Cuộc sống ở trên trường vẫn trôi qua một cách thầm lặng, đơn xin gia nhập vào câu lạc bộ dương cầm đã được chấp thuận, thể hiện một chút hiểu biết của mình, tất nhiên là Linh Lung được nhận vào dễ dàng.
Giờ đi học cô ẩn mình làm một cái bóng không mấy nổi bật, dù cho điểm số có cao đi nữa, với một bức tượng vẫn luôn tỏa sáng như Hạo Hiên cùng Minh Triết ở trong lớp, chả còn mấy ai có thể đế ý đến cô.
Lôi Thiến Thiến học ở một lớp khác, Mặc Ninh với Hàn Sương lại càng ở xa cô hơn, tuy cô đơn nhưng được cái an tĩnh.
Kể cả tên Minh Triết cũng không có thời giờ để bắt chuyện với bản thân nhờ vào tài làm phiền của Lam Vân, coi như có Tu Kiệt giúp đỡ nhưng cô biết đối phương cũng đang luyện tập vất vã cho cuộc thi.
Ngày hôm nay sau khi tan trường, Lôi Thiến Thiến liền tách rời với cô để đi có công việc, cô thừa biết đối phương sẽ đi đâu, nhưng mà cô cũng có buổi luyện tập của mình nên không nói gì.
Gặp mặt Ngô Vân cùng với những thành viên còn lại của nhóm, gật đầu chào một chút rồi giới thiệu, nhưng cả đám lại không có thân thiết quá mức.
Vì tuổi của Linh Lung khá nhỏ, đồng thời thực lực lại vượt xa những người còn lại, mơ hồ có một ít áp lực đặt lên những người bình thường.
Đối với điều này, Linh Lung nhìn thấy mà cũng không tiện nói điều gì, ngược lại cô chỉ quan tâm với việc mình sẽ học được gì ở Ngô Vân mà thôi.
“Điệp Vũ, lần thể hiện trước của em rất tốt, lần này em muốn hướng vào phương diện gì để cải thiện đây?”
Ngô Vân mỉm cười nói toạt ra vấn đề, thứ mà Linh Lung muốn học chính là cải thiện tất cả những gì cô thiếu sót.
Luôn luôn nhắm lấy một mục tiêu hoặc một hướng ca hát cũng rất tốt, chuyên về dòng nhạc sang trọng cũng không vấn đề gì, nhưng cô muốn thử nhiều mặt hơn.
“Lần này em muốn thể hiện, một ca khúc sôi động, “Quậy đi, chờ đợi gì”, ca khúc mà Lôi Thiến Thiến đã trình diễn trên sân khấu!”
Đưa ra quyết định này là một lựa chọn vô cùng phức tạp đối với cô, phá vỡ khuôn khổ đặt ra cho mình, Linh Lung muốn lựa chọn sự đột phá.
Buộc tóc của mình lên thành chùm đuôi ngựa, ngày hôm cô mặc trang phục khá là dễ hoạt động như quần vải áo thun, đây cũng là để tiện cho việc tập luyện vũ đạo cùng việc vừa hát vừa nhảy múa.
Các bài hát lúc trước của cô đều khá là nhẹ nhàng nên không cần quan trọng thể lực nhiều lắm, nhưng bây giờ là nhạc sôi động nên chắc phải tốn nhiều mồ hôi, đồng thời phải giữ cho bài hát không bị thô đi.
“Haha, quả nhiên là em lúc nào cũng làm chị bất ngờ đấy Điệp Vũ, tốt thôi, chị sẽ giúp đỡ em hết mức có thể”
Mỉm cười nói chuyện, Ngô Vân quả nhiên là bị sự hấp dẫn đến đáng kinh ngạc của cô gái nhỏ trước mặt làm cho giật mình liên tục.
Mỗi một lần lựa chọn đều rất là phá cách, không quá chăm chú nhắm vào mục tiêu quán quân, ngược lại muốn đem bản thân cải thiện được tốt nhất.
Là người mới, bọn họ không những chỉ cần sự nổi tiếng, ngược lại nền tảng là thực lực của bản thân mới là thứ giúp họ đi được xa hơn.
Đối với điều này, cô rất là thưởng thức khả năng nhận định chính xác vấn đề và nỗ lực của Điệp Vũ, đó là một viên đá quý chờ đợi để được tỏa sáng trên sân khấu!
Bắt đầu luyện tập, từ những hướng dẫn của giáo viên đưa ra cho phần vũ đạo, Linh Lung cũng rất có chủ kiến trong việc luyện tập của mình.
Ngày hôm nay cô tập luyện tới tận tối tám giờ, cho đến khi về ký túc xá liền nhìn thấy Thiến Thiến cũng đồng dạng về vào khoảng thời gian này.
Cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, sau đó liền nhìn nhau bật cười thật sảng khoái, bọn họ không nghĩ rằng đối phương lại giống mình đến vậy.
Mở cửa ra, đầu tiên là để cho Thiến Thiến đi tắm trước, sau đấy cô mới bước vào tắm rửa sau, tận cho tới khi vào trong phòng cô mới tháo cặp mắt kính ra.
Chà rửa sạch sẽ cơ thể của mình, Linh Lung liền nghe thấy tiếng nói chuyện của Thiến Thiến vọng từ bên ngoài vào.
“Hôm nay cậu đi đâu thế?”
“Tớ? tớ đi làm việc giống cậu nha!”
Làm bạn cùng phòng, bí mật bản thân là Điệp Vũ thật sự rất khó giấu, ngược lại cả hai đều là bạn với nhau mà giấu kín chuyện này, cô cũng cảm thấy không quá ổn.
