Chương 4: Tiền Quy Đổi

Quay lại với căn nhà bằng cửa sau, tôi thấy vẫn chưa có ai về nên liền vào nhà tắm kì người khắp nơi cho sạch sau mấy phút tôi đi ra ngoài với bộ dạng mới tinh và sạch sẽ.

"À chết mịa, điện thoại của mình quên cầm theo rồi."

Vừa bước ra tôi mới nhớ lại rằng chiếc điện thoại vẫn còn bên trong hầm ngục, nhưng đáng tiếc thay nó đã bị kéo sâu vào bên trong nên giờ có lấy lại cũng vô ích, không còn lựa chọn nào khác tôi đành phải bỏ nó đi vậy.

Mặc quần áo mới vào lấy thêm một chiếc áo khoác, cả bộ tôi có toàn là màu đen đơn giản vì tôi thích màu đen với trắng, đóng hết cửa vào tôi khóa luôn cửa chính rồi phi thẳng xuống đường.

Sự hồi hộp và vui sướng đang tỏa ra khắp tâm trí tôi, nó thật là tuyệt vời khi điều ước thành hiện thực, đi đến Hồ Tùng Dinh gần nơi mà tòa tháp xuất hiện, tôi choáng ngợp vì màu sắc và chiều cao to khổng lồ của nó.

"Đẹp thật đấy."

Tiếp tục đi về phía trước, tôi phải đến chỗ nơi mà có thể tiến vào bên trong tòa tháp bằng cạch đi qua cây cầu, nhưng mà có vẻ khó cho tôi rồi. Ngay trước mặt nơi mà người ta chen chúc lẫn nhau chỉ để chụp ảnh, không ai dám mở cửa vào bên mà chỉ đừng ngoài.

Đi đến nơi tiếng ồn ào luôn chảy quanh tai khiến tôi không mấy thích lại gần, ngay nơi mà cây cầu được dựng lên chính ở giữa hồ đối diện với nó cũng chính là chỗ tôi đang nhìn ra.

Cứ nhìn bọn họ chen lấn, một lúc sau tôi có nghe thấy tiếng còi inh ỏi đang dần to hơn ở ngoài đường dành cho xe cộ, nhìn ra ngoài tôi thấy có khá nhiều công an đi đến để làm việc.

"Tránh ra tránh ra, mọi người đi về nhà hết đi."

"Yêu cầu mọi người không tụ tập ở nơi này, ta chưa biết nó có nguy hiểm hay không nên mong mọi người hiểu cho."

Bàn tán bắt đầu người người nói thầm với nhau không ngừng, nhưng may rằng họ vẫn còn nghe lời công an mà lập tức ra khỏi cây cầu, tôi đừng nhìn họ tiến lại gần với tòa tháp cùng lúc đấy tôi thấy một cánh cửa nơi mà cây cầu dẫn đến.

Một suy nghĩ hiện lên trong đầu, đó vẻ là nơi để đấu với những con quái vật, theo tôi nhận định ta phải chinh phục tòa tháp này.

Khá dễ hiểu thôi, năm mươi tầng và cánh cửa, mỗi tầng sẽ có một con boss trong đấy ta cần phải giết nó thì mới có thể đi tiếp, cứ lặp đi lặp lại cho đến khi giết được con boss ở tầng năm mươi là kết thúc.

"Ra là vậy nhưng trước hết mình cần phải trở lên mạnh hơn đã, sau đó là chinh phục tòa tháp."

"Cậu cũng có ý định chinh phục nó sao?"

Chìm đắm trong suy nghĩ mà vô thức nói ra, tôi nhận được một câu hỏi từ đằng sau mình.

"Giật hết cả mình, nói thì nói ở bên cạnh chứ đừng nói ở đằng sau như vậy, có ngày người ta đột quỵ đấy."

Để giữ kín bí mật mình đã chinh phục được hầm ngục và lên được mười cấp, tôi giả vờ như một người không biết gì.

"Vậy thì xin lỗi nhé, chỉ là mình có nghe được câu nói của cậu và một người cũng có ý định như vậy nên lỡ chen vào."

"Không sao không sao, nói vậy thôi chứ thật ra mình nhát lắm với lại vẫn chưa hiểu gì mà lòi đâu ra cái tòa tháp khổng lồ này, nên thấy hơi sợ chút."

"Đúng thật rất đáng sợ nhưng mà có thứ vô cùng thú vị cũng xuất hiện như tòa tháp này đấy.'

.... Tên này đang muốn nói gì vậy.

"Ý cậu là sao?"

"Nếu cậu muốn biết thêm thì đi theo mình, còn nữa mình tên là Hiếu nhé."

"Dù sao cũng đang rảnh, mình là Thắng."

Trước hết mình muốn biết xem tên này đang muốn làm gì, cứ đi theo vậy.

