Chương 12: Giao dịch với thương nhân chợ đen (4)

Thành phố Bergen nổi tiếng với vẻ đẹp của nó. Khi mặt trời lặn trên dãy núi Nadun lan rộng khắp phía tây, người dân sống ở đó nhận ra một ngày đã kết thúc.

Cũng là điều tương tự với những người bảo vệ ở cổng chính của học viện. Jason, người đang chờ đổi ca làm việc với các đồng nghiệp của anh, luôn dõi theo ánh hoàng hôn rực rỡ.

'Mình không thích kì nghỉ đông này.... Đúng là thoải mái vì không có việc gì để làm, nhưng cũng thật nhàm chán khi chẳng có ai quanh đây cả.'

Chỉ có một vài sinh viên ở lại ký túc xá trong kỳ nghỉ hè, vậy mà thậm chí những sinh viên đó cũng về nhà trong kỳ nghỉ đông. Nếu anh ta đếm bao gồm cả các giáo sư vẫn ở trong văn phòng của họ, cũng chỉ có khoảng 10 người ra vào trường trong 1 ngày.

Sẽ tệ hơn nếu ai đó nghe anh than thở về việc này, nhưng Jason thật sự rất buồn chán.

Ngay lúc đó, có ai đó đang tiến lại từ xa.

"Hộc, hộc. Vẫn... hộc... vẫn không muộn chứ?"

Âm thanh thở hổn hển và mồ hôi trên trán của người này cho thấy cậu đã chạy liên tục không ngừng nghỉ.

Jason gật đầu, Theo ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm. Công việc kinh doanh với người giao dịch ở chợ đen mất nhiều thời gian hơn cậu ấy nghĩ, vì vậy cậu ấy gần như phá vỡ giờ giới nghiêm. Không, nếu cậu không chạy hết sức, thì cậu đã bị trễ rồi.

'Không sao cả, vì chuyến đi này đã rất có thu hoạch.'

Cậu đã ký hợp đồng với thương nhân chợ đen và hoàn thành công việc đầu tiên của mình. Những thứ cậu nhận được khá nhiều đủ để cậu cảm thấy ba lô nặng trĩu. Nhờ đó, dù thấm đẫm mồ hôi mệt mỏi nhưng chính nó đã tăng thêm cảm giác có thành tựu của cậu.

Ngoài ra, trọng lượng của chiếc ba lô này sẽ rất nhanh biến thành đại lượng ma lực! Thật dễ chịu, vì vậy không có lý do gì để cậu cảm thấy khó chịu.

Jason kiểm tra giấy phép và trả lại.

"Học năm ba, Theodore Miller... Được rồi, đã xác nhận. Cậu có thể đi vào trong trường."

"Ha, Vâng, xin cám ơn."

Theo vẫn đang thở hổn hển khi cậu băng qua cổng trường. Cậu hơi chao đảo nhưng vẫn giữ cho mình không bị ngã khi bước đi.

Jason nhìn cảnh tượng từ cổng bảo vệ và lẩm bẩm với chính mình. "Cậu nhóc đó làm cái quái gì thế?"

Từ phía sau, anh ta thậm chí không thể nhìn thấy tóc Theo. Đó là bởi vì Theo cứ chao đảo theo sức nặng của chiếc ba lô. Jason thầm nghĩ một lúc, nhưng sau đó anh gặp những đồng nghiệp của mình, người sẽ thay ca cho anh và anh đã sớm quên nó.

'Chà, ai thèm quan tâm chứ?'

Cuối cùng thì, nó chẳng liên quan gì đến anh cả.


Theo bỏ bữa tối và đi thẳng đến ký túc xá của mình. Thông thường, cậu sẽ đi đến thư viện, nhưng hôm nay, có một thứ quan trọng hơn.

Đó là một cơ hội để tăng ma lực thiếu sót của cậu! Cậu không thể mua thuốc thử ma thuật vì chiếc ví đã rất mỏng rồi, vậy nên cậu không thể bỏ lỡ cơ hội này. Lý do cậu ấy bỏ bữa tối là để tăng sự tập trung.

Đầu tiên Theo mở chiếc ba lô đang phình ra.

KenggKengg!

Các đồ vật trong ba lô đổ ra mặt đất. Găng tay, vòng cổ, bếp bị hỏng, cây trượng bị mòn... Các vật linh tinh có trọng lượng và chiều dài khác nhau lấp đầy căn phòng. Mặc dù vẻ ngoài của chúng rất tàn tạ, chúng đều là những cổ vật chứa ma lực. Nếu cậu tìm thấy đúng đồ vật, thì nó có thể có giá trị ít nhất là một vài vàng.

