Liễu Gia là một gia tộc lớn của Tần Hoàng Vương Triều, trong gia tộc có 2 vị cường giả Nguyên Anh Kỳ tọa trấn.
Người của Liễu Gia cũng phân bổ nhiều nơi nên thế lực được xem là nhất lưu tại Tần Hoàng Vương Triều. Nếu so với tứ đại gia tộc của Ngự Long Vương Triều thì chỉ có hơn chứ không kém.
Gia chủ Liễu Gia là Liễu Long, tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ là cường giả có máu mặt nên quan hệ của hắn rộng khắp và đối với Thiên Độc Tông cũng không ngoại lệ.
Liễu Long và Thiên Vô Cực vốn là chỗ quen biết, vì muốn củng cố thêm sự gắn kết giữa hai thế lực được coi là mạnh nhất Tần Hoàng Vương Triều này nên cả hai đã quyết định hứa hôn đối với hai đứa con của hai người.
Thật trùng hợp, Thiên Vô Cực có cô con gái Thiên Âm xinh đẹp, Liễu Long có người con trai Liễu Tỉnh tài hoa, cả hai đúng là trai tài gái sắc.
Liễu Tỉnh là một dân chơi chính hiệu, hắn đào hoa phong lưu, chơi bời gái gú nổi tiếng ai ai cũng biết.
Còn Thiên Âm là độc nữ xinh đẹp ai nghe thấy tên cũng không lạnh mà run.
Một đôi trai tài gái sắc được an bài đến với nhau, Liễu Tỉnh rất ưng thuận và còn muốn nhanh nhanh tổ chức hôn lễ vì hắn đã nghe danh Thiên Âm nhan sắc xinh đẹp từ lâu, bản tính hám gái trong hắn trỗi dậy khi nhìn thấy nàng lần đầu tiên.
Thiên Âm thì ngay từ lần gặp đầu tiên đã không ưa Liễu Tỉnh, nam nhân suốt ngày chỉ biết đến gái gú.
Thiên Âm khiên quyết từ chối hôn sự này, Thiên Vô Cực lại là người nuông chiều con gái nên rất khó xử. Nhưng cho dù Thiên Âm có là bảo bối thì việc tạo mối liên kết giữa hai thế lực vẫn phải được diễn ra, tức hôn lễ của cả hai vẫn phải được diễn ra.
Nửa năm tới, Liễu Gia sẽ có đợi thăm hỏi lớn tới Thiên Độc Tông, không cần nói cũng biết họ đến là vì hôn sự.
Thiên Âm biết không thể không nghe nên đã nghĩ ra một cách, tìm đại một tên nam nhân rồi giả vờ có phát sinh quan hệ với hắn. Liễu Tỉnh chắc chắn sẽ không chấp nhận thê tử của mình từng ăn nằm với kẻ khác nên sẽ chủ động hủy hỏ hôn lễ. Sau đó nàng chỉ cần giết chết nam nhân kia coi như xong, không phải kết hôn với ai cả.
Đối tượng được chọn không thể là nam nhân trong tông môn bởi bọn chúng đều trung thành với cha nàng và sẽ bị lộ. Vậy nên Vũ Long là người phù hợp nhất, hắn không phải người của Thiên Độc Tông và nàng đang nắm trong tay Chỉ Hạc nên càng dễ thao túng hắn hơn.
Thiên Âm đã có một bài thử với Vũ Long, nàng muốn hắn có định lực một chút để có thể kìm hãm bản thân những lúc quan trọng.
Ngoài những việc một nô tài thường làm, Thiên Âm còn cho Vũ Long thời gian tu luyện và chế tạo độc dược và ám khí.
Ngoài những món bảo vật như Ám Lệ Vũ Hoa ra thì mấy món ám khí bình thường Vũ Long có thể chế tạo được.
Vũ Long làm ám khí, tu luyện, chế độc, sai vặt thấm thoát cũng đã nửa năm trôi qua.
