- Thân hình Tiêu Dao biến hóa lưu quang phá không bay thẳng về hướng Ngọc Hàn Điện, hắn đi đến đâu bão phong kéo tới đó chợt dừng lại phía trước chính là một nam tử thân mặc khôi giáp hoàng kim vệ đầu đội mũ lân giáp phượng cùng thiên binh tiên điện đang đứng giàn trận ngăn chặn đường đi của hắn, người nọ đứng ra lớn tiếng nói.
- Ta là Xích Nhật Chân Quân các hạ xin cho biết quý danh.
Tiêu Dao cười cười tỏ vẻ coi thường nói.
- Chỉ là một tên tiểu oắt con cảnh giới Kim Tiên mà cũng giám đứng ra chặn đường của ta. Còn không cút đi ta đánh cho ngươi thần câu diệt.
Xích Nhật Chân Quân cảnh giới kim tiên sống cũng đã vài nghìn năm, bây giờ đứng trước mặt bao nhiêu thuộc hạ lại bị một người xa lạ uy hiếp chửi rủa cư nhiên chuyện này hắn không thể nào chấp nhận nỗi nhục này hắn liền không kìm được lửa giận hung hăng một trường đao trong tay chém tới. Người nọ chỉ cười khẩy phất tay đánh một kích liền lập đánh tan trường đao trong tay của Xích Nhật khiến y sợ hãi biết rằng trước mặt mình là một tồn tại vô thượng, bản thân đã tự mình tìm chết.
Song thủ bàn tay Tiêu Dao chộp lấy đầu Xích Nhật liền thi triển đọc kí ức hăn liền biết được hai vị sư muội của mình đã bị con trai của Hàn Xương tức cung chủ Của Ngọc Hàn Điện giam cầm, không chút do dự hắn lền kéo thần hồn ra khỏi thân xác trực tiếp khiến Xích Nhật thần hồn câu diệt, binh lính vệ quân phía sau chông thấy một màn kinh hãi như chiếu quát giấy trong tay Tiêu Dao mở ra quạt một chưởng '' Khống '' ngay lập tức đánh cho bổn mạng linh hồn của chúng bay ra khỏi thân thể trực tiếp tan biến.
- Ở một địa phương tên [ Ngọc Lâu Các ] có bốn người đang đàm đạo thưởng trà đạo, đột nhiên sắc mặt đại biến không biết từ bào giờ lại có một người đang ngồi đó cùng với họ thưởng trà,. Người nọ tay cầm bình trà tự nhiên rót cho mình một chén thổi thổi vài cái rồi uống. Đám người phi thân bay ra khỏi lâu các không khỏi một trận chấn kinh nghi hoặc nhìn nhau phóng thần thức về hướng người nọ đang thưởng trà thì bị đánh dội lại hộc máu ngã ra sau. Một người lên tiếng nói: không biết các hạ từ đâu đến vì sao sâm nhập Ngọc Hàn Điện cuả chúng ta đây là muốn gì.
Người nọ mặt lạnh như tờ lấy một giọt nước ra bắn thẳng vào mi tâm giữa chán giết chết người vừa lên tiếng. Hắn chỉ nói '' Ta đang tThưởng trà, không đến lượt đám tiểu tiên các ngươi được phép lên tiếng .''
- Ba người còn lại thấy đồng hữu bị sát hại lửa giận trong lòng bộc phát thi triển đại trận vây hãm người nọ trong lâu các, kết giới hiện lên vây khốn người nọ bên trong khiến đám người bên ngoài đắc trí cười khanh khách. Ngươi có bổn sự cao thâm đến đâu cũng không thể nào thoát khỏi '' Hàn Băng Trận '' của bọn ta, sẽ nhanh thôi tu vị của ngươi sẽ bị phong bế lại rồi bị băng hóa thạch. Những tiếng cười sảng khoái bên ngoài chừ dứt thì bên tai truyền đến cái gì mà Bằn Hàn Trận trong mắt ta còn không bằng trò trẻ con, nhất chỉ một ngón tay búng lên chán một kích thổi bay đầu lão giả đang kết trận.
- Tiền bối tha mạng, tiểu nhân có mắt như xin ngài dơ cao đánh khẽ.