Nhưng thật không may, Theo chỉ có 1 vật có giá trị như vậy.

"Mà không sao, có đến 5 vật có giá trị trong tổng số 20, vì vậy vẫn khá tốt. Không phải ngày nào cũng sẽ như hôm nay."

Hôm nay, Theo đã thẩm định tổng cộng 20 đồ vật cho thương nhân chợ đen. Đó là một số lượng phù hợp với giới hạn của một thẩm định viên cấp độ trung bình. Sẽ rất nguy hiểm nếu người thương nhân chợ đen kia biết được cậu có khả năng thẩm định hơn 20 đồ vật.

Mặc dù cậu đã thẩm định các vật bị nguyền rủa, nhưng điều đó không làm dấy lên bất kỳ nghi ngờ nào ở Canis. Kết quả là, thu nhập của ngày hôm nay là mười lăm đồ vật lỗi và một đồ vật thông thường.

"Giờ thì... Mình nên cho nó ăn 1 cái trước?"

Theo lời giải thích trước đó, chức năng ’ăn đơn giản' khác với việc cho nó ăn sách ma thuật. Vì vậy, cậu cần phải xem sự khác biệt đó là gì.

Theo ngồi xuống và nhặt một trong những đồ vật bị lỗi. Đó là găng tay ma thuật bị yếm ma pháp "Trơn trượt".

"Ăn, Gluttony."

Cái lưỡi đáp lại lời kêu gọi của Theo và nuốt đôi găng tay.

[ 'Bàn tay vụng về của tên ngốc' đã được ăn. Lượng ma lực mà nó sở hữu là rất ít.]

[Sẽ mất 3 phút và 12 giây để tiêu hóa hoàn toàn.]

3 phút và 12 giây trôi qua. Khoảnh khắc kim đồng hồ quay đúng ba vòng và di chuyển 12 khắc, một giọng nói vang lên.

[Ma lực của bạn đã được tăng lên một chút.]

[ Thành thạo phép thuật 1st Circle -"Trơn trượt" đã tăng lên.]

Đồng thời, những thay đổi bắt đầu xuất hiện bên trong cơ thể Theo,.

"Uh...!"

Một lượng ma lực không xác định đang dâng lên. Số lượng không lớn, nhưng nó di chuyển khắp cơ thể Theo, giống như đó là ma lực của cậu vậy. Hai vòng tròn ma pháp trên trái tim cậu như bánh răng vừa được bôi dầu. Ngoài ra, lĩnh vực hạn hẹp của ứng dụng ma pháp 'Trơn trượt' xông vào tâm trí cậu.

'… Điều này khác với ma pháp. Nó giống như cơn sóng kiến thức ào ạt đổ vào đầu hơn là được khắc. Nếu trường hợp như vậy, mình không cần phải lo lắng về vấn đề đau đầu như lần trước.'

Đây là giống như khi cậu ta cho Gluttony ăn sách ma thuật. Khi một cuốn sách được ăn, cậu cảm thấy như ma thuật đang bị đốt cháy mạnh mẽ vào cơ thể mình. Tuy nhiên, với cổ vật, có cảm giác như cậu đang được dạy cách xử lý ma thuật. Trên hết, học tập là chuyên ngành Theo. Ngay cả khi cậu ta cho Gluttony ăn thêm một ít, cậu có thể xác nhận rằng mình không gặp vấn đề gì.

Theo cảm thấy tự tin và liên tiếp hấp thụ ma pháp từ các cổ vật.

[ 'Vòng cổ thắt chặt' đã được ăn. Lượng ma lực mà nó sở hữu là rất ít.]

[Thành thạo phép thuật 2nd Circle -‘Nắm giữ' đã tăng lên.]

[ 'Cái nồi giận dữ' đã được ăn. Lượng ma lực mà nó sở hữu là rất ít.]

[Thành thạo phép thuật 1st Circle -‘Đóng băng' đã tăng lên.]

[ 'Đồng hồ cát tốc độ cao' đã được ăn. Lượng ma lực mà nó sở hữu là rất ít.]

[Thành thạo ma thuật 2nd Circle]

[...]

[Sẽ mất 45 phút và 12 giây để tiêu hóa hoàn toàn.]

Mặc dù đã nuốt 14 món, lưỡi Gluttony vẫn di chuyển như mọi khi. Có quá nhiều thức ăn khiến giọng nói thông báo được nghe liên tục. Theo dừng lại khi nghe câu cuối cùng.

