Chương 7: Bộc phá, Cao Nguyệt.

Lúc đó Thiên Minh đi vào trong không gian hệ thống.

— " Hệ thống ngươi đâu rồi. "

— " Chủ nhân ngài gọi tôi. "

— " Không gọi ngươi thì gọi ai. À mà Tâm Ma đâu? "

— " Hiện giờ đang bị nhốt lại trong không khác rồi ngài không lo. "

— " Vậy được rồi ta đi coi nó được không. "

Sau đó không đen xì rồi ánh sáng mở ra bê trong có một cái lồng Thiên Minh đi lại nhìn.

— " Mau thả ta ra nếu không ngươi sẽ phải hối hận. "

— " Giờ ngươi bị phông ấn rồi ngươi nghĩ ngươi làm gì được ta. "

— " Ngươi. "

Thiên Minh nhìn xung quanh.

— " Hệ thống cái này chỉ phong ấn thôi chứ không có cách nào tiêu diệt nó à. "

— " Đây chỉ là kế tạm thời thôi, nếu ai vô tình rút cây kim đó ra thì Tâm Ma sẽ tự giải phóng. "

— " Vậy còn cách giết nó. "

Tâm Ma cười lớn.

— " Hahahaha......... muốn giết ta nực cười. "

Thiên Minh quay lại không nói gì.

— " Nếu ngài muốn hóa giải cũng có cách là ngài phải dung hợp với Tâm Ma hoặc là ngài. "

— " Hoặc là làm sao? "

Hệ thống im lặng.

— " Ngươi chưa có cách đúng không. Vậy thì thôi dung hợp kiểu gì. "

— " Ngài với Tâm Ma kết hợp lại trong vòng 7 ngày 7 đêm để dung hợp xác xuất 50/50 thành công khi dung hợp có thể là ngài hoặc có thể là tâm ma nhưng nó có thể quay lại khi ngài tuyệt vọng hoặc hận thù. căm ghét...... "

Thiên Minh gật đầu rồi đi ra khỏi hệ thống.


Lúc này bên ngoài đã qua một đêm.

Thiên Minh mở mắt ra nhìn xung quanh.

— " Đây là đâu?. "

— " Đại ca người tỉnh rồi Mạc Dung tỉ đại ca tỉnh rồi. "

Lúc này Mạc Dung và Cái Nhiếp đi lại.

— " Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi đưa tay ra bắt mạch lại coi."

Mạc Dung bắt mạch cho Thiên Minh. Cái Nhiếp đi lại nhìn Thiên Minh.

— " Thiên Minh ngươi không sao chứ sao Tâm ma của ngươi. "

— " Cái Nhiếp tiên sinh tâm ma của tôi là do sự căm thù của tôi mà sản sinh ra. Từ giờ mọi người đừng bao giờ rút cái kim ra nếu không thì tâm ma của tôi sẽ được giải phóng. "

Mọi người gật đầu.

— " Ma do người. " Hazzz.........

Thiên Minh nhìn lại xung quanh.

— " Đây là đâu ?. "

Minh Tuyết lại lấy nước cho Thiên Minh uống. Lúc này Mạc Dung bỏ tay xuống.

— " Mạch của ngươi đã ổn định rồi sau phải cẩn. "

— " Đại ca người làm cho Minh Tuyết lo lắm. "

Thiên Minh ôm Minh Tuyết.

— " Đại ca xin lỗi. "

Minh Tuyết gật đầu. Cái Nhiếp nhìn một hồi.

— " Mạc Dung cô nương bao giờ tới nơi trụ ngụ của Mạc Gia. "

— " Đi tầm qua ngọn núi phía trước là đến. "

Thiên Minh nhìn lên một hồi rồi đứng dậy.

— " Đại ca huynh đang bệnh thì cứ nằm đi. "

Thiên minh xoa đầu Minh Tuyết.

— " Không sao đâu muội có quyên việc gì không. "

— " Muội con chưa đi chuyền tin về nữa. "

Sau Minh Tuyết đi truyền tin.

Mọi người đứng lên chuyển bị đồ rồi đi tiếp.


Mọi người đang đi thì gặp phải một đám quân đang đuổi theo một nhóm người.

Cái Nhiếp nhìn lại.

— " Không ổn có quan binh. Mọi người mau đi trước đi tôi ở lại cản bọn họ. "

— " Ngươi đang bị thương mà. "

— " Mau lên đi đi. "

Đám quan binh đang đuổi theo.

Mộc Dung đi lên đằng trước rồi nhìn lại.

— " Mau lên còn chần chừ gì nữa. "

Lúc này mắt của Thiên minh lúc đỏ lúc đen. minh Tuyết chú ý.

— " Đại ca người sao vậy. "

— " Không ổn rồi Tâm Ma, Mộc Dung tỉ mau đâm kim sâu vào nhanh lên. "

Mộc Dung gật đầu tay ấn mạnh cái kim.

Phù phù...

Lúc này đằng sau cũng có một đám người đi lại.

— " Là Trương Lương. "

Lúc này hai nhóm ba nhóm người hội họp.

Trương Lương đi lại tay phe phẩy cái quạt.

— " Mọi người không sao chứ, mau đi lên phía trướđi tôi yểm trợ cho. "

— " Được. "

Mọi người đi lên phía trước.

