Chương 52: đốt lửa

Tối đó, Minh dẫn cả 3 người đẹp đi ăn, có chuyện muốn hỏi Diệp Vy nhưng cô nàng Xuân Phước cứ phá đám nên hắn rất ức chế. Thế là lúc trở về kí túc xá, hắn chờ cho Hảo Hảo vào trong rồi kéo Xuân Phước ra một góc.

“Ngươi muốn đi đâu?” Bị kéo đi mà không rõ lý do, Xuân Phước dùng dằng khó chịu.

“Qua phòng ta…”

“Để làm gì?”

“Làm chuyện đó…!”

“Chuyện…chuyện đó là chuyện gì?” Xuân Phước ngượng ngùng, dù là bà chằn lửa nhưng cũng vẫn chỉ là một cô gái, vẫn nhạy cảm với vấn đề nhạy cảm.

“Là chuyện mà hai người yêu nhau thường làm…” Minh vẫn kéo cô nàng đi mà không quay lại.

“Ta…ta với ngươi đâu phải như vậy… Buông tay!” Xuân Phước bắt đầu nổi nóng.

“Có mà, mình yêu nhau ngay từ lần đầu gặp mặt rồi còn gì nữa, nàng chủ động mà quên rồi sao?”

“Không…hôm đó…lúc đó ta…”

Lúc này thì Minh mới quay lại, vẫn nắm tay cô nàng, tay còn lại vòng qua người kéo nàng sát lại, hắn thì thầm: “Để ta nói cho nàng nghe kế hoạch tối nay của ta, là ta sẽ tìm mọi cách để đưa nàng về phòng mình, sau đó sẽ hiếp dâm nàng…!”

“Ngươi…!” Xuân Phước trợn mắt đứng hình.

Mỉm cười như không có gì to tát, Minh tiếp tục kéo cô nàng đi, do quá bất ngờ với câu nói của hắn mà Xuân Phước quên cả việc chống cự, tới khi bị hắn kéo đi qua cổng khu kí túc xá nam thì mới bừng tỉnh.

“Ngươi…thả ta ra, ngươi làm cái trò gì vậy?” Xuân Phước nói nhỏ và cố gắng gỡ tay Minh ra, ngay chính nàng cũng không hiểu vì sao mình không hét lên như những lúc khác.

“Ta nói rồi mà, ta sẽ hiếp nàng…!” Minh vẫn tỉnh bơ, vận một chút Khí lực kéo Xuân Phước lên lầu.

“Trời ơi…ngươi bị làm sao vậy…thả ta ra…nếu không ta sẽ…” Xuân Phước nói lớn hơn nhưng vẫn chỉ đủ cho một mình Minh nghe thấy.

“Nàng có đốt ta thì ta vẫn hiếp nàng…” Minh bế luôn Xuân Phước tiến thẳng về phòng mình.

Tuy có bất ngờ nhưng sau khi bình tĩnh lại, Xuân Phước không nghĩ rằng hắn dám làm nhưng qua ánh mắt của Minh, nàng biết hắn nói thật. Tất nhiên nàng hoàn toàn có thể thoát khỏi tay Minh nhưng những câu nói của hắn ít nhiều làm tâm trí nàng bị ‘hoa mắt’, và vì nàng có một ý định nên Minh mới có thể bước vào phòng mình với một cô gái xinh đẹp trên tay.

Đặt Xuân Phước lên giường, Minh lui lại si mê mê ngắm nàng, hắn cũng hơi bất ngờ khi bà chằn lửa này thay đổi thái độ như vậy. “Chắc chắn có âm mưu…nhưng mà kệ…” Hắn thầm nghĩ.

Đúng là Xuân Phước có âm mưu, cô nàng sẽ giả vờ ‘ngoan ngoãn’ cho Minh tưởng bở, thậm chí nàng còn định rằng sẽ cho hẳn cởi cả đồ của mình rồi khi đó sẽ dùng thuật hóa thân biến thành hình dạng nam sinh. Xuân Phước cố nín cười vì nghĩ tới cảnh tượng lúc đó, tên dâm dê kia sẽ ức chế phát điên lên.

