Hai tháng của kỳ nghỉ đông đã sắp kết thúc.
Các sinh viên từ về quê nhà dần dần bắt đầu trở lại trường, trong khi các giáo sư đã sớm chuẩn bị xong các tài liệu cho năm học mới. Khuôn viên vốn vắng tanh và lạnh lẽo đã sớm lấy lại được sự ấm áp thường thấy.
Tuy nhiên, gió vẫn lạnh, nên ngoài trường có rất ít người qua lại. Giữa lúc đó, một sinh viên đang tập chạy quanh sân trường.
"Hộc...!Hộc...!"
Theo trở nên nặng nề theo mỗi bước chân cậu chạy. Đây đã là vòng chạy thứ 32 của cậu ấy. Khi mới bắt đầu tập thể dục, cậu thậm chí không thể thực hiện được 10 vòng. Ít nhất thì cậu ta đã không nôn ra những gì cậu ăn sau ngày đầu tiên. Cậu có kiến thức rằng mình phải tập luyện đúng cách. Cơ thể cậu được rèn luyện có hệ thống trong hai tháng, đang dần trở nên nam tính hơn.
'1 vòng nữa... sẽ là 40 vòng!'
Ngay khi hoàn thành vòng chạy thứ 45 của mình, Theo ngã xuống đất ngay lập tức. Đó là phương pháp tăng cường sức mạnh cơ bản bắt đầu bằng việc đặt lòng bàn tay xuống mặt đất và đẩy cơ thể lên xuống liên tục ( hít đất ). Cậu đọc thấy nó trong một cuốn sách rằng đó là một phương pháp mà các hiệp sĩ phương bắc đã sử dụng.
Khi cánh tay cậu dần run rẩy, Theo nghĩ về lý do tại sao cậu lại làm điều này. Nó bắt đầu từ khi cậu tiếp nhận ký ức Alfred.
-Từ [Ma pháp đạn đạo], ma lực là một mũi tên và bản thân pháp sư là cây cung. Pháp sư không chỉ cần trau dồi ma lực mà còn phải rèn luyện cơ thể.
Trên thực tế, cậu nhớ rằng cơ thể Alfred Bellontes đã được rèn luyện như một hiệp sĩ. Đặc biệt, cánh tay bắn 'Tên lửa ma thuật' to như khúc gỗ vậy. Rõ ràng là việc rèn luyện thể chất là cần thiết để chống lại sự giật lùi và giải phóng ma thuật.
Kể từ đó, Theodore đã bổ sung rèn luyện cơ thể vào thói quen của mình. Cậu đã không bỏ lỡ một ngày chạy bộ mỗi buổi sáng nào, và cậu điều hòa cơ bắp đều đặn. Mặc dù cơ thể cậu mệt mỏi và đau nhức không chịu nổi, Theo vẫn không từ bỏ. Thay vào đó, cậu ta tăng gấp đôi lượng thức ăn thường ngày và đắm mình trong các buổi rèn luyện.
"1...90, 2...00!"
Theo gục xuống sau khi hoàn thành chỉ tiêu của mình.
Mặc dù thực tế là cẳng tay của cậu ta đã to lên hẵn so với hai tháng trước, nhưng rất khó để tăng thêm chỉ tiêu huấn luyện hàng ngày. Việc huấn luyện cường độ cao này có thể kiên trì bởi vì một cơ thể pháp sư hồi phục nhanh hơn một người bình thường. Dù cơ thể này vẫn không thể so sánh được với các hiệp sĩ mana tinh khiết , nhưng cũng đã đủ để cậu không quá đuối sức trong buổi huấn luyện ngày hôm sau.
'Uhhh, đây là lý do tại sao ngồi học là chuyện dễ dàng nhất.'
Không phải ai cũng đồng tình với ý kiến trên của cậu, nhưng Theo chỉ có thể nghĩ được như vậy. Kể cũng phải, vì khi vừa sinh ra, trí nhớ của cậu đã rất tốt sẵn rồi.
