Chương 10: Lần Đầu Của Lâm Tu

Chương 10 Lần Đầu Của Lâm Tu

Bên khác lão già Hóa Hư cảnh đang đối đầu với Kim Sao, Lão già Linh Khí cũng thất thoát, Tu Vi càng cao thì Linh Lực rút càng mạnh hắn còn Linh Hải cảnh.

"Lão Già ngươi là Hóa Hư cảnh?"

Hắn sợ, không ngờ tiểu đội lại gặp cường giả Hóa Hư, không biết chọc vào ổ kiến lửa gì nữa, thường thường mạnh nhất là gặp Chân Nguyên là cùng, nay đụng Hóa Hư.

"Tuy nhiên, càng đánh Linh Lực càng thất thoát"

Kim Sao nói rồi lấy ra một viên Đan Dược bỏ vào miệng tiếp đó Linh Lực ùa về tu vi của hắn bất chợt đột phá 3 tiểu cảnh giới đạt đến Chân Nguyên cảnh Trung kì.

"Tiểu Phá Đan"

Lão già ngưng trọng, Đan Dược này một khi sử dụng sẽ lập tức tiến thăng ba tiểu cảnh giới, tác hại là sẽ lùi lại tương ứng ba tiểu cảnh giới, đan dược này chỉ ưa chuộng dưới Chân Nguyên.

Dưới cảnh giới Chân Nguyên sử dụng tu vi thục lùi có thể tu luyện lại, nếu đến Linh Hải Cảnh sử dụng tu vi thục lùi thì tu luyện lại rất khóa, hầu như không ai sử dụng nếu đạt Linh Hải cảnh trở lên.

"Nữa canh giờ là cùng"

Lão già tuy tu vi thục lùi nhưng nếu đánh nhây khoản nữa tiếng thì khi đan dược hết tác dụng thì nhào vô hạ sát.

"Tiểu thư cẩn trọng"

Lão Già nhìn về phía nơi Vũ Băng Ngưng di chuyển nhẹ nhành thốt một câu sau đó lao lên, lão biết sử dụng Vũ Kì thì Linh Lực càng dễ nhanh hao hết nên đánh câu giờ, dù sao Nhược Huyễn Tán thời gian cũng nhanh hết.

Quay lại bên này Lâm Tu đứng cạnh Nguyên Cơ và Băng Ngưng nàng ánh mắt đầy sự mệt mõi, ánh mắt đỏ hồng, Nguyên Cơ thì hơi thở gấp gấp.

"Bọn Khốn nạn chơi Dâm Dược"

Lâm Tu cũng bị trúc dâm dược, hiện tại hắn rất kích thích, đứng gần Nguyên Cơ và Vũ Băng Ngưng tâm trí như bị khấy đảo.

"Sao nào lâm tiểu đệ, hãy cũng nhau chơi Nàng ta chứ Ta chơi lỗ Hậu, ngươi chơi Lỗ Miệng, còn hắn chơi Âm Hộ."

Nhân Định lên tiếng mời chào dù sao Nhược Huyễn Tán không có tác dụng với Lâm Tu đơn giản vì hắn là Thể Tu, cả hai Bác Trạch và Địch Nhân không chắc có thể hạ nhanh được.

Bọn hắn phải đi hỗ trợ Kim Sáo nữa không thể ở lại đây dây dưa, vậy dức khoán mới chào, sau khi hạ lão già thì đánh lén Lâm Tu hạ sát sau đó cả ba thỏa mãn hưởng dụng Vũ Băng Ngưng mà Nguyên Cơ.

Nhưng bọn hắn không ngờ Lâm Tu không nhiều lời lao lên đánh.

"Chơi con mẹ mày, thích thì chiến"

Lâm Tu không nói nhiều lời lao lên, tung Thối Linh quyền, mà bên Địch Nhân cũng bay lên tung một chưởng.

"Huyền Cấp Hạ Phẩm thân pháp Lục Bộ"

Địch Nhân nhẹ nhành thoát khỏi thế công của Lâm Tu, sau đó né bất chợt hắn không thấy thân ảnh của Lâm Tu đâu, đột ngộc hộc máu hắn kinh hải nhìn phía sau.