Linh Lung nhận ra rằng nếu sự thật bị giấu quá lâu, một khi bị tróc ra, sợ rằng tình bạn này sẽ không còn yên bình như lúc trước.
Nếu Thiến Thiến là một bạn học bình thường như Mặc Ninh hay Hàn Sương, vậy thì cũng thôi đi, nhưng còn Thiến Thiến thì, sợ rằng cô ấy sẽ không thể nhịn được những suy nghĩ khi bản thân dấu diếm thân phận đâu.
“Làm việc giống tớ? haha, chẳng lẽ cậu cũng tham gia The Voice?”
Quả nhiên là đối phương hoàn toàn không biết gì, còn bật cười nói chuyện như phát hiện điều gì đó thú vị.
Nhưng câu nói tiếp theo liền cho Lôi Thiến Thiến giật mình, vừa mới xả nước xong, Linh Lung liền thành thật trả lời.
“Ừm, tớ tham gia The Voice, chúng ta chắc chắn sẽ gặp nhau sau này đấy, đối thủ!”
“Hể?”
Nói xong cô liền mở cửa phòng bước ra, không đeo lại kính mà để khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của mình lộ trước mặt Thiến Thiến.
Đối phương đứng đơ người ra một chút, sau đó giường như có rất nhiều thứ muốn nói mà lại không thể nói, một chặp sau Thiến Thiến mới có thể thốt ra được hai chữ.
“Điệp Vũ?”
“Chính xác, là tớ”
Gật đầu xác nhận ý nghĩ của Thiến Thiến, cũng không có gì phải dấu diếm, đến một lúc nào đó thì cô cũng sẽ nói rõ ra thôi.
Chỉ là tạm thời cô còn muốn giữ bí ẩn thêm một chút nữa, còn vì sao ư? Chắc là do thú vị rồi, với lại bị nhìn chằm chằm mỗi ngày cũng chả vui lắm đâu.
Nhìn chằm chằm vào cô một chặp không biết nói gì, Lôi Thiến Thiến giống như vẫn còn chưa kịp phục hồi, người đã khiến cô lo lắng bối rối trên sân khấu là Linh Lung, nhưng người đã kéo cô khỏi vực sâu cũng là đối phương.
Nhắm mặt lại, đưa tay lên ngực, không biết đang suy nghĩ điều gì, Lôi Thiên Thiến bỗng chốc bước tới gần Linh Lung và áp mặt lại gần cô thật sát rồi nói.
“Ừm, cậu là Linh Lung hay là Điệp Vũ gì cũng không quan trọng, chúng ta vẫn là bạn đúng không?”
Cốc!
Gõ đầu của mình vào đầu của Thiến Thiến, nghe thấy câu trả lời này của cậu ta đã khiến cho Linh Lung an tâm phần nào rồi.
Ôm lấy đầu của mình đang xưng hồng lên rát rát, sau đấy Linh Lung liền nói to.
“Tất nhiên, chúng ta là bạn mà phải không? Chúng ta cũng là đối thủ của nhau nữa!!”
Vừa nói vừa vươn tay ra, Lôi Thiến Thiến cũng bị giật mình về hành động này của Linh Lung, nhưng cô không hề giận.
Ngược lại cô gái trẻ liền bật cười ôm bụng, sau đó nhìn cô bạn của mình với gương mặt đầy tự tin và tỏa sáng, vươn tay ra nắm chặt lấy tay Linh Lung rồi kéo lại gần.
“Tớ tuyệt đối sẽ không thua cậu, chắc chắn đấy!”
“Đây cũng vậy!”
Nói xong cả hai giơ tay lên vỗ nhẹ vào nhau một tiếng, sau đấy Thiến Thiến liền giúp cô sấy khô tóc cho mình.
Cả hai vẫn nói chuyện với nhau thân mật như bình thường, đề tài nói chuyện của hai lại như mở rộng ra một thế giới mới.
Có nhiều thứ mà cả hai muốn nói về thời bé, muốn phàn nàn về cuộc thi hay là những gì mà mình đã học được, hoặc là tán gẫu về vị idol mà bọn họ ngưỡng mộ.
Tháo gỡ chút bí mật quan trọng, cả hai liền tán gẫu về cuộc thi chuẩn bị sẽ tiếp diễn thế nào, Linh Lung còn đặc biệt nhờ cô giữ bí mật với hai cô bạn thân của mình.
“Tiểu Ninh và Tiểu Sương sao? Bọn họ sao lại không được biết?”
“Haha, hiện tại chúng ta vẫn còn chưa nổi tiếng đúng không? Chờ đến khi trở thành một thần tượng thật sự, tớ muốn tạo ra một sự bất ngờ cho mọi người!”
“Hm… hiểu rồi, cảm giác này tớ cũng từng muốn thử một lần, chúng ta sẽ gặp nhau tại chung kết The Voice nhé?”
“Ừm, cho nên đến lúc đó, hãy cố gắng hết mức có thể”
Ngày hôm đó, cả hai đã dựa vào nhau cùng nằm trên giường của Thiến Thiến ngủ say, hai người dù mệt mỏi nhưng vẫn nói chuyện một cách thích thú.
Mãi cho đến khi cảm giác buồn ngủ đánh ập vào, bọn họ mới liền kết thúc buổi nói chuyện đêm khuya, sáng mai cả hai liền vinh danh được đi học muộn và trở thành trò cười của lớp, bất quá không một ai cảm thấy khó chịu mà lại nở nụ cười thật tươi.
Có thể nói ra tất cả, thật là thoải mái, giờ thì Linh Lung đã có thêm một người vừa là bạn vừa là đối thủ rồi, con đường tiếp theo, cô thật là mong chờ quá.