Chương 5: Lý Hạ Trúc

Sau khi quang mang hoàn dung nhập vào đầu của Thương Tiểu Phàm hắn lập tức cảm thấy một cổ trí nhớ to lớn tràn vào trong não hải, lập tức khắc sâu vào trong tâm trí của hắn. Cổ trí nhớ kia vô cùng rộng lớn, mênh mông, huyền ảo và phức tạp. Giống như là đem toàn bộ thiên địa nhồi nhét vào đầu óc của hắn vậy. Thương Tiểu Phàm râu tóc bay bay, toàn thân tỏa ra thần quang bức người, tựa như tiên ông đắc đạo, khởi hạc phi tiên. Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ nhàng tọa thiền dưới đất, tóc bạc theo gió phiêu động ,bắt đầu lĩnh hội cổ trí nhớ kia.

Thời gian lại bắt đầu trôi, đông qua xuân tới, một năm rồi lại một năm, Thương Tiểu Phàm vẫn cứ như một pho tượng ngồi lặng yên trên vực đá chênh vênh. Không khí tức, không hơi thở, người không hiểu được sẽ cho là hắn đã chết. Hắn vẫn luôn chìm đắm vào trạng thái lĩnh hội, quên đi thời gian, hiện tại.

Một trăm năm sau.

Ẩn Long Môn kể từ lúc Thương Tiểu Phàm té núi đến nay đã hơn sáu trăm năm. Trải qua thời gian dài như vậy Ẩn Long Môn đã thay đổi có thể nói là nghiên trời lệch đất. Từ một môn phái tam lưu lung lạc trở thành một môn phái bất nhập lưu. Tình trạng đệ tử càng ngày càng sa sút, tu vi yếu kém. Chưởng môn nhân tiền nhiệm tính cách dở hơi, thiên phú yếu kém. Nhìn tổng quan mà nói Ẩn Long Môn đã đứng trước bờ vực giải tán.

Ngày hôm nay các đệ tử Ẩn Long Môn được tham gia thí luyện thực tiễn. Những tên đệ tử ưu tú sẽ tiến hành săn bắt ở cánh rừng nhỏ ven Thụ Thôn Lâm. Tổng cộng có hơn ba mươi đệ tử chia thành sáu nhóm nhỏ bắt đầu thi thố, đội nào săn được nhiều điểm hơn sẽ thắng. Mấy thành viên nhỏ này được tranh đấu với nhau nên vô cùng hưng phấn, tum năm tụm ba lùng giết những yêu thú có ở xung quanh.

Lúc nào trong một mảnh của khu rừng có một nhóm sáu tên đệ tử, dẫn đầu là một nữ đệ tử mang khăn che mặt. Bọn họ đang vây công một đầu lang sói, tu vi Tứ Khí Chi Cảnh. Đầu lang sói vô cùng hung hãn, dưới sự vây công của sáu người vẫn điên cuồng phản kích. Tuy nhiên sáu người liên thủ rất nhanh liền có thể áp chế nó để nữ tử che mặt kia tìm được sơ hở một chiêu kích sát.

•Oa, Hạ Trúc sư tỷ thật là lợi hại, chiêu vừa rồi cực mạnh luôn...

•Đúng đó, vãi ngầu luôn...

•Hạ Trúc sư tỷ dạy cho chúng ta có được không...

Xong chuyện cả đám lại túm tụm ca ngợi nữ tử che mặt kia.

Nàng ta tên là Lý Hạ Trúc, là đệ tử thân truyền. Mười lăm tuổi đã đạt đến cửu Khí Chi Cảnh, là một thiên tài hiếm thấy. Cũng bởi vì tư chất như vậy khiến cho Ẩn Long Môn xem nàng như báu vật, giấu giấu giếm giếm sợ bị những môn phái khác biết được cướp mất.

Sở dĩ nàng là đệ Ẩn Long Môn là bởi vì nàng là tôn tử của Lý Phùng, chưởng môn đời trước của Ẩn Long Môn. Toàn bộ Ẩn Long Môn môn từ trên xuống dưới đều đặt hết kì vọng vào nàng, thậm chí vắt kiệt tài nguyên của môn phái để giúp nàng trưởng thành, hi vọng nàng có thể trùng hưng lại môn phái vốn đã suy tàn này.

•Các ngươi vẫn chưa đủ tu vi để luyện đâu, nên chuyên tâm vào tu luyện đi...

Hạ Trúc lạnh nhạt nói, ánh mắt bình tĩnh như mặt nước.

•Ài....

Mấy tên đệ tử kia nghe vậy liền thất vọng thở dài, tuy bọn hắn là đệ tử ưu tú của môn phái như thiên phú cũng chỉ là tạm được thôi, tu vi hai đãi ngộ còn lâu mới sánh được với Hạ Trúc. Chính vì thế nàng luôn là thần tượng trong lòng tất cả đệ tử của Ẩn Long Môn, là mục tiêu để vô số kẻ phấn đấu.

•Chúng ta đi...