"Lục Bộ, ngươi?"

Trong khoản khắc mà Địch Nhân sử dụng thân pháp Lục Bộ để di chuyển thì Lâm Tu cũng hoàn tất sao chép né ra sau lưng để tấn công mục tiêu.

"Tên này biết thân pháp của đại ca?"

Bác Trạch đang giao đấu với Vũ Băng Ngưng chưa phân thắng bại, hắn không vội ra tay mà chờ thuốc có hiệu lực, nàng phải thúc thủ chịu chói nên hắn quan sát trận chiến với Lâm Tu và Địch Nhân.

Đôi chân của hai người Địch Nhân và Lâm Tu đều di chuyển linh hoặc sử dụng, không ai làm gì được ai, lúc nãy là do Địch nhân hắn sơ ý nên bị đánh trúng.

"Huyền Cấp Hạ Phẩm Phách Phong Trảm"

Từ trong nhẫn trử vật của Định Nhân lấy ra một thanh kiếm dai màu đen, sau đó qua qua một đường đơn giản Phong Linh lực tụ lại bắn ra một đường kiếm khí về phía Lâm Tu.

"Ta cũng biết, Phách Phong Trảm"

Ánh mắt của Địch Nhân muốn lòi ra ngoài thì thấy Lâm Tu cũng cầm ra một cây kiếm điệu bộ giống như mình quét ngang qua một đường nhưng lại không có phong linh lực chỉ đơn giản là kiếm khí.

Nhưng không vì thế mà yếu kém, Kiếm Khí đơn giản mà tho bạo ngay khoản khác chạm vào nhau nó vỡ tung.

"Ngươi là ai?"

Địch Nhân như muốn phát điên, hắn không biết Lâm Tu là quái thai gì mà sử dụng được cả hai vũ kĩ của mình, phải biết nhờ hai vũ kì này mà hắn làm đại ca trong cả nhóm.

"Một người đã có thê tử!, nhớ lấy nha"

Nhiều lời đã đủ, Lâm Tu lao lên, từ trong tay không biết lúc nào đã chuyển thành cây đao, tụ lực ở lưỡi đao.

"Tạc Thiên"

"Không!!!!"

Trước lời chăn chối của Địch Nhân hắn trong mắt chỉ là sợ hải không còn gì khác quá đáng sợ tên thể tu này vược cấp đánh, mà còn học được vũ kĩ khi nhìn thấy.

"Chết mà nói nhiều"

Ầm Ầm

Đại đao rơi xuống người của Địch Nhân máu chảy be bét, thân thể ngã quỵ trên mặt đất, máu tuông ra từ từ, hắn chết, và chết cũng không yên linh hồn bị hắn hấp thu.

"Còn một chút nữa là Hồn Tu kim đan rồi"

Lâm Tu tiết hận hắn đánh chủ ý qua người Bác trạch tên béo này sợ hải, ý đinh quay đầu bỏ chạy.

"Không đừng giết ta!"

Con người ai rồi cũng sợ cái chết mà khi thấy Lâm Tu ra tay tàn nhẫn như vậy không sợ mới lạ, người không vì mìn trời chu đất diệt.

"Lục Bộ" Lâm Tu mĩm cười đôi chân vận động chạy đến chỗ Bác Trạch một chém bổ xuống đầu của hắn lần này lại là Tạc Thiên.

Những vũ kĩ mà không sử dụng linh lực gia trì thì Lâm Tu có thể vận dụng thể tu để đánh uy lực không kém gì vũ kĩ hệ linh lực.

"Luần Hồi Nhãn"

Đôi mắt tím mở ra, linh hồn của Bác Trạch bị hắn hút vào, theo đó linh hồn của Lâm Tu như được thăng hoa, tu vi Hồn Tu chính thức bước vào Kim Đan sơ kì.

Lâm Tu đi đến lột nhẫn của hai tên xấu số, vì chủ đã chết nên nhẫn trử vật vô chủ nên thuộc về Lâm Tu, kiểm trả thì phát hiện bên trong có hai quyển vũ kĩ một là Phách Phong Trảm với Lục Bộ không có công pháp.

