Chương 9 Vũ Băng Ngưng
Lâm Tu từ xa chạy đến lấy hết tốc lực, ngay khoản khắc đầu Tất Phong Lang chủng bị cắn lén thì Lâm Tu tung một quyền mạnh mẽ.
"Bớt đánh lén"
Quyền Kình thô bạo đập trúng mặt yêu thú, như đã nói thể tu rất mạnh đôi khi có thể vượt cấp khiêu chiến.
Thế công của Lâm Tu quá nhanh trong nhóm người chỉ có lão già Hóa Hư cảnh là thấy rõ, còn lại chỉ thấy yêu thú bay xa, Tật Phong Lang tử trận.
"Cô nương không sao chứ?"
Lâm Tu đưa tay lên vấn an hỏi.
"Đa tạ"
Nữ tử che mặt gần đầu nói hai chữ đa tạ sau đó giữ thế phòng bị với Tật Phong Lang.
"Tôi sẽ giúp nàng"
Nói rồi không đợi nàng đồng ý Lâm Tu liên tục tục ra Thối Linh Quyền, bọn Tật Phong Lang tam giai sơ kì không có sức đánh trả, lúc chết nó kinh hải nhìn Lâm Tu.
Yêu thú chưa đến Linh Hải cảnh không thể hóa hình thành người, thì chỉ đơn thuần vận dụng sức mạnh thể chất của yêu thú và những kĩ năng đơn giản.
Tuy nhiên yêu thú có thể chất khủng bố nếu đánh cùng cấp thì thì nhân loại sẽ bị thiệt nếu không có công pháp hay vũ kĩ lợi hại.
"Thối Linh Quyền của Lam gia, tên này là người của Lam gia?"
Lão giả lên tiếng biểu thị rõ sự nghi vấn của mình.
Trận chiến nhanh chóng kết thúc với sự tham gia của Lâm Tu, phần chiến lợi phẩm này sau khi thương lượng thì giao cho ba người đi theo nữ tử cất giữ.
"Đinh, nhiệm vụ chi nhánh: Cướp Giúp Vũ Băng Ngưng"
"Cái quỷ gì?"
Lâm Tu đang quay lại chỗ Nguyên Cơ dẫn theo nàng đến giới thiệu một phen, thì nghe âm thanh hệ thống vang lên, làm cho hắn khó hiểu.
Nhìn qua nữ tử che mặt Lâm Tu rõ ràng biết nàng ta tên Vũ Băng Ngưng.
"Sự việc vừa rồi ta cảm ta huynh ra tay tương trợ!, tại hạ Địch Nhân"
"Tại hạ Kim Sáo"
"Ta Bác Trạch"
Lần lược tường người trả lời, hắc y tên Địch Nhân, bạch y tên Kim Sáo, người còn lại lam y tên Bác Trạch, mỗi người đều mĩm cười hòa ái làm Lâm Tu không có đề phòng.
"Tại hạ tên là Lâm Tu đây là thể tử của ta tên Nguyên Cơ"
Lâm Tu cũng không thất lễ, hắn tự giới thiệu sau đó nhìn Nguyên Cơ, mà nàng khi nghe thân phận của mình có chút đỏ mặt.
"Tiểu Nữ ra mắt 5 vị"
"Còn hai vị đây?"
Lâm Tu tuy biết tên của nữ tử nhưng sẽ là ý vị khác nếu tự nàng nói tên mình.
"Ta tên Vũ Băng Ngưng"
Lời vời nói làm cho ba người Địch Nhân đều ngạc nhiên, như bị mất thứ gì vậy, bọn họ đi theo hộ tống nữ tử này trong suốt quá trình hầu như không biết tên nàng, mà tên này vừa đến ra tay một chút đã được nàng ưu ái.
"??"
Lâm Tu nhìn sang thì thấy ba người bọn họ nhìn minh với ánh mắt có mang chút địch ý, mẹ nó là chuyện gì.
