Ba mươi cái kệ nhỏ được chia làm sáu hàng, hai bên trái phải của cửa nhà mỗi bên xếp ba hàng, ở giữa chừa ta một con đường đi.
Bên cạnh cửa của căn nhà gỗ đặt khoảng bốn mươi năm mươi chiếc hộp ngọc, lần này số cây giống linh dược Linh thảo ấu cướp được từ Linh dược viên nhiều như vậy, sau khi Lưu Ngọc tiến vào căn nhà gỗ đã nhanh chóng tìm ra hộp ngọc chứa Quy Nguyên hoa, sức mạnh của Nguyên Thần khống chế và bay đến linh điền màu đen.
Trong kết giới Thanh Quả, Linh thảo sẽ vẫn luôn duy trì trạng thái vừa mới tiến vào, cho dù đặt lâu hơn nữa cũng không có vấn đề gì, không cần phải lo lắng cho sự sống và linh khí của Linh thảo bị trôi mất, cho nên không cần phải nóng lòng phát triển ra hạt giống để bảo tồn. Bây giờ có việc quan trọng cần phải làm, có thể đặt lên trước một khoảng thời gian.
Linh thảo cần dùng để luyện chế phương thuốc cổ truyền "Thanh Nguyên đan", Lưu Ngọc sớm đã thúc giục được ba mươi phần, đặt ở bên trong căn nhà gỗ bên phải, chỉ đợi Quy Nguyên hoa vào chỗ là có thể bắt tay vào luyện chế đan dược.
Lưu Ngọc đi tới trước linh điền màu đen mở hộp ngọc ra, trồng cây giống của Quy Nguyên hoa vào trong linh điền, sau đó đặt một khối Linh Thạch trung phẩm ở bên cạnh cây giống, bổ sung linh khí tiêu hao cho linh điền, giúp cho cây giống phát triển bình thường.
Lúc này, Lưu Ngọc không thiếu Linh Thạch, hắn hào phóng dứt khoát để lại một trăm khối Linh Thạch trung phẩm đặt ở trong Tiên Phủ để dự phòng, không đủ thì lấy từ trong túi trữ vật ra thêm.
Quy Nguyên hoa cần ba trăm năm tuổi dược mới trưởng thành, lúc đấy mới có thể dùng làm thuốc, mà muốn kết ra hạt giống thì cần phải trưởng thành hoàn toàn, nghĩa là cần ba trăm năm mươi năm.
Cho nên Lưu Ngọc muốn có được hạt giống, nhất định phải thúc giục nó đến ba trăm năm mươi năm.
Dựa theo quy luật Linh thảo ở trong linh điền màu đen phát triển một canh giờ, tương đương với hai mươi năm của ngoại giới, khoảng chừng cần mười bảy canh giờ rưỡi, cũng chính là thời gian một ngày rưỡi.
Lưu Ngọc đương nhiên không có khả năng ngây ngốc mà chờ lâu như vậy, Nguyên Thần không thể rời khỏi thân thể quá lâu, nếu không nguyên khí của toàn thân sẽ bởi vì mất đi trói buộc của Nguyên Thần mà dần dần trôi mất, gây tổn thương đến căn cơ của thân thể.
Thời gian này khoảng chừng mười canh giờ, qua mười canh giờ Nguyên Thần vẫn chưa trở về vị trí, nguyên khí sẽ bắt đầu trôi mất. Những điều này đều là hắn lúc hai mươi mấy tuổi thông qua quan sát mà kết luận, ít nhất ở Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ đều là như thế.
Lúc này ba cái túi trữ vật linh thực phu còn đang để ở trong căn nhà gỗ chính giữa, Lưu Ngọc đi xem xét từng cái một, nhưng đáng tiếc tìm khắp túi trữ vật của ba người cũng chỉ có bốn loại hạt giống Linh thảo quý hiếm, trong đó một loại còn trùng hợp với loại mà bây giờ hắn đang sở hữu.
Sau khi Nghiêm Hồng Ngọc liên tục bị tập kích vài lần ở Linh dược viên thì đã có chuẩn bị, chuẩn bị tình huống xấu nhất, thu lại toàn bộ Linh thảo đã trưởng thành và hạt giống, bốn loại hạt giống của linh dược này rất có thể là ba tên linh thực phu tự mình để lại.
Ngoài những cái đó ra thì chính là ba quyển sách về trồng Linh thảo, mỗi quyển đều có độ dày một thước, bên trên ghi chép sự tâm đắc của ba người về việc trồng Linh thảo, và rất nhiều yêu cầu về chăm chút Linh thảo linh dược, kèm theo là sách tranh trông sống động như thật.
Về phần một vài pháp khí, tạp vật thì không cần nhắc nhiều, Lưu Ngọc đặt đại vào trong một túi trữ vật, cũng mặc kệ không quan tâm.
Những linh dược cướp được từ Linh dược viên này, đều là luyện chế đan dược mà Trúc Cơ, Kim Đan kỳ có thể dùng được, thời gian thúc giục ngắn nhất cũng phải mười canh giờ mới có thể trưởng thành, dài nhất thậm chí là phải hai mươi canh giờ.
Mà Lưu Ngọc thì không thể để cho Nguyên Thần rời khỏi thân thể quá lâu, vì thế hắn đã cầm ba quyển Linh thảo tâm đắc thật dày này, tâm niệm vừa động đã trở về thân thể.
Hắn thu một trong hai quyển vào túi trữ vật, cầm một quyển còn lại ngồi trên ghế lật xem.
Bản Linh thảo tâm đắc này viết khá chi tiết, mỗi một trang đều có một bản phác thảo Linh thảo, bên cạnh còn chú thích tập tính và dược hiệu của Linh thảo, với cả những yêu cầu đối với hoàn cảnh phát triển và nơi trồng trọt cần phải chú ý, rất nhiều chi tiết đều vô cùng thích hợp.
Tờ giấy có dấu vết nếp gấp, có thể thấy chủ nhân cũng thường lật xem, rõ ràng là đặt tâm huyết vào đây.
Lúc Lưu Ngọc luyện đan cũng có thói quen như này, thích ghi chép lại những nội dung tâm đắc trên sổ tay luyện đan, trong quá trình luyện đan nếu có cảm hứng thì cũng sẽ lấy sổ tay ra ghi chép lại bất cứ lúc nào.
Có thể nói sổ tay luyện đan đã chứng kiến sự trưởng thành của hắn trên con đường luyện đan, mà Linh thảo tâm đắc, cũng đã chứng kiến sự trưởng thành phát triển của linh thực phu.