Chương 41: Hai thần thông

Toàn bộ huyết dịch xung quanh nhanh chóng bay vào thân thể Thiên Vân. Một luồng ánh sáng đỏ màu máu nhanh chóng bay đến trong cơ thể hắn.

Cả người Thiên Vân run lên một cách dữ dội, hắn cảm giác như xương sống của mình như bị một thứ sức mạnh gì đó điên cuồng xâm nhập vào. Một thứ gì đó cực kỳ bén nhọn, dễ dàng đâm qua da thịt hắn, dung nạp với huyết dịch rồi đâm vào toàn bộ xương cốt.

Nếu nói khảo nghiệm của Hỗn Độn Thiên Kinh là chỉ đau đớn về mặt tinh thần, thì lần này, cơn đau thể xác kéo theo cả nỗi thống khổ tinh thần, nếu là người bình thường chỉ sợ không thể chịu được.

Tuy nhiên, bản thân Thiên Vân dã từng trải qua cơn đau điên cuồng này, hắm nắm chặt bàn tay, móng tay đâm sâu vào trong da thịt, nhưng hắn lại không cảm thấy gì cả, bởi tâm trí còn đang cố gắng chống chọi với sự đau đớn bên trong xác thịt.

Dù bản thân hắn đã từng được nhắc nhở rằng thức tỉnh huyết mạch thần thông sẽ rất khó khăn, hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần khi đi vào đây.

Nhưng với sự đau đớn này khó tả này, hắn cũng phải chết lặng, việc thở cũng trở nên khó khăn, cả cơ thể như không nằm trong quyền kiểm soát của hắn.

Phần da bên ngoài của Thiên Vân cũng sớm đã bị một nguồn năng lượng kỳ lạ bao bọc xung quanh, mồ hôi chảy ra ướt cả áo. Từng giọt máu phun ra từ thất khiếu, làn dao hắn cũng xuất hiện những vết ửng đỏ.

Bên trong hắn lúc này, huyết dịch trong cơ thể hắn như bị thay mới, tốc độ vận chuyể cực kỳ nhanh, nếu không phải có nguồn năng lượng bảo hộ những bộ phận bên trong cùng bên ngoài thì hắn có khi đã bị nổ tung.

Từng giọt huyết dịch màu đỏ không ngừng dung nhập vào máu của Thiên Vân, đã thế con hóa thành từng sợ tơ đâm xuyên vào trong xương sống, xương ngực, … của hắn. Thời gian dần trôi qua, toàn bộ khung xương bên trong đều bị từng tơ huyết bao bọc.

Nỗi thống khổ ngày càng nhiều hơn, con đau đớn cũng dần chuyển biến, thay vì cảm giác huyết dịch điên cuồng thì Thiên Vân lại cảm nhận như từng khúc xương của hắn đang gãy ra rồi lành lại, luân phiên như vậy.

Có thể nói, trong đám đệ tử Thiên Gia hiện tại, Thiên Vân có thể xem như người có tu vi thấp nhất. Mà huyết dịch hắn đang hấp thụ lại có phần đặc biệt hơn nhiều người.

Dù cho có nguồn năng lượng kỳ lạ trợ giúp, nhưng cơ thể hắn cũng khó có thể lập tức tiếp nhận.

Tuy nhiên, cơn thống khổ ấy vẫn điên cuồng hành hạ hắn, cảm giác cơ thể như muốn bạo toạc khiến cho tâm thần của Thiên Vân xuất hiện từng vết rách, linh hồn trở nên yếu đi rất nhiều. Cứ mỗi lần hắn cảm thấy không thể chịu nổi, một luồng sức mạnh lập tức tràn vào trong linh hồn, giúp hắn tỉnh táo hơn để tiếp tục đối chọi với cơn đau không dứt.

Dù Hỗn Độn Thiên Kinh khảo nghiệm linh hồn hắn cũng rất đau đớn nhưng đó chỉ có một phần linh hồn, và linh hồn của Thiên Vân lại chịu được. Còn với lần này, cơn đau không chỉ ở tinh thần mà còn từ thể xác, hắn lại khó lòng chịu đựng được. Nhưng với ý chí kiên cường không từ bỏ, hắn cuối cùng vẫn gắng gượng được.