Nhưng rất nhanh ba người Địch Nhân sắc mặt lại quay trở lại, nhìn Lâm Tu hòa ái mở miệng hỏi:
"Không biết Lâm Tu tiểu đệ lại sao lại đến nơi này?"
Bọn họ nhìn Lâm Tu khó hiểu hỏi, bọn họ biết Lâm Tu là thể tu nhị chuyển hậu kì, nhưng ở Tu Chân Giới này dẫn theo một phàm nhân đi đi lại lại, thì thật khó để hình dùng.
"Ta đi đến Thiên Hỏa Tông thử vận may"
"Không nỡ bỏ thê tử ở nhà nên đi mang theo để mở rộng tầm mắt"
Lâm Tu nhìn Nguyên Cơ với ánh mắt đầy nhu mì nhất thời nàng cũng đỏ mặt, giọng điệu thê lương đáp theo lời nói dối của Lâm Tu:
"Tiểu Nữ không nỡ sa Tiểu Tu"
Nhưng mà đáp lại hai người bọn họ là ánh mắt ba người Địch Nhân chết giễu, thật trong cái xã hội Thực Lực vi tôn mày đem vợ đẹp bên người nhưng không có thực lực bảo vệ thì xác định vợ mày lên giường với thằng khác.
"À mà không biết mọi người làm gì ở đây?"
Lâm Tu muốn tiềm hiểu rõ mục đích, theo như hắn biết đòn người này không giống đi tham gia Thiên Hỏa Tông, dù sao cũng quá tuổi chỉ có nữ tử thì hơn Lâm Tu một hai tuổi.
"Chúng ta hỗ trợ tiểu thư đây đi vào Tung Lâm sơn mạch để tìm thảo dược"
Bác Trạch lên tiếng nói cũng nói lên công việc của họ là dông binh đoàn.
Bọn họ cũng buôn xuống phòng bị với lâm tu, theo bọn hắn quan sát thì Lâm Tu chỉ là Hậu kì nhị chuyển thể tu, nãy đánh Tật Phong Lang chỉ là ăn may nên cũng không cản trở mục đích của bọn họ.
"Vậy à công việc thật vất vã"
Lâm Tu gật đầu cảm thán, công việc này nói rõ sinh tử cơ hội, vào nhưng nơi nguy hiểm vừa là cơ hội vừa là thử thách sinh mạng mỗi người, cùng với đó đổi đời trong một đêm.
"Sắc trời cũng đã tối rồi, tiểu đệ và thê tử hai người sao không ở lại"
Kim Sáo là người đề nghị, trong một khoản khắc vẽ tham tham của hắn đã bán đứng hắn, nhưng trong hai con mắt của Lâm Tu thì bị bắt gặp từng khoản khắc.
"Vậy quá tốt rồi cảm ơn mọi người"
Lâm Tu không ngại, dù sao có nhiệm vụ của hệ thống, muốn xem Vũ Băng Ngưng bị nguy hiểm gì tìm đến.
Sau đó cả nhóm đốt tiến hành đốt lửa, ba người Địch Nhân đều tiến hành nấu ăn, chủ yếu đơn giản là nướng thịt.
Bọn họ trò truyện đơn giản, Vũ Băng Ngưng hầu như không lên tiếng, nàng chỉ đến bên tản đá ngồi ăn thịt và đôi chúc nhìn ánh lửa dường như có tâm sự.
"Tu tiểu đệ muốn tham gia Thiên Hỏa Tông có mấy phần nắm chắc"
Kim Sáo vừa ăn vừa hỏi, ba người Địch Nhân với Bác Trạch cũng vểnh tai lên nghe, dù sao Thiên Hỏa Tông cũng là Lục Cấp thế lực ở quay đây trong năm đại tông môn cũng là cự đầu.
"Đệ chỉ thử vận may thôi, không được về trồng thêm cá và thêm rau, an nhàn với nàng là được"
Lâm Tu vừa nói vừa vuốt Tóc Nguyên Cơ, mà nàng thì cũng bộ mặt hưởng thụ, Lâm Tu càng gần càng tiếp xúc nhiều với nàng, và nàng cũng mở lòng với Lâm Tu hơn.
