Mặc dù Triệu Ngưng Hương không hoàn toàn tin tưởng lời nói của Diệp Triển Lăng nhưng trong lòng vẫn giữ khoảng cách với Lâm Ngọc Đình.
Vương Trường Sinh và Vương Trường Tinh cũng là bán tín bán nghi nhưng điều Vương Trường Sinh càng hiếu kỳ chính là Lâm Ngọc Đình thân là nhi tử của gia chủ Lâm gia, tại sao làm việc lại xúc động như vậy.
Lâm Ngọc Đình nhìn về phía Vương Trường Sinh, nhiệt tình nói: “Trường Sinh biểu đệ, các ngươi không phải muốn mua linh khí sao? Để ta dẫn các ngươi đến chỗ chưỡng quỹ của Bách Binh Các, khẳng định giá cả sẽ rẻ hơn một chút.”
Trong túi của Vương Trường Sinh đến một viên linh thạch còn không có, căn bản không mua nổi linh khí. Hắn đang muốn mở miệng cự tuyệt thì Vương Trường Tinh đã lên tiếng trước: “Ngọc Đình biểu ca, kỳ thật chúng ta muốn mua một ít vật liệu luyện khí, nghe nói cửa hàng Bách Linh Các nằm ở đối diện là do Lâm gia mở. Không biết Ngọc Đình biểu ca có thể dẫn bọn ta tới Bách Linh Các mua một ít vật liệu luyện khí có được không.”
Lâm Ngọc Đình nhìn Triệu Ngưng Hương, vỗ ngực đáp ứng.
Bách Linh Các nằm đối diện với Bách Binh Các, chuyên bán các loại nguyên vật liệu, trên kệ hàng trưng bày đầy đủ các loại vật liệu luyện khí.
Có Lâm Ngọc Đình ra mặt, giá cả quả nhiên rẻ hơn một chút. Một phần vật liệu có giá 20 viên linh thạch, Vương Trường Tinh mua liền một lúc năm phần vật liệu.
“Ngưng Hương biểu muội, có mấy tiệm linh y bán linh y khá tốt, có rất nhiều nữ tu sĩ đều tới đó mua quần áo. Muội có muốn ta dẫn muội đi xem qua một chút hay không?”
Ra khỏi Bách Linh Các, Lâm Ngọc Đình mỉm cười với Triệu Ngưng Hương, dùng giọng điệu tràn đầy dụ hoặc nói.
Mọi người ai cũng đều yêu thích cái đẹp, đặc biệt là những nữ hài ở độ tuổi của Triệu Ngưng Hương, không có năng lực chống cự đối với quần áo đẹp.
Triệu Ngưng Hương suy nghĩ một lúc, nhìn về phía Vương Trường Sinh, nói: “Trường Sinh biểu ca và Trường Tinh biểu ca, các ngươi có đi cùng không?”
Vương Trường Sinh đang muốn mở miệng trả lời thì Lâm Ngọc Đình đã lên tiếng trước: “Trường Sinh biểu đệ, Bách Luyện Phường cũng là cửa hàng do Lâm gia chúng ta mở. Nếu các ngươi muốn tìm người luyện khí thì có thể đến Bách Luyện Phường, cứ nói các ngươi là bằng hữu của ta, bọn hắn sẽ giảm giá cho các ngươi.”
“Được rồi, Ngọc Đình biểu ca và Ngưng Hương biểu muội cứ từ từ chơi đi! Chúng ta sẽ không quấy rầy.”
Vương Trường Tinh sảng khoái đáp ứng.
Lâm Ngọc Đình ném một ánh mắt tán thưởng cho Vương Trường Tinh rồi dẫn theo Triệu Ngưng Hương rời đi.
Vương Trường Sinh do dự một lúc rồi truyền âm cho Triệu Ngưng Hương: “Ngưng Hương biểu muội, tốt nhất muội nên cách xa Ngọc Đình biểu ca ra một chút.”
Triệu Ngưng Hương dừng bước lại, xoay người, nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Trường Sinh biểu ca, tối nay muội sẽ đi chơi với huynh. Nếu huynh nhìn thấy ca ca và cha của muội thì bảo bọn hắn không cần lo lắng, Ngọc Đình biểu ca sẽ chiếu cố muội thật tốt.”
Vương Trường Sinh như trút được gánh nặng, hiển nhiên Triệu Ngưng Hương cũng đề phòng Lâm Ngọc Đình.
