Chương 9: Gửi tặng đại dược, Ngọc Sơn Phủ (1)
Sau một năm ở chung, nàng ấy thật lòng thích Nam Cung Minh Nguyệt, cũng thương tiếc cho truyền nhân mình, hôm nay truyền nhân bị từ hôn, trong lòng nàng ấy cũng cực kỳ khó chịu.
Nam Cung đại trưởng lão âm thầm thở dài, thương tiếc nhìn thoáng qua Nam Cung Minh Nguyệt, một năm qua, đứa nhỏ này phải chịu nhiều uất ức rồi.
Nhưng, lúc này ánh mắt những đệ tử trẻ tuổi kia, lại có thâm ý khác.
Có lẽ cũng có chút đồng tình, nhưng nhiều hơn chính là… Tham lam!
Ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào chiếc nhẫn trữ vật trong tay Nam Cung Minh Nguyệt, đây hiển nhiên là đồ Giang gia bồi thường từ hôn, chắc chắn có không ít tài nguyên tu luyện trân quý.
Nếu bọn họ có thể đoạt được…
Bốp - -
Đệ tử chi thứ Nam Cung Thanh Phong đi ra, đoạt lấy bức thư và nhẫn trữ vật, vẻ mặt đùa cợt nói: “Nam Cung Minh Nguyệt, hiện tại ngươi là phế vật, những tài nguyên tu luyện này cho ngươi dùng chẳng phải rất lãng phí ư? Không bằng cống hiến cho gia tộc, coi như làm việc tốt cho gia tộc.”.
Khuôn mặt Nam Cung Minh Nguyệt lạnh lùng, nói: “Ta làm gì còn chưa tới phiên ngươi chỉ trỏ!”
Sắc mặt Nam Cung Thanh Phong lập tức khó coi, gắt gao nhìn chằm chằm Nam Cung Minh Nguyệt, trong mắt hiện lên vẻ oán giận, một phế vật mà ra vẻ cái gì?
Vẫn nghĩ mình là thiên kiêu năm đó hả?
Cầm chặt bức thư trong tay, Nam Cung Thanh Phong nở nụ cười lạnh lùng, gằn từng chữ nói: “Đường tỷ, thư của Thiếu Tôn Giang Huyền, sao ngươi không xem?”
“Chẳng lẽ không có dũng khí đối mặt với sự thật mình bị từ hôn hả?”
“Đã như vậy, vậy thì để đường đệ làm hộ đi!”
Vừa nói hắn vừa mở bức thư, linh khí thiên địa tuôn ra, giọng nói Giang Huyền chậm rãi vang lên.
“Hôn ước đã định, nàng là thê tử của Giang Huyền ta, tất nhiên ta phải bảo vệ nàng, đợi ta trưởng thành, sẽ tái tạo cho nàng, đặt chân vào tu hành.”
Cả đạo tràng nhất thời yên tĩnh, tất cả mọi người ngây dại, không thể tin điều trước mắt, vẻ mặt ai nấy đều giống như nhìn thấy quỷ.
Không… Không phải từ hôn?
"Bịch…”
Nam Cung Thanh Phong ngồi xụi lơ trên mặt đất, vẻ mặt sợ hãi.
Giang gia không từ hôn, Nam Cung Minh Nguyệt vẫn là vị hôn thê của Thiếu Tôn Giang Huyền Giang gia… Vậy những gì hắn vừa làm chẳng phải là muốn chết sao?
Nam Cung Thanh Phong vội vàng bò đến trước mặt Nam Cung Minh Nguyệt, cẩn thận đưa bức thư và nhẫn trữ vật lên.
Nhàn nhạt liếc mắt nhìn đối phương, Nam Cung Minh Nguyệt lấy lại bức thư và nhẫn trữ vật, đôi mắt rũ xuống, trong lòng nhấc lên gợn sóng lăn tăn, cực kỳ không bình tĩnh.
Đối phương… lại nguyện ý không rời không bỏ, thậm chí hứa hẹn trợ giúp nàng trọng tố thể chất.
Kiều Nguyệt tiên tử cũng trầm mặc một phen, giới tu hành vốn ngươi lừa ta gạt, lại còn có người hứa hẹn nặng nề như thế sao?
Liên tưởng đến quá khứ của mình, Kiều Nguyệt tiên tử lập tức ảm đạm sầu não, khẽ thở dài một hơi, thúc giục Nam Cung Minh Nguyệt: “Nhìn trong nhẫn trữ vật xem có tài nguyên tu luyện gì không.”
“Nếu có thể có một hai gốc đại dược, ta nắm chắc trợ giúp ngươi trong vòng ba tháng trở về Nhập Hồn Cảnh.”
Nam Cung Minh Nguyệt gật đầu, thần niệm đảo qua nhẫn trữ vật, cả người… dại ra.
Thái Bạch Thanh Liên, có hiệu quả thanh tâm an thần phụ trợ tu luyện.
Địa Huyền Tham, giúp Dung Đạo Cảnh đột phá Địa Huyền Cảnh, luyện hóa vật này, có thể gia tăng tỷ lệ đột phá một thành.
Ly Hỏa Thiên Thảo, vương dược Hỏa Đạo, ẩn chứa rất nhiều quy tắc Hỏa Đạo.
Cửu Long Đằng, Lục Nguyệt Hàn Lộ, Long Huyết Quả…
Chỉ riêng vương dược đã ước chừng có mấy chục gốc, đại dược, linh dược lại càng nhiều không đếm xuể.
“vương dược: vương trong các loài dược.”
Phải biết rằng, linh dược đã là tài nguyên tu luyện vô cùng trân quý, đại dược càng là tài nguyên trăm năm khó gặp, toàn bộ thành Hoành Nhạc vẻn vẹn chỉ có mấy gốc, chớ nói chi là vương dược.
Ngay cả thế lực nhất lưu Ngọc Sơn Phủ và Thanh Dương Môn trong phạm vi vạn dặm, vương dược cũng là tài nguyên tu luyện cực kỳ trân quý, đều được coi là trân bảo vô thượng, sẽ không tùy tiện sử dụng.
Trong lòng Nam Cung Minh Nguyệt có một dòng nước ấm tràn ra, một năm qua khi nàng ngã xuống thần đàn, có thể nói gặp vô số người xem thường lẫn vũ nhục, gần như không ai để mắt tới nàng.
Nhưng không nghĩ tới, vị hôn phu nàng chưa gặp mặt bao giờ này, không chỉ không chê nàng đã thành phế vật, còn tương trợ to lớn như vậy, trực tiếp đưa tới rất nhiều vương dược tu luyện.
Nàng biết rõ, vị kia dù là thiếu tôn của Giang gia, nhưng để lấy ra nhiều vương dược như thế, đương nhiên không dễ dàng.
Kiều Nguyệt tiên tử cũng cảm nhận được khí tức của vương dược bên trong trữ vật giới chỉ, cả người chấn động, hơn mười gốc vương dược?