“Ách! Vãi cả nồi nữ hoàng nội y!” Minh dở khóc dở cười.
Đạo Đồng chau mày: “Giọng điệu của ngươi mang tính dễu cợt! Nữ hoàng nội y Băng Tâm là người đã chấp nhận hy sinh tính mạng và cả thân thể để chấm dứt trận đại chiến có nguy cơ tạo thành tận thế thứ 2.”
Minh biết mình lố lăng nên ngưng cười giải thích: “Ta không có ý đó, chỉ là cái từ nội y…làm ta nhớ tới một mỹ nhân…”
Nói tới đây Minh lại nín bặt vì biết những gì sắp nói sẽ lại mất sự tôn trọng đối với Băng Tâm. Tuy vậy, Đạo Đồng hiểu ý nên nói tiếp:
“Nữ hoàng nội y ở đây không phải là nữ hoàng đồ lót! Nội là nội tâm, là tinh thần. Y là y thuật, y học. Người ta thường tìm đến nữ hoàng nội y để cầu mong được giải thoát khỏi bế tắc tinh thần, sự vương vấn thế tục…!”
“À…!” Minh đã thông, hắn lầm bầm: “Nghe giống bác sỹ tâm lý…!”
Đạo Đồng lại trừng mắt nhìn Minh: “Bác sỹ tâm lý sử dụng Tâm thuật để chữa bệnh cho người khác. Mà Tâm thuật là một trong những thuật khó nhất trong y thuật, nhưng chỉ có thể sử dụng đối với con người, đối với người bệnh mức độ nhẹ và chỉ có thể chữa chứ không thể trị. Tức là chỉ có thể giúp người ta ổn định và không bị nặng hơn chứ không thể giúp họ trở lại người bình thường. Duy nhất, nữ hoàng nội y có thể làm cho một người tâm thần hồi phục trí lực, một kẻ chỉ muốn tìm đến cái chết yêu quý sinh mạng của mình, một sát nhân yêu sinh mạng kẻ khác và đặc biệt, năng lực của người còn có thể tác động đến cả loài vật, thậm chí là đồ vật và người từ Minh giới!”
“Người từ Minh giới?” Minh thắc mắc.
“Ngươi lại giả vờ ngu sao?”
Minh nhìn Đạo Đồng nói: “Ta không biết thật mà!”
Đạo Đồng thở dài: “Ta có nghe được một thông tin, rằng thế giới này, Thiên Địa được tạo thành từ 6 thế giới khác nhau thường gọi là lục giới, bao gồm: Thiên giới, Minh giới, Thuật giới, Thần giới, Trần giới và Thế giới-nơi mà bọn VR đến.”
Thấy vẻ mặt như muốn nói ‘đây là đâu và tôi là ai’ của Minh, Đạo Đồng tiếp tục thông não hắn:
“Thiên giới là thế giới trên trời, Minh giới là thế giới dưới đất, Thuật giới là thế giới phép thuật, Thần giới là thế giới muông thú, Trần giới là thế giới của phàm nhân. Còn Thế giới là nơi bí ẩn nhất, nơi bọn người VR trở về sau khi quậy phá ở đây, nơi cho chúng năng lực hồi sinh bất tận.”
“Mỗi thế giới được bảo vệ bằng kết giới riêng biệt cực mạnh, ngăn cách, tách biệt hoàn toàn. Nhưng có những biến động khiến các thế giới chạm vào nhau, từ đó con người, sinh vật và năng lực của mỗi thế giới có thể tác động qua lại…”
“À…thì ra thế!” Minh gật gù đã hiểu, thì ra Thiên Địa VR là sự pha trộn của nhiều thế giới khác nhau.
Thấy vẻ mặt phê pha vì não đã thông của Minh, Đạo Đồng hứng thú tiếp tục: “Và người duy nhất có năng lực đi xuyên qua các thế giới được gọi là nữ hoàng chuyển giới!”
Hít một hơi thật sâu, Minh biết những danh hiệu nữ hoàng kia không giống như ở thế giới của hắn. Quay sang Đạo Đồng hỏi tiếp:
“Vậy…hai nữ hoàng còn lại?”
Đạo Đồng đáp: “Nữ hoàng dao kéo, người ta gọi như thế vì hai món đồ vật luôn ở bên cạnh người chính là dao và kéo. Người này được biết đến với năng lực không gian vô cùng bá đạo, có thể chia cắt không gian dễ dàng như cắt một tờ giấy.”
