Chương 157: Tôn Thần diệu pháp(2)

Tiếp theo đó, Lưu Ngọc đổ trữ vật của người đàn ông mang nét đẹp nữ tính lên bàn, lại thêm một đống đồ vật xuất hiện trên bàn.

Phân ra là một đống Linh Thạch, mấy món pháp khí, một tấm ngọc đồng, ba quyển sách và vài bình đan dược.

Mấy món pháp khí bao gồm là pháp khí cực phẩm - Con dấu màu hồng, pháp khí thượng phẩm - Loan đao màu đỏ, hồ lô màu xanh sẫm, viên châu màu đen.

Vỏn vẹn chỉ có mấy món pháp khí này, nhưng giá trị cũng đã vượt qua hai ngàn khối Linh Thạch, chứ đừng nói chi là pháp khí cực phẩm dù có Linh Thạch cũng chưa chắc đã mua được. Loại tài sản này coi như đã hơn Phong Thiên Vỹ, cũng đã không khác với Lưu Ngọc lúc trước lắm.

Trong lòng Lưu Ngọc khẽ cảm khái, hắn vẫn còn nhớ như in về mấy món pháp khí này.

Cho dù là sức mạnh to lớn của Con dấu màu hồng, hay là mạnh mẽ sắc bén của Loan đao màu đỏ, còn cả nọc độc kỳ lạ của hồ lô màu xanh sẫm, không có một món pháp khí nào là đơn giản cả.

Lưu Ngọc nghĩ rằng người đàn ông mang nét đẹp nữ tính này chắc có lẽ là đệ tử tinh anh của Hợp Hoan Môn, gã còn có loại bảo vật Tử Dương thảo này trong người, nhưng hắn không biết vì sao gã lại đến tham gia kiểu nhiệm vụ như thế này. Với thực lực của người này thì hoàn toàn vượt trội hơn hẳn các tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường, cho dù vào lúc hắn ở một mình đụng độ hắn ta, chỉ sợ cũng chỉ có thể chạy trốn, dù có liều mạng chắc chắn cũng đánh không lại.

Nhưng điều mà Lưu Ngọc không biết chính là, đệ tử tinh anh của Hợp Hoan Môn cũng không có tài sản phong phú như vậy. Bởi vì có cơ duyên khác cho nên người đàn ông mang nét đẹp nữ tính này mới tích góp được mấy món pháp khí này, Tử Dương thảo cũng trong cơ duyên đó mà lấy được.

Bởi do có một lần cơ duyên kia, cho nên thực lực và tài sản của người đàn ông mang nét đẹp nữ tính kia mới vượt qua đệ tử tinh anh bình thường, cao hơn các tu sĩ thân truyền cao cấp, và đích truyền của gia tộc lớn.

Hắn đặt bốn món pháp khí sang một bên, chất lượng và uy lực của bốn món pháp khí này đều không tầm thường, giúp tăng sức mạnh lên ngay lập tức, làm cho cách thức của bản thân được đa dạng hóa, không dễ dàng bị khắc chế. Lưu Ngọc tính giữ lại để hắn sử dụng, không có dự định bán ra, chờ có thời gian thì tế luyện một hồi.

Ánh mắt hắn chuyển đến ống ngọc mang kiểu dáng cổ xưa kia, Lưu Ngọc cầm lấy, nhớ đến chuyện người đàn ông mang nét đẹp nữ tính kia có thể khống chế một món pháp khí cực phẩm và hai món pháp khí thượng phẩm cùng một lúc, đây có phải là...

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn có chút chờ mong. Hắn đặt ống ngọc lên trán, thần thức chìm vào trong đó xem xét tin tức bên tức.

Sau một khắc, Lưu Ngọc mở to hai mắt, thần sắc có chút ngạc nhiên. Cái được ghi lại ở bên trong chính là một công pháp gọi là "Tôn Thần diệu pháp", chính là công pháp chuyên tu luyện thần thức!

Phật gia có câu, linh hồn là gốc rễ của tất cả mọi thứ.

Nếu như coi thế gian là một biển khổ, vậy thân xác chính là chiếc thuyền vượt qua biển khổ, linh hồn chính là hành khách trên thuyền, phải mượn thuyền để giúp vượt qua biển khổ.

Nhưng sau khi vượt qua được biển khổ, tu được thành quả, thì chiếc thuyền này cũng không phải là không thể vứt bỏ.

Nghe đồn cho dù thể xác của tu sĩ cao cấp bị tổn hại cũng không sao cả, chỉ cần Nguyên Thần còn tồn tại thì có thể thi triển bí thuật "Đoạt Xá" để hồi sinh, hoặc là mượn các loại linh vật mà ngưng kết một thân thể mới, thậm chí từ Hóa Thần cảnh trở lên, chỉ nhờ vào Nguyên Thần là đã có thể trường tồn đến đời sau.

Đủ mọi loại tin đồn và ghi chép, tất cả đều nói lên tầm quan trọng của Nguyên Thần.

Mà thần thức là biểu hiện bên ngoài của sức mạnh Nguyên Thần, tu luyện thần thức chẳng khác nào gián tiếp tăng cường Nguyên Thần, tăng cường nền tảng của hết tất cả, đương nhiên là vô cùng quý giá, không phải là thứ mà Linh Thạch có thể mua được.

Trong đầu Lưu Ngọc hiện lên Nguyên Thần, thần thức chứa rất nhiều ghi chép và công dụng kỳ diệu, trong lòng kích động không thôi, giống như đang có mưa to gió lớn, rất lâu vẫn không thể bình tĩnh lại được.

Một hồi lâu, hắn mới miễn cưỡng đè xuống tâm trạng kích động của mình, cẩn thận xem xét thông tin của công pháp.

"Tôn Thần diệu pháp" được ghi lại trong Ngọc Đồng cũng không hoàn chỉnh, chỉ có ba tầng đầu, chia ra tương ứng với ba cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ và Kim Đan.

Môn công pháp này có thể tăng cao sức mạnh vô cùng lớn, tinh luyện thần thức, mỗi một tầng còn kèm theo bí thuật của một phương diện thần thức.

Pháp thuật kèm theo của tầng thứ nhất gọi là "Kinh Thần Thứ", tiêu hao một lượng thần thức nhất định và ngưng tụ một thần thức chi thứ, có thể tấn công thẳng vào thần thức của tu sĩ.