháp khí cực phẩm là khá lớn nên dù có thêm Tế Huyết Độn thì cùng lắm tốc độ của chúng cũng chỉ ngang tầm pháp khí cực phẩm, gần như chẳng có tác dụng gì cả.
Nhìn mấy món pháp khí, linh khí trước mắt, Lưu Ngọc rơi vào bể suy nghĩ.
Trong số chúng có Lý Huyền kiếm – linh khí thượng phẩm với tốc độ có thể áp đảo rất nhiều pháp khí cực phẩm, song kiếm này là thứ có khả năng uy hiếp mạnh nhất mà hắn thường dùng nên chắc chắn phải thường xuyên sử dụng nó. Nếu thêm máu thì khi đối đầu với địch rất có thể máu bên trong kiếm sẽ bị đánh tơi tác.
Mà hắn cũng không thể bỏ xó một linh khí thượng phẩm hiếm có khó tìm như vậy được, hay là hắn chuyên dùng nó cho việc chạy trốn nhỉ? Đây quả là cách bỏ gốc lấy ngọn.
Thế nên hắn không cần suy nghĩ về Lý Huyền kiếm và cả những món pháp khí dùng khi đối đầu với địch nữa.
Lưu Ngọc liếc mắt nhìn hết một lượt đám pháp khí cực phẩm, cuối cùng dừng lại ở Duệ Kim kiếm.
Lý do hắn chọn Duệ Kim kiếm rất đơn giản, kiếm này được luyện chế theo cách đặc biệt. Ngoài ra, nó còn tương tự với thuyền Độn Phong – một loại pháp khí chuyên dùng để bay. Thông thường, pháp khí phi kiếm và pháp khí phi đao đều có tốc độ chạy trốn nhanh hơn một chút so với các pháp khí khác.
Đương nhiên điều này cũng không phải tuyệt đối, chỉ là thông thường mà thôi.