“Nếu gọi nữ hoang dao kéo là nữ hoàng không gian, thì nữ hoàng thị phi chính là nữ hoàng thời gian – người có thể nhìn thấu tương lai, thực tại và quá khứ. Thị là nhìn thấy và phi là điều phi thường.”
Minh lại lầm bầm: “Chỉ có thể nhìn thấy chứ không thể dịch chuyển thời gian sao?”
Đạo Đồng quát: “Ngươi nghĩ thời gian là băng sếch hay sao mà tua đi tua lại? Trong khi thời gian là 1 trong 4 điều không thể của phép thuật.”
“Băng sếch?” Minh trợn mắt.
“Là cái này này!” Đạo Đồng lấy ra một thứ cho Minh xem.
“Đó là…băng cát sét ông nội ơi!”
Minh cười rồi đột nhiên ngưng trọng như phát hiện ra điều gì: “Ngươi nói nữ hoàng chuyển giới có thể đi xuyên cả lục giới?”
“Đi xuyên các thế giới là có thật, ta nghe nói 5 trong 6 giới đã ghi nhận sự xuất hiện của nữ hoàng chuyển giới khi người này đem đến sự chết chóc. Riêng Thế giới mới thông với nơi đây và kết giới của Thế giới vẫn còn nguyên vẹn nên không biết nữ hoàng chuyển giới đã viếng thăm Thế giới hay chưa. Nhưng cũng đã 50 năm có hơn, có thể nữ hoàng chuyển giới đã đến Thế giới mà không ai hay!”
Nghe đến đây Minh nổi da gà một cách mất kiểm soát. Mặc dù những gì hắn biết về Thiên Địa VR thì nơi đây chỉ là game nhập vai, nhập thể với sự chân thực tuyệt đối, nhưng ngay từ khi đặt chân tới đây hắn đã nghi ngờ về điều này, hắn cho rằng đây là một thế giới thực. Bây giờ thêm thông tin về lục giới mà Đạo Đồng vừa nói, Minh càng thêm phần chắc chắn rằng suy nghĩ của mình đúng, lão Quân là người tìm ra cách kết nối với Thiên Địa VR chứ không phải người tạo ra trò chơi này.
Chìm trong suy nghĩ một lúc lâu, Minh lại đột nhiên trợn mắt nhìn Đạo Đồng vì một điều hắn mới nhớ tới:
“Ngươi nói hơn 50 năm là thế nào?”
Đạo Đồng khó hiểu nhìn Minh: “Thì là đám người VR đã xuất hiện cách đây 50 năm, ngay sau khi trận siêu đại chiến kết thúc.”
“Năm…năm mươi? Chứ không phải chỉ mới gần 1 năm nay sao?” Minh lắp bắp.
Đạo Đồng xoa cằm: “Thực ra thì thông tin này rất ít người biết. 50 năm trước sư phụ ta đã gặp một nhóm người bình thường không có năng lực gì mạnh mẽ, nhưng sư phụ biết nhóm này từ thế giới khác tới. Họ không gây chiến mà đi tìm một nơi đổ nát, nơi không có tranh giành và bắt đầu xây dựng. Vì những người này không có năng lực đặc biệt và sống trong hòa bình nên cũng không thế lực nào để tâm cho tới khi…gần 1 năm trước…Sài thành được thành lập cùng với sự xuất hiện của những ‘kẻ bất tử’ man rợ bắt đầu càn quét Thiên Địa, gây ra hàng loạt cuộc chiến và trở thành 1 trong những thế lực hùng mạnh nhất sau 50 năm ẩn thân chờ đợi.”
Hít thêm một hơi thật sâu sau phút giây nín thở nghe Đạo Đồng nói, Minh tin rằng mình đúng, tin rằng Thiên Địa là một thế giới thực sự. Nhưng hắn vẫn mong rằng mình sai, bởi nếu có thể mở ra con đường tìm tới Thế giới bên ngoài thì điều này thực sự nguy hiểm bởi thế giới 2069 của hắn sẽ không có cửa chống lại những năng lực kì dị của thế giới này. Hoặc có chống lại được thì cũng sẽ thê thảm tương tự nơi đây.
“Phải tìm lão Quân cho bằng được! Lão là người biết rõ nhất.” Minh nghiêm nghị nói.
Đạo Đồng thắc mắc: “Quân? Người cho ta băng…cát sét này cũng tên Quân!”
“Một lão già kì quái…” Minh nhìn xa xăm, hắn biết chính là lão Quân mà không cần hỏi lại Đạo Đồng cho chắc