Chương 42: Đánh thêm một trận

Dù Thiên Vân mới xuất quan cũng chưa được bao lâu nhưng Tiêu Nhận Tuyết đã sớm nhận được tin tức.

Thêm cả việc nàng cũng biết hắn sắp phải xuống tam giới do lệnh của gia tộc, vì vậy Tiêu Nhận Tuyết liền tranh thủ thời gian đi đến đưa cho hắn một món quà dưới danh nghĩa là một vị hôn thê.

---

Trong đại sảnh uy nghiêm, ánh áng ẩn ẩn hiện hiện.

Gia chủ hiện tại của Thiên gia Thiên Thừa Ân mỉm cười, cùng nói chuyện với một nam tử khác.

Trên người này tỏ ra một khí tứ uy nghiêm, có phần nghiêm túc nhưng cũng rất hòa đồng, dựa vào khí tức đnáh giá, hắn chắc hẳn là Thần Vương nhị tinh đỉnh phong, sắp đột phá đến Thần Vương tam tinh.

Đây chính là người mà Tiêu Nhận Tuyết gọi là thúc thúc, Tiêu Mục, hắn là em trai của Tiêu Phong, cũng là một người có vị trí trưởng lão trong Thiên Đạo Thư Viện.

Dù thiên phú tu luyện của hắn không được tính so với những tên yêu nghiệt hàng đầu như Thiên Thừa Ân, Tiêu Phong… Nhưng nếu nói về trận pháp, hắn có thể so được chút với Thiên Vô Ngạo, cũng là một trận sư đáng gờm.

Mà ở dưới đại điện, một mỹ nữ với dung mạo tuyệt sắc đang im lặng nhìn hai trưởng bối nói chuyện.

Nàng có dung mạo như hoa, tóc dài đã được búi lên theo hình xoắn ốc.

Lông mày lá liễu, đôi mắt xanh ngọc bích toát lên một khí thế mạnh mẽ y như một thanh kiếm sẵn sàng ra tay với những kẻ có ý đồ bất chính.

Chiếc mũi thanh tú, đôi môi nhỏ hồng hồng, vóc dáng cao ráo, phát triển hơn nhiều so với lần cuối gặp mặt.

Nàng mặc trên mình một bộ y phục trông như một chiến phục với màu xanh lam, khí chất như một nữ cường, toát ra một sự nghiêm túc dến khó tả.

Người này không ai khác chính là Tiêu Nhận Tuyết, vị hôn thê của Thiên Vân.

Vốn Tiêu gia cũng có người thành Đế nhưng nói về đột phá Chí Tôn thì lại chỉ có một người, vì vậy huyết mạch của nàng cần thức tỉnh muộn hơn so với Thiên Vân.

Sau lần gặp mặt đó, Tiêu Nhận Tuyết liền trở về bế quan, dành thời gian mau chóng để thức tỉnh huyết mạch thần thông cho riêng mình.

Không phụ sự kỳ vọng của mọi người cùng với bản thân, Tiêu Nhận Tuyết đã thức tỉnh một thần thông rất mạnh mẽ, và thần thông này, lại liên quan tới kiếm cùng với công pháp mà nàng đang tu luyện.

Không chỉ tu vi đạt đến Thánh Giả trung kỳ, mà thực lực cùng thủ đoạn của nàng, càng trở nên mạnh mẽ khó đoán hơn rất nhiều.

Dù cho Thiên Vân đã thức thỉnh tới hai thần thông, lực chiến cũng tăng mạnh nhưng tu vi hắn vẫn dừng lại ở mức đó mà không có tiến triển. Nếu nói vượt cấp, Thiên Vân có thể đánh tới Bán Thánh Cảnh hoặc Chuẩn Thánh đối với những người có tư chất bình thường.

Còn với những thiên tài hoặc yêu nghiệt ở Thần giới, hắn cũng khó mà chơi lại. Bởi cách biệt đại cảnh giới, là cách biệt cả thủ đoạn. Dù sát chiêu của hắn có ra, cũng chưa chắc bằng sát chiêu của người ta.

Mà cũng nhờ nàng có thực lực mạnh cùng tư chất đỉnh cấp nên mới được các vị lão tổ trong Thiên gia khá yêu thích, bởi vì khí vận của Thiên Vân, rất khó để tìm được người phù hợp.

Thần giới rất rộng, nhưng nhân tộc không đứng đầu chuỗi thức ăn. Dù cho Thiên gia có là gia tộc đứng đầu, nhưng sự thật có phải như vậy, chưa một ai thật sự biết.

