Chương 5: Sự Phát Triển

Từ ngày tôi biết tiền có thể quy đổi, thời gian đã trôi qua một tuần hầm ngục mà tôi biết giờ đây lại một lần nữa thay đổi, hầm ngục đã xuất hiện nhiều hơn trên toàn thế giới, có những nơi cửa hầm ngục tự nhiên mở nên quái vật cũng từ đấy mà xuất hiện.

Chúng giết người ăn thịt hay là tra tấn sau đó thì đột biến không ngừng, thế giới đã phải sử dụng súng để chiến đấu với chúng, nhưng tiếc rằng đạn pháo đã không có tác dụng với chúng.

Tuy vậy thế giới vẫn bình thường sau cơn khủng bố quái vật, chúng hiện tại đã mất tích được ba ngày không ai biết chúng đi đâu hay ở đâu, đó có thể là sự bình yên tạm thời cho nhân loại.

Tạch! Tạch!

"Tuyển người, tuyển người, sao lướt đâu toàn thấy tuyểu người vào bang hội vậy?"

Kể từ khi tôi chinh phục hầm ngục cây đầu tiên của mình, tôi đã đổi hai con mắt trùm thành mười triệu đồng, sau đó dùng một nửa để mua máy điện thoại mới, còn một nửa tôi vẫn để im trong hệ thống.

Khi mua được máy, trên Facebook của tôi toàn là về thế giới mới này những thứ cũ giờ đây đã không còn, họ tìm người mạnh để gia nhập bang hội hay là kết bạn với nhau để chinh phục hầm ngục hoặc là làm ăn hay những thứ khác.

Đối với tôi thì, bang hội nó khá động người chỉ cần gia nhập là ta có thể an toàn mà sống, cũng có những hội khác máu lạnh chuyên đi ăn cướp vật phẩm của người khác để trở lên mạnh nhanh hơn.

Có hai lý do để tôi không muốn gia nhập, một thế giới giờ đã thay đổi và cả con người cũng vậy tôi không thể tin ai được nữa, trừ vài người thân bạn bè ra.

Hai, không ai biết được khi gia ta sẽ bị làm sao, bắt nạn hay là đe dọa cướp đồ của mình, tôi rất ghét kiểu người như này, chỉ thế thôi.

"Chắc giờ cũng đến rồi nhỉ."

Đứng dậy nhìn xuống phía dưới, nơi tôi đang đứng là ở đỉnh núi rất cao và dốc ngay sau nhà của mình, đứng trên này tôi có thể nhìn thấy toàn bộ Hồ Tùng Dinh nó thật tuyệt đẹp làm sao.

Đã một trôi qua tôi chưa đi hầm ngục hay làm gì khác để thăng cấp, tôi toàn chú tâm và việc thể dục để thay đổi cơ thể cho nó rắn chắc hơn, cho đến bây giờ tôi đã hoàn toàn thay đổi.

[ Tên: Thắng. Biệt danh: ????

Cấp độ: 10. Sức mạnh: 70.

Tốc độ: 100. Chịu đựng: 100.

Nhảy cao: 50. Hồi phục: 3.5.

Kĩ Năng: Trói Buộc ]

"Woa tập thể dục hay tập gym cũng có thể nâng cao chỉ số ư, cộng hai mươi sức mạnh, cộng sáu năm tốc độ sao? Như này là cao hay thấp vậy cả chịu đựng nữa nó cũng cộng hẳn sáu năm.

Nhảy cao thì... Hai mươi, ít quá đấy! Hồi phục thì cũng có thể nói là tăng nhưng vẫn hơi ít."

Mới có cấp mười mà đã như này, không biết những người khác có ghê gớm không nhỉ... Trước hết thì cứ về nhà cái đã.

Sau khi về nhà tôi đã tắm rửa vì vừa rồi mới thể dục xong, khi ra ngoài với bộ body mới tinh tôi tự soi gương và thấy mình đã cao hơn lúc trước, chắc phải tầm một mét bảy năm, sáu múi với những đường nét tuyệt vời cơ bắp cứng rắn hoàn hảo.

Mặt to tròn với mái tóc dài đã lâu chưa cắt, trông rất đẹp.

Hô tiện thể tóc đang dài buộc lên cho đẹp nhỉ.

"Mày mà buộc là tao lấy kéo cắt đi đấy."

"Con nói vậy thôi chứ có làm thật đâu, để khi nào con đi cắt là được chứ gì."

Mẹ tôi hiện giờ đang ở nhà với bố, cuộc sống đã không còn từ đi làm trong cái gia đình này nữa, vì tôi đã có công việc của mình.

Tôi có bàn bạc với bố mẹ về chuyện làm Thợ Săn, lúc đầu mẹ tôi không cho phép do quá nguy hiểm, nhưng giờ thế giới lại còn nguy hiểm hơn tuổi tác đã già, ra ngoài làm việc thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm nên mới không còn lựa chọn nào khác.

