Chương 9: Không gian sụp đổ.

Lúc này Thiên Minh và Cao Nguyệt cả hai ngã xuống.

— " Cô khá nặng đấy Cao Nguyệt? "

— " Huynh nói cái gì? "

— " À không có gì. "

— " Sao huynh lại biết tên tôi. "

— " Vì Dung tỉ tỉ nói. "

Cao Nguyệt gật đầu.

Lúc này hệ thống lên tiếng.

— " Ngài không đi tìm cửa sinh đi không thì chết cả hai giờ, bày đặt ở đó tán gái. "

— " Thôi chết. Ngươi không nói ta quyên mất. À mà cửa sinh tìm kiều gì? "

— " Vì đây là thế giới ảo ảnh kiếm rất khó nhưng trong này có một đồ là thật đồ đó sẽ không biến mất được. Ngài hãy cố kiếm đi không gian bắt đầu có vết nứt rồi thời gian của ngài còn một nén nhang thôi cái thứ đồ đó ở trong nhà ngài. Sẹt Sẹt Sẹt....... Không gian này đang cố không cho tôi giao tiếp nhiều với ngài nên ngài hãy Sẹt Sẹt Sẹt....... "

— " Hệ thống, hệ thống....... Hazz đành phải tự tìm vậy. "

— " Cao Nguyệt mau dậy đi ta còn phải tìm đường thoát ra ngoài nếu không cả hai đều phải chết đó. "

Lúc này Cao Nguyệt dứng dậy.

— " Nhưng mà tìm kiểu gì. "

Thiên Minh đứng dậy nhìn Cao Nguyệt.

— " Giờ ta phải tìm đồ có thể chạm được ở thế giới này nhanh lên kiếm thôi. "

— " Nhưng ta kiếm ở đâu. "

— " Trong nhà ta mau đi kiếm thôi. "

Hầu hết mọi thứ đều là ảo ảnh nên đụng cũng như không đụng.

Bọn cứ thế mà kiếm cho đến khi gần hết nén nhang nhưng không thấy.


Lúc này ở ngoài kia.

Trong Nhà chữa thương cho Thiên Minh và Cao Nguyệt ai cũng nhìn hai người đó. Lúc này có mấy người đang đứng đợi.

Bên canh Thiên Minh có Minh Tuyết ngồi bên còn bên Cao Nguyệt có Cự tử lúc nghe tinh Cao Nguyệt gặp chuyện liền tức tốc đến đây và cũng đã qua hai ngày nhưng vẫn không có kết quả.

Lúc này Mộc Dung bước vào trong. Tay cầm khai cơm đưa tới cho Minh Tuyết.

— " Minh Tuyết muội ăn chút gì đi đã 2 ngày rồi muội chưa ăn gì cả rồi. "

Lúc này Minh Tuyết nhìn Mộc Dung.

— " Huynh ấy vẫn chưa tỉnh lại mà đời lúc nào huynh ấy tỉnh dậy muội muốn ăn cùng huynh ấy. "

— " Nhưng mà....... "

Một lúc Cái Nhiếp và Trương Lăng vào đưa cơm cho Cự Tử.

Lúc này Trương Liêu đi vào trong.

— " Có động tĩnh gì chưa. "

Ai cũng lắc đầu. Lúc này Cái Nhiếp đi sang chỗ bên giường của Cao Nguyệt.

— " Cự tử ngươi ăn chút gì đi. "

Cự tử lắc đầu.

— " Ngươi để đó tí ta ăn. "

Lúc này Trương Liêu tới bắt mạch của ai người không nói gì chỉ lắc đầu làm ai cũng chú ý.

Cự tử đứng lên nhìn Trương Liêu.

— " Có chuyện gì sao cậu lắc đầu. "

Trương Liêu thở dài. Hazz....

— " Tôi sợ bọn họ sắp hết thời gian rồi. "

— " Là sao? " Ai cũng đứng lên.

— " Thời gian từ khi vào trong tâm Ma của một người khi sử dụng pháp trận chỉ là 2 ngày đến giờ Ngọ ngày thứ 2 là hết rồi giờ sắp đến giờ ngọ rồi mà vẫn không có tiến triển thị họ sợ sẽ không ra được nữa. "

Khi Trương Liêu vừa nói xong thì.

Khụ khụ......

Cao Nguyệt tỉnh dậy, còn bên kia.

Phụt..........

Thiên Minh nôn ra một ngụm máu.

Minh Tuyết hét lên.

— " Đại caaaaa........... "

Mọi người quay lại, Cao Nguyệt chạy lại giường Thiên Minh.

— " Thiên Minh ngươi mau dậy đi sao ngươi lại lừa ta mau dậy đi. "

— " Đại ca đừng bỏ muội mà. "

Lúc này Mộc Dung tới bắt mạch.

— " Mạch đã ngưng đập. "

Lúc này Cao Nguyệt ôm Thiên Minh khóc.

— " Ngươi hứa cùng ta ra ngoài rồi mà sao ngươi lại đẩy ta ra trước..... Huhu...... "

Ai cũng im lặng.