Và thế là tôi đã đi theo người lạ tên Hiếu với khuôn mặt đẹp trai để tóc theo kiểu hai mái, đi theo hiếu quay trở lại với nơi mà mọi người hay đánh bòng chuyền ở đối diện cổng đền tùng dinh nơi dành cho người đi bộ.

Chỗ này khá rộng rãi nên mọi người đã dùng nó để đánh bóng, quay trở lại với Hiếu.

Khi bọn tôi đến nơi đang có khá nhiều người ngồi hoặc đứng, không có người già hay chú bác chỉ toàn là người lớn với trẻ con, và đông đủ nhất chính là người mười tám tuổi trở xuống.

"Đây là gì vậy?"

"Nó không có gì đặc biệt, chỉ là tổ đội của mình đang muốn giới thiệu bí mật tiện thể kết nạp vào đội luôn."

Tổ đội luôn sao, có vẻ như tụi này đã biết đến nó cái hệ thống đó.

"Như mọi người đã thấy, kia chính là một tòa tháp bí ẩn ta không biết nó xuất hiện ở đâu hay từ đâu đến, tôi Long người đã chứng kiến nó từ lúc bốn giờ sáng..."

Người tên Long bắt đầu kể lại quá trình của tòa tháp, nhưng nó không đáng để tôi quan tâm nên đã bỏ qua nó.

"Này Hiếu tổ đội là sao vậy? Ý của cậu muốn nói là gì."

"Thật ra mình đang tìm những người có suy nghĩ chinh phục tòa tháp kia, nó cũng chỉ là hiếu kì thôi...

Chinh phục xong ta sẽ ra sao? Chinh phục xong chuyện gì sẽ xảy ra? Mọi thử có trở lại như cũ hay không? Và ta sẽ nhận được gì?

Đó là những thứ mà mình nghĩ."

"Lối suy nghĩ lạ thật đấy."

Tên này chắc chắn không tầm thường.

"... Và một thứ mà tôi muốn cho mọi người thấy đó là Hệ Thống, một bản hình màu xanh dương hình vuông, tôi có kiểm ra và thấy nó như là một màn hình 3D ta có thể chạm vào nhưng không thể phá nó, trong đấy có tất cả bốn phần mục...."

Long vừa nói vừa sử dụng hệ thống cho mọi người thấy, ai cũng bất ngờ trước cảnh tượng này dần dần người qua lại ngày càng nhiều hơn, họ chiêm ngưỡng hệ thống và bắt đầu đắm chìm như muốn sử dụng nó.

"Vậy trong tổ đội cậu ai là người đứng đầu vậy?"

"Sao cậu lại hỏi chuyện này?"

"... Tò mò thôi."

"Nếu vậy thì mình sẽ nói, đó là một người khác không phải mình hay Long, có lẽ Thắng đừng nên hỏi về chuyện này nữa nhé, chủ Hội của bọn này sẽ tức giận đấy."

Ánh mắt cả hai nhìn nhau trong vài giây, tôi tỏ ra sợ hãi rồi nuốt nước bọt gật đầu.

"Hiểu rồi."

".... Đó là tất cả mọi thứ mà tôi muốn nói, ai ai cũng có thể sử dụng nó cả thăng cấp để trở lên mạnh hơn, sở hữu nhiều năng lực hơn và cuối cùng là chinh phục thế giới."

"....."

Nghe câu nói cuối cùng của Long, tôi đã biết ý đồ của Hội tụi này.

Đó không phải là chuyện tốt, bọn này đang có ý định chiếm thế giới.

"Nghe vui đấy chứ nhỉ, thế nào Thắng có muốn gia nhập không?"

"......"

"Nào mọi người, hãy gia nhập cùng chúng tôi Hội Khải Huyền chúng tôi không quan trọng kẻ yếu, bất cứ ai đến sẽ lập tức đối đãi đặc biệt."

"Tôi!"

"Tôi nữa!"

"Cho tôi gia nhập nữa!"

"Tôi cũng muốn!"

Mọi người từng lượt bị thao túng mà không ai để ý chuyện này là xấu, chỉ những người lớn là từ bỏ vì đơn giản họ đã già không thích hợp để chiến đấu.

"Nghe cũng hay đấy, nhưng mà xin lỗi Hiếu nhé.... Mình không đủ tự tin để làm điều này rồi."

Chưa qua một ngày đã có Hội Khải Huyền, bọn này thực sự không tốt cho lắm.

"Chán thật đấy, cứ tưởng cậu sẽ đồng ý. Mà thôi mình cũng không mấy ép buộc nên cậu có thể về."

"Ừm... Tạm biệt nhé."

"Ừm pai Thắng."

Chào nhau và rời đi trong suy nghĩ nghi ngờ của cả hai, tôi bắt đầu gim hội này lại đó là một hội mà trong tương lai rất có thể tôi sẽ phải chiến đấu, còn về Hiếu nó cũng khá nguy hiểm đấy.

