(Từ chương này đệ sẽ đổi lại sút gôn thành sút bóng, đệ sẽ đổi từ từ lại các chỉ số cho thuần việt nhất có thể)
Thoáng một cái mấy ngày đã qua, hiện tại đã tới thứ sáu.
Sau khi tan học vào lúc 5 giờ chiều, đội bóng đá lớp 10/1 với 10/3 trở về ký túc xá, cất đi tập sách và thay đồ đá bóng rồi tập trung tại sân bóng để chuẩn bị thi đấu.
Huấn luyện viên đội bóng của trường Trương Minh Hải cũng đúng giờ mà đến, bước lên làm trọng tài.
Lần này có nhiều học sinh ở lại quan sát trận đấu của hai lớp. Các học sinh lớp 11, 12 cũng ở lại quan sát khiến cho xung quanh sân bóng có đến mấy chục người.
Thậm chí cũng có không ít đồng học nữ, một ít cổ vũ cho lớp mình hoặc cổ vũ cho mọi người.
Tỷ như thủ môn của đội lớp 1 không còn là Cảnh Dương nữa, Cảnh Dương đã đổi lên đá hậu vệ, còn một đồng học khác hồi sơ trung có làm thủ môn thì chuyển xuống thi đấu ở vị trí thủ môn.
Lớp 3 cũng giống như lớp 1, hai lớp đều có một ít đồng học thay đổi vị trí thi đấu cũng như bổ sung thêm một vài cầu thủ dự bị.
Hơn nữa cũng ý thức kỷ luật bản thân hơn, mỗi người đều đá đúng với vị trí thi đấu của mình, không như lúc trước như ong vỡ tổ đá loạn xà ngầu.
Để đối phó với phong độ ghi năm bàn lúc trước của Lô Văn Bân, lớp 3 đã đặc biệt phái một hậu vệ với thân thể cường tráng ‘chăm sóc đặc biệt’.
Lô Văn Bân đi đến đâu thì hắn theo sát đến đó, không cho Lô Văn Bân cầm bóng dễ dàng.
Nếu Lô Văn Bân chạm được vào bóng, hắn liền tiến hành kèm chặt, không cho Lô Văn Bân có thể dễ dàng sút bóng.
Thế nhưng chỉ số thể trạng của hắn đã lên tới 11 điểm, có thể so sánh với thể trạng của người lớn thì cầu thủ học sinh nghiệp dư cấp 3 không thể nào kèm được hắn rồi.
Tuy rằng tốc độ dẫn bóng vẫn như rùa bò, nhưng bằng tố chất thân thể của mình, Lô Văn Bân vẫn có thể nhận bóng trong vùng cấm của đối phương, sau đó tìm chỗ hở mà xoay người sút bóng...
Tên hậu vệ lớp 3 kia luôn chăm chú kèm cặp Lô Văn Bân, ở phía sau Lô Văn Bân tiến hành đẩy người, cũng nghĩ rằng sẽ cướp được bóng trong chân của Lô Văn Bân.
Ở đây hắn có thể là hậu vệ có thân thể cường tráng hơn các hậu vệ lớp 3 khác, nhưng mà gặp ngay thân thể vững như núi Thái Sơn của Lô Văn Bân, hắn cũng không thể làm gì được Lô Văn Bân khiến cho các đồng học khác vô cùng ngạc nhiên.
Sau đó một hậu vệ khác của lớp 3 xông lại cướp bóng, Lô Văn Bân giật gót khiến trái bóng ‘xâu kim’ hậu vệ lớp 3 rồi xoay người sút vào quả bóng, bóng bay vào khung thành của lớp 3.
“Cái lề gì thốn, động tác này soái quá!”
“Có sáng tạo!”
“Kyaaaaa, đẹp trai quá!”
“Bóng tốt!”
Các đồng học đang quan sát trận đấu dồn dập vỗ tay khen hay, mấy người Bành Hạo Trung, Tạ Tấn Thành đều xông tới chúc mừng bàn thắng của Lô Văn Bân.
Trọng tài khách mời cũng chính là huấn luyện viên của đội trường Trương Minh Hải hai mắt toả sáng.
Chỉ bằng Lô Văn Bân có thể xoay sở với hậu vệ đối phương rồi xoay người sút bóng chuẩn xác vào khung thành của lớp 3, Trương Minh Hải cho rằng Lô Văn Bân có thể gia nhập đội bóng của trường, đảm đương vị trí tiền đạo chủ lực cùng với đám đồng học lớp 11, 12 rồi.
