Lưu Phong cười tủm tỉm nhìn đám người đang nhốn nháo, quần áo bọn họ rách rưới cả rồi, đại đa số người mang giày cỏ, rất nhiều người hiện tại cũng ăn một bữa đói một chầu, hiện tại một con heo nướng ở trước mặt, đây gọi là nhìn được mà không thịt được.
Không thấy bọn Ngưu Đại huynh đệ cũng vụng trộm nuốt nước bọt sao, mặc dù nhà bọn hắn không thiếu thịt ăn, nhưng thịt nướng kèm gia vị cũng rất mê người..
Người của thời đại này, ăn cơm no cũng rất khó, chớ nói chi là thêm gia vị, thịt chỉ cần nướng một chút, thêm chút muối là xong việc, còn có vài người sau khi nấu nước xong, thêm chút muối.
Ngay cả quý tộc cũng không ăn được mỹ thực chế biến tinh xảo, nhiều lắm chỉ là cách làm tốt hơn bình dân một chút thôi, nếu không thì Mai Y cũng sẽ không trầm mê ở phòng bếp, ngay cả Ny Khả cũng kêu ở đó chờ cho làm xong cái bánh ngọt.
Thời gian hai ngày khiến cho Minna hoàn toàn trầm luân trong mỹ thực, cả ngày đều có thể nhìn thấy được nàng ăn một thứ gì đó và khiến nàng cảm thán lên, nơi này của Lưu Phong đại nhân mới thực sự là sinh hoạt của quý tộc , còn tốt hơn vương tử nữa.
Mùi thịt càng ngày càng nồng đậm, một cơn gió thổi qua, dân chúng nuốt nước miếng, âm thanh liên miên bất tuyệt, thêm cả Ny Khả dẫn đầu đội thị nữ mang những bát mì lên đạt đến đỉnh phong.
Từng cái chén lớn, bên trong đều là lúa mì nghiền ra thành bột rồi làm ra mì sợi, sau đó Mai Y cắt thịt nướng thành khối lớn bỏ lên tại phía trên, lại thêm mấy cây rau dại, một bát mì thịt nướng phiên bản dị giới hoàn thành.
Ở thời đại này không có cối xay lúa mì, người nơi này đều dựa vào tảng đá, thậm chí bột mì mài ra, không nói tới việc vô cùng thô ráp, còn rất khó tiêu hóa.
Vào lúc Minna bưng một bát mì lên mà ăn, dân chúng điên cuồng rồi, đây chính là đồ ăn của quý tộc, là thứ đồ ăn mà cả một đời bọn hắn cũng chưa từng nếm qua.
"Thành chủ đại nhân, xin lập tức bắt đầu thí luyện đi!"
"Đúng đúng, nhanh bắt đầu đi, chúng ta nhất định có thể thông qua thí luyện."
Lưu Phong gật đầu với Ngưu Bôn, sức hấp dẫn hiện tại đã đủ lớn, nên bắt đầu được rồi.
"Khụ khụ khụ. . ."
Ngưu Bôn tiến lên, đưa tay về phía trước cất giọng hô. "Chỉ cần các ngươi có thể thông qua thí luyện, trở thành binh sĩ xủa Lưu Phong đại nhân , mỗi ngày đều sẽ được ăn thịt."
Mặc kệ việc đó, người chết vì một miếng ăn, không trải qua thời đại tin tức tẩy não, bình dân đều rất giản dị, giống như Minna, cho đối phương chỗ tốt, còn không đáp ứng, sợ chiếm quá nhiều tiện nghi của hắn.
Ngưu Bôn vừa dứt lời, những người kia liền gào gào kêu to, hò hét bắt đầu, Ngưu Bôn cũng không nói nhảm, sai mấy người Ngưu Đại dẫn đội.
"Mười người xếp thành một đội , xếp thành hàng tiến vào trong lâu đài." Ngưu Đại cầm trường kiếm, đây là thứ mà Lưu Phong cho hắn.