Như vậy chiến lợi phẩm cũng ổn rồi có được hơn 200 viên Thượng Phẩm Linh Thạch, công pháp khác với Vũ Kĩ công pháp thì tương đối ích hầu như chỉ có các đại gia tộc hay tông môn mới có.

"Nguyên Cơ nàng"

Lâm Tu quay lại nhìn Nguyên Cơ thì thấy Vũ Băng Ngưng hai người đang thủ dâm chính xác là như vậy, cả hai đều thở hỗn hển đưa tay tự bóp ngực nhìn Lâm Tu trong mắt.

"Này Nguyên Cơ tỉnh dậy"

"Băng Ngưng, mau tỉnh dậy đi"

Lâm Tu chạm vào hai nàng, Dâm Dược của bọn Địch Nhân chỉ là hàng Huyền Cấp đối với Hồn Tu như hắn Lâm Tu có thể dề dàng áp chế từ từ, nhưng hai nàng thì không như vậy.

"Ưm~~" cả hai Băng Ngưng và Nguyên Cơ đều dính phải dâm dược khi bị Lâm Tu chạm vào, dục vọng nguyên thủy như bùng phát, hai nàng ôm hắn chà xát cơ thể đẩy đà ngực chạm thân Lâm Tu cản giác khó tả.

Ngưng Băng theo bản năng của con cái luồng lên mặt đối mặt với Lâm Tu chiết khăn che mặt cũng rớt xuống dung nhan mĩ miều của nàng hiện ra, mi ca, đôi mắt nàng ẩn chứa sự gợi tình, đôi môi đỏ thẳm như câu dẫn nam nhân khác, khuôn mặt ửng hồng đào nhỏ tổng thể mà nói Hương Thảo Mỹ Nhân.

Nàng đẹp có thể so với Nguyên Cơ tuy nhiên khí chấn của nàng nổi trội hơn Nguyên Cơ nhiều đó là sự quyến rũ bí ẩn của người nữ tử lạnh lùng.

"Đẹp quá" Lâm Tu thốt lên một câu sau đó mông lung chợt hỏi lên tiểu trúc, tiểu trúc bình thường toàn ngủ, khi Lâm Tu hỏi hay có điều gì đó làm nó chú ý thì nó mới nói không thì ngủ suốt ngày.

"Có cách nào không?, ta thấy càng nàng sắp điên rồi"

"Đúng các nàng sắp điên rồi!"

"Muốn giải cũng được nhờ hệ thống rút đan dược ra người của hai nàng"

"Vậy còn không mau nhanh lên"

Lâm Tu định câu thông hệ thống nhờ vã, nhưng đáp lại hắn chỉ là một âm thanh hờ hững như đàn quà vừa mới bay qua.

"Đinh, điểm chấn động không đủ"

Lâm Tu hắn chửi má nó vậy cũng gọi là cách, hắn không ngại giải độc cho các nàng, nhưng mà Nguyên Cơ hay Băng Ngưng sau khi tỉnh dậy sẽ nhìn hắn bằng một ánh mắt khác hay tệ hơn là giết hắn cũng không chừng.

"Lâm Tu ta không trách, nhanh cho ta, ta không chịu nổi nữa, Nóng quá"

"Công tử nhanh, Nguyên Cơ khó chịu"

Băng Ngưng và Nguyên Cơ như hai con mèo nhỏ cả hai thuần thục cởi đồ của Lâm Tu ra liếm từ trên xuống dưới đến chổ quần thì.

"Hết chịu được rồi, là hai nàng tự dưng lên đấy, Vào"

Lâm Tu hét lớn nắm hai người ý nghĩ vừa động cả ba tiến vào Thông Thiên Tháp.

Thông Thiên Tháp là một pháp bảo Chân Cấp gồm 7 tầng:

Tầng 1: Là một không gian giống như tiểu thế giới

Tầng 2: Là nơi Tu Luyện

Tầng 3: Là nơi khiêu chiến

Tầng 4: Là nơi chữa thương

Tầng 5: Vùng Cực

Tầng 6: Nơi kiểm tra đạo tâm

Tầng 7: Là Nơi lưu giữ