Trong bàn thắng này, tố chất thân thể, sự sáng tạo cũng như độ chính xác khi sút bóng vân vân, đã làm cho Trương Minh Hải nhìn với cặp mắt khác.
Đương nhiên chỉ một bàn thì chưa thể nói lên được điều gì, Trương Minh Hải còn phải tiếp tục quan sát.
Nếu như muốn qua ải, Lô Văn Bân phải duy trì ổn định được biểu hiện của mình là tố chất thân thể cũng như độ chính xác trong sút bóng.
Bằng không thì chỉ là phù dung sớm nở chóng tàn mà thôi!
Cho dù là cầu thủ nghiệp dư, thì mới ghi một bàn cũng chưa nói lên được điều gì.
Lô Văn Bân dựa vào 11 điểm thể trạng cùng với 14 điểm sút bóng đã giúp cho lớp 1 ghi được một bàn, lớp 1 tạm thời dẫn 1-0 trước lớp 3.
Thế nhưng chỉ qua mấy phút, lớp 3 đã san bằng tỉ số, hai bên lại bắt đầu trở về vạch xuất phát.
Cũng may hai bên đều điều chỉnh nhân sự, tăng mạnh tính kỹ thuật, không xuất hiện lại tình huống như trận đấu tuần trước.
Cứ như vậy, tuy rằng tiền đạo hai bên có không ít cơ hội sút bóng, nhưng ở tình huống bị hậu vệ đối phương kèm cặp, không xuất hiện tình trạng trận đấu ghi được hơn chục bàn.
Thế nhưng Lô Văn Bân dẫn dắt lớp 1 ghi được bốn bàn.
Trong đó Lô Văn Bân tự mình ghi được một hattrick.
Một bàn xoay người sút bóng trong vòng cấm, một bàn sút bồi, bàn còn lại thì phạt góc đánh đầu, có thể thấy được sự toàn diện của 14 điểm sút bóng của Lô Văn Bân.
Đồng thời bàn còn lại là trong lúc Lô Văn Bân trong vòng cấm thu hút sự chú ý của ba hậu vệ đối phương rồi chuyền bóng lại cho lớp trưởng Bành Hạo Trung, Bành Hạo Trung sút bóng ghi bàn.
Biểu hiện như vậy khiến Trương Minh Hải chấn kinh.
Nửa đầu trận đấu, Lô Văn Bân có được năm cơ hội sút bóng, bốn lần trúng mục tiêu, ghi được ba bàn. Hiệu suất sút bóng như vậy thực sự quá cao!
Cho dù hắn năm đó học ở đại học thể dục thể thao, cũng không người nào có hiệu suất sút bóng như vậy.
Tuy rằng lớp 3 phòng thủ rất nghiệp dư, không gây được áp lực lên Lô Văn Bân, nhưng biểu hiện của hắn đã chinh phục được Trương Minh Hải.
Đặc biệt là bàn thắng thứ ba, thời điểm ghi được hattrick, hai mắt của Trương Minh Hải đã toả sáng rồi.
Hắn không chỉ quyết định muốn mời Lô Văn Bân vào đội của trường, hơn nữa còn muốn hắn trở thành vị trí chủ lực.
Lô Văn Bân mới lớp 10, còn học ở trung học Mi Giang ba năm. Hắn có thể đặt ra chiến thuật chơi xung quanh Lô Văn Bân, sau đó sử dụng tốt hắn hết ba năm.
Thực sự là nhặt được bảo vật rồi!
Nửa sau trận đấu, hai bên đổi sân nhưng tình huống vẫn như cũ không đổi.
Lớp 3 vào nửa sau trận đấu ghi được hai bàn, mà lớp 1 lại ghi được ba bàn.
Trong ba bàn này, Lô Văn Bân ghi được hai bàn, bàn còn lại do tiền đạo khác là Tạ Tấn Thành ghi được.
Lúc trận đấu kết thúc, Lô Văn Bân không những trình diễn lại một phong độ trong trận đấu kỳ tích tuần trước, mà còn hỗ trợ kiến tạo rất nhiều.
Lô Văn Bân hầu như đã giúp cho lớp 10/1 đại thắng lớp 10/3 với tỉ số 7-4, mà còn giúp cho lớp 1 thắng được trận giao hữu thứ hai của hai lớp.
Cũng coi như là không làm nhục 14 điểm sút bóng của bản thân.