Từ ngày đến đêm, rồi đêm đến sáng, không biết bao nhiêu ngày trôi qua, Thiên Vân vẫn kiên cường ngồi thẳng một chỗ, từng giọt huyết dịch xung quanh cũng dần ít đi, khí tức trên người hắn càng trở nên mạnh hơn.

Và huyết khí trong cơ thể đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lúc trước. Dù cho bản thân Thiên Vân không thể hấp thụ những thứ này để thuận tiện cho việc phát triển tu vi, dẫu vậy, căn cốt cùng với huyết mạch của hắn, đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Khắp cả người Thiên Vân, bao gồm cả cơ thể, khung xương lẫn nội tạng đều có sự biến hóa theo thời gian. Cũng vì sự thích nghi và tiến hóa này, cảm giác thống khổ cũng giảm xuống từng ngày.

Tại những giọt huyết cuối cùng, cơn đau củng kỳ khủng bố truyền vào khiến cho Thiên Vân cũng khó lòng chịu đựng được, từ miệng hắn, một vài giọt máu đã chảy ra, các gân máu cũng nổi lên trên cơ thể hắn.

Cái nóng cùng cái lạnh luân phiên, cảm giác lạnh lẽo như sắp chết, cả cơ thể như suy kiệt cùng với cái nóng do huyết dịch mang lại, hắn có thể miễn cường chịu được.

Còn cảm giác hiện tại nó lại khác vô cùng, hắn cảm thấy đầu mình như bị một cây búa không ngừng bổ xuống, hai mắt như muốn nổ tung. Còn dưới cơ thể, một thứ gì đó đang điên cuồng diều chỉnh lại toàn bộ cơ thể hắn, cảm giác như hàng ngàn con kiến đang điên cuồng cắm xé từng khúc thịt làm cho hắn chỉ muốn lập tức xé rách cả cơ thể.

- Ha, cơn đau này, có là gì…

Thiên Vân thẩm nhủ bản thân một tiếng, ý chí càng trở nên mạnh mẽ hơn, dù tu vi hồn tu của hắn vẫn chỉ dừng lại ở Chuẩn Thánh nhưng lực lượng đã vô cùng hùng hậu, mạnh hơn nhiều so với cùng cấp.

Khi giọt huyết cuối cùng bị hấp thụ, toàn bộ cơ thể hắn liền nhanh chóng lành lại với tốc độ kinh người. Hồn lực, cơ thể, xương cốt,… dù lúc nãy đau đớn tới cỡ nào, hiện tại đã nhanh chóng hồi phục, thậm chí càng thêm cứng cáp hơn.

Giới khắc này, khung xương của hắn đã thay đổi một cách rõ rệt, cả cơ thể càng trở nên mạnh mẽ hơn, cao hơn lúc trước một ít, ngay cả những thứ như gân cốt, huyết mạch, nội tạng… đều mạnh hơn nhiều so với trước.

Thiên Vân có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình, đặc biệt là ở hai mắt cùng với cơ thể… Cảm giác như bản thân đã có thêm hai thứ năng lực mới vậy.

- Ta… không lẽ có tới hai thần thông.

---

Cũng đã 80 năm trôi qua kể từ ngày Thiên Vân tròn 16 tuổi.

Trong suốt thời gian này, cả Thiên gia không ngừng chuẩn bị kế hoạch, một phần là do để Thiên Vân xuống tam giới tu luyện, phần còn lại chính là chuẩn bị để cho cuộc chiến giữa các hậu bối để tranh giành chữ gia chủ.

Dù cho Thiên Thừa Ân vẫn chưa thành Đế nhưng chuyện đó sớm hay muộn cũng xảy ra, vì vậy cả Thiên gia vẫn đang chuẩn bị trước.

Cộng thêm lời nhắc của Thiên Đạo lúc đó, Thiên gia cũng bắt đầu trở nên cẩn thận hơn trong một số việc. Có không ít đệ tử ở ngoài bị gọi về để kiểm tra tình huống, thậm chí số cường giả rời khỏi Thiên gia càng nhiều hơn trước.

Điều này là oanh động cả Thần giới, bởi bọn họ đều rõ, nếu Thiên gia quyết định xuất quân, thì sắp có đại sự xảy ra.

Cuộc chiến đó. Có thể sắp một lần nữa tái diễn.

Dù không rõ thực hư ra sao, một số thế lực vẫn là đề phòng, bởi bọn hắn không biết chuyện gì có thể xảy ra.

