Năm ngày tiếp theo, Vương Diệu Tích đều dùng Hồi Ảnh Bàn để chiếu lại quá trình tiên tổ luyện khí. Năm người Vương Trường Sinh quan sát nghiêm túc, sau khi xem xong, bọn hắn sẽ đưa ra vấn đề, Vương Diệu Tích sẽ giải đáp từng câu hỏi của bọn hắn. Nếu hắn không giải đáp được sẽ xem lại hình ảnh một lần, một lần không được thì nhiều lần, vừa xem vừa thảo luận cùng nhau.
Mấy ngày kế tiếp, năm người Vương Trường Sinh càng hiểu rõ hơn về luyện khí, đây chính là chỗ tốt của gia tộc tu tiên.
Nếu như tán tu muốn học một môn kỹ nghệ nào đó thì chỉ có thể đọc mấy quyển điển tịch tương quan rồi mua vật liệu về để luyện chế, xác suất thành công cực thấp.
Một số tán tu tiến vào trong núi sâu để săn giết yêu thú, đem mệnh của mình buộc ở trên thắt lưng, vất vả lắm mới tiết kiệm được một ít linh thạch. Muốn học một môn kỹ nghệ nào đó nhưng lại không có người hướng dẫn nên phần lớn đều sẽ thất bại, tiêu tốn hết linh thạch mà bọn hắn vất vả lắm mới tiết kiệm được nên bọn hắn không thể không lên núi thêm một lần nữa để săn giết yêu thú.
Sáng sớm hôm nay, sau khi dùng xong bữa sáng, năm người Vương Trường Sinh đi theo Vương Diệu Tích tới một tòa lầu các màu đỏ cao hai tầng.
Tòa lầu các màu đỏ tọa lạc trong một khoảng sân yên tĩnh. Trước đó, Vương Trường Sinh chưa từng đến nơi này.
“Đi theo ta! Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi sẽ ở lại đây.”
Vương Diệu Tích đẩy cửa phòng ra rồi bước vào.
Trong phòng được bài trí trang nhã, sạch sẽ không tì vết. Hiển nhiên nơi đây có người quét dọn thường xuyên.
Lầu một có một tầng hầm rộng hơn mười trượng, cao cỡ hai người. Vách tường và phiến đá đều được làm bằng một loại đá màu đỏ, trên mặt đất có ba tấm bồ đoàn màu xanh.
“Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ luyện khí ở đây. Hôm nay mỗi người các ngươi sẽ có ba phần vật liệu, thay phiên nhau luyện khí, bắt đầu từ Minh Mai.”
Vương Diệu Tích vừa nói xong, bàn tay vỗ vào Túi Trữ Vật, một đạo thanh quang từ trong đó bay ra, thanh quang là một lư đồng màu xanh có kích thước khoảng một trượng. Lư đồng màu xanh cao ba thước, toàn thân tròn trịa, bốn chân hai tai, mặt ngoài khắc hoa văn một đóa hoa sen. Lư đồng màu xanh đã bị xỉn màu, hiển nhiên là đã sử dụng nhiều năm.
Ngoại trừ lư đồng màu xanh thì còn có ba phần vật liệu gồm Huyền Thiết, Thiết Sa, một bình linh dịch, ba tấm gỗ màu bạc lớn bằng lòng bàn tay, ba khối bột mỳ và một khuôn đúc bằng sắt.
“Đây là Thanh Liên đỉnh, là một lô đỉnh luyện khí do tổ tiên của chúng ta truyền thừa, nó thường được các tộc nhân mới học luyện khí sử dụng. Minh Mai, ngươi lên trước đi! Những người khác đứng ở một bên quan sát, các ngươi cũng đừng nói gì để tránh quấy nhiễu tới quá trình Minh Mai luyện khí, ta sẽ đứng xem toàn bộ quá trình Minh Mai luyện khí.”
Vương Diệu Tích chỉ vào lư đồng màu xanh và vật liệu nằm trên mặt đất, trầm giọng nói.
“Bởi vì các ngươi vừa mới bắt đầu học luyện khí cho nên ta mới bảo các ngươi luyện khí ở đây, quan sát lẫn nhau, tìm và chỉ ra khuyết điểm của nhau. Ta không mong đợi hôm nay các ngươi có thể luyện chế ra linh khí, các ngươi hãy học hỏi lẫn nhau, cố gắng luyện chế ra linh khí càng sớm càng tốt. Minh Mai, bắt đầu luyện khí đi!”
Vương Minh Mai hít sâu một hơi, chậm rãi bước đến Thanh Liên đỉnh.