Mà 5 người thì ba người Địch Nhân ánh mắt lóe lên hàng quang theo đó cũng biến mất theo, lão già Hóa Hư cảnh cũng không nhìn chỉ nhẹ nhành ăn thịt mà Vũ Băng Ngừng thì ý vị nhìn Lâm Tu và Nguyên Cơ.
"Ấy cũi hết rồi, để ta đi tìm"
Địch Nhân là người bước dậy chủng bị đi thì theo sau Bác Trạch cũng đi theo:
"Ta đi với huynh"
Hai người đi vào rừng, cũng không ai để ý, Lâm Tu thì có thể suy đón nguy hiểm mà Vũ Băng Ngưng có thể do ba người này gây ra.
"Á..."
Đột nhiên âm thanh Địch Nhân và Bác Trạch vang lên trong rừng theo đó tiếng nổ lớn vang lên, nhóm người Lâm Tu Nguyên Cơ, Vũ Băng Ngưng đi theo sau, cả ba đi vào rất nhanh.
Nhưng điều kì lạ khi cả ba từ từ chạy vào thì phát hiện, Địch Nhân và Bác Trạch không sao, ánh mắt đầy mĩm cười nhìn ba người.
"Các ngươi có chuyện Gì?"
Vũ Băng Nguyên trong con hoảng hốt âm thanh từ khăn che mặt lên tiếng.
"Không ổn vào bẩy rồi!"
Lâm Tu là người biết, nhanh chóng nắm tay nguyên cơ chủng bị quay lại, chỗ lão già Hóa Hư cảnh có thể giải quyết.
"Tưởng chạy là dễ"
Địch Nhân sử dụng thân pháp nhẩy lên chặn đường của Lâm Tu khí tức Kim Đan hậu kì tản ra ép về phái ba người.
Bác Trạch cũng chạy đến chặn Vũ Băng Ngưng trước sau đều có địch nhân, tình thế gọng kìm.
"Thì ra ý đồ của bọn người"
Vũ Băng Ngưng chạy lên, tung một băng quyền về phía Bác Trạch, nhưng mà vừa tung chưởng ra không lau thì bất chợt quyền băng vỡ nát theo đó linh khí tán loạn.
"Chuyện gì Linh Khí của ta?"
Vũ Băng Ngưng lên tiếng khó hiểu nàng cảm giác đan liền linh khí không ngừng thất thoát.
"Cảm thấy Nhược huyễn tán của ta như thế nào?"
Nhược Huyễn Tán, sau khi sử dụng linh khí trong cơ thể sẽ từ từ thất thoát, biểu hiện rõ nhất nếu sử dụng Vũ Kĩ hay đánh nhau, linh khí sẽ tuông ra càng nhiều.
"Là lúc ăn thịt của các ngươi?".
Lâm Tu rất nhanh tiềm ra nguyên nhân, lúc ăn thịt, đều do ba người bọn hắn chuẩn bị, dù có dỡ trò từ trước cũng không ai biết.
"Tiểu Trúc chắc lẽ ngươi cũng biết đây là dược vật tại sao không báo"
Lâm Tu âm thanh chuyển đến Tiểu Trúc trên đầu.
"Nhiệm vụ từ hệ thống không thể nói".
"Chúng ta buồn lỏng phòng bị! các ngươi lài làm vậy!!"
Vũ Băng Ngưng lên tiếng nói, linh lực nàng bắt đầu cảm giác đang ngày càng thất thoát, suy yếu đến Kim Đan sơ kì thì dừng lại.
"Chịu thôi ai kêu thân thể của nàng quá ngon"
Nói thật cơ thể nàng quá ngon, eo thon, mông bự, ngực thì không phải nói vưu vật, bởi vậy ba người bọn họ đều có cảm giác cương cứng khi lần đầu gặp.