Minh biết chắc chắn cô nàng có âm mưu, nhưng máu liều và đã lâu không được làm tình, hắn lập tức cởi sạch quần áo của mình trước đôi mắt tròn ngạc nhiên và kinh hãi của Xuân Phước. Việc này ngoài dự tính của nàng, cứ nghĩ hắn sẽ sàm sỡ mình trước nhưng không thể nào ngờ được cái dương vật gân guốc kia đang chỉa vào mặt mình đầy thách thức. Không hét lên hay lấy tay che mặt, không xấu hổ sợ hãi lui vào góc giường xin tha...Xuân Phước đứng hình nhìn cái dương vật kia đang tiến sát mặt mình, tim nàng tăng gấp rưỡi nhịp đập…

Minh vận khí toàn thân đứng show hàng một chút rồi cúi xuống úp hai bàn tay lên hai quả bưởi đang phập phồng trên cơ thể bốc lửa của Xuân Phước, cô nàng giật mình ứ lên một tiếng rồi hất tay hắn ra. Như đoán trước, Minh rời tay khỏi hai quả bưởi trước khi bị cô nàng đánh trúng, hắn đưa một tay đặt trên đầu nàng rồi nhanh chóng đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ thơm ngát, tay còn lại chụp thẳng lên bờ mu căng mọng.

“Ưm…!” Bị tấn công bất ngờ, Xuân Phước cắn mạnh vào môi hắn thay vì dùng phép thuật, tâm trí nàng đang loạn lên nên chỉ phản ứng theo bản năng, hai tay ra sức cào véo cánh tay đang đặt trên âm hộ của mình, nhưng Minh đã dùng Khí vận Cường hóa, hắn cứ thế áp chặt môi, tay vẫn xoa nhẹ mu nàng.

“A…ngươi… ưm!” Vừa hở môi, Xuân Phước chưa kịp nói gì thì Minh đã bịt miệng nàng bằng miệng mình, hẳn giả vờ thả môi ra để nàng lên tiếng, như vậy hàm răng ngọc mới chịu hé ra và hắn liền nhân cơ hội đó khóa môi trở lại và lùa lưỡi sang.

Cảm giác của tình dục dần lan tỏa, Xuân Phước cuối cùng không cắn lưỡi Minh nữa mà để mặc cho hắn tung hoành trong miệng nàng, thỉnh thoảng giật mình kéo lưỡi của nàng trở lại khi bị Minh lôi sang miệng hắn.

Không biết tự lúc nào, cả quần ngoài và quần lót của Xuân Phước đang mắc lại bởi bờ mông to tròn, đám lông đen mịn huyền ảo che lấp khe suối thần tiên. Kho báu đã lộ ra nhưng Minh vẫn điệu nghệ cố gắng kéo quần của cô nàng xuống tới đầu gối, hắn không muốn khám phá nơi đó lần đầu bằng tay.

Xuân Phước mụ mị đầu óc, quên cả ý định troll Minh, nàng cảm thấy cơ thể muốn thêm điều gì nữa, nàng biết điều đó là gì nhưng xấu hổ không dám nghĩ tới. Đến khi thấy Minh rời môi, cũng là lúc Xuân Phước thấy hai chiếc quần mình bị Minh ném ra xa và hắn đã ngồi giữa hai chân mình từ lúc nào.

“Đừng…không được…!” Hoảng hốt dùng tay che lại âm hộ, Xuân Phước đỏ mặt nhích lui lại định xuống giường.

Minh đâu để lỡ cơ hội hiếm có, hắn lập tức giữ lấy hai chân nàng theo thế chữ M và đẩy nhẹ lên trên. Với sức của một cô gái không thể nào thoát khỏi một tên đang dùng khí lực, ngoại trừ dùng phép thuật.

