Chương 14: Nguyện Vì Ngài Dâng Hiến Cả Sinh Mệnh

Lúc cả nhà Ngưu Bôn tiến vào Tây Dương Thành, Ngưu Bôn cảm thán thành tiếng, "Tây Dương Thành cho ta cảm giác hoàn toàn khác lúc trước, giống như là cây già gặp cảnh xuân."

Hiện tại trên đường cái có rất nhiều người đi lại, trên mặt rất nhiều người hiện ra vẻ mãn nguyện, trong mắt không còn vẻ tuyệt vọng như lúc trước, như nhìn thấy tương lai rực sáng.

"Thu thuế ít, tất cả mọi người có hi vọng, đương nhiên cũng thay đổi thôi, đây chính là biến hóa mà Lưu Phong đại nhân mang tới." Ba Phu vui vẻ ra mặt, hắn hết sức vui vẻ khi nhìn thấy biến hóa như thế.

"Lưu Phong làm coi như không tệ." Ngưu Bôn tán dương, quê hương của mình có thể thay đổi trở nên tốt, hắn cũng rất vui vẻ rồi.

"Oa! Đây không phải là người một nhà Ngưu Bôn sao, bọn hắn đã rất lâu chưa đi đến thành a." Người qua đường có người quen biết quát lên.

"Hẳn là được thành chủ đại nhân chiêu mộ, dù sao cả nhà Ngưu Bôn đều là những dũng sĩ chân chính."

"Cũng chỉ có nhân tài như Lưu Phong đại nhân mới có thể khiến Ngưu Bôn hiệu lực."

"Đúng a! Lưu Phong đại nhân là một thành chủ tốt, cuộc sống của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt."

Sau khi vào thành, dạng tán dương này, một nhà Ngưu Bôn cũng nghe được mấy lần, để bọn hắn sắc mặt càng ngày càng nghiêm trang.

Chờ tới lúc tới trước mặt, đã thấy Lưu Phong ở trước của thành đón.

"Ngươi, ngươi là Lưu Phong sao.”

Một nhà Ngưu Bôn trợn mắt, nhìn khí chất của người thanh niên đứng trước mặt kia một cách khó tin, mà thân y phục kia lại cho người ta cảm giác hoa lệ đại khí, đúng là chỉ có Đại Quý Tộc mới có thể mặc.

"Ha ha ha. . . Ngưu Bôn đại thúc, Mai Thẩm, Ngưu Đại, Ngưu Nhị. . . Ny Khả, các ngươi không biết ta hả, ta là Lưu Phong đếy."

Lưu Phong tiến lên phía trước, lôi kéo người nhà Ngưu Bôn tiến vào trong thành. "Mọi người vào nhanh lên."

Trên đường đi, cả nhà Ngưu Bôn choáng rồi, chỉ mới hai ngày không thấy Lưu Phong thôi mà hắn đã cho bọn hắn cảm thấy hắn đã biến hóa rất lớn.

Lúc ở phòng khách, bọn hắn còn hiếu kỳ ngắm nhìn Minna, trọng điểm là ở tai mèo và đuôi. ( Nhìn mặt, nhìn mông =}}}}})

"Ngưu Bôn đại thúc, cuối cùng người ta trông mong cũng đã đến." Lưu Phong hết sức cao hứng, rất nhiều kế hoạch của hắn rất thiếu nhân thue.

"Chúng ta cũng không nghĩ tới, ngươi lại trở thành quý tộc trong lãnh địa này." Ngưu Bôn cảm thán nói.

"Vô tình thôi, một lão đầu ngu ngốc tặng cho ta cơ duyên này." Lưu Phong nhún vai.

Còn không phải sao, năm cái ly pha lê đã đổi lấy chức vị quý tộc, còn tặng kèm lãnh địa và Tây Dương Thành, việc này trên địa cầu nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Đây là cơ duyên, nhưng cũng là khoai lang nóng bỏng tay, ngươi nghĩ tới việc đó chưa" Ngưu Bôn nghiêm túc nói.

Lưu Phong biết nói về cái gì, giống Minna nói như vậy, nếu như không thể ngăn cản lũ mã tặc cướp đoạt lúa mì, thì kiếp sống quý tộc của hắn chấm dứt.

"Ta nghĩ kỹ rồi, ta cần sự hỗ trợ của Ngưu Bôn đại thúc." Lưu Phong đứng dậy, chân thành nói.

Hắn biết rõ Ngưu Bôn một nhà rất lợi hại, đặc biệt là Ngưu Bôn đại thúc, dưới tình huống gãy một chân còn có thể xử lý 5 tên đạo tặc cứu hắn.

"Ngưu Đại! Ngưu Nhị! Ngưu Tam! Ngưu Tứ! Ngưu Ngũ! Các ngươi hiệu trung đi!"