— " Đại ca huynh đừng bỏ muội mà....... "

Tự nhiên Thiên Minh mơ mắt ra.

— " Ta chết rất oan uổng huhu ta cần một yêu cầu các ngươi có đồng ý không.

Lúc này ai cũng giật mình.

— " Huynh cần gì ta cũng đồng ý cả. " Lúc này cả Minh Tuyết và Cao Nguyệt trả lời.

— " Có đi ra không thì bảo hai người đang động vào vết thương của ta kìa. "

Lúc này Thiên Minh tức giận hét lên. Lúc này ai cũng nhìn lại thấy Thiên Minh đang nhìn họ.

— " Người chết sống lại cứu tôi. "

Quách Đông Thực sợ quá chạy ra ngoài.

Thiên Minh cười.

— " Đúng là đồ nhát chết. "

Ai cũng cười Quách Đông Thực hắn ta liền đi vô lại. Hừ.

Lúc đó Cao Nguyệt và Minh Tuyết lại ôm Thiên Minh.

— " Đại ca huynh làm muội rất lo lắng... "

— " Sao huynh dám lừa tôi hả...... "

Thiên Minh không nói gì chỉ xoa đầu hai người.

Trương Liêu đi tới bên Thiên Minh.

— " Rõ ràng vừa nãy mạch của ngươi đã mất rồi mà đáng lẽ ngươi phải không ra được chứ sao giờ ngươi ra được. "

Thiên Minh nhìn lại.

— " Do cơ duyên cả. "

Rồi Thiên Minh kể lại lúc đang cùng Cao Nguyệt kiếm cửa sinh.

Gần hết một nén nhang nhưng Thiên Minh và Cao Nguyệt vẫn chưa tìm được của sinh.

Cao Nguyệt đi lại chỗ Thiên Minh.

— " Huynh thử nhớ lại lúc mà phụ mẫu huynh còn sống có để thứ gì bí Mật không hay trong Nhà có gì quý giá không. "

Lúc này Thiên Minh nhớ tới cái hộp mà phụ mẫu cậu cất giấu ra lâu mà Thiên Minh không biết nó là gì. "

— " Đi Theo tôi. "

Cao Nguyệt đi theo Thiên Minh tới góc giường lấy và lấy được cái hộp bằng gỗ nhỏ.

— " Cái hộp này huynh cầm được có nghĩa trong này là của sinh. "

Thiên Minh gật đầu. Mơ hộp ra ánh sáng chói chiếu ra không gian biến mất chỉ cón lại một màu trắng lúc này có cánh cổng mơ ra.

— " Đi thôi Cao Nguyệt. "

— " UK ta đi. "

Lúc này chuẩn bị đi qua bỗng có cái bóng đen. Có một luồng sức mạnh hút họ lại.

— " Không ổn là Tâm Ma. "

Thiên Minh quay lại.

Phi Long Tại Thiên.

Gào.

Một con Rồng bay lên tấn công thẳng vào Tâm Ma.

Gào gào......

Rầm rầm không gian đang bị sụp đổ với tốc độ rất nhanh.

Lúc này Cao Nguyệt quay lại nhìn Thiên Minh.

— " Hứa với muội huynh hai ra phải ra cùng nhau nhá. "

Thiên Minh gật đầu.

— " Ta hứa. "

Hai người liền chạy đến cửa sinh thì không gian sụp đổ ngay phía sau.

Thấy thế Thiên Minh vận nội công đẩy ngược mình về đằng sau. Sau đó tay của Thiên Minh phóng xuất năng lượng đẩy Cao Nguyệt ra cửa sinh. Cao Nguyệt quay lại nhìn Thiên Minh.

— " Huynh đã hứa rồi mà. "

Thiên Minh nhìn Cao Nguyệt.

— " Ta xin lỗi. "

Không gian biến mất Thiên Minh bước vào không gian vô tận. Lúc này Tâm Ma của Thiên Minh xuất hiện nhìn Thiên Minh.

— " Ta biết ta thua ngươi gì rồi hahahaha........ "

Thiên Minh nhìn tâm Ma.

— " Là gì?. "

Tâm Ma lắc đầu.

— " Ta sẽ giúp ngươi ra lần này, coi như đây là lần cuối rồi. "

— " Ngươi làm vậy sẽ bị phệ hồn chết đấy. "

— " Như vậy không phải tốt cho ngươi à. "

Tay Tâm Ma hiện thành ký ấn đánh thẳng lên trời xuất hiện một lỗ hổng to lớn.

— " Hãy đi đi....... "

Tâm Ma biến mất Thiên Minh bị hút vào lỗ hổng, con không gian bị sụp đổ.


— " Chuyện là như vậy. "

Ai cũng gật đầu. Lúc này Cao Nguyệt nhìn Thiên Minh không nói gì kể cả Minh Tuyết.

Mọi người ai cũng đi ra hết chỉ còn lại Thi Minh, Cái Nhiếp, Cao Nguyệt, Minh Tuyết và Cự tử.