Lúc này còn lại Trương Lương và đám người.

Bọn quân lính đang đuổi theo.

Trương Lương tay bấm số.

— " Bài bát quái nhiếp tông trận. "\

Tay Trương Lương cầm la bàn.

— " Lấy Tây Đoài Nhị làm Kinh Môn. Tây Nam Khung Bắc làm Tử Môn, Trương Lam Ly Tam làm Cảnh Môn, Đông Nam Tố Ngũ làm Đỗ Môn, Mộ Đông Chánh Tướng làm Hư Môn, Đông Bắc Chánh Thất làm Sinh Môn, Trung Tâm Hướng Bắc Cảm Ngũ làm Hư Môn. Các ngươi chia nhau ra hành động. "

— " Rõ. "

Mọi người chia ra làm.

Một lúc sau quân lính bị dồn vào thế trận. Bầu trời có mây đen nổi lên cuồng phong kéo đến cầm chân quan quân.

Quách Đông Thực nhìn lại.

— " Mọi người lên kia rồi nghỉ một tí quân tiếp viện sắp đuổi tới rồi. "

Mọi người đi lên một chút rồi nghỉ.

Lúc này Mộc Dung bị Quách Đông Thực cứ bám theo như cái đuôi. "

Mộc Dung nhìn lại mọi người.

— " Quách Đông Thực ngươi có thôi đi không. "

— " Dung nhi, Dung nhi. a a a a a........ đau đau......... "

Quách Đông Thực bị Mộc Dung dùng kim đâm vào huyệt trên tai.

Ai cũng nhìn lại mà cười.

— " Dung tỉ tỉ đại ca huynh ấy. "

— " A a a a a a a................... rõ ràng ngươi bị cầm chân rồi mà aaaaaaaaaaaaaaa................ "

Mọi người liền nhìn lại thấy thấy Thiên Minh đang đau đớn, Dung Nhi liền chạy lại và cả Cái Nhiếp.

— " Tiểu tử ngươi không sao chứ. "

— " Mau đâm kim tiếp dưới gáy cổ một đốt tay mau. "

Cả Thiên Minh đổi thành bộ trang phục đen.

— " Ngươi nghĩ nó có thể được sao GÀO....... "

Nguồn năng lượng sung kích phóng ra từ người Thiên Minh làm cho mọi người lùi lại.

Quách Đong Thực chạy lại.

— " Chuyện gì đây. "

Thiên Minh trở lại.

— " Mau lên mau. "

Mộc Dung run run tay đâm vào.

Phụp.

Gào..............

— " Ngươi không sao chứ lúc nào cũng bắt ta đâm vào tử huyệt vậy. "

Phù phù phù....

— " Quanh đây có nguồn năng lượng gì đó nên tâm ma muốn ra. "

Lúc này Trương Lương đi tới.

— " Ở đây có chuyện gì vậy, giống như có sức mạnh bộc phá. "

Mọi người không nói gì nhìn về Thiên Minh. Cái Nhiếp đi tới chuyền nội công vào cho Thiên Minh.

— " Thiên Minh không sao chứ ?. "

— " Đa ta Cái Nhiếp tiên sinh. "

Lúc này bọn Hạng gia đăng sau nghe thấy " Cái Nhiếp "

Lúc này có người nói.

— " Hắn ta là Cái Nhiếp chó săn của Doanh Chính mau giết hắn. "

— " Đúng vậy giết hắn... "

Lúc này Mộc Dung tức lên.

— " Mấy người có thôi đi không. Xuất phát. "

Ai cũng im lặng mà đi tiếp, Cái Nhiếp dìu Thiên Minh đi tiếp tới bên bờ sông. Lúc này Minh Tuyết hỏi.

— " Thuyền đâu? ''

Lúc đó có mấy chiếc thuyền tới.

Cao Nguyệt đi ra khỏi thuyền. Nhìn mọi người rồi xuống thuyền.

Lúc này Mộc Dung trốn đi.

— " Mời các vị lên thuyền. "

Sau đó Cao Nguyệt nhìn Mộc Dung.

— " Mộc Dung tỉ đừng có trốn nữa muội cố tình đến đây đón tỉ. "

Lúc này các cái kim sau gáy Thiên Minh phóng ra. Lúc này Thiên Minh mặc bộ đò đen quay ngược lại tấn công Cái Nhiếp.

— " Không ổn Cái Nhiếp cẩn thận. " Mộc Dung hét lên.

Cái Nhiếp né được đòn tán công ai cũng giật mình.

— " Tất cả mau tránh xa Thiên Minh ra. "

Mọi người lùi lại. Thiên Minh nhìn xung quanh, mắt cậu đen xì ta xuất hiện luồng khí hắc ám do Hấp Tinh Đại Pháp.

Lúc này Cái Nhiếp xông lên chế ngự Thiên Minh, Thiên Minh nhìn Cái Nhiếp, Cái Nhiếp bị đọng cứng.

— " Tôm tép còn dám đánh với ta. "

Cái Nhiếp không làm gì được nhìn sang mọi người.

— " Mau lên thuyền chạy đi, Tâm ma của Thiên Minh đã ra được ngoài. ":

Mọi người vùa chuẩn bị lên thì Thiên Minh chạy tới trước mặt của Cao Nguyệt.