Bộ quần áo huấn luyện của cậu ướt đẫm mồ hôi làm cho tay chân cậu dính như cao su đến mức khó đứng dậy được. Tuy nhiên, điều đó tạo cảm giác rằng cậu đã đạt được thành tựu như khi cậu ta học phép thuật, vì vậy Theo mới có thể chịu đựng thêm một ngày nữa.
Mỗi lần nhìn vào gương, ngoại hình cậu phát triển hơn so với ngày hôm qua là một động lực lớn cho Theo.
'...Đứng dậy.'
Mặc dù đầy mồ hôi, cơ thể cậu vẫn lạnh toát vì gió lạnh. Sẽ thật tệ nếu cậu bị cảm lạnh. Cậu đứng dậy và phủi bụi bẩn trên tay. Người bình thường sẽ cần đi tắm, nhưng Theo thì khác.
"Tẩy rửa."
Với một câu thần chú đơn giản, bụi bẩn trên cơ thể cậu đã biến mất. Các sinh viên khác thường bỏ qua phương pháp này vì họ sống trong khá giả, nhưng Theodore hiểu được tính thực tế. Ma lực quấn quanh cơ thể cậu một cách nhẹ nhàng, cậu đã trở nên sạch sẽ hơn trước.
'Đây có phải là 3rd Circle? Cảm giác mình sạch sẽ hơn hẵn các lần trước...'
Không phải là đơn giản nhận xét, mà đó là sự thật.
Bất kỳ ma thuật nào cũng đều có giới hạn ma lực để tối đa hoá khả năng thực hiện ma thuật đó. ma thuật 1st Circle có thể thực hiện dễ dàng hơn nếu rót thêm ma lực. Do đó, sự khác biệt giữa Pháp sư 2nd Circle và 3rd Circle rất rõ ràng.
Tương tự với Theo 2nd Circle và Theo 3rd Circle.
Wuuong-
Vòng tròn ma thuật thứ 3 quanh trái tim cậu vẫn rất kì lạ. Cậu vô thức chạm vào ngực mình. Tuy nhiên, số lượng vòng tròn cũng không thay đổi. Chuyện này đã xảy ra khi cậu hấp thụ 40 cổ vật sau 3 lần giao dịch với người thương nhân chợ đen.
Pháp sư 3rd Circle...
Giờ đây Theo đã có cùng bước khởi điểm với toàn bộ học sinh trong trường.
"Ôi, lạnh thế. Vầy mới đáng sống chứ."
Không lạnh lẽo như bên ngoài, không khí bên trong rất thoải mái và ấm áp.
Máy sưởi đã bị đóng suốt kì nghỉ. Độ nhạy cảm của Theo đã tăng lên, vì vậy cậu cảm nhận được nhiệt của lò sưởi đang thấm qua các bức tường gạch. Cậu giơ hai bàn tay lạnh lên để hơi ấm tràn vào.
'ma thuật tạo nhiệt, đơn giản nhưng hiệu quả.'
Cậu ngưỡng mộ người thiết kế hệ thống sưởi ấm này. Bỗng nhiên...
Theo, đang thoải mái sưởi ấm bàn tay, đột ngột mở mắt ra khi cậu nghe thấy tiếng bước chân. Cậu vô thức đếm được số bước chân có thể nghe được.
'Có người đang đến gần đây... khoảng ba người?'
Kỹ năng này giống một sát thủ hoặc đạo tặc hơn là một pháp sư. Đó là một loại nhận thức cảm giác mà cậu có thể đoán được sự chuyển động thông qua ma lực. Theo đã học được nó sau khi cậu trải nghiệm ký ức của Alfred từ quyển [Ma pháp đạn đạo]. Là một anh hùng chiến tranh, Alfred Bellontes đã điều chỉnh các giác quan của mình để đạt được cảm nhận ma lực. Theo, người đã có được một chút ký ức anh hùng, cũng đã đánh thức cảm nhận tương tự về ma lực.
Không có gì đáng ngạc nhiên, ba sinh viên mặc đồng phục xuất hiện ở hành lang dẫn đến ký túc xá. Bốn cặp mắt nhìn vào nhau.
'Mấy người này...?'
