Đi trong khu phố ở Nhật Bản, Lâm Nguyên Phi quan sát xung quanh, cảm thấy cực kì mới mẻ.
Dù sao hắn cũng từng thấy qua loại khu dân cư kiểu cũ của Nhật Bản trong hoạt hình mèo máy Doremon rồi.
Nay lạc vào thế giới kỳ lạ, không hiểu sao lại có cảm giác xem thực tế ảo... Bà mẹ, nhắc tới thực tế ảo lại nghĩ tới hai bà chị kia.
Sadako và Kayako....
Lâm Nguyên Phi cảm thấy khóc không ra nước mắt.
Hiện giờ hắn chỉ hy vọng tất cả mọi chuyện chỉ là trùng hợp, thế giới này không có ác quỷ nào cả.
Nếu không vừa chuyển kiếp đã goodgame thì không bằng tiếp tục ở lại thế giới cũ làm trạch nam chết dí trong nhà viết truyện cho rồi.
Bạn nói thử xem đây là chuyện gì? Ở thế giới của mình thì làm trạch nam chết dí trong nhà viết truyện, xuyên không xong tưởng rằng có thể nghịch thiên sửa mệnh đi lên đỉnh nhân sinh, kết quả xuyên vào thế giới phim kinh dị.
Lần xuyên việt này có độc!
Lâm Nguyên Phi bi thương thở dài, cảm thán vận mệnh bi thảm của bản thân.
Lúc này, hai người đã đi tới đích, trước cửa nhà của bạn học Gasai Yuki.
Lại nói cái tên Gasai Yuki thật ra vẫn tốt chán, may mà không phải tên là Gasai Yuno, nếu không hắn thực sự phải nghi ngờ thế giới này hỏng rồi.
Dưới ánh đèn đường mờ mờ, năm mét trước mặt chính là cửa nhà Yuki.
Lâm Nguyên Phi trò chuyện cho có lệ với Yuki, muốn nói bóng gió để tìm hiểu một chút tình huống khác.
Hắn không biết một chút gì về thông tin của cơ thể này, phải nhanh nghĩ cách hỏi thăm thêm chút tin tức mới được, nếu không lại bị coi thành quỷ nhập thân thì xong đời.
Đúng lúc này, Lâm Nguyên Phi đi lướt qua một người.
Không biết xuất phát từ cảm xúc cổ quái nào, tầm mắt của Lâm Nguyên Phi đã bị cô gái gặp thoáng qua kia hấp dẫn.
Mái tóc dài mềm mại đen sẫm, da thịt trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, thấy thế nào cũng hấp dẫn. Đặc biệt là nốt ruồi dưới mắt trái kia, quyến rũ cực kì.
Em gái! Em gái xinh đẹp!
Là một em gái siêu cấp xinh đẹp!
Hóa ra Nhật Bản có nhiều em gái xinh đẹp như vậy à? Sao nhìn tùy tiện một người qua đường cũng xinh đep như vậy chứ? Yêu nghiệt! Đúng là phạm quy!
Lâm Nguyên Phi thật tâm cảm thán em gái qua đường xinh đẹp tuyệt trần này trong lòng.
Mà đúng lúc này, dường như em gái xinh đẹp cũng chú ý thấy tầm mắt của hắn, bèn quay đầu nhìn lại.
Tầm mắt của hai người đối diện nhau trong không trung.
Lâm Nguyên Phi xấu hổ cười, định quay đầu đi.
Thì em gái kia lại tỏ ra vui sướng.
"Lâm Nguyên à? Sao cậu lại ở đây?"
Lâm Nguyên Phi ngây người.
Hả? Quen à? Là người quen cũ của thân thể này à?
Đờ mờ, sao chủ nhân cỗ thân thể này lại quen biết nhiều em gái xinh đẹp như vậy?
Một Yuki thôi đã đáng khen rồi, giờ lại xuất hiện một em gái qua đường vô cùng xinh đẹp.
Chủ nhân thân thể này liệu không phải là nam chủ có hậu cung tràn đầy đó chứ? Quen hết các em gái xinh đẹp trong thành phố?
Lâm Nguyên Phi đứng đực tại chỗ, há hốc miệng.
Chủ yếu là do hắn không biết em gái trước mặt là ai...
"À... Ờ... Xin chào." Lâm Nguyên Phi cười lúng túng mỉm cười, không biết nên nói như nào.
Lúc này Yuki cũng dừng chân, tò mò nhìn về phía em gái đột nhiên xuất hiện này,
"Là bạn của Lâm Nguyên à?" Yuki tò mò hỏi.
Em gái kia mỉm cười, rất xinh đẹp: "Chị có quan hệ tốt với Lâm Nguyên lắm đó nha."
Em gái liếm môi, nở nụ cười cực kì xinh đẹp.
Dáng vẻ quyến rũ mê người kia thấy thế nào cũng khiến người ta cảm thấy quan hệ giữa cô và Lâm Nguyên Phi không bình thường.
Tám chín mươi phần trăm là quan hệ mập mờ tình nhân?
