Một con dao với cơ thể chưa hồi phục hẳn, tôi chỉ còn lại một lọ thuốc nên phải thật cẩn trọng khi sử dụng nó, đối đấu với trùm cuối cao to sở hữu thanh kiếm chà bá. Tôi có chút lo ngại trong lòng vì chỉ một đòn là tôi đi đời.
Đây giống như là game nhưng không có nghĩa là tôi bất tử hay là máu nhiều, nó tăng cho mình mấy thứ khác còn máu hay mạng vẫn như thường, đi lại trước mặt hắn tôi đứng đối diện cầm con dao nhỏ bị rỉ sét, mồ hôi toát ra đôi chân run rẩy.
"Được rồi... Được rồi, mày làm được mà. Nó chỉ là boss, một con boss, một con boss... Không sao cả, không sao cả."
Lẩm bẩm để bản thân không sợ hãi, tôi cố gắng bình tĩnh trong trạng thái đang nhảy tưng tưng như boxing, dao cứ chọc chọc ra trước để khởi động sau đó vức qua tay nay rồi tay kia.
Hai lần thành công nhưng lần thứ ba tôi lỡ để nó rơi xuống đất tạo ra tiếng động, thấy bình thường tôi cúi nhặt lại và ngay sau đó trùm cuối bắt đầu cử động. Đôi chân tạch rời nhau, tay cũng tạch với thanh kiếm dần được rút ra.
Mọi sự chuyển động đều có rễ cây rơi xuống như thế nó đang phá bỏ phong ấn vậy, tôi nhìn nó khi đang cầm con dao với đôi tay run lẩy bẩy.
Đôi mắt hắn sáng xanh lên nhìn tôi chằm chằm, đứng gần nó tôi cảm thấy sát khí đang ngày càng tăng không ngừng.
"Ngươi... Chết."
"...... Bỏ mẹ rồi."
Cầm thanh kiếm vung một đường vòng cung trên không thẳng về phía tôi từ bên phải, không nghĩ nhiều tôi quay người bỏ chạy sau phá tấn công của hắn.
"Aaaaa.... Mày không đánh trúng tao.... Máy không đánh trúng tao."
Thanh kiếm lao đến, tôi lấy sức nhảy lên vì vừa nãy tôi mới nảy ra một suy nghĩ đó là, tôi thấp hơn hắn nên khi hắn vung chắc chắn sẽ cắm xuống dưới, tôi thấp nên chỉ cần nhảy lên là sẽ tránh được.
Đùm!!!!
Đúng như dự tính khi tôi nhảy lên né nó thành công, thanh kiếm đã chạm xuống mặt đất để lại một dấu vết to sâu dài.
"Ahh hahahaha, trượt rồi nhé, đố anh bắt em, không bắt được làm chó."
Chạy thắng đến cuối tôi đứng sát bức tường nhìn hắn tiến lại gần, kế hoạch tiếp theo của tôi cũng vừa xuất hiện, khi hắn ta đến chắc chắn sẽ vung kiếm lần nữa nên ngay lúc đó, tôi sẽ chạy thật nhanh qua khe chân và cắt một đường thật mạnh bằng dao của vào chân của hắn.
Đến đây nào anh bạn.
Điều chỉnh tư thế, hắn ta lại gần tôi chuẩn bị dùng tốc độ của mình để chạy nhưng vào giây sau đó, từ chân của hắn mọc lên rễ cây phóng thẳng đến chỗ tôi, nó bám vào chân khiến tôi không thể nhúc nhích.
"Oh shit."
Bất ngờ trước nó vì điều này không nằm trong kế hoạch, hắn cũng bắt đầu chạy nhanh hơn tôi cũng không mấy phải lo lắng, vì trong lúc này đây tôi sắp ngất xỉu đến nơi rồi.
Cúi xuống tôi dùng dao chém qua chém lại rồi cưa nó để thoát, tuy không được to nó chỉ như sợi dây nhưng dộ bền phải hơn dây rất nhiều, nhưng tôi không nghĩ như vậy cái tôi nghĩ là về con dao của mình, nó cực kì cực kì... Cùn.
"Nhanh lên nào!"
Tim đập nhanh chóng phút cao trào hồi hộp đang ở trước mắt, hắn ta đến gần tôi liền cầm thanh kiếm bằng hai tay rồi chém từ phải qua trái, cùng lúc đó rễ cây cũng bị cắt đứt. Tôi cúi thật sâu như đang nằm trong trạng thái bò, thanh kiếm sượt qua tóc chém bay đá ở bức tường.
