Editor: SCvitao
“Vậy được, chúng ta ăn món du bạo song giòn đi, món này thoạt nhìn có vẻ ngon, Trì Tinh Châu, cậu còn muốn ăn gì không?” Kim Thiên không được câu trả lời mình muốn cũng không nhụt chí, lúc trước hắn cũng hỏi nhiều lần rồi, hiện tại cũng chỉ là đang làm nũng bán manh như thường ngày thôi, thử vận may chút thôi.
Vốn dĩ hắn nghe nói chị Cẩm Bình quen biết từ nhỏ mở tiệm cơm, nghĩ tới chiếu cố buôn bán cho cô một chút, kết quả tới tiệm mới phát hiện, căn bản là không cần hắn chiếu cố, đặc biệt là sau khi nếm thử món thịt dê kho tàu của chị Cẩm Bình, hắn lập tức bị ấn tượng, từ đây liền trở thành khách quen của tiệm cơm nhỏ, ngày thường còn kéo những người khác cùng nhau tới.
Nhìn như là đang kiếm thêm khách cho tiệm chị Cẩm Bình, kỳ thật cũng là đang tiết kiệm tiền, không có biện pháp, tiền tiêu vặt của hắn không nhiều, mấy món mặn cũng không rẻ.
“Cậu cứ gọi món đi, tôi cũng không biết món nào ăn ngon.” Trì Tinh Châu lắc đầu.
Kim Thiên nghe vậy, hoàn toàn quên mất chuyện mình cũng chưa thử những món nàu, tiếp theo chọn... củ cải ti.
Hắn cũng phrai suy nghĩ cho túi tiền của bọn họ.
Trì Tinh Châu:......
La Cẩm Bình đang ở phòng bếp vội đến bay lên, từ khi một nhà Hoàng Thi Giai tới ăn, tiệm cơm nhỏ của cô buôn bán càng ngày càng tốt.
Mới đầu cô còn suy nghĩ, lưu lượng khách tăng lên rất nhanh, rõ ràng không bình thường, kết quả hỏi qua khách hàng mới biết được là do đọc được bài đề cử của một vlogger, mà bọn họ cũng vừa lúc ở gần đây hoặc du lịch qua đây, nên tới nếm thử xem sao, kết quả sự thật chứng minh bọn họ đã lựa chọn đúng.
La Cẩm Bình không nghĩ tới tiệm cơm nhỏ của mình còn được quảng cáo, cô xin phương thức liên hệ, tính toán xem nên cảm ơn thế nào, nhưng chuyện quan trọng trước mắt vẫn là lên món.
Hôm nay món chính là du bạo song giòn, thêm món củ cải ti, món canh cà chua trứng gà vẫn được giữ lại.
Du bạo song giòn là một món xào, sắc, hương, vị, hình thiếu một thứ cũng không được, kỹ năng khống chế lửa yêu cầu đặc biệt cao, thậm chí được tính bằng giây.
Du bạo song giòn cần dùng dạ dày heo cùng gà.
Hôm nay La Cẩm Bình tới chợ bán thức ăn, hiếm khi tìm được một mẻ dạ dạy heo tươi mới như vậy, liền nghĩ tới món này.
Trước khi nấu chín dùng dao cắt nhẹ để tạo hoa văn trên dạ dày heo và mề gà.
Hai loại nguyên liệu này đều cần xử lý theo cách riêng, thời gian nấu gà sẽ lâu hơn nên phải cho vào chảo dầu trước, sau đó mới đổ dạ dày heo vào, sau đó nhanh chóng thêm sốt.
Không có thời gian để La Cẩm Bình xào lần lượt, cô chỉ có thể cầm chảo thật chắc, cố hết sức để đảo thức ăn thật mau.
Tuy nói trong khoảng thời gian này sức lực của cô đã tốt hơn không ít, nhưng một ngày ước lượng phải xào mười mấy nồi, cánh tay vẫn có chút chịu không nổi.
Mắt thấy thưc ăn chín, lập tức tắt bếp ra đĩa.
Món du bạo song giòn yêu cầu độ lửa cũng không phải chuyện đùa giỡn, thiếu một giây đồng hồ cũng không chín, quá một giây đồng hồ cũng không giòn.
Kỹ năng nắm giữ độ lửa của La Cẩm Bình đã sớm được đầu bếp Mộng nghiêm khắc rèn luyện, món này với cô đơn giản như một bữa ăn sáng.
Món củ cải ti càng đơn giản hơn, cắt nhỏ củ cải, nhưng không cần gọt vỏ, củ cải ướp ướp cả vỏ càng giòn càng ngon.
Tiếp theo cắt củ cải thành sợi mỏng, đặt ở trong bồn, thêm muối, để củ cải đi ra nước thừa cùng vị hăng.
Khi có khách gọi, trực tiếp lấy một phần củ cải ra, rửa sạch sẽ lại thêm một chút đường, nước tương, dấm cùng dầu mè, rtoojn đều tát cả là có một món ăn kèm ngon miệng.
Chua ngọt ngon miệng, rất khai vị, ban ngày còn có không ít khách nhân muốn mua về ăn với cơm.
Bên ngoài Trì Tinh Châu còn đang ngồi yên, Kim Thiên đã không chịu được, mùi hương vừa ra, hắn liền chạy đến trước cửa kính phòng bếp, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm động tác trên tay La Cẩm Bình.
Đàu hắn còn không ngừng chuyển động theo thân ảnh của La Cẩm Bình, mấy vị khách cùng bà Tạ bên cạnh đều đang nghẹn cười.
Trì Tinh Châu đỡ trán, thật không muốn thừa nhận đây là bạn học của mình.
Kim Thiên: Trời đất bao la, mỹ thực là lớn nhất.