Bốn người Vương Trường Sinh nín thở, tập trung tinh thần, mắt nhìn chằm chằm vào Vương Minh Mai vì sợ bỏ lỡ điều gì đó.
Vương Minh Mai cũng không lập tức bắt đầu luyện khí, nàng ngồi xuống bồ đoàn, nhắm mắt dưỡng thần.
Vương Diệu Tích âm thầm gật đầu, không nói gì thêm.
Sau nửa khắc, Vương Minh Mai mở mắt ra, bắt đầu luyện khí.
Nàng đặt một tấm Ngân Châm Mộc xuống dưới đáy Thanh Liên đỉnh, nhóm lửa đốt tấm gỗ rồi tiện tay đặt một khối bột mỳ lên trên Thanh Liên đỉnh.
Thời gian trôi qua từng chút một, khối bột mỳ từ từ chuyển từ màu trắng sang màu vàng. Sau khi một luồng hơi nóng bay vào trong mũi Vương Minh Mai, nàng đánh một đạo pháp quyết vào Thanh Liên đỉnh.
Hoa văn hoa sen màu xanh ở mặt ngoài Thanh Liên đỉnh lập tức sáng lên, một tiếng trầm đục vang lên, nắp đỉnh tự động bay lên rồi đáp xuống mặt đất.
Nàng ném Huyền Thiết vào trong lô đỉnh, xắn ống tay áo lên rồi đặt tay vào nắp đỉnh, nắp đỉnh bay lên rồi từ từ khép lại.
Sau khi làm xong hết những điều này, nàng niệm chú ngữ, hai tay không ngừng bấm niệm pháp quyết, liên tục đánh từng đạo pháp quyết vào Thanh Liên đỉnh.
Sau non nửa khắc, nàng đổ Thiết Sa vào trong lò luyện khí.
Hơn phân nửa khắc sau, ngọn lửa đã nhỏ đi.
Sau hai mươi hơi thở, ngọn lửa đã dập tắt.
Vương Minh Mai đặt khuôn đúc xuống dưới đáy Thanh Liên đỉnh, đánh một đạo pháp quyết vào Thanh Liên đỉnh. Một tiếng trầm đục vang lên, hoa văn hoa sen màu xanh xoay tròn sáu mươi độ lộ ra một cái lỗ nhỏ, một dòng thiết thủy màu đỏ thẫm chảy ra trong từ lỗ, rơi vào trong khuôn đúc.
Khuôn đúc được chế tác bằng vật liệu đặc thù, có khả năng chịu nhiệt rất tốt.
Một lát sau, thiết thủy trở nên rắn chắc và biến thành màu đen.
Bốn người Vương Trường Sinh không dám thở mạnh vì sợ quấy nhiễu Vương Minh Mai.
Vương Minh Mai khẽ thở ra một hơi, cầm bình sứ lên, lắc nhẹ một cái. Một chất lỏng màu xanh bay ra khỏi bình, lơ lửng ở giữa không trung.
Mười ngón tay của nàng không ngừng bấm niệm pháp quyết, liên tục đánh từng đạo pháp quyết vào chất lỏng màu xanh.
Chất lỏng màu xanh lăn qua lăn lại biến dạng, phảng phất như là một vật sống.
“Ngưng.”
Vương Minh Mai quát lên một tiếng, biến đổi pháp quyết.
Chất lỏng màu xanh mờ dần rồi hóa thành hai ký tự huyền ảo.
“Đi.”
Nàng dùng tay gõ nhẹ vào khuôn đúc, hai ký tự màu xanh quay tít một vòng rồi lóe lên biến mất vào trong khối thiết đã bị đông đặc.
Khối thiết đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, toàn thân chuyển sang màu xanh.
Vương Minh Mai lấy từ trong tay áo ra một hồ lô màu xanh lớn cỡ bàn tay, đổ ra một ít nước rồi đổ lên khối thiết màu xanh.
“Phừng phừng.”
Một tiếng trầm đục vang lên, bên ngoài khối thiết có hơi nước màu trắng bốc lên.
Một lát sau, hơi nước tản đi, trong khuôn đúc xuất hiện một thanh đoản đao màu xanh.
Vương Minh Mai lập tức vui mừng khôn xiết, lấy thanh đoản đao màu xanh ra, cẩn thận xem xét.
“Ngũ cô thật lợi hại, lần đầu tiên luyện khí đã thành công.”
Vương Trường Hoán vô cùng hâm mộ.
Vương Minh Đống trịnh trọng nói: “Không phải luyện chế được linh khí đã là thành công, còn phải xem phẩm chất, nếu như trên chuôi đao có vết nứt, vẫn không thể bán được.”
