Trên sân bóng trung học Mi Giang, tiếng còi của trọng tài khách mời cũng chính là huấn luyện viên đội trường Trương Minh Hải vang lên, kết thúc trận đấu giao hữu giữa lớp 10/1 và lớp 10/3, trong đầu Lô Văn Bân liền vang lên tiếng của hệ thống:
“Leng keng, chúc mừng kí chủ ghi được năm bàn với một kiến tạo, thu được 11 điểm exp, exp là 11/20.”
“Leng keng, chúc mừng kí chủ hoàn thành ‘nhiệm vụ 1: Trận đầu thắng lợi’, thu được 5 điểm exp, 1 điểm skill, exp là 16/20, điểm skill 1.”
Bất quá lúc này Lô Văn Bân tạm thời không quan tâm đến tiếng của hệ thống khen thưởng.
Bởi vì giành được thắng lợi, các bạn học lớp 1 lúc này đều chức mừng lẫn nhau. Ghi được năm bàn cộng thêm một kiến tạo, mọi người đều khen Lô Văn Bân.
“Ta đã nói rồi, có Lô Văn Bân ta, tuần trước thua lớp 3 chỉ là tai nạn mà thôi, không phải hôm nay đã thắng sao?”
“Lô Văn Bân lại ghi năm bàn, đúng là sức trâu phụt nhiều mà không mệt a!”
“Đã thế ngày hôm nay lại thêm kiến tạo, trâu bò!”
Xác thực, biểu hiện trên sân ngày hôm nay của Lô Văn Bân rất là chói mắt, các đồng học quan sát xung quanh sân bóng đều bàn luận về biểu hiện của Lô Văn Bân, những đồng học nữ kia cũng không ngoại lệ.
Các đồng học nữ cổ vũ lớp 1 bàn luận sôi nổi về biểu hiện ngày hôm nay của hắn.
“Một trận đấu ghi những năm bàn, Lô Văn Bân thật đẹp trai!”
“Không chỉ trận đấu này, tuần trước hắn cũng ghi năm bàn. Hai trận trận nào cũng ghi năm bàn, thật là ghê gớm!”
“Vậy hắn có phải là cầu thủ ghi bàn ghê gớm nhất trung học Mi Giang chúng ta không?”
“Không biết, bất quá ở khối lớp 10, hắn là lợi hại nhất!”
“Vậy cũng rất đáng gờm rồi!”
Có hai ba nữ sinh nhìn Lô Văn Bân có chút toả sáng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì có một ngày hắn sẽ được các nữ sinh dâng lên tận miệng.
Trong lúc Lô Văn Bân vỗ tay đập vai ăn mừng với các đồng đội lớp 1, Trương Minh Hải cũng đi tới hướng Lô Văn Bân nói:
“Lô Văn Bân, biểu hiện ngày hôm nay của người không tệ, có thể gia nhập đội bóng trường. Nhưng mà ta phải nói rằng, bởi vì lớp 11, 12 còn phải học thêm vào thứ bảy nên quá trình huấn luyện của đội đến chủ nhật mới tiến hành. Ngươi phải nói rõ thời gian với người trong nhà, tự bản thân chuẩn bị tốt thời gian.”
Lô Văn Bân cao hứng nói: “Không thành vấn đề, khi nào thì bắt đầu huấn luyện?”
Trương Minh Hải nói: “Nếu như trời không mưa, bình thường sẽ bắt đầu vào lúc 2 giờ chiều, kết thúc vào lúc 6 giờ! Nếu như có thi đấu, ta sẽ sớm thông báo cho các ngươi.”
Lô Văn Bân nói: “Được!”
Trương Minh Hải gật gật đầu, cười nói: “Vậy được, 2 giờ trưa chủ nhật tới đây tập hợp, ta sẽ giới thiệu đồng đội mới cho ngươi!”
Lô Văn Bân gật đầu liên tục nói: “Không thành vấn đề!”
Sau đó, Trương Minh Hải liền rời khỏi sân bóng, không có mời các cầu thủ khác của lớp 1 và lớp 3 vào đội trường.
Khi Lô Văn Bân kết thúc trò chuyện với Trương Minh Hải, trong đầu Lô Văn Bân truyền đến tiếng của hệ thống:
“Leng keng, chúc mừng kí chủ hoàn thành ‘Nhiệm vụ 2: Gia nhập đội bóng đá trung học Mi Giang’, thu được 5 điểm exp, 1 điểm skill. Exp 21/20, điểm skill 2.”
“Leng keng, chúc mừng kí chủ điểm exp đã đủ điều kiện để thăng cấp, thăng cấp thành công, khen thưởng 5 điểm skill. Đẳng cấp hiện tại là 2, exp 1/50, điểm skill 7.”
Thắng trận, gia nhập đội trường, hoàn thành hai nhiệm vụ, có 7 điểm skill, Lô Văn Bân rất là cao hứng.