Ngưu Bôn đứng dậy, đứng ở một bên la lớn. "Ta là một tên phế nhân, cũng không cần đứng ở trên đỉnh, vậy thì nhường người trẻ tuổi đi lên trên đỉnh đi."

"Không không không. . ." Lưu Phong vội vàng hô, "Ngưu Bôn đại thúc, ở chỗ ta thiếu một người quản sự( ta không biết đây là gì, có gì chỉnh sửa sau), ngươi chính là lựa chọn tốt nhất, về việc gãy chân thì ta có biện pháp cho đại thúc đi lại giống như người bình thường."

"Cái gì" Mai Y, Ngưu Đại, Ny Khả liếc mắt, nhìn qua Lưu Phong, vội vàng la lên. "Lưu Phong, ngươi nói là có thể giúp Đại Bôn (lão cha) đi lại giống người bình thường à. "

Ngưu Bôn cũng nghi ngờ nhìn qua Lưu Phong, đôi mắt hiện ra sự khát vọng, người nào muốn làm một phế nhân chứ, chả ai muốn cả.

"Đương nhiên, hiện tại ta đã có thể khiến Ngưu Bôn đại thúc đi lại giống người bình thường." Lưu Phong khẳng định gật đầu.

"Vậy nhanh lên, chỉ cần có thể để cho ta cha đi lại bình thường, mạng của ta đều phó thác cho ngươi." Ngưu Đại mấy huynh đệ lo lắng nói.

“Bốp” một bàn tay của Ngưu Bôn thượng lên đầu của Ngưu Đại, nghiêm nghị nói, "Không thể vô lễ, có thể đi lại thì tốt, nhưng không thể cưỡng cầu."

"Yên tâm, chắc chắn có thể."

Lưu Phong cười một cách tự tin, hắn xuất ra một cái chìa khóa, ném cho Minna, ra lệnh nói. “Minna vào trong thư phòng, tới két sắt phân hiệu thứ 10 mở ra."

Minna gật đầu, tiếp nhận chìa khoá, nàng biết cách mở két sắt kia, Lưu Phong có dạy qua nàng, chỉ cần có hai thanh chìa khoá, thêm cả mật mã là được rồi.

Đám người lo lắng chờ đợi, rất nhanh cánh tay thon dài của Minna ôm một hộp gỗ xuống, nhu thuận đặt ở trên tay Lưu Phong , cũng đưa luôn chìa khóa cho Lưu Phong.

"Ngưu Bôn đại thúc, tới đây ngồi xuống một chút."

Lưu Phong mở hộp ra, lấy ra một cái chân giả ở bên phải, đây là thứ hắn đã sớm đặt làm rồi, hôm qua trở về đã đặt hàng ở Địa Cầu, vốn là thứ hắn dùng để báo ân.

"Tốt!" Ngưu Bôn hơi khẩn trương, hắn xắn ống quần lên lộ ra bàn chân bị gãy.

Lưu Phong dựa theo sách hướng dẫn, lấy chân giả gắn cho Ngưu Bôn, điều chỉnh thử mấy lần, rồi nói. "Ngưu Bôn đại thúc, ngươi đứng lên thử một lần."

“ực. . ."

Không biết là ai nuốt nước miếng, đám người khẩn trương nhìn qua Ngưu Bôn.

"Hô. . ."

Ngưu Bôn thở sâu, đột nhiên đứng dậy, sau đó di chuyển bài bước chân, đi lại trong phòng khách, mặc dù động tác hơi cứng nhắc nhưng việc đó cũng đại biểu cho việc hắn có thể đi lại như người bình thường.

"Ha ha ha. . ." Ngưu Bôn vui vẻ cười to, Ngưu Đại mấy huynh đệ cũng hưng phấn la lên. "Cha ta có thể đi bộ. . ."

Hàng mi củaMai Y cùng Ny Khả đẫm lệ, nhìn Ngưu Bôn.

"Ngưu Bôn đại thúc luyện tập lâu một chút, về sau đi lại không khác gì người bình thường" Lưu Phong chỉnh sửa lại những chi tiết cho chân giả một lần nữa.

"Hô. . ."

Ngưu Bôn hung hăng gật đầu, hắn nhìn vợ con và nữ nhi lâu, đi tới trước mặt Lưu Phong, đột nhiên quỳ một gối xương, sau lưng năm người con trai, Mai Y, Ny Khả đều quỳ xuống theo.

"Chúng ta nguyện vì ngài dâng hiến lên sinh mệnh, vĩnh viễn trung thành với ngài, trở thành lợi kiếm trong tay ngày, gặt hái sinh mệnh của tất cả địch nhân. . ."

Một bên Minna, cũng lặng yên quỳ một gối xuống. . .

Edit : vẫn là Vạn Cổ Thư Thần nhưng đẹp trai hơn.

Truyện được dịch bởi Vạn Thần Hoàng Triều.