Tu vi của hắn tăng lên Ngưng Mạch Tam Đoạn, có thể nói là nhanh so với người bình thường. Ngoài ra khả năng chế độc, chế tạo ám khí của hắn tiến bộ rất nhiều. Trong quãng thời gian này hắn và Chỉ Hạc chỉ gặp nhau được có vài lần, nàng tuy bị nhốt nhưng an toàn. Vũ Long lén đưa cho nàng một quyển sách dạy tu luyện để nàng dựa vào đó nâng cao tu vi trong những tháng ngày bị nhốt.
Còn có ba ngày nữa là tới ngày Liễu Gia tới thăm Thiên Độc Tông, tông môn đang gấp rút chuẩn bị mọi thứ chu toàn.
Thiên Âm thì đã mấy ngày nay không ra khỏi phòng, Vũ Long cũng đã mấy ngày không gặp nàng nên có chút lo nghĩ.
Quãng thời gian qua cả hai vẫn duy trì mối quan hệ chủ tớ, hôm nay Vũ Long không có việc gì làm liền ngồi trong phòng tu luyện.
Đang lúc tập trung cao độ bất ngờ Tiểu Xuân đẩy cửa xông vào. Nàng là người chu toàn vậy nên mấy hành động hấp tấp đó là lần đầu thấy nàng bộc lộ.
Vũ Long nghi hoặc hỏi : " Có chuyện gì thế?"
Tiểu Xuân mang bộ mặt lo lắng vội vã nói : " Ngươi mau...mau tới phòng Thiếu Chủ."
" Thiếu Chủ làm sao?" Vũ Long hỏi kĩ hơn.
Tiểu Xuân đáp : " Thiếu Chủ bị thương rất nặng, người nói chỉ ngươi mới cứu được người...mau đi."
Không đợi Vũ Long đồng ý, Tiểu Xuân nắm tay hắn kéo tới phòng Thiên Âm.
Trong phòng lúc này Thiên Âm đang nằm trên giường, y phục dính đầy máu giống như là vừa đi đánh nhau về, hơn thế nữa trên vai nàng có một vết thương lớn, dù đã được băng bó nhưng máu chảy ra không ngừng.
Khi Tiểu Xuân đưa Vũ Long tới cũng là lúc Thiên Âm rơi vào hôn mê.
Vũ Long liền bảo Tiểu Xuân đóng cửa cẩn thận không cho người ngoài biết, sau đó hắn tháo lớp băng bó trên vai Thiên Âm ra, vết thương lớn giống như một vật cực nhọn đâm vào, hơn nữa còn đang lở loét .
Tiểu Xuân vội vã giải thích : " Ta và Thiếu Chủ đang dạo chơi ở biên giới bất ngờ bị tập kích bởi một nữ nhân áo tím. Nàng ta rất mạnh và thâm độc, chúng ta may mắn thoát như thiếu chủ bị trúng một đòn của nữ nhân kia. Thiếu Chủ dặn ta không được cho ai biết và gọi ngươi tới, chắc chắn ngươi có cách chữa."
Vũ Long nghe miêu tả của Tiểu Xuân về nữ nhân áo tím, hắn chợt nhớ tới Chu Tử Lan. Thiên Âm là Kim Đan Sơ Kỳ, người có thể ra tay với nàng không nhiều, lại còn là nữ nhân áo tím ra tay hung ác cộng thêm vết thương đang có dấu hiệu hoại tử lại khiến Vũ Long càng khẳng định đó là Chu Tử Lan.
Còn về việc Thiên Âm không gọi ai khác mà là hắn vì trước đó Thiên Âm đột phá từ Trúc Cơ Viên Mãn lên Kim Đan bị thất bại và nội thương. Vũ Long nể tình Thiên Âm giữ lời hứa không bạc đãi Chỉ Hạc nên đã giúp nàng. Từ đó mối quan hệ của hai người tốt lên.
Cả hai còn thỉnh thoảng cùng nhau điều chế độc dược, gọi là có tình ý thì sai, chỉ là có chút thiện cảm mà thôi.
Nhìn Thiên Âm yếu ướt trên giường, Vũ Long nhớ lại lần nàng đột phá thất bại, hắn đã trị thương cho nàng, nàng mệt quá mà ngủ thiếp đi còn dựa đầu vào vai hắn. Lúc đó Thiên Âm quả thực không đáng ghét như lúc nàng tỉnh táo.