Ặc... Nói như vậy thì có phải hắn có thể tới đích trước, trước khi chết phá được thân xử nam?
Dù sao cũng là em gái xinh đẹp như vậy, không thiệt không thiệt!
Lâm Nguyên Phi hơi xao động.
Nhưng hắn vẫn cố gắng khống chế nhiệt huyết đang sôi trào trong người mình, cố bày ra dáng vẻ chính nhân quân tử: "Thế... Sao cậu lại ở đây?"
Trước tiên tìm lời, xem mức độ quan hệ của cả hai.
Mà chuyện này, thoạt nhìn Yuki cũng rất ngạc nhiên.
Dưới ánh đèn mờ, em gái khẽ mỉm cười, nghiêng nước nghiêng thành.
"Nghe nói bão sắp đổ bộ, có lẽ mấy ngày nữa không thể ra ngoài nên mình muốn ra ngoài đi dạo trước khi bão chính thức tới. Lâm Nguyên, cậu cũng đi dạo sao? Chẳng trách hôm qua không chịu đi dạo với mình, hóa ra là do bên cạnh đã có một cô bạn gái đáng yêu như này làm bạn, thật khiến người ta hâm mộ."
Không biết vì sao, khi nhìn đối phương cố tỏ ra đáng yêu mà Lâm Nguyên Phi lại cảm thấy sởn gai ốc.
Tựa như... Trong lúc vô ý, hắn đã chọc giận một thứ gì đó rất đáng sợ?
Ặc... Thứ gì đó? Hình dung này hơi kỳ lạ, rõ ràng là một em gái rất xinh đẹp.
Nói vậy em gái này đang ghen à? Nhưng theo tin tức để lộ ra thì hai người không phải quen thân gì.
Thế thì em gái ghen cái lông gì.
Lâm Nguyên Phi hơi hoang mang.
Yuki đứng bên cạnh vội vàng đỏ mặt giải thích: "Không phải vậy đâu... Quan hệ của em với Lâm Nguyên không phải như vậy, bọn em là bạn bè, không phải là người yêu, chị đừng hiểu lầm."
Em gái qua đường cười nhẹ, vẫn xinh đẹp tuyệt trần, nghiêng nước nghiêng thành như cũ, xinh đẹp tới mức khiến Lâm Nguyên Phi hít thở khó khăn.
Mẹ bà, trên đời sao lại có mỹ nhân như vậy? Đúng là phạm qui.
Dưới cái nhìn chăm chú, simp chúa tới mức tròng mắt muốn lồi ra của Lâm Nguyên Phi, em gái kia vẫn rất bình tĩnh, dường như không hề ngượng ngùng khi bị Lâm Nguyên Phi nhìn như vậy.
Thậm chí Lâm Nguyên Phi còn có ảo giác, rằng em gái này rất hưởng thụ khi bị hắn ngây người nhìn chằm chằm như vậy.
Cô cười, nói: "Hai người muốn đi đâu thế? Bão sắp tới rồi, gió bên ngoài lớn như vậy mà hai người cũng ra ngoài đi dạo sao?"
Yuki lắc đầu, nói: "Không phải, em đi cùng Lâm tới một chỗ thôi, giờ vừa hay mới về."
Nói xong, Yuki chỉ ra phía sau: "Đây là nhà của em... Nếu chị là bạn của Lâm Nguyên thì cùng vào nhà em làm khách nhé?"
Mỹ nữ qua đường liếc mắt nhìn Lâm Nguyên Phi đang lộ vẻ mặt simp chúa, nở nụ cười đầy thâm ý: "Cũng không biết Lâm Nguyên có chào đón chị không nữa."
Lâm Nguyên Phi hò hét trong lòng ... Hoan nghênh! Đương nhiên hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh!
Nhưng hắn còn chưa kịp bày tỏ nièm vui sướng của mình thì Yuki đã hừ nhẹ một cái: "Dù cậu ấy không chào đón thì cũng không quan trọng?"
Với tính cách của Yuki mà còn nói ra được lời như vậy, khéo là do ghen tị? Khả năng này chắc không lớn đâu?
Lâm Nguyên Phi hơi hoang mang.
Nhưng chỉ giây lát sau, hai cô gái đã bắt đầu báo họ tên của nhau.
Thoạt nhìn rất thân thiết.
"Vậy chị ơi, chị tên là gì thế? Em là Yuki, Gasai Yuki, chị thì sao?" Yuki tò mò hỏi.
Cô gái liếc Lâm Nguyên Phi một cái, cười nhạt.
"Tomie... Em gọi chị là Tomie là được rồi."
... Nụ cười trên mặt Lâm Nguyên Phi cứng đờ.
Cảm giác buồn nôn không thể diễn tả thành lời lan tràn khắp người hắn.
Hắn hoảng sợ nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, nhìn nụ cười nhẹ nghiêng nước nghiêng thành của cô ta, lại nhìn nốt ruồi ở khóe mắt...
Đờ cờ mờ!
Đây là Tomie!