Cũng trong thời điểm này, Thiên Vân, xuất quan.

---

- Ha ha, không ngờ nhi tử ta lại xuất quan sớm như vậy, thế nào, con đã lĩnh ngộ được thần thông gì.

Lúc này, Thiên Vân đang ở trong phủ riêng của hắn, còn phụ thân cùng mẫu thân thì tạm thời bỏ bê công việc, đến thăm hắn đầu tiên.

Tất nhiên cả hai cũng không quên hỏi thăm hắn về thần thông mà Thiên Vân nhận được. Bởi thần thông dành cho mỗi người là tùy duyên, có thể có người giống nhau, có thể khác nhau. Có người thì thiên hướng tấn công, có người lai thiên hướng hỗ trợ,…

Còn về Thiên Vân, từ lúc hắn xuất quan thì chưa ai biết về thần thông của hắn.

- Phụ thân, nhi tử có tận hai thần thông.

Thiên Vân cũng không lựa chọn giấu diếm dù Yêu Yêu cũng đã kêu hắn đừng nói ra toàn bộ, bởi vì như vậy sẽ có kẻ sẽ e ngại mà nhắm vào hắn. Nhưng với phụ mẫu của mình, Thiên Vân hoàn toàn tin tưởng cả hai, nên liền nói ra hết.

- Cái gì?

Cả Thiên Thừa Ân cùng Lâm Dao Dao cũng đều bất ngờ, bởi từ trước tới nay chưa có một ai có thể thức tỉnh hai huyết mạch thần thông.

- Vân Nhi, có phải do con mơ hồ lĩnh ngộ một thần thông riêng trong lúc thức tỉnh huyết mạch thần thông.

Thiên Thừa Ân liền dò hỏi, bởi theo ghi chép của gia tộc, cũng có người nhờ nhìn thấy huyết mạch thần thông diệu dụng mà tự sáng tạo ra một môn thần thông của riêng mình.

- Nhi tử cũng không có chắc, bởi vì một thần thông liên quan tới mắt, còn một cái còn lại thì liên quan tới thể chất của nhi tử.

Thiên Vân liền thật thà nói.

Sau đó, hắn kể lại cho cả hai về thần thông mà hắn sở hữu. Cái thứ nhất là Thiên nhãn, cái tên là do hắn đặt.

Không giống với thần thông thông thường, Thiên Nhãn giống như là một công pháp vậy, nó có thể đem lại cho Thiên Vân khả năng nhìn rất xa, thậm chí còn có thể quan sát được các kết cấu của mọi chiêu thức, trận pháp.

Không chỉ vậy, trong chiến đấu, nó còn khiến cho hắn nhìn được tương lai, dù không chắc là đúng hay không nhưng hắn có thể nhanh chóng nhìn ra đòn tiếp theo của đối thủ.

Có điều, thứ này lại không thể tắt được. Nếu không phải có Hỗn Độn Thể điên cuồng duy trì, chỉ sợ hắn đã sớm cạn kiệt mà ngất đi.

Còn thần thông còn lại, có tên là Thiên Biến, một loại thần thông giúp cho cơ thể Thiên Vân lập tức trở nên giống với Thiên Địa Hóa Thân, cường hóa năng lực của hắn tới cực hạn, chỗ khác là hắn có thể cường hóa nhiều năng lực cùng một lúc, thậm chí là cả tu vi của hắn.

Dẫu vậy, loại thần thông này rất hao tổn sức lực, hắn chỉ có thể duy trì trạng thái này trong vòng 5 phút với tu vi hiện tại. Và sau đó cũng phải mất một lúc thời gian mới có thể hồi phục và tiếp tục chiến đấu.

Vì vậy thứ này không khác gì sát chiêu, hắn chỉ có thể sử dụng khi quyết định giết chết đối thủ. Nếu không thì người chết chỉ có thể là hắn.

Cả hai phụ mẫu Thiên gia nghe vậy thì không biết nên làm gì tiếp theo, bọn hắn còn đang tính cho Thiên Vân thực chiến thì lập tức có người báo tin.

- Thưa gia chủ, Tiêu Nhận Tuyết của Tiêu gia tới với mục đích là chúc mừng thiếu gia Thiên Vân đã xuất quan. Nàng đến mang quà cho Thiếu gia.

--Hết chương 41--