Đành phải chấp nhận để tôi làm Thợ Săn, công việc này thật ra nó không phải việc nó chỉ là tên để dễ nhận ra nhau, và nếu đã quyết định vào con đường này thì kiếm tiền chính là kiếm cái chết.

Nên chỉ có những người can đảm mới có thể làm, và đa số chỉ toàn là những người trẻ tuổi hay là một game thủ, cũng có rất nhiều người xem phim hoặc đọc truyện nên đã quen với kiểu này cũng gia nhập khá nhiều.

"Ngồi xuống ăn cơm đi con."

Mặc xong áo tôi liền đi ra ngồi xuống ăn, căn nhà vẫn như cũ không thay đổi mấy, bữa cơm vẫn như vậy mỗi người một máy vừa ăn vừa xem không nói gì cả, tôi cũng đã quen với điều này nên tôi không sao cả.

Tôi Facebook được một dạo thì thấy có bang hội đang Live Stream trên đó, nội dung là chinh phục tòa tháp ở Cát Bà.

Tôi có nghe đồn tòa tháp còn xuất hiện ở những chỗ khác, tổng là năm tòa khu vực ở đâu thì tôi chưa rõ, khá gay cấn rồi đây.

Bang hội đang Live này có tên "Đột Phá" số lượng thành viên lên đến một trăm người, hai chi nhánh một ở Đảo Cát Bà hai là Hải Phòng, có tin đồn chủ và phó hội đã đạt đến cấp ba mươi chỉ trong sáu ngày, tuy nhiên đó chỉ là lời đồn không có chứng xác minh nào cả nên tôi nửa tin nửa không.

"Mười nghìn người đang xem luôn sao."

Mà kệ đi vậy tôi phải nhanh chóng thăng cấp thôi, không ai biết được lũ quái vật đó sẽ quay lại và sự thay đổi một lần nữa diễn ra, mọi thứ sẽ trở lên khó khăn hơn rất nhiều.

"Con không ăn nữa ạ, với lại tí mẹ rửa bát hộ con nhé con có công việc phải làm ngay."

"Nhớ cẩn thận đấy con."

"Đừng làm gì quá sức đấy."

"Vâng ạ."

Tạm biệt bố mẹ xong, tôi đeo dép và đi ra sau nhà của mình, như tôi đã nói sau nhà có rất nhiều mộ mới ngày hôm qua tôi đã nghe thấy tiếng động lạ phía sau, tầm giờ đó là khi tôi đang chống đẩy trong nhà lúc mười hai giờ, nghe thấy nó tôi liền mở cửa sau rồi đi ra ngoài xem.

Làng khói màu xanh lá nhạt nhẽo đầy sự chết chóc tỏa ra, một hầm ngục trồi lên ngay bên dưới tòa nhà, nơi đó không phải nhà mà thật ra trong đấy được xây lên bốn ngôi mộ bên trong, nó chỉ kiểu như để tránh mưa.

Khi thấy nó tôi đã ngạc nhiên vì sự xuất hiện hoành tráng đó, nên vậy tôi đã quyết định luôn, hôm nay sẽ chinh phục nó.

Đi thẳng lên đấy giờ này đang là mười hai giờ trưa, ánh sáng nắng nóng vô cùng nhưng đứng trước cánh cửa tôi chỉ thấy lạnh chứ không có nóng, cảm giác như đang đứng ở âm phủ vậy.

"Chào mày nhé Hầm Ngục Lăng Mộ cấp độ Trung Bình +."

Nhìn qua Con Mắt Xuyên Thấu tôi có thể thấy rõ tên cấp độ của nó, con mắt này giống như là một lập trình giúp mọi người biết rõ hơn vậy, chỉ tiếc hầm ngục này nó bắt buộc phải đủ cấp mới có thể vào.

LV ba mươi mới được sao, đúng là cấp trung bình cộng nó gần như lên cấp khó rồi.

Chạm thứ tay vào cửa bỗng dưng nó đột nhiên rung chuyển và mở ra, tôi bối rối trước cảnh tượng này vì không ngờ nó lại mở, con mắt của tôi bất ngờ bị nhiễu loạn một lúc sau đó dừng như chưa có gì xảy ra, nhìn lại tôi thấy không có dấu hiệu ngăn cản.

Nó như thể đang muốn tôi bước vào trong, sự lạnh lẽo tỏa ra với những màn sương mù dưới chân dày đặc, một đường bậc thang đi xuống với những ngọn đuốc đang thắp sáng ra ngọn lửa màu xanh lá nhạt, trông rất đáng sợ.

Có nên tiếp tục không đây..... Nếu mình có thể vượt qua thì tiền bạc không cần lo lắng, và thăng cấp sẽ nhanh hơn nhiều, còn nếu thua thì....