Mình nên nhanh chóng trở lên mạnh hơn, để đề phòng trường hợp xấu xảy ra.

"Trước hết về nhà nghiên cứu cái hệ thống này đã."

Quay trở lại với căn nhà, tôi ngồi trên giường ở phòng dưới để tìm hiểu thêm về hệ thống, bố mẹ tôi thì vẫn chưa về chắc hẳn họ đã đi chợ để chuẩn bị nấu ăn cho buổi trưa.

"Xem nào xem nào."

Mở hệ thống bằng cách gọi nó qua tâm trí, đúng như dự tính nó đã xuất hiện về những phần khác thì tôi đã biết chỉ còn lại mỗi cửa hàng thì chưa, nên quyết định tôi sẽ xem nó ra sao.

Ấn vào một bản giao diện hiện ra trước mắt, có những phần mục khác để ta lựa chọn thỏa thích, nói ngắn gọn đây giống như kiểu mua hàng trên mạng vậy. Đặt đồ rồi đợi người ta shíp đến tuy tôi không biết khi mua xong nó sẽ chuyển về cho mình kiểu gì, nhưng chắc chắn nó sẽ không đưa người đến đâu nhỉ.

Vũ khí và những thứ khác có rất nhiều, nó có trong đây một đống và được phân loại ra từng chỗ, nhìn sơ qua tôi thấy chỉ có vài loại vũ khí có thể dùng. Một là dao hai là kiếm ba là kiếm với khiên, bốn là thương năm là cung, năm loại vũ khí có thể dùng khá ít nhưng có vẻ chúng rất đắt.

Nói đến đắt tôi không thấy tiền của mình hiện đang có là bao nhiêu, nó chỉ hiện mỗi cái từ TS ở phía trên cùng bên phải, nó màu vàng và có thanh $ trông khá giống chỗ tiền sở hữu của mình.

Ngay trên đó của tôi có.... À không, không có đồng nào.

Tiếp tục xem hết những phần khác, tôi có thấy mục áo giáp nghe tên thôi cũng biết nó bán cái gì, còn có cả thuốc hồi phục nữa nó phân loại cấp ra để sử dụng từ thấp cho đến lớn cũng khá dễ hiểu.

"Quy đổi?"

Tôi có thấy tên của nó ở cuối góc bên phải hệ thống trong phần cửa hàng này, ấn vào tôi thấy có hai tên khác nhau đang ở cạnh nhau, một là tiền TS hai là tiền đồng TS ở bên trái ngay giữa nó có dấu bằng và ở bên phải là đồng.

Ngay lập tức não tôi chợt nhảy số, đây rất có thể là nơi để tôi đổi từ tiền TS thành tiền thật hay nói cách khác, đổi từ tiền giả thành tiền thật.

"Đùa tôi sao..."

Chưa dừng ở đó tôi quay lại kho đồ ở vật phẩm, thấy hai con mắt mà tôi vừa nhặt được từ trùm trong hầm ngục, không chần chừ tôi liền ấn vào và thấy tên của nó với dòng chữ giới thiệu qua con mắt.

Điều này tôi không để tâm mấy thứ mà tôi quan tâm nhất chính là nó thể bán được, giá cả đã hiện ra khi tôi ấn vào nút bán, năm triệu TS chỉ với một con mắt không được sạch sẽ cho lắm.

Dừng khoảng vài giây tôi do dự vì nếu bán đi rất có thể tôi sẽ cần đến nó, nhưng nghĩ mãi tôi vẫn quyết định bán cả hai, con số trên thanh tiền của tôi thay đổi từ số không giờ đây nó đã thành mười triệu TS.

[ TS: 10.000.000$ ]

Nuốt nước bọt khi thấy số tiền này, tôi hồi hộp vào lại cửa hàng sau đó vô phần quy đổi, tôi chọn một TS để thử đổi sang tiền thật khi chọn xong ở thanh quy đổi ngay phía dưới dấu bằng sáng lên.

Tôi nhấp vào và ngay trước mắt thứ ánh sáng xuất hiện, một vòng tròn lạ hiện ra và trên nó có tờ một nghìn, tôi lấy xuống vòng tròn cũng tan biến nhì xung quanh để xem đây có phải thật.

Sau vài giây tôi choáng váng vì nó thực sự là tiền thật, hình ảnh Bác Hồ hay những con số seri đều ở vị trí chính xác.

"Đây không phải trò đùa, nếu vậy thì không phải mình.... Đang có mười triệu trong tay sao?"

"Thắng ơi!"

Mẹ về.

"Dạ."

Không thể để mẹ biết được, trước hết phải tạm thời giấu nó đi đã.

Tạm dừng vụ tiền tung này lại, tôi chạy ra xem mẹ có mua gì không hoặc là giúp mẹ nấu cơm.

Để khi mình giàu mình sẽ nói với mẹ sau.