Tôi vội vàng đứng dậy chạy nhanh khi kiếm đi qua, dùng con dao tôi đâm vào mắt cá chân bên trái của hắn, tiếp thêm động lực tôi dùng cả hai tay ấn sâu vào tạo thành một đường ngang dài rồi đi qua sau người hắn.
"Graaa!"
"Mình ngấu quá đi."
Nhìn hắn la thảm thiết do cơ thể to hơn nên việc di chuyển cũng chậm hơn, nhanh tay tôi đâm liên tục vào chân phải cho đến khi hắn ta di chuyển lại.
"Chết đi chết đi chết đi."
Cảm giác thấy nguy hiểm tôi nhảy lùi về sau rồi quay đầu chạy tiếp về phía xa, đúng như trực giác hắn ta đã vung chân ra sau để đánh bay tôi, rất may vì tôi đã cảm nhận được trước nên giờ mới đang chạy như bình thường.
Hắn ta quay lại với đôi mắt chuyển sang màu đỏ, trông có vẻ như hắn đã tức giận vì tôi vừa gây sát thương khá nhiều, chạy đến tường tôi thở gấp để lấy lại sức.
Cách xa như này sẽ kéo dài cho mình khoảng một phút trở xuống, trong thời gian đó phải nhanh chóng tìm ra điểm yếu của nó, còn nếu không thì e rằng mình sẽ chết trong cái nơi này mất.
Hắn ta đi lại có vẻ như tốc độ cũng tăng lên tí, nhìn quanh người hắn tôi bỗng thấy vết thương do mình gây ra đang chạy máu màu xanh từ từ, suy nghĩ hiện lên vì nếu đã chảy máu thì có nghĩa cơ thể không làm từ gỗ thay vào đó là một cơ thể giống con người.
Nhưng tôi đã dừng nó lại vì nếu đây là sự thật thì tỉ lệ sống sót của tôi sẽ tụt xuống khá nhiều, cây hay gỗ thì nếu còn cách dùng lửa tôi có thể sống sót và giờ nó lại chảy máu thì chả khác con người là bao.
Có thể vẫn còn chảy nhưng rủi ro khá lớn, tôi không thể làm liều được, trong lúc suy nghĩ thanh kiếm của hắn vừa được lột xác từ một thanh to chà bá giờ đã đổi thành một thanh kiếm của hiệp sĩ, hai lưỡi kiếm từ đầu rơi xuống sang hai bên để lại phần giữa.
Giờ đây khả năng vung kiếm đột ngột tăng lên, tỉ lệ sống của tôi đang ở mức hai mươi phần trăm.
"Rốt cuộc mày cấp độ mấy vậy."
Lao đến tôi cũng quay người chạy sang trái để kéo dài cho thời gian suy nghĩ kế hoạch, đầu tôi chạy không ngừng trong đây chả có nhiều thứ để sử dụng cả. Thanh kiếm vung đến tôi chợt tỉnh lại lập tức cúi đầu để né, lại một lần nữa chạm vào tường hắn ta nổi điên vì không chém được tôi.
"Nhát... Gan!'
"Ờ đúng đó tao nhát gan tao sợ chết, nhưng người như tao mà mày còn không chém được thì quả thật đáng sợ đấy."
Do việc chém khiến hắn phải dừng lại để điều chỉnh sửa tư thế, đó cũng là cái lợi cho tôi hoặc có thể là do người sắp đặt tạo ra, cứ mỗi nhát chém là hắn ta dừng lại quả thật là một thứ phức tạp.
"[Lửa Bùng Cháy.]"
"Hửm!"
Vù!!!
Quay đầu nhìn lại theo tiếng nói, một ngọn lửa xuất hiện bay lại chỗ tôi theo hình dạng của mặt trăng khuyết, chưa kịp phản ứng tôi đã bị nó đập thẳng vào lưng khiến cho tôi gục ngã phải hét lên do sức nóng.
"Ahhhhh!"
Lăn qua lăn lại để làm giảm nhiệt, tôi chảy nước mắt do sự đau đớn này là thật, hắn ta thì thấy cảnh này cũng không mấy vội vàng mà đi chậm lại như kiểu mày chết chắc rồi.
Bộ đi về trước để cách xa hắn, bỗng chân của tôi nhói đau rồi tiếng gãy xương chân phát ra.
"Aaaaaa! Chân tao chân tao."
Hắn nhấc tôi lên như đang tra tấn, cơ thể yếu đối bị lộn ngược khiến hắn vui vẻ không kiềm chế được.