Vì vậy khi lựa chọn liên hôn, các đại gia tộc thường liên hôn với những người có tư chất hoặc thế lực mạnh mẽ. Mà hai người như Thiên Vân cùng Tiêu Nhận Tuyết, không chỉ có thực lực mà địa vị cũng được xem như không tệ.

Dù Tiêu Nhược Tuyết khó có thể trở thành người đứng đầu Thiên Đạo Thư Viện nhưng địa vị của nàng cũng không thấp. Gia gia của nàng dẫu sao cũng là Nhị Nguyên Lão trong đó… Mà một vài trưởng bối của nàng cũng có không ít vai trò quan trọng trong Thư Viện.

Dù đây vốn là một cuộc liên hôn chính trị nhưng cả hai đã chứng tỏ, bản thân không hề ghét, với cả sau cuộc chiến giữa hai người, cuộc hôn nhân cứ như là tự giành chứ không phải là ép buộc.

Tiêu Nhận Tuyết thừa nhận tư chất hơn người của Thiên Vân, nàng có thể khẳng định rằng vị hôn thê của nàng, có khả năng tương lai rất mạnh, nếu cùng tu vi, dù cho nàng có sử dụng hết thủ đoạn cũng không phải đối thủ của hắn.

Vì vậy, hai thế lực lúc này, cũng chưa chắc khiến cho Tiêu Nhận Tuyết từ bỏ mối hôn sự này. Dù sao hiếm lắm mới gặp được một người có thiên phú tốt, nếu bỏ đi thì nàng kiểu gì cũng bị ép kết hôn với kẻ khác. Lúc đó lại phiền phức hơn.

Lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng bẩm báo của hạ nhân:

- Thiên Vân thiếu gia đến.

Tiêu Nhận Tuyết nghe thấy giọng nói, ánh mắt liền trở nên có chút hưng phấn rồi lại biến mất.

Nàng chậm rãi quay người lại nhìn.

Chỉ thấy một nam tử đang từ từ đi vào, hắn mặc trên mình một bộ đồ màu trắng đơn giản, kết hợp với mái tóc trắng làm nổi bật lên ánh mắt đỏ trông vô cùng tà dị, song cũng rất khôi ngô tuấn tú.

Toàn thân hắn toát lên một vẻ rất bình đạm, không có uy nghiêm như của Thiên Thừa Ân.

- Phụ thân, Mục thúc.

Thiên Vân liền hành lễ với hai người, hắn đã được Lăng Như Ngọc nói về Tiêu Mục trước khi đến đây, vì vậy có thể dễ dàng ứng đối.

Sau đó hắn liền nhìn về phía vị hôn thê của mình.

Dù đã gặp qua trước đó, nhưng khi nhìn về phía nàng, hắn không thể không phủ nhận sự xinh đẹp tới động lòng người của nàng.

Dung nhan của nàng có thể coi là đẹp không tỳ vết, có thể nói là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Có thể nói dung mạo cùng khí chất của nàng, sớm đã vượt qua một vài nữ nhân mà hắn gặp được. Tuy nhất, vẻ đẹp của nàng lại vô cùng khác, không hề cao quý, mị hoặc,… mà là cảm giác lạnh băng, thu liễm, là khí thế của một vị nữ cường giả rất mạnh mẽ.

Có vẻ như sau khi thức tỉnh huyết mạch thần thông, Tiên Nhận Tuyết cũng đã thay đổi không ít.

- Ha ha, đúng là hổ phụ vô khuyển tử. Tư chất không tệ, xứng đáng với Tuyết Nhi nhà ta.

Người nói chính là Tiêu Mục, dù hắn cảm nhận tu vi của Thiên Vân chỉ mới có Tiên Vương đỉnh phong nhưng khí tức thì hơn cả thế, thậm chí hắn còn biết Thiên Vân là tam tu, dù thể tu còn chưa thành Thánh, hồn tu của hắn đã là Chuẩn Thánh đỉnh phong.

Thậm chí lão còn cảm thấy huyết mạch trong người Thiên Vân, rất cuồn cuộn, thêm cả đôi mắt tà dị màu đỏ, làm cho hắn có chút đoán rằng thần thông của Thiên Vân là ở mắt.

Một cường giả Thần Vương có khả năng quan sát rất tốt, nhưng hắn lại không biết, Thiên Vân có tới hai huyết mạch thần thông, do Thiên Nhãn của hắn liên tục sử dụng, vì vậy hắn mới phải học tập cách kiềm chế.

Bởi dù hắn có dùng đồ để che mắt, thì cũng bị nhìn thấu, thậm chí là càng khiến hắn khó có thể tập trung suy nghĩ vì mấy tấm bịt mắt.