Vũ Long xem xét vết thương của Thiên Âm, vết lở loét đang lan ra và không có dấu hiệu dừng lại.
" Ta không biết đây là độc gì, hy vọng ngươi biết." Tiểu Xuân ngồi một bên thấp thỏm lo âu.
Vũ Long đáp : " Đây không phải độc mà là hoại tử, những người tu luyện tử vong khí sẽ để lại những tổn thương này nên người đối thủ."
" Vậy bây giờ phải làm sao? Có nên báo cho Tông Chủ không?" Tiểu Xuân hoang mang.
Vũ Long lắc đầu : " Cái này ta lo được, mau giúp ta cởi áo của Thiếu Chủ."
Tiểu Xuân hơi nghi hoặc nhưng vì lo cho an nguy của Thiên Âm nên cũng làm theo lời Vũ Long.
" Ngươi có ý gì bậy bạ với thiếu chủ, ta sẽ thay thiếu chủ giết ngươi." Tiểu Xuân sau khi cởi áo của Thiên Âm không quên cảnh cáo Vũ Long.
Vũ Long bỗng đứng dậy ý muốn ra ngoài, Tiểu Xuân thấy vậy bèn gọi hỏi : " Nè ngươi đi đâu đấy?"
Vũ Long nhún vai : " Ta không được tin tưởng, ở đây có ích gì."
Tiểu Xuân cứng họng : " Ngươi...!"
Rồi nàng lao tới, chỉ trong vài chiêu đã đè đầu Vũ Long xuống đất rồi đe dọa : " Ngươi không cứu thiếu chủ, ta sẽ giết ngươi."
Vũ Long nghiến răng : " Giỏi thì cứ giết, thử xem giết ta rồi ai sẽ cứu thiếu chủ của ngươi."
Bị thách thức, nhưng Tiểu Xuân không dám ra tay vì tính mạng Thiên Âm đang nguy kịch, nàng lại được lệnh không được phép báo cho người ngoài nên rất khó xử.
Không còn cách nào, Tiểu Xuân bèn thả Vũ Long ra, Vũ Long lập tức vùng dậy.
Tiểu Xuân bắt đầu hối hận rồi nàng cắn môi nói như van xin Vũ Long : " Ta xin lỗi đã nghi ngờ ngươi, hãy cứu lấy thiếu chủ."
Vũ Long từ từ quay người lại, hắn dõng dạc nói : " Ta là chỗ có thể nhờ vả, nói lời dễ nghe một chút thì được, nói lời khó nghe hay nghi ngờ ta thì đừng mời ta tới."
Tiểu Xuân vội vã gật đầu : " Được rồi, mọi chuyện theo ý ngươi."
Tuy lời nói của Vũ Long có hơi đi quá so với thân phận của bản thân, có điều trong tình thế này Tiểu Xuân hoàn toàn không có ý bắt bẻ mà chỉ muốn hắn nhanh nhanh cứu giúp cho Thiên Âm.
" Được rồi, giờ thì dựng thiếu chủ lên." Vũ Long nói trong khi bản thân hắn leo lên giường ngồi xếp bằng.
Tiểu Xuân đỡ Thiên Âm ngồi dậy, vì đã bị cởi mất áo nên cơ thể trắng nõn của nàng phơi bày trước mắt Vũ Long.
Cặp ngực nàng tròn trịa và vun cao không có chút gì gọi là chảy xệ, hai đầu ti hồng hào mềm mại nằm im trên dầu ngực. Vòng eo thon thả không tì vết, đôi vai trần mảnh mai cùng phần xương quai xanh lộ ra hấp dẫn mê người, có điều đây không phải lúc ngắm gái.
Vũ Long chụp tay lên ngực Thiên Âm rồi bắt đầu xoa bóp, Tiểu Xuân thấy vậy tức giận muốn đạp cho hắn một cái, đây rõ ràng là đang sàm sỡ. Nhưng vì sợ Vũ Long đứng dậy bỏ đi nên nàng chỉ coi như không thấy.
