Vì có sự xuất hiện của tuyệt thế kỳ tài Lý Thiên Lôi, buổi khảo hạch tư chất rất nhanh kết thúc. Có người vui, người buồn nhưng điều đó chẳng quan trọng gì với Lý Thiên Lôi cả.
Hắn kéo bàn tay của Hương nhi chạy ra ngoại viện đi chơi, mặc kệ các trưởng lão đang gọi hân và Hương nhi lại để đi lựa tâm pháp.
Mấy lão giả lắc đầu cười khổ, không có cách nào nha, thiên tài Lý gia muốn đi chơi mình không thể ngăn nó được.
“Hương nhi muội muội, ta có quà cho muội nè”. Lý Thiên Lôi móc ra lệnh bài mà Thủy lão tổ cho mình, dí vào tay Hương nhi.
“Đây là vật gì thế Lôi ca ca?” Thanh âm non nớt, nhu mỳ của Hương nhi vang lên kèm theo sự nghi hoặc nhất định hỏi hắn.
“Đây a, lệnh bài của Thủy a di cho ta đấy, a di bảo cái này có thể chống lại được ba kích toàn lực của cường giả tu vi Độ kiếp bát chuyển trở xuống đó. Ta không cần nên tặng cho muội ah, nhỏ máu vào là được rồi”.
Đinh Thiên Hương tuy nhỏ nhưng không phải đứa ngốc. Biết được Thủy a di trong miệng Lý Thiên Lôi nói ra chắc chắn là lão tổ Thủy gia rồi. Trong lòng vừa mừng, vừa sợ vì có được bảo vật.
“Không được đâu Lôi ca ca, vật này quý lắm, muội sợ không dám nhận đâu” Tay Hương nhi đưa lệnh bài trở lại cho Lý Thiên Lôi kèm theo chút run rẩy.
“Đồ ta đã cho không bao giờ nhận lại. Nếu muội không thích thì cứ ném nó đi, ta chẳng thèm” Lý Thiên Lôi thập phần kiên quyết nói.
Hương nhi mặt mũi đỏ ửng lí nha lí nhí nói: “Cảm ơn Lôi ca ca, muội sẽ giữ cẩn thật cẩn thận”.
Lý Thiên Lôi kéo Hương nhi lại gần, lại hôn mạnh một cái vào đôi má ửng đỏ phúng phính đáng yêu kia, khiến cho Hương nhi càng đỏ mặt hơn, đầu cúi thấp đến chân rồi.
Lý Thiên Lôi cười ha hả lại kéo Hương nhi hướng ra ngoài. Quả là tiểu mỹ nhân đáng yêu, lớn lên nàng sẽ thật xinh đẹp đây và tất nhiên nàng là của ta rồi.
*Tác: Không phải có ý ấu …. đâu mà dựa theo lứa tuổi thì đúng như thế rồi. Tuy nội tâm của một trung niên nhưng đa số sẽ giống như một đứa trẻ hơi biết suy nghĩ thôi. Main muốn quên đi cuộc sống kiếp trước mà. Giải thích nhẹ không một số bạn hiểu lầm chửi mình chết.
Sau khi đi chơi với Hương nhi cả ngày còn lại, ăn một bữa tối ngon miệng. Thức ăn ở đại lúc này thật ngon nha, tuy chế biến sơ sài nhưng đủ hương vị tươi mới. Đợi ta lớn tí nữa phải chế một ít gia vị làm ổn thỏa cái bụng nhỏ này mới được.
Biết là sau khi trúc cơ thành công người ta rất ít khi đói bụng nhưng mà đây là thói quen của ta nha, bốn mươi bốn năm sống trước kia ăn thành quen, có nhiều thứ nhất thời không thể đổi được.
Sau khi về phòng nằm lên giường chuẩn bị ngủ thì thanh âm của hệ thống lại vang lên.
“Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến kinh diễm Thiên Trúc đại lục nhận phần thưởng:
Mở ra nên thống tu luyện
Vòng quay may mắn đặc biệt x1
Vé tăng cấp x1, trực tiếp tăng một đại cảnh giới, dưới Kim đan cảnh có thể dùng
Vé triệu hồi nô lệ ngẫu nhiên x1
500 điểm tích lũy
Có điểm tích lũy mở ra hệ thống thương thành và quy đổi”.
Một loạt thanh âm vang lên khiến Lý Thiên Lôi mừng ra mặt. Tốc độ truyền tin của đại lục này thật nhanh nha, mới đó đến giờ đã xong nhiệm vụ rồi.
“Có xác định học Thiên Lôi quyết cấp Thiên Đạo không?”
“Học, học hết cho ta, cái nào học được học luôn đi đừng hỏi nữa, ta nóng lòng lắm rồi”.
