Cô trực tiếp dừng chân lại, quay đầu liền mắng Thẩm Văn Ngạn đang chạy đến.
“ Thẩm Văn Ngạn, có phải là anh không hiểu tiếng người không hả! Tôi đã nói là anh đừng có gọi tôi như thế, nghe không hiểu sao?”
[ Thẩm Văn Ngạn giá trị phản cảm +1.]
Thẩm Văn Ngạn cầm bánh bột bắp yêu thích mà bản thân nhịn đau muốn đưa Lâm Đường Đường, muốn dỗ dành cô, không ngờ đến bản thân lại bị mắng chửi vào mặt.
Anh ta cảm thấy rất mất mặt. Nhưng ta cảm thấy Lâm Đường Đường có thể lớn tiếng mắng chửi anh ta như thế, ngược lại có thể chứng minh bản thân trong lòng cô có vị trí rất quan trọng.
Bằng không tại sao Lâm Đường Đường phải để ý mình kêu cô như thế nào chứ?
Nghĩ đến đây, Thẩm Văn Ngạn lại lần nữa trưng ra bộ mặt tươi cười, đem bánh bột bắp của mình ra triển lãm một cái rồi nhét lại vào tay Lâm Đường Đường.
“ Anh nói rồi! Cho dù em có nói như thế nào đi nữa thì anh nhất định cũng sẽ không bỏ cuộc đâu! Em vẫn luôn không có ăn cơm đàng hoàng, hôm nay đến bánh bột bắp mà em cũng không ăn, đợi đến buổi tối khẳng định sẽ đói bụng cho xem. Nên anh đặc biệt đem bánh của anh đến cho em, em cũng đừng có vì giận anh mà không nhận, có được không?”
Anh tự nhận bản thân đã biểu hiện phi thường hào phóng có phong độ, nhưng mà Lâm Đường Đường lại không nhịn cười được.
Lâm Đường Đường đẩy tay anh ta ra, vẻ mặt nhìn anh ta giống như đang nhìn một thằng ngốc.
“ Thẩm Văn Ngạn, đầu óc anh có vấn đề rồi phải không? Anh cho rằng bản thân mình là một đại tình thánh sao? Anh nên đi đến bờ sông mà soi lại khuôn mặt mình đi, xem xem bây giờ bộ dạng của anh xấu xí ra sao? Có thể đừng có quấn lấy tôi nữa có được không? Tôi thật sự cảm thấy rất là phiền!”
Bây giờ cô còn một đống vấn đề cần phải giải quyết, mà cái tên Thẩm Văn Ngạn này có giả bộ thì thì cũng nên giả bộ sao cho giống một chút có được hay không?
Chỉ là đi cảnh cáo Giang Tiểu Nhã ha Hà Ngọc Anh làm dáng một chút, thoạt nhìn còn có thành ý hơn một chút. Biết rõ cô không thiếu ăn, thịt khô cũng có thể tùy tiện tặng, mà bây giờ còn cầm một cái bánh bột bắp đến đây làm bộ làm tịch.
Thủ đoạn muốn tay không bắt sói này quả thật thấp kém đến muốn bệnh!
[ Thẩm Văn Ngạn giá trị phản cảm +1.]
Lâm Đường Đường ném lại một đống câu rồi liền trực tiếp rời đi.
Cô biết Thẩm Văn Ngạn tính lòng tự trọng lớn, thời điểm này anh ta sẽ không đuổi theo cô, chỉ khi anh ta một lần nữa đã xây dựng xong tâm lý thì anh ta mới đến.
Mà cũng bởi vì vậy nên cô mới càng bực mình. Người này giống như kẹo mạch nha, vì lấy được thứ mình muốn mà hoàn toàn không biết xấu là gì, làm sao cũng không chịu bỏ cuộc.
Hơn nữa độ chán ghét của anh ta và Giang Tiểu Nhã đối với cô đã đến mức sắp đầy rồi, về sau nói không chừng hai người họ sẽ bắt tay với nhau đối phó cô.
Bọn họ chính là nam nữ chủ trong nguyên tác!
Hơn nữa thời gian mà cô hạ tuyến trong nguyên tác cũng đã không còn cách bao lâu nữa!
Thời gian nửa năm, không chỉ đủ để tích lũy giá trị phản cảm của hai người họ hợp lực hại cô, đồng thời cũng đủ thời gian Hà Ngọc Anh trở về, tiếp tục làm tay sai cho Giang Tiểu Nhã sử dụng.
Cô nhất định phải nghĩ cách để rời khỏi nhà ở của thanh niên trí thức!
Bởi vì lo lắng bị phát hiện mình lén lút ăn cái gì, cũng sợ Thẩm Văn Ngạn lại lần nữa không biết xấu hổ mà đi đến đây, Lâm Đường Đường không còn cách nào chỉ đành đi đến chân núi.
Tuy rằng sắc trời đã có chút tối nhưng cô nhớ hôm nay Vạn Túng cũng đi đến núi chặt cây.
Lâm Đường Đường không biết vì sao, khi tưởng tượng Vạn Túng ở bên cạnh mình thì cô cũng sẽ không còn lo lắng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Cô không thể bỏ tiền để tự xây nhà, bởi vì cô là người thành phố, hộ khẩu cũng không thuộc về nơi này. Chờ đến khi có tin tức những thanh niên trí thức được trở về thành, còn phải chờ rất nhiều năm nữa, cô chờ không nổi!
Đợi được đến lúc đó chỉ sợ mồ cô cũng đã xanh cỏ. Biện pháp duy nhất mà cô có thể nghĩ đến chính là tìm người để gả đi.
Chỉ cần gả đến trong thôn thì cô mới có thể dọn ra khỏi nơi ở của thanh niên trí thức.
Giống như những nữ thanh niên trí thức đã gả vào trong thôn, các cô ấy sẽ dọn đến ở trong nhà của chồng mình. Nhà ở của thanh niên trí thức ban đầu có mười mấy nữ thanh niên trí thức, bây giờ chỉ còn thừa lại mấy nữ thanh niên trí thức có ánh mắt cao.
Nhưng cô mới có 18 tuổi, chưa từng yêu đương với ai, cũng chưa từng thích qua ai, bây giờ có thể gả cho ai chứ? Hơn nữa, cho dù cô muốn gả thì chưa chắc đã có người đàn ông nào trong thôn dám cưới.
Cho dù có người dám vượt qua áp lực của mẹ mình mà cưới cô thì về sau cô nhất định sẽ có không ít lục đục cùng mẹ chồng mình, hơn nữa hệ thống cũng sẽ nguy cơ bị bại lộ.
Một khi không thể giải thích được nguồn gốc đồ vật của mình thì nhất định cô sẽ bị coi là yêu ma quỷ quái. Đến lúc đó kết cục vẫn là cái chết, hơn nữa còn là cái chết thê thảm!
Chuyện này đúng là quá khó!
“ Haizz!”
Lâm Đường Đường buồn bực thở dài, định tạm thời đi về trước rồi suy nghĩ chọn người sau.
Lúc này Vạn Túng kéo một khúc gỗ to đi từ trên núi xuống. Sức lục Vạn Túng thật sự rất lớn, một khúc gỗ to ước chừng gần bằng một cái em người, lại được anh kéo dễ dàng trên mặt, nhẹ nhà liền đã có thể kéo đi thật xa.