Chương 8: Song Sinh Hủy Diệt.

Lúc đó Thiên Minh đến trước mặt Cao Nguyệt. Lúc này Mộc Dung hét lên.

— " Cao Nguyệt mau chạy đi........... "

Cao Nguyệt định quay người chạy thì cô bị giữ lại.

— " Muốn chạy ta không thể để một nguồn nặng lượng như thế chạy được. "

Tay Thiên Minh giơ lên đầu Cao Nguyệt. Hấp Tinh Đại Pháp được vận dụng.

Cao Nguyệt cảm thấy sức mạnh trong người mình đang mất đi.

— " Dung tỉ tỉ cứu muội. "

Lúc đấy Mộc Dung đi lại lấy hai cái kim châm ra rồi đâm vào gáy của Thiên Minh. Thiên Minh cảm giác đau đớn nhìn lại.

— " Ngươi dám đâm taaa............... " Thiên Minh giơ tay lên vận công chưởng vào Mộc Dung.

— " Cẩn thận. "

Cái Nhiếp phá bỏ được sức mạnh đong cứng mình. Liền chạy lại đỡ chưởng cho Mộc Dung.

Lúc này tâm ma của Thiên Minh đang mập mờ. Thiên Minh được giải phóng nhưng cũng giống nhue tâm ma rất mập mờ.

Thiên Minh nhìn Cao Nguyệt.

— " Trên người cô có kim châm đúng không. "

Lúc này Cao Nguyệt đã không còn bị hút sức mạnh nữa nhưng cơ thể rất yếu.

Cô gật đầu rồi mang ra. Tâm Ma hét lên.

— " Tên kia ngươi muốn làm gì đừng quyên ta với ngươi là một thể xác. "

— " Ta cùng người một thể xác thì đúng nhưng xem vận may của ai lớn hơn thôi. "

— " Ngươi không thể dùng cách đó không...... "

— " Im lặng đi...... "

Thiên Minh nhớ lại lúc Tâm Ma bộc phát thứ hai.

— " Chủ nhân tôi đã tìm ra cách rồi nhưng việc này không khả thi cho lắm. "

— " Ngươi cứ nói đi. "

— " Đó chính là cần một người đam kim thẳng vào tâm mi của ngài tâm ma hoặc ngài sẽ bị biến mất vĩ viễn nếu ai may mắn cao hơn thì người đó sống. "

Thiên Minh gật đầu.

— " Thế nhưng không thành công cả hai người bạo mà chết nếu không thành công kể cả người đâm kim đều chết theo đây là cổ thuật để giết tâm ma gọi là " Song Sinh Hủy Diệt ", "

Lúc này tâm ma nghe được nói.

— " Ha ha ha nếu ngươi dám. "

Lúc này Thiên Minh không trả lời Tâm Ma.

— " Vậy hệ thống kim tới đây là kim cuối phải không? "

— " Đúng vậy, cổ thuật này lấy tâm mi của ngài là ranh rới của hai linh hồn còn hai cái kim kia là đường sinh và tử khi đâm được kim cuối thì cả hai lẫn cả người đâm kim sẽ vào không gian tâm linh đến lúc đó ngài phải tự tin ra được cửa sinh mà tiêu diệt tâm ma nếu không tâm ma sẽ xâm lấn và tiêu diệt lại ngài."

— " Còn nếu như ta tìm được của sinh mà không tiêu diệt được tâm ma thì sao. ''

— " Thì tâm ma sẽ giết ngài va ra bằng của sinh và ngược lại ngài giết được tâm ma mà ại ra bằng của tử thì cả hai sẽ chết. "

— " Ta hiểu rồi. "

Quay lại với hiện tại.

Thiên Minh cầm tay của Cao Nguyệt đặt lên tâm mi của mình.

— " Cao Nguyệt cô hãy đâm kim vào đây. "

Cao Nguyệt lắc đầu.

— " Tôi không thể. "

— " Hãy làm đi đừng do dự mau lên a.a.a.a.a.a........... nhanh lên nó sắp ra rồi. "

Lúc này Trương Liêu giật mình nhìn lại liền hét lên thì lúc đó Cao Nguyệt đã đâm vào tâm mi của Thiên Minh.

— " Cao Nguyệt không thể. ''

Nhưng khi vừa hét xong thì trên trời nổi sấm chớp đánh thẳng xuống hai người. "

— " Quá muộn rồi. "

Lúc này Minh Tuyết chạy lại bên Thiên Minh. Còn mọi người chạy lại bên Cao Nguyệt.

— " Đại ca, đại ca...... "

— " Cao nguyệt, Cao Nguyệt,......... "

Trương Liều lắc đầu.

— " Quá muộn rồi. "

Lúc này mọi người nhìn về Trương Liêu không hiểu gì. Lúc nay Mộc Dung hét lên.

— " Ngươi cái gì ? "

— " Cậu ta đã sử dụng cấm thuật " Sông Sinh Hủy Diệt " để hủy diệt tâm ma của mình nhưng đây là cấm thuật cổ xưa chưa từng cố một ai thành công đè bị tâm ma thôn tính hoặc cả ba tự bạo mà chết. "

— " Cái gì ? "

— " Giờ chỉ đợi cậu ta liệu có thể vượt qua với Cao Nguyệt được không thôi. Hiện tại phải để hai người họ gần nhau đi nếu như họ cách quá xa nhau thì họ cũng sẽ chết. "

Lúc này ai cũng nhìn về Thiên Minh và Cao nguyệt. Mộc Dung đướng lên.

— " Chuẩnbị xuất phát về nơi tập kết Mạc gia, hai người này các ngươi mau mang hộ lên thuyền rồi đi, "

— " Rõ. ''

Mọi người bắt đầu về nới tập kết.