Hạ Trúc dẫn đầu đám người tiếp tục tiến lên. Nàng vốn dĩ không được phép tham gia mấy khóa thí luyện như vậy, nội bộ Ẩn Long Môn không muốn nàng lộ diện, sợ sẽ vướng vào phiền phức, dù sao nàng cũng là viên minh châu quý giá của họ, lỡ sảy ra chuyện thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến môn phái. Tuy nhiên nàng bởi vì không chịu nổi gò bó, cô tịch phải nhất quyết đòi đi, nên ngày hôm nay nàng mới xuất hiện ở đây.

Keng, keng...

Tiếng chém giết...

•Sư tỷ, phía trước dường như có đánh nhau...

Nhận ra âm thanh ồn ào phía trước một tên đệ tử nghi hoặc nói.

•Chúng ta qua đó xem thử...

Hạ Trúc cũng trầm giọng nói, dẫn theo nhóm người hướng âm thanh chạy tới.

Khi bọn đến nơi liền nhìn thấy chiến đấu hỗn loạn, dưới đất còn có ba cái xác, tất cả đều mặc y phục Ẩn Long Môn. Ngoài ra còn có ba đệ tử khác vẫn còn đang chiến đấu với một nhóm bốn người mặc lam y.

Ba tên đệ tử tử Ẩn Long Môn còn sống đều ở trong tình trạng thê thảm, máu me đầy người, bị bốn người kia chơi đùa như súc vật .

•Ha, mấy cái tên đệ tử Ẩn Long Môn này quả thật quá kém, đánh chẳng sướng tay gì cả, giết hết chúng đi...

Một tên lam y dáng người khôi ngô nói, hắn chính là kẻ cầm đầu cuộc giết chóc này.

Nghe hắn nói vậy ba tên lam y còn lại ánh mắt liền lóe lên sát ý, lập tức vung đao muốn chém giết ba tên đệ tử Ẩn Long Môn kia.

Lúc này Hạ Trúc thân ảnh phi động, nhanh như chớp nhảy vào chặn được một tên lam y, cứu được một tên đệ tử . Tuy nhiên hai tên đệ tử khác không có người kịp thời cứu giúp, bị chém chết tại chỗ, máu tươi nhuộm đầy đất.

•Đáng chết...

Lý Hạ Trúc mắt thấy đồng môn chết thảm ầm ầm nổi giận. Kiếm trên tay bộc phát quang mang nồng đậm. Nhanh như chớp nàng vung kiếm cắt ngang cổ họng của tên lam y trước mặt làm tên đó chết ngay tại chỗ.

•Aaaaa... Ả tiện tỳ, vậy mà dám giết người của Thiên Hổ Tông, ngươi quả thật đã ăn gan hùm rồi... Mau lên giết chết ả....

Tên lam y khôi ngô thấy Hạ Trúc giết chết đồng minh liền giận dữ uống nói, cùng với hai tên còn lại xông vào vây công nàng.

Đám đệ tử đi theo Hạ Trúc thấy nàng bị đánh cũng xách kiếm nhảy vào, cùng với ba tên lam y kia hổn chiến.

Hạ Trúc không ngừng huy động trường kiếm đánh về phía nam tử lam y khôi ngô, muốn lập tức phanh thay hắn. Tên kia cũng không phải heo, đao trên tay liên tục máy động, đón đỡ chiêu thức của nàng. Hai bên rất nhanh đã giao thủ mấy chục chiêu, tên nam tử lam y khôi ngô tu vi kém hơn liền bị Hạ Trúc chém bay kiếm, bật lùi về sau mấy bước. Hạ Trúc đắc thế không tha người lập tức vung kiếm đâm tới, mũi kiếm thẳng vào tim của hắn muốn một chiêu lấy mạng.

Cứ tưởng đâu tên lam y khôi ngô kia chết chắc, ai ngờ đâu trong lúc nguy hiểm nhất trên người hắn đột nhiên toát lên một ánh hào quang. Hào quang rất nhanh che phủ hắn, ngăn trở mũi kiếm lai.

•Được lắm ả tiện tỳ, ta chính là nhi tử của môn chủ Thiên Hổ Môn. Ẩn Long Môn các ngươi dám đắc tội ta thì chờ bị diệt môn đi...

Giọng nói của hắn vang lên còn thân hình thì cực tốc tan biến tiêu thất trong không gian.

•Dịch Tức Phù sao...

Hạ Trúc nhìn tên lam y khôi ngô biến mất liền hiểu ra tự mình lẩm bẩm.

Hai tên lam y còn lại phát hiện tình hình không ổn cũng vùng vẫy tẩu thoát. Mấy tên đệ tử Ẩn Long Môn tuy đông người nhưng tu vi thấp nên không ngăn chặn được.

•Sư tỷ bọn chúng chạy mất rồi, chúng ta có nên đuổi theo không...

Cả đám nhốn nháo tụ tập lo lắng hỏi Hạ Trúc.

•Không cần, bọn chúng đã chay xa rồi... Chúng phải trở về bấm báo.

Hạ Trúc trầm trọng nói, chuyện xảy ra hôm nay hết thảy là ngoài dự kiến của nàng, tên kia trở về chắc chắn sẽ kéo đến rắc rối cho Ẩn Long Môn. Việc này xử lý không tốt sẽ đưa đến tai họa ngập đầu cho Ẩn Long Môn. Đó là điều mà không ai muốn.

Cứ thế đám kéo theo tâm tình nặng nề lê bước chân trở về.