Vương Trường Sinh nhìn bóng lưng Lâm Ngọc Đình và Triệu Ngưng Hương rời đi, có chút lo lắng hỏi: “Tam ca, Ngưng Hương biểu muội sẽ không sao chứ!”
Vương Trường Tinh không đồng tình, nói: “Nơi này là phường thị, còn có thể có chuyện gì? Chẳng lẽ hắn dám dùng vũ lực sao?”
“Tam ca nói cũng đúng.”
“Cửu đệ, không phải là đệ thích Ngưng Hương biểu muội đó chứ! Nếu đệ quan tâm Ngưng Hương biểu muội như vậy thì sau khi trở về, bảo tam bá phái người đến Triệu gia đề thân đi! Như vậy thì đã thân lại càng thêm thân.”
Vương Trường Tinh đảo mắt một vòng, trêu ghẹo nói.
“Tam ca, huynh nghĩ đi đâu vậy? Đệ chỉ xem Ngưng Hương biểu muội như là muội muội thôi. Đúng rồi, huynh làm gì mà mua tận năm phần vật liệu vậy? Tuy nói giá rẻ hơn thị trường 2 viên linh thạch, thế nhưng là có tận năm phần, huynh định bán ra ngoài sao?”
Hắn không muốn nói thêm về chủ đề này nên chuyển sang chủ đề khác.
“Ai nói ta muốn bán đi? Ta là mua về cho đệ luyện khí? Đệ không thấy vật liệu ta mua đều là vật liệu dùng để luyện chế Thanh Vân Thuẫn sao?”
“Mua cho đệ luyện khí?”
Vương Trường Sinh hơi sững sờ, bối rối.
“Chúng ta cùng nhau hùn vốn làm ăn. Ta cung cấp vật liệu còn đệ phụ trách luyện khí. Lợi nhuận chia 6-4, đệ sáu ta bốn.”
Nhìn Vương Trường Tinh đang cười tươi, Vương Trường Sinh do dự một lúc rồi nói: “Vạn nhất luyện chế thất bại, chẳng phải là mất cả chì lẫn chài sao?”
Vương Trường Tinh vỗ bả vai Vương Trường Sinh, thâm ý sâu sắc nói: “Cửu đệ, ta tin tưởng đệ sẽ không làm ta thất vọng. Thất thúc công đã khen ngợi đệ rất nhiều, nếu luyện chế thất bại, cứ tính cho ta.”
Vương Trường Sinh hơi kinh ngạc, nói: “Thất thúc công đã nói cho huynh biết rồi sao?”
Lời vừa nói ra khỏi miệng, Vương Trường Sinh liền biết mình bị mắc lừa, đây là Vương Trường Tinh lừa hắn.
Vương Trường Tinh hiểu ý, cười một tiếng, nói: “Cửu đệ, đệ yên tâm đi! Chuyện không nên nói thì ta sẽ không nói lung tung. Đệ vẫn là suy nghĩ một chút về lời đề nghị của ta đi!”
Vương Trường Sinh do dự một lúc rồi đáp ứng.
Bọn hắn đi đến mấy cửa hàng bán linh khí , hỏi thăm một chút về giá cả của linh khí phòng ngự.
Linh khí phòng ngự hạ phẩm có giá khoảng 50 viên linh thạch, còn linh khí phòng ngự trung phẩm thì phải gấp đôi, hơn 100 viên linh thạch. Linh khí phòng ngự thượng phẩm có giá từ 200 viên linh thạch trở lên.
Hiện tại Vương Trường Sinh chỉ có thể luyện chế ra linh khí hạ phẩm, tỉ lệ thành công miễn cưỡng đạt tới năm thành.
Trở lại chỗ ở, Vương Trường Tinh lấy ra năm phần vật liệu, giao cho Vương Trường Sinh luyện khí.
Vương Trường Sinh cũng không làm Vương Trường Tinh thất vọng. Năm phần vật liệu, thành công ba lần, hắn đã luyện chế ra ba tấm Thanh Vân Thuẫn, cộng với một tấm trước đó là có tổng cộng bốn tấm Thanh Vân Thuẫn.
Khi Vương Trường Sinh đi ra khỏi phòng, sắc trời cũng đã tối.