"Hahaha, yếu đuối... Yếu đuối."
Tôi chạy nước mắt rã rời hai tay thì không thể cử động làm cho con dao rơi xuống, mất đi vũ khí duy nhất tôi hết phản kháng vì chắc chắn sau lần hắn sẽ giết mình.
Đúng như dự đoán hắn giơ cao tôi lên rồi ném mạnh đi đâm dính tường máu toẹt ra xung quanh rồi tôi rơi xuống, nằm không im thể động đậy ngay chỗ tôi nằm có bóng tối che khuất, hắn ta bỗng dừng lại nhìn xung quanh vì cũng như hai con kia không thể nhìn rõ trong bóng tối.
Đây chính là cơ hội của tôi nhưng tiếc thay giờ đây đầu tôi đã bị choáng như thể là người bị mất não vậy, cơ thể không còn cảm giác máu cháy không ngừng đau đớn tột độ.
Ước gì mình chưa từng đi vào đây...... Ước gì mình.... Không nên đến đây.
Suy nghĩ mơ màng dần tối đi tôi cảm thấy như mình sắp chết, bỗng tự nhiên tôi lại nhớ đến hệ thống rồi bình máu, bất ngờ bản hệ thống xuất hiện trước mặt tôi thấy tia hi vọng cuối cùng mở, ông trời như thể đang cứu giúp tôi lần này.
Quyết tâm không bỏ cuộc tôi đưa tay của mình ấn vào vật phẩm sau đó đưa xuống chỗ bình máu và sử dụng, lọ thuốc hiện ra tôi nắm lấy đưa gần vào mồm sử dụng mồm cắn vào để mở nắp sau đó uống mạnh.
Bên phía hắn thì vẫn còn loay hoay tìm kiếm tôi, hắn đã quay người ra sau cũng có nghĩa sau lưng của hắn đang có đống sơ hở cho tôi, cơ thể hồi phục vẫn như cũ chưa lành hẳn nhưng vẫn có thể di chuyển.
Đứng dậy tôi nhìn hắn với vẻ mặt bực bội vì hắn đã động vào lòng tự ái của tôi, nhìn sang hướng khác tôi thấy vỏ lưỡi kiếm đang nằm ý tưởng lại xuất hiện trong đầu, không chần chừ tôi liền chạy nhanh lại cố gắng cầm nó bằng hai tay theo kiểu vận động viên nhảy giáo.
Vác lưỡi kiếm to lớn trên vai tôi chạy thật nhanh lại chỗ hắn rồi đâm xuyên qua chân phải, hắn hét lớn quay lại nhưng tôi không để cho hắn thích làm gì thì làm, tôi cầm vào chỗ không sắc sau đó kéo lại qua trái làm chân của hắn bị xoay theo.
Mất thăng bằng ngã quỵ xuống, tôi rút ra dịnh đâm phát nữa nhưng không thành do đã bị dính vào, bỗng dưng dưới chân tôi dấm phải gì đây tôi ngó xuống xem thì thấy con dao của mình.
"Anh bạn... Cảm ơn rất nhiều."
Bỏ tay tôi lấy dao chạy thẳng lên cơ thể đang nằm dưới đất theo kiểu bò của hắn, cơn tức giận bùng nổ liên tục đâm vào cổ như một thằng giết người, tôi cuồng loạn đâm không ngừng máu của hắn bắt tứ lung tung ra khắp người tôi cho đến khi tôi chịu dừng lại.
"Chết rồi sao?"
Thấy hắn không cử động tôi leo xuống ngó nhìn một lúc, bất ngờ đôi mắt hắn sáng lên không nghĩ nhiều tôi đâm mạnh con dao gim vào đỉnh đầu, chưa dừng lại tôi nhấc chân phải đập mạnh vào làm cho con dao đâm sau hơn máu cũng như vậy phụt ra.
Khắp nơi toàn là máu xanh trông rất kinh tởm còn hắn thì mắt dần biến tối, cơ thể dừng cử động nằm yên đấy không nhúc nhích.
"AA hahahha tao thắng rồi nhé tên khốn."
Thấy vậy tôi ngã quỵ ngồi xuống giải tỏa mọi cảm xúc của mình, trên đầu tôi cũng hiện thị từ thăng cấp lên mười, một phát tăng năm LV khiến tôi bất ngờ phải vào hệ thống để xem.
Tôi cũng đã biết cách bật nó lên như nào chỉ cần nghĩ về nó là nó sẽ tự xuất hiện cho mình.
"Xem nào xem nào."