Quả thực Vũ Long đang lợi dụng mà bóp ngực Thiên Âm nhưng đó là cách trị thương của hắn.
Trong Thái Cực Âm Dương Quyết có một cách trị thương vô cùng kì lạ, đem cơ thể nữ nhân kích thích đến cực hạn, sung sướng càng cao, thương thế càng giảm. Cách này chỉ dùng được cho những vết thương ngoài da và không có độc, hơn nữa phải là những người luyện Thái Cực Âm Dương Quyết mới có thể thi triển cách trị thương vừa lạ vừa sướng này.
Vết thương của Thiên Âm vốn không phải việc gì khó khăn đối với Vũ Long, thậm trí khi chữa trị cho nàng thì hắn sẽ hút linh lực của nàng khi nàng lên cơn sướng, vẹn cả đôi đường.
Bàn tay của Vũ Long ban đầu là vuốt ve nhè nhẹ trên bầu ngực sữa, sau đó hắn bắt đầu dùng bản bàn tay nắn bóp. Thiên Âm dù đang hôn mê cũng phải bật ra những tiếng rên khe khẽ.
Bốn ngón tay của Vũ Long se đầu ti của Thiên Âm trở nên cương cứng, hơi thở nàng dồn dập khiến hai bầu vú lên xuống không ngừng. Bàn tay Vũ Long như có ma lực, đưa đến đây là vùng da đó trở nên nhạy cảm, hắn đem hai bầu vú của Thiên Âm nắn bóp đủ hình dạng.
Thiên Âm hơi thở càng lúc càng dồn dập, gương mặt hồng nhuận, bờ môi ướt át không kìm được mà há ra hô hấp không thông.
Tiểu Xuân ngồi phía sau Thiên Âm, gương mặt nàng cũng đỏ bừng lên khi chứng kiến cảnh tượng này, giữa hai chân nàng bắt đầu ướt.
" A....Ư...!"
Tiếng rên của Thiên Âm khẽ vang lên trong gian phòng lấp lánh, bất quá nàng không phải người duy nhất rạo rực.
Tiểu Xuân toàn thân cũng nóng như lửa đốt, lý do là bởi nàng và Thiên Âm đang tiếp xúc thân thể. Thái Cực Âm Dương Quyết của Vũ Long ảnh hưởng nên cả nàng.
Thấy Tiểu Xuân mặt đỏ như gấc, hơi thở cũng gấp gáp chẳng kém gì Thiên Âm thì Vũ Long càng làm tới, hắn biết nàng cũng ảnh hưởng. Hắn muốn trả đũa nàng vì nàng đã đe dọa giết hắn.
Vũ Long hết nắn bóp bầu vú của Thiên Âm rồi lại di chuyển lên phần cổ, sau đó lại xuống phần bụng, động tác thành thục cử chỉ hết sức nhẹ nhàng.
Dù Thiên Âm hôn mê cũng cảm thấy sung sướng và thoải mái. Tiểu Xuân cũng cảm nhận được 8 phần, đôi mắt nàng trở nên ướt át. Nàng thu một tay đang đỡ lưng của Thiên Âm mà đưa xuống giữa hai chân, nàng muốn kìm nén cái cảm giác khoái lạc này nhưng khi chạm tay vào âm đạo dù là cách một lớp vải nhưng toàn thân nàng cũng rung lên sung sướng, nàng vội đưa tay lên vì nếu tiếp tục cho tay xuống thì nàng sợ mình sẽ phát tiết mà lên đỉnh.
Khoảng một nén hương sau, Vũ Long mới thu tay khỏi ngực Thiên Âm, lúc này vết thương trên vai nàng đã hoàn toàn biến mất nhưng mấy ai quan tâm, người ta chỉ quan tâm đến vùng ngực đỏ do bị nắn bóp, gương mặt nàng hồng hào như kẻ say rượu. Mồ hôi đầm đìa ướt đẫm cả cơ thể làm cho chiếc váy mỏng ôm sát cặp đùi thon dài.
Tiểu Xuân ở phía sau không khá hơn là bao, nàng thấy Vũ Long ngừng tay liền hỏi : " Xong rồi sao?"