Vì vậy, trong thời gian tu luyện trong đó, hắn cũng dành không ít thời gian để kiểm soát hoàn toàn Thiên Nhãn, hiện tại hắn có thể tùy ý điểu mức độ nhìn thấu theo ý muốn đối với những đòn vừa đủ ngang thực lực hoặc nhỉnh hơn hắn một tí.

Nếu là cường giả Thần Cấp ra tay, hắn còn không bắt kịp được tốc độ nói gì nhìn thấu chứ.

Sau một hồi trò chuyện và trao đổi quà, Thiên Vân cùng Tiêu Nhận Tuyết một lần nữa bị đuổi ra khỏi đại sảnh, với cái lý do là cho cả hai hiểu nhau hơn.

Thiên Vân vẫn như vậy, một tên nam nhân không biết gì trong việc nói chuyện với nữ nhân, mà Tiêu Nhận Tuyết lại là một người cuồng kiếm, cũng không khác gì.

- Nhận Tuyết cô nương dạo này có khỏe không?

Thiên Vân liền mở đầu câu chuyện, dù người tu luyện sẽ không bị ốm đau bệnh tật, nhưng theo trí nhớ của Thiên Vân, nói chuyện với người khác thì nên hỏi sức khỏe đầu tiên.

- Đừng gọi cô nương, cứ gọi ta là Nhận Tuyết là được, dù sao thân phận của ta cũng là vị hôn thê của của công tử.

Nàng từ tốn trả lời. Thiên Vân nghe nàng trả lời như vậy, tất nhiene cũng lịch sự đáp lại.

- Vậy Nhược Tiết, nàng có thể gọi ta là Tiểu Vân cũng được, không cần phải gọi công tử, dù sao cũng như nàng nói, chúng ta là vị hôn thê.

Tiêu Nhận Tuyết thoáng nhìn Thiên Vân một chút, dù sao lúc trước nàng cũng từng gọi hắn là Tiểu Vân nhưng nghĩ lại thì thấy chưa nên. Bây giờ hắn lại nói vậy, làm cho nàng cũng đỡ ngại ngùng hơn.

- Ta nghe nói, ngươi sắp phải xuống tam giới lịch luyện, đến khi có đủ thực lực mới được quay lại Thần giới.

Tin tức này cũng không có quá mới mẻ với những cao tầng tại Thiên Đạo Thư Viện, mà phụ thân nàng cũng đã thông tri cho nàng một tiếng. Tiêu Nhận Tuyết biết điều này nên đã tranh thủ đến đây, mục đích là trò chuyện với Thiên Vân hoặc làm thêm một cái gì đó.

- Đúng vậy, ta cũng chỉ mới nghe phụ mẫu nói qua. Ta chỉ có thể ở Thần giới trong khoảng 10 ngày nữa, sau đó liền phải đi xuống Tam giới. Nhưng gia tộc vẫn sẽ cho ta ở một thế lực tại Thượng Nguyên Giới, để đảm bảo an toàn tối thiểu cho ta.

Thiên Vân liền gật đầu, dù vẫn không hiểu lý do vì sao gia tộc lựa chọn nhiệm vụ của hắn như vậy nhưng dẫu sao cũng là diều tốt. Ở Thần giới, hắn rất khó để tiếp tục tu luyện, dù tài nguyên cùng với các vật phẩm rất tốt, công pháp của hắn lại chưa có đủ, tu vi không thể tăng thêm.

- Vậy sao, thật đáng tiếc khi ngươi rời khỏi đây, hiếm lắm mới gặp được một đối thủ như vậy.

Tiêu Nhận Tuyết vừa đi vừa cảm thán, Thiên Vân không hiểu sao, trong lòng hắn lại có một cảm giác khá kì lạ. Cứ như thể, hắn lại chuẩn bị làm một việc gì ấy với cô nàng trước mắt vậy.

- Hay là chúng ta đánh thêm một trận đi.

Tiêu Nhận Tuyết nhìn Thiên Vân với ánh mắt mong chờ, sau khi luyện được huyết mạch thần thông và chờ đợi Thiên Vân tu luyện xong, nàng không khỏi mong chờ một trận chiến giữa cả hai.

“Biết ngay mà. Đúng là một cô nàng hiếu chiến.”

Thiên Vân dù không muốn nhưng cuối cùng vẫn nói:

- Được thôi, nếu nàng đã thích, thì ta sẽ chiều nàng.

Lời hắn vừa dứt, âm thanh hệ thống lập tức vang lên:

“Ting, độ hào cảm của Tiêu Nhận Tuyết +5”

“Ting, nhiệm vụ mới: Chiến thắng Tiêu Nhận Tuyết.

Phần thưởng: độ hào cảm +10.

Thua cuộc: độ hào cảm -10.”

--Hết chương 42--