“Học thành công Thiên Lôi quyết cấp Thiên Đạo: Số tầng 1/12”
“Học thành công Ngự Lôi bảo điển cấp Thiên Đạo: Số tầng 1/12”
“Học thành công Vạn Lôi Bôn Đằng vũ kỹ thân pháp cấp Thiên Đạo: Số tầng 1/12”
“Học thành công Thần Lôi Cửu Kiếm vũ kỹ cấp Thiên đạo: Số tầng 0/9”.
Từng luồng hơi ấm tiến nhập thân thể khiến Lý Thiên Lôi không khỏi rên rỉ mấy tiếng. Thoải mái ah, giống hệt như được mát xa vậy. Thế là bây giờ ta có thể tu luyện được rồi.
“Có xác định sử dụng vé triệu hồi nô lệ ngẫu nhiên, vé triệu hồi nô lệ chỉ định và vòng quay may mắn đặc biệt không?”
“Sử dụng vé vòng quay đặc biệt trước đi, hai thứ còn lại tí nữa ta nghiên cứu sau”.
Vòng quay may mắn đặc biệt hiện lên, có thật nhiều ô lạ mắt, chỉ nhìn thôi cũng khiến Lý Thiên Lôi cảm thấy sướng. Không có phế phẩm nha, bét nhất cũng là một ức linh thạch cực phẩm, cao nhất là công pháp cấp thiên đạo ngẫu nhiên.
Vòng quay ngẫu nhiên bắt đầu. Tuy không có phế phẩm nhưng Lý Thiên Lôi vẫn muốn quay được vật phẩm tốt nhất nha. Không thì có cái tiên khí, thần khí gì đó là tốt nhất.
“Chúc mừng nhận được một nghìn vạn kim tinh thạch”.
Ai nha, cũng không quá tệ rồi, sau này ta tiêu xài tuyệt đối không dè chừng nữa rồi. Phải biết linh thạch là tiền tệ trên đại lục, chia làm hạ, trung, thượng, cực phẩm linh thạch. Phía trên còn có ngân tinh thạch cùng kim tich thạch là tiền tệ cao cấp đồng dạng chia làm bốn phẩm.
Một trăm hạ phẩm linh thạch bằng một trung phẩm linh thạch
Cứ tiếp như thế đến cực phẩm linh thạch. Còn về phần ngân tinh thạch và kim tinh thạch lại khác.
Một nghìn linh thạch cực phẩm thì lại bằng một ngân tinh thạch
Một nghìn ngân tinh thạch lại bằng một kim tinh thạch. Ngân tinh thạch và kim tinh thạch ẩn chứa linh khí khổng lồ làm nhiều người không dám hấp thu sợ bạo thể mà chết, do đó đành làm thành một loại tiền tệ.
Thu hoạch bút tài phú không nhỏ nha, chỉ sợ hiện tại gia tộc cũng không giàu có tiền mặt như ta đi haha.
“Tiếp tục sử dụng vé triệu hồi nô lệ ngẫu nhiên đi”. Lý Thiên Lôi tâm tình khá tốt, quyết định sử dụng luôn vật phẩm còn lại.
“Sử dụng vé triệu hồi nô lệ ngẫu nhiên thành công nhận được:
Lôi Chấn Tử
Tu vi (Địa tiên trung kỳ đã áp chế): Đại thừa cảnh viên mãn.
Độ trung thành: 1”
“Vì triệu hồi ngẫu nhiên cảnh giới quá cao, nô lệ tự động vứt bỏ chủ nhân quay lại tiên giới”
“Mở ra hệ thống nô lệ, số nô lệ hiện tại: 0”
“Con mẹ nó, gì nữa đây? Nô lệ mà cũng chạy mấy ư? Dám coi khinh lão tử, sau này lên tiên giới phải đập thằng nhóc này một trận”.
Lý Thiên Lôi tức tối không nghĩ tới mình lại đen như vậy, quay qua hỏi hệ thống: “Ta tưởng nô lệ không được phản chủ cơ mà? Sao lại có tình huống là cao hơn chạy đi, thế thì sao này ta nào dám sử dụng cái vé đó nữa chứ. Với lại Lôi Chấn Tử này có phải là tên mọc cánh dơi xấu xí trong Phong Thần diễn nghĩa ở kiếp trước không”
“Vì là ngẫu nhiên triệu hồi nên sẽ xảy ra vấn đề đó. Ký chủ yên tâm, với vé triệu hồi nô lệ chỉ định sẽ mặc định là 100, không thể phản chủ. Tất nhiên cảnh giới cũng không thể cao hơn quá nhiều so với chủ nhân và Thiên đạo của vị diện này cho phép được. Lôi Chấn Tử này chỉ là cùng tên với người tại vị diện của ký chủ thôi. Vị diện của ký chủ không có khả năng tu chân, đa số các nhân vật là hư cấu, tuy nhiên những người đó có thể tồn tại ở vị diện khác cũng như Lôi Chấn Tử vừa rồi vậy”.