Tiêu Dao lên tiếng nói:
- Trong hai người các ngươi chỉ có một người được sống, thế này đi ta sẽ hỏi còn các ngươi trả lời nếu như có thể giải đáp yều cầu câu hỏi ta sẽ tha cho còn nếu để ta phát giác ra nửa điểm gian dối lập tức khiến hai ngươi thần hồn câu diệt.
Một hồi lâu sau đã nắm rõ được toàn bộ một phần nội tình Ngọc Hàn Điện hắn không do dự liền trực tiếp giết bỏ loại trừ hậu họa, tay cầm một cành cây nhỏ vẽ một trận đồ trên mặt đất rồi liền biến ảnh bay đến đại trận của Hàn điện từ trên cao thi triên song thủ một bàn tay pháp tướng đánh vào trận khiến cho đại địa Ngọc Hàn Điện truyền đến một trận dung chuyển, liên hồi ba kích đại trận nứt vỡ sụp đổ, từ bên trong từng đoàn người bay ra như ong vỡ tổ. Trong số đó một lão già mặc áo lụa nâu chân tay gầy gò cảnh giới Thái Ất Ngọc Tiên quát lớn trừng mắt nhìn về hướng người nọ vừa phá vỡ kết giới đại trận bảo vệ Ngọc Hàn Điện.
Ta là Mạnh Dạ, không biết vị chư hữu này cơ sao lại đến Hàn Điện bọn ta gây sự. Xin hãy cho biết nguyên do.
Tiêu Dao lên tiếng quát lớn:
- Ngọc Hàn Điện cỏn con từ bao giờ lại thả một con chó già ra đây dọa người, chỉ là một Thái Ất cỏn con cút vào bên trong gọi người đứng đầu kêu hắn ra gặp ta.
Lão giả Mạnh Dạ này cũng muốn ra tay giao thủ với đối phương nhưng lại không hề cảm nhận được một chút khí tức nào của đối phương sợ rặng người nọ thâm sâu hơn lão, nếu như trực tiếp giao thủ có thể bỏ mạng như chơi mà một kẻ tu luyện gần vạn năm như hắn đề phòng vạn nhất vẫn là nên lo cho mình trước.
Từ bên trong một người mặc áo bào lụa kim vàng thêu rồng vàng bay lên trước mặt hắn nói. Ta Là Cung chủ của Ngọc Hàn điện Triệu Ngọc Cảnh giới Thánh Giả Cảnh, không biết vị chư hữu đây là ai hôm nay tìm đến đây là có chuyện gì cần đàm đạo.
Tiêu dao mặt lạnh như tờ lên tiếng nói:
- Đòi người, bây giờ ta cần hai người tên Đóa Ly và Tử Yên.
Triệu Ngọc nghi hoặc hỏi:
- Không biết ngươi tìm hai người này có chuyện gì? ( Không ổn tên tóc trắng này rất quỷ dị tại sao hôm nay hắn lại tìm đến đây chỉ là cứu hai ả đó chứ, bây giờ mình đang giam giữ chúng để lấy máu luyện huyết ngọc đan làm dẫn hóa có thể đột phá. nếu để đối phương đem ngươi đi sau này không biết bao giờ mới phá cảnh tiến thêm một bước ).
Tiêu Dao Cười lạnh nói lớn:
- Việc đó ngươi không cần biết, nếu hôm nay các ngươi không giao hai nàng ta ra Ngọc Hàn Điện này về sau ở tiên giới này sẽ không còn tồn tại cũng như toàn bộ người ở đây cũng vậy. Để ta xem người đứng đầu như ngươi sẽ có quyết định ra sao.
Triệu Ngọc sắc mặt trầm xuống nói:
- Đúng là phách lối ngang ngược, muốn phá hủy Hàn Điện của ta để xem ngươi có bổn sự đó không. Các vị lão tiên kết trận vây khốn diệt sát hắn cho ta.
Tiếng cười vang vọng khắp đại địa của Tiêu Dao khiến cho chúng nhân một phen kinh hãi, '' đã lâu lắm rồi tay của ta không nhúng huyết chàm hôm nay ta sẽ giải tỏa cơn khát bấy lâu nay ''.