Chương 15: Khảo Nghiệm Tinh Binh Bắt Đầu

Từ lúc một nhà Ngưu Bôn hiệu trung đã được hai ngày, hôm nay chính là ngày phỏng vấn trung binh.

Trong hai ngày này, tòa thành thay đổi rất nhiều, toàn bộ tòa thành được một nhà Ngưu Bôn quản lý ngay ngắn rõ ràng.

Lâu đài của Lưu Phong, có ba viện lần lượt tên là tiền trung hậu, tiền viện được làm chỗ ở cho người hầu hoặc bọn thị vệ, Ngưu Bôn cùng mấy người con trai đã ở trong tiền viện, nói thế nào cũng không chịu vào hậu viện.

Cũng giúp Lưu Phong lập ra quy củ, hậu viện là trừ Lưu Phong thì cũng chỉ có thể để nữ nhân đi vào.

Mà trung viện chính là nơi nghị sự, chỗ tiếp khách, thư phòng của Lưu Phong cũng ở chỗ này, nơi này cũng là nơi canh gác nghiêm ngặt nhất.

Hậu viện chính là chỗ ngủ của Lưu Phong, cũng có cả hậu hoa viên, hậu viện chỉ có mỗi Lưu Phong, Minna cùng Ny Khả, còn có mấy người thị nữ, chỉ có những người này có thể ra vào hậu viện.

Ngưu Bôn hiện tại chính là đại quản gia của Lưu Phong, quản lý tất cả về việc an toàn của lâu đài này.

Mà Mai Y chính là nữ tổng quản của lâu đài, sau khi Lưu Phong dạy xào rau các thứ, lẩu nướng gì gì đó, phòng bếp chính là nơi mà Mai Y thích ở lại nhất.

Ny Khả càn trở thành trưởng thị nữ, đi theo hầu hạ mỗi Lưu Phong, mỗi lần cự tuyệt là nàng khóc khiến Lưu Phong không thể làm gì.

Năm huynh đệ Ngưu Đại, đã trở thành kỵ sĩ của Lưu Phong, mỗi ngày không tuần tra quanh lâu đài thì chính là đang huấn luyện.

Ngoài Ba Phu còn có hai người khác, trở thành Ba văn thư của lâu đài, cũng chính là những người xử lí việc thu thuế, tranh chấp hình sự trong thành.

Trong hai ngày này thì những việc hành chính mới hoạt động trôi chảy, việc này đã khiến cho Lưu Phong thở phào nhẹ nhõm.

Trong thư phòng, Lưu Phong đứng ở bên cửa sổ, lẳng lặng nhìn qua những người đang đứng dưới cửa thành.

"Thiếu gia , theo yêu cầu của ngài để chọn lựa binh sĩ, chỉ sợ tuyển không được bao nhiêu người." Ngưu Bôn đứng ở trước bàn sách nói.

Nói xong, hắn còn quét mắt nhìn một vòng thư phòng, có thể nói cái thư phòng này chính là thư phòng xa xỉ nhất mà hắn từng thấy.

Nhìn trên tường, có một bức họa màu trắng đen, phía trên có tám ngựa khí thế phi phàm, còn có mấy chữ kỳ quái.

Bên bàn đọc sách, một thứ đồ gốm sứ lớn như cái vạc, phía trên đặt lên một bức thư hoạ.

Còn có giá sách bên kia, ở trên đặt vào rất nhiều chai rượu làm bằng thủy tinh lưu ly, hoàng cung cũng không nhất định có thể xa xỉ như vậy.

Nếu có người địa cầu ở chỗ này, cách trang trí này chỉ có thể có ở gian phòng của tổng giáo đốc.

Lưu Phong quay người, nhìn sơ qua gian phòng đang chỉnh tề, tâm tình đều cảm thấy rất vui vẻ, ngoại trừ Miêu Nhĩ Nương đang ngồi trên bàn sách răng gặm móng heo.

Hắn bất đắc dĩ gõ gõ Minna, tức giận nói, "Có ghế không ngồi, càng muốn ngồi lên bàn của ta."

"Còn có, ta đã nói bao nhiêu lần, Ngưu Bôn đại thúc, ngươi trực tiếp gọi tên ta được rồi .” Lưu Phong bất đắc dĩ nói.