Bản hệ thống đã thay đổi rất nhiều sau khi tôi lên được cấp mười, một hình vuông to ở trên nó có bốn mục khác nhau đó là, Tôi ( Chỉ số của nhân vật ) bên cạnh là Vật Phẩm ngay cạnh đó nữa là Cửa Hàng và tiếp nữa là Thư.
Khi ấn vào Tôi, chỉ số cá nhân đã tăng khá nhiều thật là bất ngờ làm sao.
Tên: Thắng. Biệt danh: ????
Cấp độ: 10. Sức mạnh: 50.
Tốc độ: 35. Chịu đựng: 35.
Nhảy cao: 30. Hồi phục: 2.8.
Năng lực: ?????]
Sực mạnh từ đầu của tôi là ba mươi giờ đây lại tăng lên hẳn hai mươi, tốc độ và chịu đựng thì bằng nhau hai năm lên ba năm, nhảy cao thì lên có mười còn hồi phục thì chỉ tăng mỗi ba thôi sao hai chấm năm lên hai chấm tám.
"Đùa mình đấy à, sao không lên hẳn mười luôn đi, và còn nữa năng lực rốt cuộc tôi phải lấy đâu ra đây hả Hệ Thống."
[Kích Hoạt Con Mắt Xuyên Thấu.]
"Hả????"
Tự nhiên xuất hiện một giọng nói đâu đó bên trong đầu tôi, nghe thấy từ con mắt tôi liền quay đi nhìn mọi thứ thì phát hiện con dao của mình đang hiện ra vài con số trên nó.
Dao găm rỉ sét. Tấn công: + 10. Độ bền: 1.
Ra vậy, có nghĩa con mắt này chỉ giúp mình nhìn ra mấy thông số thôi sao.
Nhìn quanh thêm tôi có thấy một dòng chữ sau đầu của con trùm, Con Mắt Của Người Cây.
Đứng dậy móc hai con mắt ra, nó hơi nhớp nháp nhưng không sao cả thứ này có tên vậy có nghĩa nó là một vật phẩm gì đấy có thể dùng, hoặc cũng có thể không chắc có lẽ tôi nên cất nó vào kho đồ của mình.
Ấn vào Vật Phẩm tôi thử di chuyển tay vào những nơi trồng sau đó thả ra, tôi thấy trong kho đồ của mình đã có hai con mắt và trên thanh chữ xuất hiện 2/100, đó có lẽ là giới hạn đựng của tôi.
Vui vẻ với thứ này tôi nhìn ra cửa đã có chữ, thoát vậy cũng có nghĩa tôi đã chinh phục thành công nơi này, chạy nhanh ra cửa tôi đẩy mạnh thấy nó đang mở ra ánh sáng ở phía cuối khiến tôi vui mừng.
Đi ra ngoài trong lúc đi tôi kiểm tra luôn hòm Thư xem có gì không, và tất nhiên đã có một lá thư gửi đến.
"Chúc mừng bạn đã hoàn thành chinh phục hầm ngục Cây cấp độ dễ, phần thưởng của bạn là thăng năm cấp khi giết trùm, mở khóa chức năng Con Mắt Xuyên Thấu, cuối cùng năng lực khi giết được trùm, Trói Buộc cấp thấp.
Thưởng khi đạt cấp mười, một bình hồi phúc cấp thấp một con dao găm sắc bén."
Tôi ngạc nhiên không ngừng vì đạt cấp sẽ được thưởng với lại, năng lực tôi đã có một năng lực của riêng mình, chức năng kia thì tôi nghĩ khi đạt cấp hay gì đó nó sẽ tự mở khóa cho mình nên cũng khá vui.
"Điều ước đã thành hiện thực, cuối cùng ngày này cũng đến ngày mà mình có thể dùng năng lực!"
Ra ngoài ánh sáng nắng chiếu ấm áp cơ thể thấm đầy máu xanh hôi thối, tôi hít lấy một hơi cho sự tự do này, cánh cửa đằng sau thì từ từ đóng lại nó dần bị cây cối che đậy và biến mất sau bên trong núi.
Đây có lẽ là xóa bỏ dấu vết khi đã chinh phục xong, nói đến ai thì chắc hẳn mọi người ai cũng có thể sử dụng sức mạnh này, năng lực và con người...
"Có lẽ mình nên bắt đầu cẩn thận với mọi thứ thì hơn, nhưng trước hết mình cần phải tắm sau đó là xuống đường để xem cái tòa tháp kia rốt cuộc là sao."
Từ bây giờ mới thực sự bắt đầu.