“Đủ rồi…thả ta ra…nếu không…” Xuân Phước lớn tiếng đe dọa.

Nhung Minh vẫn không thay đổi thái độ, cười dâm dê nói: “Nàng bỏ tay ra cho ta ngắm chút!”

“Đuợc…” Xuân Phước vẫn còn đang tê tái trong cảm giác tình dục, và vẫn bị cảm giác đó thôi thúc tìm đến sung sướng, nhưng dù vậy cảm giác xấu hổ vì đây là lần đầu vẫn luôn cản trở điều đó, nàng rút tay lại để lộ hai múi thịt hồng hào với một cái khe ngấn nước.

Phừng…

Xuân Phước giơ tay tạo ra một ngọn lửa ném thẳng vào mặt Minh, nhưng hắn vẫn ngồi im với cái đầu đang bốc cháy khiến cô nàng tròn mắt bất ngờ vì không biết rằng hiện tại hắn đã có thể Cường hóa để chịu được lửa thiêu đốt trong thời gian ngắn.

Không chần chừ, Minh liền tranh thủ lúc âm hộ nàng còn đang phơi bày, hắn cứ thể cúi cái mặt đang cháy xuống nhắm thẳng vào đó. Lần nữa ngoài dự tính, Minh có thể chịu được lửa nhưng Xuân Phước thì không, nàng lập tức ngưng thuật vì sợ ‘cô bé’ bị phỏng và bị hắn đốt rụi đám lông mu bằng lửa của chính mình.

“Á…”

Xuân Phước rùng mình khi đôi môi của hắn hôn lên hai mép âm hộ, giờ thì nàng hoàn toàn vô lực chống cự. Tay chân cứng đờ, lúc co lên, lúc duỗi thẳng, lúc quay đầu bên này, lúc quay sang bên kia…

Dù là bà chằn lửa nhưng Xuân Phước cũng chỉ là một cô gái, chỉ cần dùng đúng bài sẽ thu phục được nàng. Minh ngước cái đầu nhoe nhoét dâm thủy lên cười sảng khoái rồi chồm lên người nàng, tốc chiếc áo lên tận cổ Xuân Phước để ngắm nhìn hai báu vật khác. Bên dưới đầu khấc đã cọ quẹt lên âm vật…

Xuân Phước xấu hổ lấy tay che mặt khi Minh tiếp tục kéo chiếc áo ngực lên trên, hai quả bưởi căng tròn rung rinh mời gọi. Lúc này là thời điểm cuối cùng, tâm trí có muốn phản kháng nhưng cơ thể nàng cứ nằm im, rồi một chút lý trí nhỏ nhoi vùng lên khiến nàng mở mắt định đẩy Minh ra, nhưng đã hết thời gian bù giờ, hắn đã lòn tay chỉnh dương vật và đẩy tới.

“Ư…” Như bị điện giật, Xuân Phước chừng mắt nín thở cảm nhận cái thứ nóng ấm đang chui vào người mình.

Minh đẩy từ từ nhưng không dừng lại, hắn cứ thế giữ nguyên tốc độ tiến vào…

“Á…” Xuân Phước nhăn mặt vỗ vào tay hắn.

Minh vẫn đẩy nhẹ…

Xuân Phước thở mạnh trở lại…

Minh cũng dùng lại…

Giữ nguyên dương vật, Minh cong người cúi xuống ăn bưởi…

Tiếng thở đều dần, gương mặt nàng không còn nhăn nhó…

Minh ăn quả bưởi còn lại, bàn tay nàng vô thức đặt lên quả bưởi mà hắn vừa rời môi…

Dương vật rút ra từ tốn như lúc nó đi vào, nàng lại nín thở…

Tiếng rên khẽ khi nó bắt đầu vào ra nhanh hơn, tay hắn nắm chặt tay nàng, môi tìm môi…

Tiếng chọp choẹt và nhóp nhép vang lên, vang lớn hơn, vang đến tận 3 giờ sáng…