Các thương gia trong phường thị đều lấy ra dụng cụ chiếu sáng khiến toàn bộ phường thị sáng như ban ngày.
Đi tới quảng trường, Vương Trường Tinh tìm một bãi đất trống, trải một tấm vải thô lên trên mặt đất rồi đặt bốn tấm Thanh Vân Thuẫn lên trên đó.
Hai người ngồi đằng sau quầy hàng, lẳng lặng chờ đợi.
“Đúng rồi, tam ca. Hôm nay, lá gan của Diệp Triển Lăng cũng lớn thật! Chẳng lẽ nàng không sợ Lâm Ngọc Đình sẽ thật sự động thủ giết nàng sao?”
Vương Trường Sinh đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hỏi.
“Nàng thật sự rất can đảm nhưng ta nghĩ hẳn là nàng có linh phù hộ thân hoặc là một đồ vật gì đó tương tự! Nếu không nàng cũng sẽ không đứng yên như vậy.”
Vương Trường Tinh suy đoán.
“Linh khí phòng ngự hạ phẩm chỉ cần 49 viên linh thạch? Thật hay giả vậy?”
Một nam tử trung niên mọc đầy râu trên mặt dừng trước quầy hàng, ngồi xổm người xuống, cầm lấy một tấm thuẫn, cẩn thận quan sát.
“Đương nhiên là thật rồi. Đạo hữu có ánh mắt tốt đấy, bốn tấm thuẫn này được các luyện khí sư nhất giai ở Thần Binh Các luyện chế ra. Chúng ta dựa vào quan hệ nên mới mua được bốn kiện, cố ý mang tới Thiên Hà phường thị bán, kiếm một ít nhờ chênh lệch giá.”
Vương Trường Tinh nhiệt tình giới thiệu.
“Thần Binh Các? Sao ta chưa từng nghe nói tới cửa hàng này?”
Trên mặt Vương Trường Tinh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, giải thích: “Đạo hữu, ngay cả Thần Binh Các mà đạo hữu cũng chưa từng nghe qua sao? Dù sao đạo hữu cũng biết Tiên Duyên thành chứ! Thần Binh Các là cửa hàng bán linh khí tốt nhất ở Tiên Duyên thành, chúng ta may mắn quen biết được một vị luyện khí sư nhất giai ở Thần Binh Các. Chúng ta mời hắn hỗ trợ luyện chế mấy tấm Thanh Vân Thuẫn rồi vận chuyển đến Thiên Hà phường thị bán, chất lượng rất đảm bảo.”
Nam tử trung niên có chút động tâm, đảo mắt, nói: “49 viên linh thạch quá đắt, ai biết các ngươi có phải kẻ lừa đảo hay không. Còn không bằng tốn thêm mấy viên linh thạch đến Bách Binh Các mua một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, 45 viên linh thạch còn tạm được.”
“Đạo hữu nói đùa rồi, giá nhập hàng đã là 45 viên linh thạch rồi, chúng ta còn lặn lội đường xa đến Thiên Hà phường thị, cũng không thể để chúng ta đi một chuyến tay không chứ! 48 viên linh thạch, đây là giá tốt nhất rồi đấy.”
“45 viên linh thạch. Nếu các ngươi đáp ứng, ta sẽ mua hết bốn tấm Thanh Vân Thuẫn này.”
Vương Trường Tinh trầm ngâm một lát, cắn răng nói: “47 viên, không thể thấp hơn được nữa. Trước đây chúng ta đã hỏi qua, mấy cửa hàng bán binh khí nguyện ý thu mua cả bốn tấm với giá 47 viên linh thạch.”
Nam tử trung niên do dự một lúc rồi đáp ứng.
Hắn rót pháp lực vào Thanh Vân Thuẫn rồi dùng nắm đấm gõ nhẹ vào Thanh Vân Thuẫn. Sau khi xác nhận chất lượng không có vấn đề, sảng khoái thanh toán linh thạch.
Kiện Thanh Vân Thuẫn đầu tiên là do Vương Trường Sinh tự trả tiền luyện chế nên số tiền thu được sẽ hoàn toàn thuộc về hắn. Ba tấm Thanh Vân Thuẫn còn lại bán được với giá 141 viên linh thạch. Sau khi trừ đi chi phí thì kiếm được 41 viên linh thạch. Vương Trường Sinh được chia 25 viên còn Vương Trường Tinh thì được 16 viên linh thạch.