“Thất thúc, thúc nhìn xem, Thanh Nguyệt Đao mà cháu đã luyện chế ra như thế nào?”
Vương Minh Mai kiềm chế tâm tình kích động trong lòng, đưa đoản đao màu xanh cho Vương Diệu Tích.
Vương Diệu Tích nhận lấy đoản đao màu xanh, cẩn thận xem xét rồi gật đầu khen ngợi:
“Không tệ. Xem ra trong khoảng thời gian này, Minh Mai đã học rất chăm chỉ nhưng dù sao đây cũng là lần đầu ngươi luyện chế, vẫn còn thiếu kinh nghiệm. Trên chuôi đao có vài vết nứt nhỏ, hẳn là thời điểm ngươi rèn có hơi sốt ruột nên dẫn đến phạm sai lầm. Đây là lần đầu tiên ngươi luyện chế, có thể làm được đến bước này đã là rất tốt rồi, nghỉ ngơi một chút, nhớ lại quá trình luyện khí vừa rồi, sau đó lại tiếp tục luyện chế tiếp.”
Hắn nhìn về phía bốn người Vương Trường Sinh, dặn dò: “Các ngươi cũng đừng nhàn rỗi, cố gắng hồi tưởng lại quá trình luyện khí vừa rồi của Minh Mai. Nếu có thể hiểu hơn về luyện khí thì không còn gì tốt bằng, chờ một chút nữa là đến phiên các ngươi.”
Bốn người Vương Trường Sinh lần lượt đáp ứng, trên mặt của bốn người lần lượt hiện lên hồi ức về quá trình luyện khí ban nãy.
Sau khi quan sát quá trình Vương Minh Mai luyện chế Thanh Nguyệt Đao, Vương Trường Sinh vô cùng kích động, muốn bắt đầu luyện khí ngay lập tức.
Vương Minh Mai nghỉ ngơi một khắc, đả tọa dưỡng thần.
Sau khi pháp lực và tinh thần khôi phục lại trạng thái tốt nhất, Vương Minh Mai tiếp tục luyện khí.
Có kinh nghiệm của lần đầu tiên, lần thứ hai luyện khí rõ ràng tốt hơn nhiều. Mặt ngoài của linh khí không có một vết nứt, màu sắc tươi sáng, đây thực sự là một kiện linh khí hạ phẩm.
Thời điểm luyện chế lần thứ ba, có lẽ Vương Minh Mai đã sốt ruột, nàng niệm sai một câu chú ngữ khiến linh dịch dùng để khắc linh văn mất đi khống chế, rơi tán loạn trên mặt đất, chỉ có thể lấy ra một phần linh dịch khác.
Lần thứ ba Vương Minh Mai luyện khí cũng thành công nhưng bởi vì niệm sai chú ngữ nên đã khắc linh văn muộn hơn một chút, màu sắc của linh khí có hơi mờ.
Nói tóm lại, biểu hiện của Vương Minh Mai cũng không tệ. Cả ba lần luyện chế đều thành công, trong đó lần thứ hai là lần luyện chế ra linh khí tốt nhất.
Đương nhiên, nàng có thể có biểu hiện tốt như vậy, ngoại trừ việc học tập chăm chỉ ra thì Hồi Ảnh Bàn cũng đóng vai rất trò quan trọng. Nếu không phải nàng quan sát tiên tổ luyện khí nhiều lần, chưa hẳn có thể thuận lợi luyện chế ra linh khí như vậy.
Sau khi Vương Minh Mai sử dụng hết ba phần vật liệu thì đến phiên Vương Minh Đống luyện khí.
Trong hai lần luyện chế trước, không phải hắn ta xuất lô quá nhanh khiến vật liệu chưa được nung chảy hoàn toàn thành thiết thủy thì cũng là rèn tương đối chậm khiến mặt ngoài của linh khí xuất hiện nhiều vết nứt, không thể luyện chế ra linh khí.
Vương Minh Xán có một lần biểu hiện tốt hơn và thành công một lần, nhưng trên chuôi đao có một vài vết nứt nhỏ. Nghiêm khắc mà nói, linh khí này không đạt yêu cầu.
Biểu hiện của Vương Trường Hoán bình thường. Không phải khống chế nhiệt độ không tốt, mở lô sớm thì cũng là niệm sai khẩu quyết. Không thành công một lần nào.
Đến phiên Vương Trường Sinh, hắn hít sâu một hơi rồi đi đến trước mặt Thanh Liên đỉnh, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.