"Phù... Được rồi một là thắng hai là nhẹo, chỉ vậy thôi."

Mở bản hệ thống tôi mua chuẩn bị ba lọ hồi phục cấp thấp với giá một triệu, khả năng không mấy cao chỉ có thể giảm vết thương kha khá, nhưng nó đủ để tôi sống sót được tí, còn lại hai triệu tôi mua nốt một con dao găm bình thường, nó giống với con dao mà tôi đã nhận được qua phần thưởng.

Tấn công: + 30. Độ bền: 100%.

"Sử dụng hai con dao cũng lúc là mình đang có tổng là một trăm ba mươi sức mạnh, con số khá cao đấy, được rồi bắt đầu thôi nào."

Cất vào kho đồ ba lọ thuốc tôi cầm trên tay hai con dao và bước vào mà không do dự, cánh cửa phía sau cũng dần đóng lại tự nhiên, đi sâu xuống dưới đứng trước căn phòng rộng rãi với bốn cây cột để giữa thang bằng với mấy ngọn lửa rùng rợn, chỗ này khá rộng nhưng phía xa kia đang có một cánh cửa khác.

Những ngôi mộ đầy phía dưới này trông rất đáng nghi thêm vào đó là sương mù cứ bay bay phía dưới khá nhiều, tôi có cảm giác như nó là cái bẫy vậy.

Đi thẳng vào tôi cảnh giác với mọi thứ, Con Mắt Xuyên Thấu này nó chỉ giúp tôi biết tên và cấp với lại chỉ số của vũ khí, nên mấy thứ như bẫy tôi thể nào mà biết được nhưng bẫy có tên thì hay quá.

Đang nghĩ nhiều tôi nghe được thứ âm thanh kì lạ khiến cho tôi phải dừng lại, nó đang vang khắp nơi này trông giống như một tiếng khóc của người con gái, không của một bà lão?

".... Có gì đó đang đến."

Toạt! Mặt đất dưới chân tôi đột ngột nứt ra rồi trồi lên một bàn tay thối rữa, nó bám lấy vào cổ chân với sức bóp mạnh vô cùng, với khả năng đã rèn luyện một tuần liên tục không ngừng, tôi vung chân như sút trái bóng đá về phía trước làm cho nó nhô ra khỏi lòng đất.

Nó lăn mấy vòng khá xa khi bị tôi kéo lên sau đó lại đứng dậy một cách bình thường, dưới Con Mắt Xuyên Thấu tôi có thể thấy nó là một "Xác sống" cấp của nó lên đến mười năm, hơn tôi hẳn năm cấp.

Thấy vậy tôi vào tư thế chiến đấu, đổi cách cầm dao của tay phải cho nó cắm xuống tay trái thì tôi để như bình thường, giờ đây tôi đã không còn sợ như trước tuy vẫn hơi run rẩy nhưng có thể làm được.

Xác sống lao một cách bất ngờ nó nhanh và lảo đảo từ trái qua phải, hàm răng sắc nhọn và bẩn thỉu hôi thối với con mắt xanh lá kinh dị, nó há ra như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi ngay bây giờ.

"Xin lỗi nhé, ta không còn như trước nữa rồi."

Trái rồi phải trái rồi và... Ở dưới lao lên!

Đảo mắt theo nó đến cùng, tôi nắm bắt được di chuyển của nó và lập tức nghiêng người xuống qua phải vung con dao theo đường ngang qua cổ nó, một vết thương xuất hiện khiến nó dừng rồi lùi lại.

Thấy vậy tôi lao đến đâm con dao phải thẳng vào giữa đường rách ở cổ, máu phụt lên áo và mặt của tôi khá nhiều, không cho nó cơ hội tôi rút lại xoay vòng theo đường rút và tung một cước từ chân trái rất mạnh.

Va chạm tiếng xương gãy tôi nghe rất rõ đầu của nó tạch dần ra và bay lên xoay liên hồi không ngừng rồi chạm đất, cơ thể cũng như vậy mà nằm xuống không còn cử động chỉ còn lại máu chảy ra xung quanh.

Tôi hạ chân nhìn nó và cứ có cảm giác yếu yếu mặc dù nó cấp mười năm, tiếp theo âm thanh lại vang dội lần nữa, nhưng lần này dưới chỗ tôi không có gì cả thay vào đó khắp nơi trồi lên vô số con xác sống điên loạn.

Hít~ Phù...

Từng con một không ngừng nghỉ, tôi nhắm mắt lại lấy hơi và thả rồi mở mắt để bắt đầu.

"Graaaa!"

Xoay dao cả hai tay tôi cho nó cắm xuống, giơ chéo lên với khuôn mặt đầy sự phấn khích.

"Đến đây nào Zombie!"