"Thiếu gia, hiện tại ngài là quý tộc, một chút lễ nghi nhất định phải làm được, nếu không sẽ làm trò cười cho người khác." Ngưu Bôn nghiêm túc và chấp nhất.

"Mà lại, một chút lễ nghi vẫn nên để ngài ra quyết định, lễ không thể bỏ, đây mới là quý tộc."

Ngưu Bôn nói khiến Minna liên tục gật đầu, mười phần chân thành nói, "Thiếu gia, chúng ta bây giờ đều là người phát ngôn của ngài , một ít lễ nghi này chúng ta phải tuân thủ."

Hiện tại trong lâu đài này đều gọi Lưu Phong là thiếu gia, ngay cả Minna cũng không ngoại lệ.

Nhưng mà Lưu Phong nhìn miệng của Minna đang dính đầy mỡ, một nửa bờ mông ngồi ở trên bàn làm việc, lễ nghi đối với nàng mà nói, hắn hoàn toàn không thấy được một chút.

"Được rồi.” Lưu Phong bất đắc dĩ, ngồi ở trên ghế phủ da sói, nghiêm mặt nói. "Nhân số chiêu được không quan trọng, thứ ta muốn chính là tinh binh, tốt nhất thì tất cả đều là những kỵ sĩ giống Ngưu Đại."

"Thiếu gia, việc này không thực tế." Ngưu Bôn trợn mắt nói, năm huynh đệ Ngưu Đại, mỗi người đều được hắn huấn luyện từ nhỏ, một người cũng có thể vả mười người.

"Cho nên, ta muốn thân thể cường tráng, dạng quân này mới có thể hình thành chiến lực một cách nhanh chóng được, thà thiếu không ẩu." Lưu Phong buông tay, tinh binh cường tướng, mới là thứ hắn muốn, nhân số quá nhiều cũng rất khó nuôi được.

Ngưu Bôn lắc đầu, hắn vào hai ngày trước đã nhìn qua sách lược Lưu Phong đề ra, một ít chuyện hay là hắn tự tay đi làm, hắn nghĩ rằng nhiều khi còn không đủ năm mươi người.

"Thiếu gia, nhân số quá ít, có thể không thủ được Tây Dương Thành." Ngưu Bôn nhắc nhở.

"Ha. . ." Lưu Phong khóe miệng khẽ nhếch, khẽ cười nói, "Ai nói ta muốn thủ thành ."

"A không tuân thủ thành chẳng lẽ còn muốn tiến công" Ngưu Bôn cùng Minna đều ngơ đi.

"Không vội, đến lúc đó các ngươi sẽ biết, hiện tại đi chọn người đi." Lưu Phong cười thần bí, bắt đầu đi ra ngoài.

Minna mờ mịt ngậm móng heo lập tức đuổi theo, lưu lại Ngưu Bôn đàn cau mày, qua một hồi lâu mới đuổi theo.

Lúc ba người đi ra ngoài tòa thành đã thấy Ngưu Đại năm người chính nghiêm túc chỉnh tề nói to. "Hôm nay Lưu Phong đại nhân tuyển nhận quân sĩ, dùng để thủ vệ Tây Dương Thành, chỉ cần có người có thể thông qua thí luyện , mỗi ngày đều có thịt ăn, vẫn là miệng đầy thịt."

Giọng nói vang lên, Ngưu Tam cùng Ngưu Tứ khiêng một con lợn rừng nặng ba bốn trăm cân đi tới, đây là một con lợn rừng rất tốt.

Ngưu Nhị ở bên cạnh đốt đống lửa lên, trực tiếp mang lợn rừng gác lên trên đống lửa bắt đầu nướng, Mai Y ở bên cạnh làm theo phương pháp của Lưu Phong chỉ bảo, đừn một bên thêm hương liệu.

Không đầy một lát, mùi thịt nồng đậm bay ra, khiến dân chúng xung quanh sáng mắt lên, hô hấp bắt đầu dồn dập hơn.

Phải biết, giá thịt ở Tây Dương Thành, là mười mấy đồng tệ một cân, có người có thể nói là mấy năm chưa được ăn thịt.

Hiện tại có một con heo mập bày ở trước mặt, nếu không phải mấy người Ngưu Nhị ôm một cái trường kiếm đứng ở bên cạnh, chỉ sợ đã xông lên đoạt thịt.