Không gian bóng tối bao chùm chỉ có Thiên Minh và Cao Nguyệt ở đó. Thiên Minh mở mắt ra nhìn xung quanh thấy có thứ gì đè lên người nhìn lại thì là Cao Nguyệt. Thiên Minh lay Cao Nguyệt dậy. Cao Nguyệt mở mắt ra nhìn xung quanh thì mới phát hiện Thiên Minh đang nằm dưới liền đứng dậy nhưng cô vừa đứng dậy thì cơ thê cô không có sức, Cao Nguyệt ngã nhào xuống hôn thẳng vào môi Thiên Minh.

Chụt.......

Một lúc sau Thiên Minh chịu không nổi nữa liền đỡ Cao Nguyệt dậy và nhìn cô bằng ánh mắt say đắm.

— " Cô không sao chứ? "

Cao Nguyệt nhìn Thiên Minh một lúc, mặt dần đỏ lên.

— " Không sao chứ ? "

Cao Nguyệt lắc đầu.

— " Tôi không sao nhưng người tôi không còn sức lực nữa. "

— " Để tôi chuyền công lực cho cô nha. "

Cao Nguyệt gật đầu thẹn thùng. Sau đó Thiên Minh cho Cao Nguyệt ngồi lại rồi chuyền công lự cho cô.

Một lúc sau.

Hai người cùng mở mắt ra thì không gian đã sáng lại lúc này không gian chính là nhà của Thiên Minh. Thiên Minh nhìn xung quanh.

— " Đây là đâu? " Cao Nguyệt nhìn rồi hỏi.

— " Đây là nhà của tôi. ''

— " Nhà của huynh. ''

Lúc này Cao Nguyệt ra ngoài còn Thiên Minh thì mình xung quanh.

— " AAAAAAAAA...................... "

— " Có chuyện gì vậy. ''

Thiên Minh đi ra thì thấy hai cái xác đang cheo lủng lẳng trên dây thừng. Thiên Minh hét lên.

— " Phụ thân, mẫu thân................. "

Thiên Minh chạy lại. Cao Nguyệt cũng đi lại. lúc này hai bộ xác chết mở mắt ra nhìn Thiên Minh và lẩm bẩm.

— " Bọn ta chết thảm lắm Thiên Minh con hãy báo thù cho ta. "

— " Báo thù báo thù báo thù.............. "

Hai hồn ma cứ bay lượn lờ trước mắt Thiên Minh.

— " Báo thù báo thù..................

— " Báo thù báo thù.................

Thiên Minh ôm đầu lẩm bẩm.

— " Báo thù.............................

Cao Nguyệt thấy thế đi lại chạm vào cái xác nhưng chạm không được.

— " Là ảo ảnh "

Cao Nguyệt tới lay Thiên Minh.

— " Đó là ảo ảnh mau tỉnh dậy đi Thiên Minh.......... " Cao Nguyệt vừa gọi vừa lay.

— " Thiên Minh, Thiên Minh,..................................

Nhưng không có ích lợi gì cả. Thiên Minh cứ lẩm bẩm hai chữ báo thù.

— " Thiên Minh..............................

Hết cách cô liền đỡ mặt Thiên Minh hôn Thiên Minh. Thiên Minh im lặng từ từ đầu óc có thần chí lại. Mở mắt nhìn Cao Nguyệt sau đó rời môi Cao Nguyệt.

— " Do vừa nãy huynh không tỉnh nên ta mới hôn huynh. "

Thiên Minh liền ôm Cao Nguyệt.

— " Cảm ơn cô Cao Nguyệt nếu như không có cô ta sợ bị chìm trong mối hận thù đó mất. "

Cao Nguyệt gật đầu rồi giật mình.

— " Sao huynh biết tên tôi trong khi tôi chưa nói tên. "

— " À thì....... "

— " Không ngờ các ngươi có thể phá giải được ma trận của ta. "

Hai người quay lại.

— " Tâm Ma. "

— " Đó là tâm Ma của huynh à. "

— " Mau lùi lại hắn ta rất nguy hiểm. " Thiên Minh che chắn trước Cao Nguyệt.

Trên tay Tâm Ma xuất hiện Hiên Viên Kiếm.

— " Ta và ngươi sẽ giải quyết ở đây đi. "

Hiên Viên Kiếm.

Hai bên nhảy vào xung đột lẫn nhau.

Sẹt Sẹt Sẹt.

Bùm. Hai người bay ra Thiên Minh bị thương nặng.

Phụt.....

— " Không sao chứ. " Cao Nguyệt chạy lại chỗ của Thiên Minh.

— " Ngươi chỉ có thế thôi à tầm thường. Chết đi. "

Hàng Long Thập Giáng Chưởng.

Một con Rồng đen bao quanh Tâm Ma phóng thẳng xuống Thiên Minh.

— " Không ổn mau lùi lại Cao Nguyệt. "

Thiên Minh đi lên đằng trước Cao Nguyệt.

Hấp Tinh Đại Pháp.

Tay của Thiên Minh bao bọc bởi một luồng khí và hấp thu con Rồng vào trong cơ thể.

Phụt.........

— " Hahaha ngươi nghĩ ngươi có thể hấp thu được à. "

— " Thiên Minh huynh không sao chứ để ta giúp. "

Cao Nguyệt truyền sức mạnh của mình cho Thiên Minh.

— " A a a a a chuyện này là sao sức mạnh của ta....... "

Cuối cùng Tâm Ma ngã xuống chỉ là một cái xác khô rồi tan biến. Còn Thiên Minh và Cao Nguyệt.