Mặt khác, được sự đồng ý của Trương Minh Hải, gia nhập được đội bóng trường, hắn nhận được ánh mắt hâm mộ của các bạn học.
Bất quá mọi người đều biết, biểu hiện một mình ghi năm bàn liên tục trong hai trận của Lô Văn Bân, tiến vào đội bóng trường là chuyện đương nhiên. Còn những người khác chỉ chênh lệch một chút.
Thêm nữa là thân thể chênh lệch với học sinh lớp 11, lớp 12 nên cũng có thể lý giải là những người khác cũng không lọt vào mắt của Trương Minh Hải.
Trong lúc mọi người dồn dập nghị luận, Lô Văn Bân trở lại phòng ngủ, tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, sau đó liền về nhà.
Lần này không thể tránh khỏi việc về nhà muộn nên bị mẫu thân Tôn Giai Huệ nhắc nhở.
Bất quá lần này hắn sẽ không có tranh luận lại. Hiện tại có hệ thống trong tay, Lô Văn Bân tuyệt đối sẽ đi trên con đường trở thành cầu thủ chuyên nghiệp.
Buổi tối trong lúc ngủ, Lô Văn Bân mở ra hệ thống, đem 1 điểm skill trong 7 điểm skill còn dư tăng vào chỉ số thể trạng, để chỉ số thể trạng tăng từ 11/12 thành 12/12.
Sau đó, 6 điểm skill còn lại, toàn bộ nâng vào rê bóng để chỉ số tăng từ 4/10 thành 10/10.
Thể trạng 12/12, thể trạng đủ để trờ thành cầu thủ phổ thông chuyên nghiệp, thừa sức ứng phó với học sinh cấp 3.
Đồng dạng là chỉ số rê bóng 10/10, chỉ số này có thể miễn cưỡng thi đấu chuyên nghiệp, cũng đủ để thi đấu với đám học sinh cấp 3 rồi.
Sút bóng 14/14, thể trạng 12/12, rê bóng 10/10, với Lô Văn Bân đá tiền đạo mà nói, tuyệt đối có thể trở thành cầu thủ sáng chói mắt trong đám học sinh cấp 3.
Đương nhiên là muốn dẫn dắt đội trường trung học Mi Giang tiến vào trận chung kết tổng giải cao trung toàn quốc, thậm chí đoạt chức vô địch, Lô Văn Bân còn phải trở nên mạnh hơn nữa.
Rốt cuộc, đội bóng đá trung học Mi Giang cũng không phải là một đội bóng mạnh, thi đấu cấp tỉnh còn không tham gia được, nói chi tới thi đấu toàn quốc.
Gốc gác như vậy thì có thể nói thực lực của đội trường trung học Mi Giang ở giải toàn quốc mà nói, khẳng định là rất yếu.
Vậy thì Lô Văn Bân làm tiền đạo nhất định phải ghi bàn, bằng không đừng nói đoạt chức vô địch của giải toàn quốc, tư cách tham dự giải có hay không khỏi cần phải nói!
Chờ sau này được thăng cấp hoặc làm nhiệm vụ được khen thưởng điểm skill, Lô Văn Bân sẽ tăng vào hai chỉ số là di chuyển không bóng và tốc độ, để năng lực đá tiền đạo đều từ 10 điểm trở lên.
Hơn nữa hiện tại Lô Văn Bân cảm thấy rằng lần đầu tiên tăng điểm skill có chút qua loa, hắn không nên tăng 3 điểm skill vào chỉ số sút bóng mà nên tăng thêm vào các chỉ số khác.
Đối với học sinh cấp 3 mà nói, sút bóng 13/13, cùng 14/14 không khác nhau là mấy, có thể nói là biến thái.
Mà đem 3 điểm skill đó tăng vào các chỉ số khác, có thể khiến cho kỹ năng của hắn khác biệt rất nhiều.
Hấp thụ giáo huấn sau khi tăng điểm qua loa vào lần đầu tiên, hắn sẽ không thể lại trải qua cảnh tăng điểm tùm lum, mà sẽ tăng vào các chỉ số thực sự cần thiết.
Thể trạng tăng từ 11/12 thành 12/12 cũng không có cảm giác gì khác nhiều lắm.
Nhưng rê bóng từ 4/10 thành 10/10, Lô Văn Bân cảm giác rằng mình có thể lại thi đấu cùng các bạn học lớp 3, không chỉ trong vòng cấm nhận bóng rồi sút mà còn có thể nhận bóng ở ngoài vòng rồi rê bóng vượt qua vài người rồi sút bóng ghi bàn.
Khi hắn nhìn trên ti vi động tác qua người của các danh thủ bóng đá, hắn cảm giác rằng mình cũng có thể thực hiện y như vậy.
Rốt cuộc thì năng lực phòng ngự của học sinh cấp 3 cũng không thể bằng được năng lực rê bóng của hắn.