Nghe giải thích mới vỡ lẽ ra là thế. Cứ tưởng sẽ có thêm một bảo tiêu như Lôi Long nữa chứ.
Đang miên man suy tư thanh âm hệ thống lại cắt đứt hắn.
“Sử dụng thành vé triệu hồi nô lệ chỉ định, mời ký chủ lựa chọn. Nhắc nhở, tu vị khi bị triệu hồi sẽ tự giảm mạnh, chỉ khi chủ nhân tăng tu vi thì nô lệ mới mạnh lên. Kể cả chọn một Tiên Đế trên tiên giới khi hạ giới gặp ký chủ cũng chỉ đạt đến Nguyên anh cảnh mà thôi”.
Ồ ra là thế. Nô lệ lại còn khác sủng vật vậy nữa. Tính ra ta có Lôi Long thì gần như có thể đi ngang rồi. Tuy tu vi không có đạt đỉnh phong nhưng thân thể là Tiên Vương hàng thật giá thật nha.
Xem nào nên chọn ai đây?
Tốt nhất là chọn lấy cái mỹ nữ, như vậy hầu hạ ta mới thỏa đáng chứ, tu vi á? Không cần, có Lôi Long tại là được, ai dám bắt nạt ta chứ.
Xoay một vòng lật xem bên thống, trực tiếp chọn theo sắp xếp khuôn mặt, dáng người, tư chất và cuối cùng mới là tu vi. Tư chất cao tự tăng tu vi được nha, tu vi cao tư chất thấp sau này không có thiên tài địa bảo khó tăng lắm.
“Xem nào xem nào, thật nhiều mỹ nữ nha”.
Kéo một lúc hắn thấy tên: Cửu Vĩ tiên hồ Đát Kỷ, tu vi Tiên Quân viên mãn. Rồi một hàng dài dài xới thiệu ở dưới hắn trực tiếp bỏ qua.
Một hồ ly tinh nha, thật là có phong vị, chọn nàng đi. Người - Yêu cấm kị nghe thật kích thích.
“Xin lỗi ký chủ, nô lệ đã được triệu hồi đến vị diện khác”.
Cái wtf??????????
“Lại chuyện gì xảy ra vậy hệ thống? Ngươi không phải bảo nô lệ không thể chạy sao? Tại sao lại tới vị diện khác rồi?” Cho ta lời giải thích.
Lý Thiên Lôi tâm tình vừa tốt đẹp lên một điểm vì chọn được Hồ yêu lại lập tức nóng giận bừng bừng.
“Chỉ biết được là đã triệu hồi đến vị diện khác, nếu muốn biết nhiều hơn mời tăng tu vi tự thân”.
Thanh âm lãnh khốc vang lên dập tắt sự tức giận của hắn.
Chẳng lẽ là Thiên tuyển có thêm người chọn mất của ta sao? Có thể lắm. Chỉ sợ hệ thống này không phải chỉ có mình ta sở hữu.
Bỏ qua đầu những suy nghĩ đó, tiếp tục chọn vậy, mất bé này ta tìm bé khác, còn rất nhiều nha ta sợ gì.
“Chọn Tam Nhãn tiên hồ Lý Sư Sư này đi”.
“Xin lỗi ký chủ, nô lệ đã được triệu hồi đến vị diện khác”.
Con mẹ nó là con gấu, lại nữa hả?
“Chọn Lục Túc thanh loan Doãn Y Tiên”
“Xin lỗi ký chủ, nô lệ đã được triệu hồi đến vị diện khác”.
Đầy Lý Thiên Lôi bốc khói tức giận. Con mẹ nó là thằng nào hớt tay trên nhanh vậy??
“Trong thời gian ký chủ suy nghĩ người kia đã chọn xong rồi, do đó không thể đến bên ký chủ được”.
“Thế rốt cuộc hắn có bao nhiêu cái vé? Ta như thế nào chỉ có hai cái mà từ nãy đến giờ hắn có ba cái liên tục rồi?”
“Có thể tại ký chủ vận mệnh hơi xấu ah. Nên nhớ Mệnh Luân của lý chủ chỉ là sơ cấp thôi đấy”.
Ta nhẫn, ta nhịn ah. Thật khó chịu.
“Ta chọn …”
“Xin lỗi …”
“Ta chọn …”
“Xin lỗi …”
……….
Sau vài lần liên tiếp không chọn được Lý Thiên Lôi ngốc trệ. Con mẹ nó, chọn nhiều mỹ nữ như vậy làm gì? Thiên tuyển kiểu gì mà lại háo sắc như vậy chứ.