'Thời gian tiêu hóa được xác định bằng tổng số thực phẩm.'

Thời gian tiêu hóa đã tăng lên đến 45 phút. Nếu cậu đem thời gian tiêu hóa của tất cả các đồ vật trước đó cộng lại, cậu cũng sẽ nhận được thời gian tương tự. Thật khó để nghĩ đây là một sự trùng hợp. Cuối cùng, có vẻ như cần phải có nhiều thời gian rảnh khi ăn nhiều cổ vật.

"45 phút... một khoảng thời gian thật mơ hồ."

Cậu có thể tập trung vào những thứ khác, nhưng cậu không chắc mình có nên rời khỏi nơi này hay không. Do đó, Theo im lặng chờ đợi tại chỗ. Sau 45 phút, ma lực của cậu lại sôi sục.

"Ồ, đây là...!"

Ma lực trong cơ thể cậu đang điên cuồng khác với khi cậu chỉ ăn một cổ vật. Hai vòng tròn ma thuật kêu lên như thể chúng chấp nhận lượng ma lực, vì lượng ma lực xấp xỉ đạt đến giới hạn mà 2 vòng tròn ma thuật có thể đáp ứng.

Theo cảm nhận nó bằng trực giác và ngay lập tức tập trung vào nó. Có một phản ứng với tiếng gọi trong lòng của cậu.

Oooonggg-

Giọng nói ma thuật chỉ có thể nghe được bởi Theodore Miller bắt đầu vang lên. Đó là âm thanh của ma lực chảy trong mạch máu của cậu. Đây là âm thanh ngọt ngào nhất đối với một pháp sư, và nó đã chứng minh rằng Theodore đã không sai.

Khi ý thức Theo dần nặng nề chìm xuống.

'-Giờ thì.'

Cậu bắt đầu quay cuồng ma lực thu thập trong trái tim mình. Trong một không gian rỗng, cậu phải vẽ một vòng tròn hoàn hảo.

Cậu muốn thêm một vòng tròn thứ ba vào hai vòng tròn hiện tại. Ma lực di chuyển xung quanh theo ý muốn của anh. Nếu khung cảnh này sụp đổ, thì mọi thứ sẽ trở về con số 0.

Sự thiếu hụt về độ nhạy cảm của cậu có nghĩa cậu phải sử dụng tất cả sức mạnh tập trung của mình. Như thường lệ, năng lực tinh thần của Theo, đã vượt xa so với một pháp sư 2nd Circle. Một pháp sư cao cấp sẽ không thể nào sánh được với cậu khi nói đến sức mạnh tập trung. Chẳng qua tinh thần của Theo đã vô tình bị kiềm chế bởi độ nhạy cảm cực kỳ thấp của bản thân.

Chẳng mấy chốc, vòng tròn thứ ba bắt đầu hình thành. Thật không may, chỉ có thể đến đó.

"Huuuu..."

Theo thở một hơi và mở mắt ra. Kết quả là thành công một nửa. Ma lực thu được từ các cổ vật thật đáng kinh ngạc, nhưng nó hơi ít để hoàn thành vòng tròn thứ ba. Mặc dù đã tập trung quyết liệt, giới hạn của cậu chỉ là tạo hình cho vòng tròn.

Cậu cần phải tiêu thụ cổ vật một hoặc hai lần nữa để đạt được vòng tròn thứ ba hoàn hảo.

"... Thông thường có dễ dàng để đạt được 3rd Circle không?"

Kỳ nghỉ đông vẫn còn hơn một tháng nữa. Nếu cậu tăng ma lực một cách đều đặn, thì dù cậu khó tiếp cận 4th Circle, Theo vẫn có thể tiếp cận 3rd Circle một cách an toàn. Bây giờ cậu không cần phải lo lắng về bằng tốt nghiệp của học viện nữa.

Theo tự hỏi cậu có thể phát triển đến mức nào với sức mạnh bí ẩn này. Chủ nhân đời trước của con quái vật lố bịch này chắc chắn không bao giờ có thể sống như một pháp sư bình thường. Nếu vậy, Theo sẽ cố gắng trở nên càng mạnh mẽ càng tốt.

'Chà, trước tiên bắt đầu dọn dẹp mớ kiến thức trong đầu đã!'

Câu chuyện về tương lai để sau hẵn tính. Theodore Miller một lần nữa tìm đường đến thư viện.