Khi thấy Vũ Long gật đầu xác nhận, Tiểu Xuân lấy áo choàng lên thân thể trần trụi của Thiên Âm sau đó để nàng nằm xuống.
Vũ Long chưa trả lời vội, hắn vận công đem toàn bộ chỗ linh lực vừa hút được qua quá trình trị thương nén lại vào đan điền.
Lượng linh lực này nếu tu luyện thông thường thì phải nửa tháng mới có được, không nghĩ chỉ cần trị thương một chút liền nắm trong tay, Thái Cực Âm Dương Quyết quả là thần kì.
Thiên Âm đã ngủ say, hơi thở đều đều không còn nguy kịch. Vết thương lành lại do sự sung sướng của nàng phát tiết ra. Vì vậy khi vết thương lành lại thì cơ thể trở nên mệt mỏi.
Nhìn Thiên Âm an toàn, Vũ Long thì đang ngồi vận công tu luyện. Tiểu Xuân lúc này là người khó chịu nhất, dục hỏa trong nàng không bị ai áp chế xuống, toàn thân vẫn còn nóng như lửa đốt.
Nếu còn ở lại đây, Tiểu Xuân sợ rằng mình sẽ làm ra những chuyện xấu hổ nên nàng bèn lấy cớ để ra ngoài.
" Ta đột nhiên có việc....cần ra ngoài gấp." Tiểu Xuân vừa nói vừa rời khỏi giường chạy ra ngoài, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
Vũ Long không có ý ngăn cản bởi hắn cố ý nhờ nàng dựng Thiên Âm lên, mục đích để cả nàng cũng bị kích thích dâm ý.
Tiểu Xuân chạy ra ngoài, giữa hai chân vẫn không ngừng chảy ra chất lỏng nhầy nhụa trong suốt. Cũng may váy nàng kín đáo nên không bị lộ, có điều mặt nàng đỏ như táo, phải nhanh chóng tìm nơi phát tiết.
Tiểu Xuân chạy vào trong phòng tắm của Thiên Âm, nàng trút bỏ y phục rồi lao mình vào bồn nước lạnh không ngừng tắm rửa dội nước lên cơ thể để áp chế dục hỏa. Một lát sau, tâm tình nàng bình ổn trở lại, có điều cái cảm giác kia vẫn còn đọng lại. Nàng từ từ đưa tay xuống giữa hai chân, ngón tay thon thả miết lên âm đạo hồng hào trơn bóng, miệng nhỏ khẽ phát ra âm thanh rên rỉ.
" Mình không chịu được!" Tiểu Xuân đưa tay còn lại lên tự bóp lấy ngực mình, tay kia miết âm đạo tự mình giải tỏa. Trong đầu nàng hiện lên cảnh tượng bàn tay của Vũ Long nắn bóp ngực Thiên Âm và ngực nàng, được một lát thì toàn thân nàng run rẩy, hai đùi khép chặt gương mặt thư sướng hưởng thụ.
Trong phòng của Thiên Âm, Vũ Long vừa rời khỏi trạng thái tu luyện. Chỗ linh lực vừa hút được vừa vặn đem tu vi của hắn đề thăng lên Ngưng Mạch Tam Đoạn đỉnh, cần một chút nữa là tăng lên Tứ Đoạn.
Hắn quay sang nhìn Thiên Âm, công nhận nữ nhân này khi ngủ nhìn cực kì xinh đẹp và đáng yêu, hắn mong nàng ngủ mãi không tỉnh.
Về việc Chu Tử Lan tấn công Thiên Âm, Vũ Long nghĩ là do Tử Lan phát hiện khí tức của hắn trên người Thiên Âm do cả hai thường điều chế độc dược cùng nhau.
Vậy là Tử Lan đang ở biên giới, chắc là nàng đang đi tìm kiến mình. Vũ Long nghĩ thế, cũng đã hơn nửa năm rồi hắn chưa quay về, Thần Long Đạo không biết đã có gì thay đổi hay chưa.
Khi Vũ Long định quay lưng rời đi thì Thiên Âm tỉnh lại, nàng vội vàng gọi hắn : " Khoan đã."