Hắn chửi người ta trong khi hắn cũng đang lựa mỹ nữ. Chắc tại ghen ghét với số lượng của người kia dẫn đến tức tối thôi.
“Thôi ta sợ chọn mỹ nữ tiếp lại gặp hắn, chuyển qua tiểu nữ hài vậy. Nuôi lớn để thịt cũng được, lại có người vui chơi cùng thế cũng là hảo sự”.
Gạt bỏ sự tức tối, thay đổi bộ lọc của hệ thống tiếp tục tìm.
“Đây rồi, Triệu Ngọc Mị, 6 tuổi tư chất hoàn mỹ. Xứng đáng làm nha hoàn chi ta nha, chọn nàng ta đi”.
“Xin lỗi ký chủ, nô lệ đã được triệu hồi đến vị diện khác”.
Triệt để chết lặng.
Con mẹ nó, hắn sao lại chọn cả nữ hài còn nhỏ thế này, không phải bị bệnh ah, khổ thân nữ hài đó.
Chửi bới thêm một hồi rồi ngừng lại. Có chửi nữa hắn cũng không nghe thấy, thôi để khi khác chọn vậy.
“Một khi đã sử dụng không thể ngừng lại, nếu ngừng lại sẽ triệt để hủy bỏ vật phẩm”.
Lại còn có sự như vậy nữa hả?
Thôi làm cái ngẫu nhiên đi, ta cũng chẳng bận tâm nữa. Hệ thống chọn cho ta đi.
“Triệu hồi thành công Diệp Nụ 8 tuổi, tư chất hoàn mỹ, tu vi Nguyên anh cảnh viên mãn. Huyết tộc huyết mạch bất tử, đến từ Bức Hạ vị diện. Triệu hồi đến cạnh chủ nhân”.
Ồ cuối cùng cũng không tệ. Tám tuổi Nguyên anh cảnh nha, trong tộc ta cũng không thấy có mấy người đâu. Lại còn bất tử huyết mạch nữa chứ, nghe đáng sợ nha.
Chỉ thấy trong phòng hiện lên một cơn lốc màu đỏ xuất hiện trong phòng Lý Thiên Lôi. Khi cơn lốc tan đi hiện lên một tiểu nữ hài bộ dáng thập phần xinh đẹp mà lại có phần lạnh lùng, lãnh khốc. Mái tóc trắng như bạch kim, đôi con ngươi đỏ như máu khiến người ta cảm thấy tràn ngập huyết quang tai ương. Làn da trắng trẻo mượt mà. Nữ hài này lớn lên đảm bảo sẽ là một đại mỹ nhân họa quốc ương dân đây.
Đi đến trước mặt Lý Thiên Lôi, nàng mị mị quỳ xuống giọng nói trong treo như chuông nhưng lại có chút lạnh lùng: “Nô tỳ Diệp Nụ khấu kiến chủ nhân. Không biết chủ nhân có gì sai bảo nô tỳ”.
Sướng ah, nâng nữ hài dậy ôm vào lòng, khuôn mặt nàng đỏ ửng lên nhưng cũng không phản đối ngoan ngoãn làm theo. Vì Diệp Nụ lớn hơn hắn ba tuổi nên cao hơn hắn cả một cái đầu. Nhìn hai người ôm nhau ngồi trên giường thập phần khôi hài. “Ngoan nha, từ nhờ ngươi đổi tên thành Lý Diệp biết chưa, ngươi sẽ là thiếp thân nha hoàn của ta”.
“Dạ thưa chủ nhân, nô tỳ sẽ học cách hầu hạ chủ nhân thật tốt!”
“Giỏi lắm, ngoan lắm, bây giờ đi ngủ với ta, sáng mạ ta dẫn ngươi đi dạo phố”.
Ôm Lý Diệp vào lòng chìm vào giấc ngủ. Tuy còn nhiều nghi vấn muốn hỏi nhưng thôi để sau đi. Mệt mỏi là phải ngủ đã.
Cứ thế Lý Thiên Lôi ôm tiểu mỹ nhân trong ngực rồi chìm vào giấc ngủ.
Trong khi đó, ở một vị diện khác.
“Ồ vậy mà Nụ nhi của ta lại bị người khác chọn mất, cũng nhanh tay đấy nha”.
Xung quanh người hắn vây lấy đầy mỹ nữ. Có lớn, có nhỏ, có thành thục yêu diễm, có ngây thơ đáng yêu, không thiếu dạng gì cả.
Đôi mắt hắn thâm thúy nhìn lên bầu trời miệng lẩm bẩm, không khỏi khiến các mỹ nữ xung quanh nghi hoặc, không biết chủ nhân muốn gì để phục vụ.