Âm thanh kim loại vang lên khiến tất cả mọi người sợ hãi, tất cả mọi người ngoan ngoãn xếp thành hàng dài, mười người một đội tiến vào tòa thành, dưới sự dẫn đầu của 5 ae trên chiếc xe tank, tất xả đi tới quảng trường dinh độc lập =}}}}}.
Bên trong đã được cải tạo thành một đường chạy 300 mét của lính đặc chủng phiên bản đơn giản hóa, đây là những thứ mà Lưu Phong nhìn thấy trên TV, cho làm rồi mang tới.
Đây chỉ là cách dùng để tạo chướng ngại lúc chạy, chờ lúc chân chính chọn ra nhân thủ, sau khi huấn luyện xong, sẽ nâng lên chạy vượt chướng ngại vật một trăm mét, chính là phiên bản tăng cường.
Lăn lộn, leo cao, phủ phục tiến lên, vượt câu, leo dây thừng khoan, đi cầu thăng bằng, bb vượt chướng ngại tường vân vân. . .
Lúc mười người bắt đầu chạy, Lưu Phong, Ngưu Bôn đứng ở bên cạnh nhìn.
Mười phút trôi qua, cũng không có một người có thể chạy xong toàn bộ hành trình, ngay cả một cái tường cao hai mét cũng không qua được, việc này khiến Lưu Phong lắc đầu liên tục, đưa tay ra hiệu thất bại.
Ngưu Ngũ lập tức mang người mang đi ra ngoài, tiếp đó dẫn theo một nhóm người tới, nhóm người này cũng không chạy được một nửa.
"Thiếu gia, rất khó có người có thể ở trong mười. . . Phút chạy xong toàn bộ hành trình, ngay cả bọn Ngưu Đại cũng cần mấy phút thời gian, những bình dân không qua huấn luyện kia, làm sao có thể hoàn thành được." Ngưu Bôn có chút đắc ý nói, dù sao nhi tử này là do hắn huấn luyện ra, đương nhiên sẽ đắc ý rồi.
"Hừ! Mấy phút chạy xong toàn bộ hành trình, trong mắt của ta chính là thất bại, chỉ chạy ba trăm mét thôi, một phút chạy xong là hợp cách." Lưu Phong 'Giội nước lạnh' nói.
"Không có khả năng!" Ngưu Bôn trừng mắt, hắn không tin có người có thể hoàn thành trong một phút.
"Không có gì không thể, đây là cách mà quê hương ta luyện binh pháp, binh lính có thể hoàn thành toàn bộ hành trình trong một phút, đều là cường binh, là người trong trăm người có một." Lưu Phong thản nhiên nói.
Ở đây là phiên bản đơn giản hóa, cũng không lăn lộn trong vũng bùn, bò tiến cũng không thêm tảng đá hoặc bùn nhão, vượt cầu cũng không thêm lửa, dây thừng cũng không thêm kẽm gai.. . .
Lưu Phong nếu như lấy những thứ này ra, chỉ sợ không ai có thể chạy xong toàn bộ hành trình, cả mấy người Ngưu Đại cũng rất khó.
"Việc này. . ." Ngưu Bôn nghẹn lời, hắn cũng rất muốn tới quê quán của Lưu Phong, dù sao rất nhiều vật dụng kỳ quái đều tới từ quê hương của Lưu Phong, mỹ thực này, giấy trắng này, binh khí này.
Hắn từng ở vương quốc quốc đô, cũng chưa từng được chứng kiến những thứ này, cho nên Ngưu Bôn sẽ không hoài nghi lời nói của Lưu Phong, hắn quyết định cho đám con trai của chính mình thao luyện thêm, không trong một phút chạy xon hành trình, vậy thì nhịn đói đi.
Đám người Ngưu Đại không biết đã bị Ngưu Bôn thầm thương trộm nhớ, bọn hắn đang đắc ý nhìn những người đang chạy kia.