Cậu liếc nhìn đối thủ theo phản xạ. Cà vạt lòng lẻo và tay áo thì xắn lên. Trang sức cùng giày cao gót, đều trái với quy định của trường. Theo có thể đoán được họ thuộc kiểu người nào thông qua cách ăn mặc này.
Chuyện này bắt nguồn cho diễn biến tiếp theo.
"Này, có phải hắn là tên khốn kia không?"
"Hình như là vậy? Nhìn mặt là biết rồi."
"Whoa, chúng ta ở chung ký túc xá đó. Giờ thì tớ cuối cùng cũng cảm giác được mình đang học năm 3."
Quả nhiên, họ nói to thế để chắc chắn rằng cậu nghe thấy nó. Theo chậm bước đi, đột nhiên cậu cảm thấy buồn cười. Chuyện này cũng không thể gọi là quấy rối. Năm ngoái, có người thậm chí còn bắn tia sét năng lượng vào sau gáy cậu. Cũng có người đâm thủng túi sách cậu bằng mũi tên ma pháp.
Đằng này họ cũng chỉ là nói chuyện, vậy là quá tốt rồi.
Âm thanh bước chân nặng nề vang lên.
Theo bĩnh tĩnh chậm rãi bước qua 3 người. Có phải họ không thích loại phản ứng này? ở một góc nhìn mà 3 người không thể thấy được đôi mắt của Theo.
Tên ngốc ở lại lớp nổi danh của học viện, một biểu tượng của sự thảm hại và thua cuộc mà họ từng nghe qua ngay khi vừa đặt chân vào trường. Sao hắn có vẻ rất tự tin? Cậu ta thậm chí không bực bội yêu cầu họ tránh đường. Ba người bỗng có cảm giác mình bị khi dễ.
Kiingg-
Theo ngừng đi chuyển vì cậu cảm nhận được chuyển động ma lực. Ma pháp này... cao nhất cũng chỉ là 1st Circle, Nhưng vùng ảnh hưởng lại ngay dưới bàn chân Theo. Nếu cậu tiến thêm chỉ một bước, chắc chắn cậu sẽ ngã.
'Ma pháp này... 'Trơn trượt'? Thật là một mánh khoé tầm thường.'
Trò đùa này rất quen thuộc với cậu. Những người cố tình tấn công cậu từ phía sau đều giống nhau. Họ muốn cười nhạo một trận trong khi nhìn cậu té ngã. Đó là để chế giễu một kẻ dù lớn tuổi hơn họ nhưng lại bị gắn mác thảm hại thua cuộc. Nếu là năm ngoái, cậu sẽ cố phớt lờ việc này, nhưng...
'Đau khổ này sẽ chấm dứt ngay tại đây."
Là một pháp sư 3rd Circle và là chủ nhân của Gluttony, Theodore Miller là một người hoàn toàn khác so với trước đây. Theodore đã xác định vị trí của 'Trơn trượt' bằng cảm nhận ma lực của Alfred và ngay lập tức phản công. Ít nhất, cậu nên trả lại những gì họ đang cố gắng làm với mình.
Cậu không ngần ngại chỉ tay về phía sau và niệm ma pháp 'Trơn trượt'. Ba tên ngốc kia không biết chuyện gì đã xảy ra dưới đế giày của họ.
"Bọn ngốc."
Theo nhẹ nhàng nói trước khi tiếp tục bước đi. Khi cậu bước qua khu vực có "Trơn trượt", cậu nghe thấy một âm thanh lớn từ phía sau.
Ba người hét to từ mặt đất. Nhưng Theo không hề quay lại. Cậu hẵn sẽ gặp vô số những kẻ ngốc trong tương lai gần.
"Ngày lễ khai giảng... còn một tuần nữa." - Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng Theo.
Một học kỳ mới lại bắt đầu. Đã đến lúc trả lại ba năm khinh miệt từ các giáo sư và những lời chế nhạo từ các học sinh. Cậu chuyện đó rất đơn giản, nhưng cậu không thể ngăn được khoé miệng cong lên.
Một tuần sau đó, năm học cuối của Theodore Miller chính thức bắt đầu.